Tác giả:

Edit: Huyết Mạc Hoàng. Nhà số 4 đường Privet Drive, vợ chồng Dursley luôn rất tự hào mà nói rằng họ là những người rất bình thường, theo như lời họ: cho dù là đứa con trai có cân nặng gần như một con lợn, cùng một đứa cháu hai chân tàn tật, cả nhà họ cũng vĩnh viễn sẽ không bao giờ dính dáng đến những việc kỳ quái hay bí ẩn nào. Vernon Dursley, một người đàn ông vô cùng nghiêm túc, cho dù nhiều năm làm việc với giàn khoan, cũng không làm cho thính giác của ông giảm xuống, vì thế Dursley tiên sinh cực kỳ tự hào. Bất quá, điều này liên quan tới một bí mật, một bí mật về cháu trai của ông. Dựa theo cách nói của nhà Dursley, đứa cháu của bọn họ là loại “Trừ bỏ não và một số ít bên ngoài thì chính là một tên phế vật”. Nga, đúng rồi, còn chưa giới thiệu, tiểu hài tử 11 tuổi bị nhà Dursley xem thành một phế vật kia có một cái tên rất bình thường — Harry Potter. Đúng, chính là Harry, không phải vương tử Harry kia, mà là một “Harry” bình thường, người có tên này ở Anh quốc thì chỉ cần ở trên…

Quyển 2 - Chương 73: Thoát ra

Truy Đuổi - Cố Hàn YTác giả: Cố Hàn YTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh Edit: Huyết Mạc Hoàng. Nhà số 4 đường Privet Drive, vợ chồng Dursley luôn rất tự hào mà nói rằng họ là những người rất bình thường, theo như lời họ: cho dù là đứa con trai có cân nặng gần như một con lợn, cùng một đứa cháu hai chân tàn tật, cả nhà họ cũng vĩnh viễn sẽ không bao giờ dính dáng đến những việc kỳ quái hay bí ẩn nào. Vernon Dursley, một người đàn ông vô cùng nghiêm túc, cho dù nhiều năm làm việc với giàn khoan, cũng không làm cho thính giác của ông giảm xuống, vì thế Dursley tiên sinh cực kỳ tự hào. Bất quá, điều này liên quan tới một bí mật, một bí mật về cháu trai của ông. Dựa theo cách nói của nhà Dursley, đứa cháu của bọn họ là loại “Trừ bỏ não và một số ít bên ngoài thì chính là một tên phế vật”. Nga, đúng rồi, còn chưa giới thiệu, tiểu hài tử 11 tuổi bị nhà Dursley xem thành một phế vật kia có một cái tên rất bình thường — Harry Potter. Đúng, chính là Harry, không phải vương tử Harry kia, mà là một “Harry” bình thường, người có tên này ở Anh quốc thì chỉ cần ở trên… Edit: Huyết Mạc HoàngNhưng pháp thuật vẫn chưa biến mất. Sinh mệnh đã dung hợp với pháp thuật để trở thành xiềng xích tuyệt đối.“Dumbledore…và Grindelwald.” Grindelwald nghe thấy giọng nói từ phía sau.“Voldemort.” Grindelwald xoay người, ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore.Ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore được nữa.“Dumbledore đã chết, đúng không?” Voldemort hài lòng híp mắt, ma lực của hắn tất nhiên có thể nhận ra hơi thở trên người Dumbledore, đó là hơi thở của tử vong.Grindelwald không nói gì.Ông nhìn ra phía sau Voldemort.Voldemort nghi hoặc xoay người, rồi thấy được đôi mắt xanh đang cách đó không xa.Tất cả mọi thứ được sáng tỏ trong nháy mắt.“Harry Potter ” Voldemort rống lên giận dữ.“Đúng thế, rốt cuộc ông cũng nhận ra Voldemort.” Harry trả lời, nhưng mắt lại liếc sang Dumbledore ở bên cạnh.Cậu hiểu, cậu luôn hiểu Dumbledore sẽ lựa chọn gì nhưng lại không thể ngăn cản.Còn kết quả……Đúng vậy, ngay từ đầu cậu đã hiểu nhưng vẫn ôm một loại hy vọng xa vời, mãi đến khi sự thật tr*n tr** hiện ra trước mắt.Cậu vẫn bất lực như thế.Bất quá, như Albus có lựa chọn của mình, cậu cũng có trách nhiệm riêng, dù thế nào đi nữa cậu cũng không từ bỏ.“Đau khổ không?” Voldemort hừ lạnh: “Dumbledore đã chết.”“Có.” Harry trả lời.“Cảm thấy mình vô dụng chứ, làm cứu thế chủ mà ngay cả người thầy mình kính yêu nhất cũng không thể bảo vệ.” Voldemort nheo mắt lại: “Harry Potter, mi vẫn muốn đối đầu với ta sao? Mi cảm thấy việc mình làm còn có ý nghĩa à? Ngay cả Dumbledore cũng đã chết, mi còn có thể làm gì?”“Tôi có thể giết ông.” Harry lẳng lặng nói.“Giết người?” Voldemort lắc đầu: “Mi không làm được đâu Harry Potter, những gì mi nghĩ bây giờ sợ vẫn là đưa ta ra công lý, giao cho Bộ pháp thuật xử lý chứ gì.”“Không, tôi nghĩ mình chẳng ngu ngốc đến vậy đâu.” Harry trả lời: “Nếu để ông đến Bộ pháp thuật, chính tôi cũng không đếm nổi số cơ hội để ông thoát khỏi trừng phạt.”“Vậy mi muốn dùng Avada Kedavra?”“Tôi…… ”“Mi không làm được đúng không?” Voldemort nói như đã dự tính trước được mọi việc: “Mi cũng hiểu chỉ có khi thực sự muốn g**t ch*t một người, và cũng chỉ khi có đủ tàn nhẫn để giết người mới dùng được Avada Kedavra mà, nhưng mi thì không.”“Nhưng tôi phải thử một lần.” Harry chĩa thẳng đũa phép vào Voldemort: “Ngay cả khi chỉ có một chút cơ hội.”“Vậy…… Imperio.” Voldemort thình lình phóng ra thần chú nhưng Harry nghiêng mình thoát được, rồi đủ loại hắc ma pháp có tính thương tổn phóng ra như mưa rào.‘Thật là một cảnh tượng quen thuộc’ Harry nghĩ.Ba năm trước, họ cũng đối mặt như vậy, nhưng lần này cậu sẽ không thua!“Diffindo!”Một tảng đá trên đầu Voldemort đột nhiên nổ tung rơi xuống.“Flipendo.” Tảng đá bị gió xoáy cuốn đi, Voldemort lập tức hô: “Incendio.”Ngọn lửa bùng lên trong không khí, Harry vẫy đũa phép: “Aquamenti!”Nhưng cậu lại không chú ý tới, khi ngọn lửa vừa được dập tắt thì phiến đá cẩm thạch trên mặt đất cũng nứt ra.Những mảnh đá vỡ văng tung toé ra bốn phía.Giữa ánh sáng chớp nhoáng của những viên đá bị lửa đốt, Harry gần như chưa thể đoán được ý đồ của Voldemort.Nhưng rất nhanh…cậu đã nhận ra.Những viên đá xung quanh đều bay về một phương hướng.Nơi di thể của Albus Dumbledore đứng.Harry lập tức gào lên thần chú, nhưng không kịp nữa.Những viên đá đều như bị ném về phía Dumbledore, nhưng rồi đột nhiên dừng lại.Là Grindelwald.Ngón tay của ông run run cầm đũa phép của Dumbledore_đũa phép Cơm nguội, giữ tất cả đá lại ở nơi cách Dumbledore không tới 3 mét.Ông thậm chí còn không đủ sức đứng lên.“Lão già này.” Voldemort hừ lạnh, quay lại ném một cái Avada Kedavra về phía Harry, rồi những viên đá trên mặt đất lại cuồn cuộn nổi lên, không chút lưu tình bay về phía Dumbledore.Ma lực Grindelwald đã gần cạn kiệt.Ông không thể ngăn cản hành động của Voldemort.Ông không còn sức để ngăn cản.Nhưng ông còn di chuyển được, ông còn có thể che chở cho Dumbledore.Khi những viên đá ùn ùn kéo đến, ông nhắm hai mắt lại.Nhưng Voldemort nào dễ dàng để cơ hội mất đi như vậy.Những viên đá như gió lốc đảo qua cạnh người Grindelwald, lao thẳng tới chỗ Dumbledore.Khi gió lốc vừa sượt qua tai, Grindelwald mở mắt.Đũa phép của Harry chĩa về phía Voldemort, đầu đũa loé ra ánh sáng xanh.Đó là tia sáng của Avada Kedavra.Nhưng tất cả chỉ còn thiếu một giây nữa thôi.Chỉ có một giây.Những viên đá như mưa rào dừng lại trên người Dumbledore.“Không!” Harry gào thét, tia sáng xanh lục b*n r* khỏi đũa phép hướng về phía Voldemort.Đá dừng trên người Dumbledore, thân thể cứng ngắc của cụ ngã về phía trước, các đốt ngón tay bị đâm đến biến dạng.— giống như một con búp bê vỡ.Tia sáng xanh lục sượt qua tai Voldemort.Ánh sáng bạch ma pháp biến mất khỏi tế đàn, Dibiyasi gào thét chạy ra khỏi lồng giam.Hướng về phía —Draco Malfoy?“Draco!” lúc này Harry mới chú ý tới thiếu niên tóc bạch kim nãy giờ vẫn giấu mình trong rừng cây.Không ai biết vì sao Draco Malfoy lại xuất hiện ở đây.“Xem ra mi đang có một người bạn nhỏ rất thú vị ở đây.” Voldemort cười khẽ: “Đầu hàng đi Harry Potter, nếu không thì dù là lão già này.” Voldemort chĩa đũa phép về phía Grindelwald: “Hay là thằng nhóc kia.” Hắn lại chỉ về phía Draco đang bị Dibiyasi bắt giữ: “…cũng sẽ chết, mi không còn lựa chọn nàokhác.”Nhưng lúc này Dibiyasi cũng rất gian khổ, nó thuận lợi trốn thoát khỏi lồng giam, nhưng pháp thuật của Dumbledore đã làm hao mất chín phần sức mạnh của nó.Giờ nó chỉ có một cơ hội duy nhất là chạy trốn.Nó phải bắt con tin trước mặt.Nhưng nó đã tính sai.Bởi vì còn một người đứng ở đây…nơi không ai phát hiện ra.Đũa phép giơ lên từ một góc hẻo lánh, ánh sáng trắng ngưng kết lại trên đầu đũa phép.Nhất xúc tức phát! (*)(*): ý chỉ tụ tập năng lượng, phóng ra trong một lần.

Edit: Huyết Mạc Hoàng

Nhưng pháp thuật vẫn chưa biến mất. Sinh mệnh đã dung hợp với pháp thuật để trở thành xiềng xích tuyệt đối.

“Dumbledore…và Grindelwald.” Grindelwald nghe thấy giọng nói từ phía sau.

“Voldemort.” Grindelwald xoay người, ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore.

Ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore được nữa.

“Dumbledore đã chết, đúng không?” Voldemort hài lòng híp mắt, ma lực của hắn tất nhiên có thể nhận ra hơi thở trên người Dumbledore, đó là hơi thở của tử vong.

Grindelwald không nói gì.

Ông nhìn ra phía sau Voldemort.

Voldemort nghi hoặc xoay người, rồi thấy được đôi mắt xanh đang cách đó không xa.

Tất cả mọi thứ được sáng tỏ trong nháy mắt.

“Harry Potter ” Voldemort rống lên giận dữ.

“Đúng thế, rốt cuộc ông cũng nhận ra Voldemort.” Harry trả lời, nhưng mắt lại liếc sang Dumbledore ở bên cạnh.

Cậu hiểu, cậu luôn hiểu Dumbledore sẽ lựa chọn gì nhưng lại không thể ngăn cản.

Còn kết quả……

Đúng vậy, ngay từ đầu cậu đã hiểu nhưng vẫn ôm một loại hy vọng xa vời, mãi đến khi sự thật tr*n tr** hiện ra trước mắt.

Cậu vẫn bất lực như thế.

Bất quá, như Albus có lựa chọn của mình, cậu cũng có trách nhiệm riêng, dù thế nào đi nữa cậu cũng không từ bỏ.

“Đau khổ không?” Voldemort hừ lạnh: “Dumbledore đã chết.”

“Có.” Harry trả lời.

“Cảm thấy mình vô dụng chứ, làm cứu thế chủ mà ngay cả người thầy mình kính yêu nhất cũng không thể bảo vệ.” Voldemort nheo mắt lại: “Harry Potter, mi vẫn muốn đối đầu với ta sao? Mi cảm thấy việc mình làm còn có ý nghĩa à? Ngay cả Dumbledore cũng đã chết, mi còn có thể làm gì?”

“Tôi có thể giết ông.” Harry lẳng lặng nói.

“Giết người?” Voldemort lắc đầu: “Mi không làm được đâu Harry Potter, những gì mi nghĩ bây giờ sợ vẫn là đưa ta ra công lý, giao cho Bộ pháp thuật xử lý chứ gì.”

“Không, tôi nghĩ mình chẳng ngu ngốc đến vậy đâu.” Harry trả lời: “Nếu để ông đến Bộ pháp thuật, chính tôi cũng không đếm nổi số cơ hội để ông thoát khỏi trừng phạt.”

“Vậy mi muốn dùng Avada Kedavra?”

“Tôi…… ”

“Mi không làm được đúng không?” Voldemort nói như đã dự tính trước được mọi việc: “Mi cũng hiểu chỉ có khi thực sự muốn g**t ch*t một người, và cũng chỉ khi có đủ tàn nhẫn để giết người mới dùng được Avada Kedavra mà, nhưng mi thì không.”

“Nhưng tôi phải thử một lần.” Harry chĩa thẳng đũa phép vào Voldemort: “Ngay cả khi chỉ có một chút cơ hội.”

“Vậy…… Imperio.” Voldemort thình lình phóng ra thần chú nhưng Harry nghiêng mình thoát được, rồi đủ loại hắc ma pháp có tính thương tổn phóng ra như mưa rào.

‘Thật là một cảnh tượng quen thuộc’ Harry nghĩ.

Ba năm trước, họ cũng đối mặt như vậy, nhưng lần này cậu sẽ không thua!

“Diffindo!”

Một tảng đá trên đầu Voldemort đột nhiên nổ tung rơi xuống.

“Flipendo.” Tảng đá bị gió xoáy cuốn đi, Voldemort lập tức hô: “Incendio.”

Ngọn lửa bùng lên trong không khí, Harry vẫy đũa phép: “Aquamenti!”

Nhưng cậu lại không chú ý tới, khi ngọn lửa vừa được dập tắt thì phiến đá cẩm thạch trên mặt đất cũng nứt ra.

Những mảnh đá vỡ văng tung toé ra bốn phía.

Giữa ánh sáng chớp nhoáng của những viên đá bị lửa đốt, Harry gần như chưa thể đoán được ý đồ của Voldemort.

Nhưng rất nhanh…cậu đã nhận ra.

Những viên đá xung quanh đều bay về một phương hướng.

Nơi di thể của Albus Dumbledore đứng.

Harry lập tức gào lên thần chú, nhưng không kịp nữa.

Những viên đá đều như bị ném về phía Dumbledore, nhưng rồi đột nhiên dừng lại.

Là Grindelwald.

Ngón tay của ông run run cầm đũa phép của Dumbledore_đũa phép Cơm nguội, giữ tất cả đá lại ở nơi cách Dumbledore không tới 3 mét.

Ông thậm chí còn không đủ sức đứng lên.

“Lão già này.” Voldemort hừ lạnh, quay lại ném một cái Avada Kedavra về phía Harry, rồi những viên đá trên mặt đất lại cuồn cuộn nổi lên, không chút lưu tình bay về phía Dumbledore.

Ma lực Grindelwald đã gần cạn kiệt.

Ông không thể ngăn cản hành động của Voldemort.

Ông không còn sức để ngăn cản.

Nhưng ông còn di chuyển được, ông còn có thể che chở cho Dumbledore.

Khi những viên đá ùn ùn kéo đến, ông nhắm hai mắt lại.

Nhưng Voldemort nào dễ dàng để cơ hội mất đi như vậy.

Những viên đá như gió lốc đảo qua cạnh người Grindelwald, lao thẳng tới chỗ Dumbledore.

Khi gió lốc vừa sượt qua tai, Grindelwald mở mắt.

Đũa phép của Harry chĩa về phía Voldemort, đầu đũa loé ra ánh sáng xanh.

Đó là tia sáng của Avada Kedavra.

Nhưng tất cả chỉ còn thiếu một giây nữa thôi.

Chỉ có một giây.

Những viên đá như mưa rào dừng lại trên người Dumbledore.

“Không!” Harry gào thét, tia sáng xanh lục b*n r* khỏi đũa phép hướng về phía Voldemort.

Đá dừng trên người Dumbledore, thân thể cứng ngắc của cụ ngã về phía trước, các đốt ngón tay bị đâm đến biến dạng.

— giống như một con búp bê vỡ.

Tia sáng xanh lục sượt qua tai Voldemort.

Ánh sáng bạch ma pháp biến mất khỏi tế đàn, Dibiyasi gào thét chạy ra khỏi lồng giam.

Hướng về phía —

Draco Malfoy?

“Draco!” lúc này Harry mới chú ý tới thiếu niên tóc bạch kim nãy giờ vẫn giấu mình trong rừng cây.

Không ai biết vì sao Draco Malfoy lại xuất hiện ở đây.

“Xem ra mi đang có một người bạn nhỏ rất thú vị ở đây.” Voldemort cười khẽ: “Đầu hàng đi Harry Potter, nếu không thì dù là lão già này.” Voldemort chĩa đũa phép về phía Grindelwald: “Hay là thằng nhóc kia.” Hắn lại chỉ về phía Draco đang bị Dibiyasi bắt giữ: “…cũng sẽ chết, mi không còn lựa chọn nàokhác.”

Nhưng lúc này Dibiyasi cũng rất gian khổ, nó thuận lợi trốn thoát khỏi lồng giam, nhưng pháp thuật của Dumbledore đã làm hao mất chín phần sức mạnh của nó.

Giờ nó chỉ có một cơ hội duy nhất là chạy trốn.

Nó phải bắt con tin trước mặt.

Nhưng nó đã tính sai.

Bởi vì còn một người đứng ở đây…nơi không ai phát hiện ra.

Đũa phép giơ lên từ một góc hẻo lánh, ánh sáng trắng ngưng kết lại trên đầu đũa phép.

Nhất xúc tức phát! (*)

(*): ý chỉ tụ tập năng lượng, phóng ra trong một lần.

Truy Đuổi - Cố Hàn YTác giả: Cố Hàn YTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh Edit: Huyết Mạc Hoàng. Nhà số 4 đường Privet Drive, vợ chồng Dursley luôn rất tự hào mà nói rằng họ là những người rất bình thường, theo như lời họ: cho dù là đứa con trai có cân nặng gần như một con lợn, cùng một đứa cháu hai chân tàn tật, cả nhà họ cũng vĩnh viễn sẽ không bao giờ dính dáng đến những việc kỳ quái hay bí ẩn nào. Vernon Dursley, một người đàn ông vô cùng nghiêm túc, cho dù nhiều năm làm việc với giàn khoan, cũng không làm cho thính giác của ông giảm xuống, vì thế Dursley tiên sinh cực kỳ tự hào. Bất quá, điều này liên quan tới một bí mật, một bí mật về cháu trai của ông. Dựa theo cách nói của nhà Dursley, đứa cháu của bọn họ là loại “Trừ bỏ não và một số ít bên ngoài thì chính là một tên phế vật”. Nga, đúng rồi, còn chưa giới thiệu, tiểu hài tử 11 tuổi bị nhà Dursley xem thành một phế vật kia có một cái tên rất bình thường — Harry Potter. Đúng, chính là Harry, không phải vương tử Harry kia, mà là một “Harry” bình thường, người có tên này ở Anh quốc thì chỉ cần ở trên… Edit: Huyết Mạc HoàngNhưng pháp thuật vẫn chưa biến mất. Sinh mệnh đã dung hợp với pháp thuật để trở thành xiềng xích tuyệt đối.“Dumbledore…và Grindelwald.” Grindelwald nghe thấy giọng nói từ phía sau.“Voldemort.” Grindelwald xoay người, ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore.Ông không thể tiếp tục nhìn Dumbledore được nữa.“Dumbledore đã chết, đúng không?” Voldemort hài lòng híp mắt, ma lực của hắn tất nhiên có thể nhận ra hơi thở trên người Dumbledore, đó là hơi thở của tử vong.Grindelwald không nói gì.Ông nhìn ra phía sau Voldemort.Voldemort nghi hoặc xoay người, rồi thấy được đôi mắt xanh đang cách đó không xa.Tất cả mọi thứ được sáng tỏ trong nháy mắt.“Harry Potter ” Voldemort rống lên giận dữ.“Đúng thế, rốt cuộc ông cũng nhận ra Voldemort.” Harry trả lời, nhưng mắt lại liếc sang Dumbledore ở bên cạnh.Cậu hiểu, cậu luôn hiểu Dumbledore sẽ lựa chọn gì nhưng lại không thể ngăn cản.Còn kết quả……Đúng vậy, ngay từ đầu cậu đã hiểu nhưng vẫn ôm một loại hy vọng xa vời, mãi đến khi sự thật tr*n tr** hiện ra trước mắt.Cậu vẫn bất lực như thế.Bất quá, như Albus có lựa chọn của mình, cậu cũng có trách nhiệm riêng, dù thế nào đi nữa cậu cũng không từ bỏ.“Đau khổ không?” Voldemort hừ lạnh: “Dumbledore đã chết.”“Có.” Harry trả lời.“Cảm thấy mình vô dụng chứ, làm cứu thế chủ mà ngay cả người thầy mình kính yêu nhất cũng không thể bảo vệ.” Voldemort nheo mắt lại: “Harry Potter, mi vẫn muốn đối đầu với ta sao? Mi cảm thấy việc mình làm còn có ý nghĩa à? Ngay cả Dumbledore cũng đã chết, mi còn có thể làm gì?”“Tôi có thể giết ông.” Harry lẳng lặng nói.“Giết người?” Voldemort lắc đầu: “Mi không làm được đâu Harry Potter, những gì mi nghĩ bây giờ sợ vẫn là đưa ta ra công lý, giao cho Bộ pháp thuật xử lý chứ gì.”“Không, tôi nghĩ mình chẳng ngu ngốc đến vậy đâu.” Harry trả lời: “Nếu để ông đến Bộ pháp thuật, chính tôi cũng không đếm nổi số cơ hội để ông thoát khỏi trừng phạt.”“Vậy mi muốn dùng Avada Kedavra?”“Tôi…… ”“Mi không làm được đúng không?” Voldemort nói như đã dự tính trước được mọi việc: “Mi cũng hiểu chỉ có khi thực sự muốn g**t ch*t một người, và cũng chỉ khi có đủ tàn nhẫn để giết người mới dùng được Avada Kedavra mà, nhưng mi thì không.”“Nhưng tôi phải thử một lần.” Harry chĩa thẳng đũa phép vào Voldemort: “Ngay cả khi chỉ có một chút cơ hội.”“Vậy…… Imperio.” Voldemort thình lình phóng ra thần chú nhưng Harry nghiêng mình thoát được, rồi đủ loại hắc ma pháp có tính thương tổn phóng ra như mưa rào.‘Thật là một cảnh tượng quen thuộc’ Harry nghĩ.Ba năm trước, họ cũng đối mặt như vậy, nhưng lần này cậu sẽ không thua!“Diffindo!”Một tảng đá trên đầu Voldemort đột nhiên nổ tung rơi xuống.“Flipendo.” Tảng đá bị gió xoáy cuốn đi, Voldemort lập tức hô: “Incendio.”Ngọn lửa bùng lên trong không khí, Harry vẫy đũa phép: “Aquamenti!”Nhưng cậu lại không chú ý tới, khi ngọn lửa vừa được dập tắt thì phiến đá cẩm thạch trên mặt đất cũng nứt ra.Những mảnh đá vỡ văng tung toé ra bốn phía.Giữa ánh sáng chớp nhoáng của những viên đá bị lửa đốt, Harry gần như chưa thể đoán được ý đồ của Voldemort.Nhưng rất nhanh…cậu đã nhận ra.Những viên đá xung quanh đều bay về một phương hướng.Nơi di thể của Albus Dumbledore đứng.Harry lập tức gào lên thần chú, nhưng không kịp nữa.Những viên đá đều như bị ném về phía Dumbledore, nhưng rồi đột nhiên dừng lại.Là Grindelwald.Ngón tay của ông run run cầm đũa phép của Dumbledore_đũa phép Cơm nguội, giữ tất cả đá lại ở nơi cách Dumbledore không tới 3 mét.Ông thậm chí còn không đủ sức đứng lên.“Lão già này.” Voldemort hừ lạnh, quay lại ném một cái Avada Kedavra về phía Harry, rồi những viên đá trên mặt đất lại cuồn cuộn nổi lên, không chút lưu tình bay về phía Dumbledore.Ma lực Grindelwald đã gần cạn kiệt.Ông không thể ngăn cản hành động của Voldemort.Ông không còn sức để ngăn cản.Nhưng ông còn di chuyển được, ông còn có thể che chở cho Dumbledore.Khi những viên đá ùn ùn kéo đến, ông nhắm hai mắt lại.Nhưng Voldemort nào dễ dàng để cơ hội mất đi như vậy.Những viên đá như gió lốc đảo qua cạnh người Grindelwald, lao thẳng tới chỗ Dumbledore.Khi gió lốc vừa sượt qua tai, Grindelwald mở mắt.Đũa phép của Harry chĩa về phía Voldemort, đầu đũa loé ra ánh sáng xanh.Đó là tia sáng của Avada Kedavra.Nhưng tất cả chỉ còn thiếu một giây nữa thôi.Chỉ có một giây.Những viên đá như mưa rào dừng lại trên người Dumbledore.“Không!” Harry gào thét, tia sáng xanh lục b*n r* khỏi đũa phép hướng về phía Voldemort.Đá dừng trên người Dumbledore, thân thể cứng ngắc của cụ ngã về phía trước, các đốt ngón tay bị đâm đến biến dạng.— giống như một con búp bê vỡ.Tia sáng xanh lục sượt qua tai Voldemort.Ánh sáng bạch ma pháp biến mất khỏi tế đàn, Dibiyasi gào thét chạy ra khỏi lồng giam.Hướng về phía —Draco Malfoy?“Draco!” lúc này Harry mới chú ý tới thiếu niên tóc bạch kim nãy giờ vẫn giấu mình trong rừng cây.Không ai biết vì sao Draco Malfoy lại xuất hiện ở đây.“Xem ra mi đang có một người bạn nhỏ rất thú vị ở đây.” Voldemort cười khẽ: “Đầu hàng đi Harry Potter, nếu không thì dù là lão già này.” Voldemort chĩa đũa phép về phía Grindelwald: “Hay là thằng nhóc kia.” Hắn lại chỉ về phía Draco đang bị Dibiyasi bắt giữ: “…cũng sẽ chết, mi không còn lựa chọn nàokhác.”Nhưng lúc này Dibiyasi cũng rất gian khổ, nó thuận lợi trốn thoát khỏi lồng giam, nhưng pháp thuật của Dumbledore đã làm hao mất chín phần sức mạnh của nó.Giờ nó chỉ có một cơ hội duy nhất là chạy trốn.Nó phải bắt con tin trước mặt.Nhưng nó đã tính sai.Bởi vì còn một người đứng ở đây…nơi không ai phát hiện ra.Đũa phép giơ lên từ một góc hẻo lánh, ánh sáng trắng ngưng kết lại trên đầu đũa phép.Nhất xúc tức phát! (*)(*): ý chỉ tụ tập năng lượng, phóng ra trong một lần.

Quyển 2 - Chương 73: Thoát ra