Bắc Đường Diệu Huy không biết chính mình từ khi nào đã xem ca ca quan trọng hơn tất cả những kẻ khác. Năm ấy hắn ba tuổi, được mẫu phi mang về nhà mẹ đẻ ở Đoan Vương phủ, mãi cho đến năm tuổi mới trở lại Bắc Đường gia, người duy nhất hắn còn nhớ rõ là ca ca. Hắn còn nhớ rõ lúc ấy khi mình mở mắt ra, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào chói lọi, bên trong phòng sáng ngời. Trong tầm mắt mơ hồ là một tiểu nam hài vẻ mặt ngưng trọng đang nằm úp sấp ở trước giường hắn, sờ sờ mặt, nhẹ giọng gọi hắn, “Huy nhi. Huy nhi mở mắt ra, ca ca ở đây này.” Hắn nhắm mắt rồi lại mở lớn mắt, rất lớn. Nam hài kia phát ra tiếng kêu vui mừng, ôm lấy hắn. “Huy nhi, ngươi tỉnh? Ngươi cuối cùng cũng tỉnh.” Hắn yếu ớt gọi một tiếng với nam hài kia, “Ca ca…” Thật sự là làm cho người ta ngạc nhiên. Trí nhớ của hài tử luôn có hạn, cho dù là người vô cùng thân thiết, sau khi rời xa mấy tháng hẳn sẽ phai nhạt dần trong kí ức của đứa bé. Nhưng Bắc Đường Diệu Huy ba tuổi năm ấy vẫn nhớ rõ một người – ca ca của hắn ─ Bắc…
Quyển 2 - Chương 12-1: Văn án
Tỏa Tình KhiênTác giả: Thập ThếTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹBắc Đường Diệu Huy không biết chính mình từ khi nào đã xem ca ca quan trọng hơn tất cả những kẻ khác. Năm ấy hắn ba tuổi, được mẫu phi mang về nhà mẹ đẻ ở Đoan Vương phủ, mãi cho đến năm tuổi mới trở lại Bắc Đường gia, người duy nhất hắn còn nhớ rõ là ca ca. Hắn còn nhớ rõ lúc ấy khi mình mở mắt ra, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào chói lọi, bên trong phòng sáng ngời. Trong tầm mắt mơ hồ là một tiểu nam hài vẻ mặt ngưng trọng đang nằm úp sấp ở trước giường hắn, sờ sờ mặt, nhẹ giọng gọi hắn, “Huy nhi. Huy nhi mở mắt ra, ca ca ở đây này.” Hắn nhắm mắt rồi lại mở lớn mắt, rất lớn. Nam hài kia phát ra tiếng kêu vui mừng, ôm lấy hắn. “Huy nhi, ngươi tỉnh? Ngươi cuối cùng cũng tỉnh.” Hắn yếu ớt gọi một tiếng với nam hài kia, “Ca ca…” Thật sự là làm cho người ta ngạc nhiên. Trí nhớ của hài tử luôn có hạn, cho dù là người vô cùng thân thiết, sau khi rời xa mấy tháng hẳn sẽ phai nhạt dần trong kí ức của đứa bé. Nhưng Bắc Đường Diệu Huy ba tuổi năm ấy vẫn nhớ rõ một người – ca ca của hắn ─ Bắc… Tranh quyền đoạt vị nơi đầu sóng ngọn gió,Hắn thành Ti Diệu Huy.Ngôi vị hoàng đế lạnh như băng mà nặng nề, cung điện buồn chán mà tịch mịch,Tự dưng hài tử ngoài ý muốn xuất hiện,Bắc Đường Diệu Nhật lập ranh giới quân thần,Ghen tỵ, tức giận đồng loạt vọt tới,Vết thương trên ngực Ti Diệu Huy chưa bao giờ đóng vảy, cuối cùng bị phá vỡMuốn có được toàn bộ thì không thể buông tay!Lấy máu tươi làm thuốc dẫn, hình thành ‘tỏa tình chi độc’ ;Lấy việc Ma Da tộc đ*ng t*nh thụ thai làm tiền đặt cược, chứng minh cái giá phải trả không hối hận nhiều năm.Nhưng kết này chưa giải,Phản quân xâm chiếm biên quan, phong hỏa (chiến tranh) Minh quốc tái khởi…
Tranh quyền đoạt vị nơi đầu sóng ngọn gió,
Hắn thành Ti Diệu Huy.
Ngôi vị hoàng đế lạnh như băng mà nặng nề, cung điện buồn chán mà tịch mịch,
Tự dưng hài tử ngoài ý muốn xuất hiện,
Bắc Đường Diệu Nhật lập ranh giới quân thần,
Ghen tỵ, tức giận đồng loạt vọt tới,
Vết thương trên ngực Ti Diệu Huy chưa bao giờ đóng vảy, cuối cùng bị phá vỡ
Muốn có được toàn bộ thì không thể buông tay!
Lấy máu tươi làm thuốc dẫn, hình thành ‘tỏa tình chi độc’ ;
Lấy việc Ma Da tộc đ*ng t*nh thụ thai làm tiền đặt cược, chứng minh cái giá phải trả không hối hận nhiều năm.
Nhưng kết này chưa giải,
Phản quân xâm chiếm biên quan, phong hỏa (chiến tranh) Minh quốc tái khởi…
Tỏa Tình KhiênTác giả: Thập ThếTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹBắc Đường Diệu Huy không biết chính mình từ khi nào đã xem ca ca quan trọng hơn tất cả những kẻ khác. Năm ấy hắn ba tuổi, được mẫu phi mang về nhà mẹ đẻ ở Đoan Vương phủ, mãi cho đến năm tuổi mới trở lại Bắc Đường gia, người duy nhất hắn còn nhớ rõ là ca ca. Hắn còn nhớ rõ lúc ấy khi mình mở mắt ra, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào chói lọi, bên trong phòng sáng ngời. Trong tầm mắt mơ hồ là một tiểu nam hài vẻ mặt ngưng trọng đang nằm úp sấp ở trước giường hắn, sờ sờ mặt, nhẹ giọng gọi hắn, “Huy nhi. Huy nhi mở mắt ra, ca ca ở đây này.” Hắn nhắm mắt rồi lại mở lớn mắt, rất lớn. Nam hài kia phát ra tiếng kêu vui mừng, ôm lấy hắn. “Huy nhi, ngươi tỉnh? Ngươi cuối cùng cũng tỉnh.” Hắn yếu ớt gọi một tiếng với nam hài kia, “Ca ca…” Thật sự là làm cho người ta ngạc nhiên. Trí nhớ của hài tử luôn có hạn, cho dù là người vô cùng thân thiết, sau khi rời xa mấy tháng hẳn sẽ phai nhạt dần trong kí ức của đứa bé. Nhưng Bắc Đường Diệu Huy ba tuổi năm ấy vẫn nhớ rõ một người – ca ca của hắn ─ Bắc… Tranh quyền đoạt vị nơi đầu sóng ngọn gió,Hắn thành Ti Diệu Huy.Ngôi vị hoàng đế lạnh như băng mà nặng nề, cung điện buồn chán mà tịch mịch,Tự dưng hài tử ngoài ý muốn xuất hiện,Bắc Đường Diệu Nhật lập ranh giới quân thần,Ghen tỵ, tức giận đồng loạt vọt tới,Vết thương trên ngực Ti Diệu Huy chưa bao giờ đóng vảy, cuối cùng bị phá vỡMuốn có được toàn bộ thì không thể buông tay!Lấy máu tươi làm thuốc dẫn, hình thành ‘tỏa tình chi độc’ ;Lấy việc Ma Da tộc đ*ng t*nh thụ thai làm tiền đặt cược, chứng minh cái giá phải trả không hối hận nhiều năm.Nhưng kết này chưa giải,Phản quân xâm chiếm biên quan, phong hỏa (chiến tranh) Minh quốc tái khởi…