Tác giả:

"Aaaa...!!!" Tiểu Vy khi tỉnh dậy sau cơn đau đầu thì phát hiện mình đang rơi lơ lửng giữa không trung. Cảm giác khi nhìn xuống dưới phải nói là rất "vi diệu". Lần đầu thì vẫn thấy khá bình tĩnh, dù sao Tiểu Vy thường bị bọn bạn lôi kéo đi chơi mạo hiểm nên cũng đã quen. Đến khi biết mình không triệu hồi được ma thuật có lẽ hét chính là cách để giải tỏa nỗi khiếp sợ lúc này nhỉ. Đúng lúc đó một bé thỏ xinh xắn bò ra từ trong ba lô của Tiểu Vy. Bé thỏ này là Mimi, hộ vệ thân cận của Tiểu Vy. Nhìn thấy "cọng rơm cứu mạng", Tiểu Vy trực tiếp kéo Mimi từ ba lô của mình, kích động lắc lắc bé thỏ: "Mimi may dùng cánh của em mang ta bay lên nhanh lên." "Có chuyện gì xảy ra sao mà chủ nhân lại nhờ em? Không phải chủ nhân có phép bay sao?" Mimi sau khi tỉnh giấc vẫn chưa hiểu được hoàn cảnh hiện tại, dụi dụi cái mắt vẫn còn lim dim. "Ta không dùng được phép thuật." "Vậy chủ nhân thử dùng bảo bối trong túi thần xem." Tiểu Vy ngẩn ngơ một lúc rồi cốc đầu mình, cười cười: "Ừ nhỉ, sao ta không…

Quyển 1 - Chương 10: Thế giới thú nhân

Xuyên Đến Đại Lục Thú NhânTác giả: Hiroko-MisaTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa...!!!" Tiểu Vy khi tỉnh dậy sau cơn đau đầu thì phát hiện mình đang rơi lơ lửng giữa không trung. Cảm giác khi nhìn xuống dưới phải nói là rất "vi diệu". Lần đầu thì vẫn thấy khá bình tĩnh, dù sao Tiểu Vy thường bị bọn bạn lôi kéo đi chơi mạo hiểm nên cũng đã quen. Đến khi biết mình không triệu hồi được ma thuật có lẽ hét chính là cách để giải tỏa nỗi khiếp sợ lúc này nhỉ. Đúng lúc đó một bé thỏ xinh xắn bò ra từ trong ba lô của Tiểu Vy. Bé thỏ này là Mimi, hộ vệ thân cận của Tiểu Vy. Nhìn thấy "cọng rơm cứu mạng", Tiểu Vy trực tiếp kéo Mimi từ ba lô của mình, kích động lắc lắc bé thỏ: "Mimi may dùng cánh của em mang ta bay lên nhanh lên." "Có chuyện gì xảy ra sao mà chủ nhân lại nhờ em? Không phải chủ nhân có phép bay sao?" Mimi sau khi tỉnh giấc vẫn chưa hiểu được hoàn cảnh hiện tại, dụi dụi cái mắt vẫn còn lim dim. "Ta không dùng được phép thuật." "Vậy chủ nhân thử dùng bảo bối trong túi thần xem." Tiểu Vy ngẩn ngơ một lúc rồi cốc đầu mình, cười cười: "Ừ nhỉ, sao ta không… Tư thế đầy ám muội khiến không khí thêm xấu hổ, làm người ta phải nóng mặt.Tiểu Vy hai má đỏ hồng, nói lí nhí: "Cậu... cậu có thể bỏ tôi xuống dưới được rồi."Louis được nhắc nhở, lúng túng đặt Tiểu Vy xuống giường rồi chạy ra ngoài hang, sợ rằng nếu ngoảnh mặt lại sẽ bị Tiểu Vy nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của mình.Nằm trên giường không nhúc nhích, Tiểu Vy nhớ đến mái tóc vàng óng của Louis có cảm tưởng rằng định mệnh là một thứ thật... khốn nạn. Tuy rằng cô không có ghét gì màu vàng nhưng mà ông trời cũng không cần phải trêu ngươi người ta như vậy đâu. Đầu tiên là anh trai tóc vàng, sau đó là người bạn thân tóc cũng vàng, học trưởng- bạn trai cũ cũng tóc vàng, giờ thì đến cả ân nhân cứu mạng cũng là tóc vàng là sao hả!Tiểu Vy sờ mái tóc của mình, mái tóc dài, mượt mà, nâu vàng khiến người ta liên tưởng đến màu của đất. Thở dài một hơi. Ài..., mái tóc màu xanh lục của tôi, mày ở đâu rồi!Than thở xong, Tiểu Vy định tìm kiếm chiếc ba lô của mình rồi định lấy điện thoại chơi cho đỡ nhàm chán thì nhớ ra một điều...Đù má nó, để quên ba lô ở nơi chiến đấu với Ma Thần rồi!Leo xuống giường, Tiểu Vy bước từ từ ra cửa hang động thì bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ đến xuýt ngã ngửa.Bên ngoài những túp lều được dựng lên bằng những miếng da thú. Đặc biệt hơn, cái cây. Đúng vậy, một cái câu cao chọc trời ngay trung tâm bộ lạc. Nếu như không phải nhờ những con Dực Hổ đang thỏa chí bay lượn thì chắc cô đã nghĩ mình lạc vào Pandora 1*.Nuốt một ngụm nước bọt, Tiểu Vy bắt đầu cảm thấy cực kỳ bắt an khi ở nơi xa lạ này. Cô vốn luôn tự hào mình là một người cực kì hiểu đời, biết ứng phó với mọi tình huống bất ngờ nhưng cô chưa bao giờ lường được hoàn cảnh của mình lúc này. Lần đầu tiên biết như thế nào là cảm giác thế giới tam quan bị sụp đổ.Nhớ lại mùi hương trên người con hổ đã cứu cô và Louis có điểm giống nhau, những câu nói "Đại Lục Thú Nhân", "bộ lạc", "giống cái" của phu nhân và phong cách ăn mặc ở đây, Tiểu Vy rút ra một kết luận với vẻ mặt đầy lạc quan.Cô xuyên không đến CMN thế giới thú nhân rồi!Tiểu Vy vừa ra kết luận liền muốn tát mình một cái thật mạnh. Giờ đâu phải là lúc để ra vẻ cái mặt lạc quan ấy chứ!Lững thững vách cơ thể cứng đờ lên giường đá, Tiểu Vy có thể nói là linh hồn phiêu phiêu vào không trung, tan vào không khí.Louis đi vào hang động, trên tay vác một con thú thỏ trắng lớn thì thấy Tiểu Vy đôi mắt vô hồn nhìn hắn. Có chút rùng mình, Louis tới gần đống lửa nhỏ giữa hang cho vài khúc gỗ vào rồi bắt đầu nướng thịt.Tiểu Vy vẫn tiếp tục nhìn người con trai đang trước mắt mình, tâm có chút hoảng hốt. Người này chính là con hổ đã cứu cô sao? Thực không thể tin nổi mà!Thở dài một hơi, một otaku 2* chân chính như cô lại bị cảnh tưởng phía trước làm cho kinh hãi quả nhiên thực sự rất là mất mặt. Ừm, dù sao thì cũng chưa từng có bộ phim anime Nhật nào kể về thú nhân mà, kinh hãi là đúng!Nhắc đến Anime Tiểu Vy nhớ tới trong điện thoại của mình còn mấy tập truyện tranh Conan tải xuống chưa kịp đọc. Ngoài ra còn có năm quyển tiểu thuyết ngôn tình mới mua chưa đọc trong ba lô nữa.Quyết tâm, nhất định phải đi tìm cái ba lô thân thương mới được!Một mùi hương thơm ngát cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Vy. Mùi vị của con thứ thỏ khiến cô ch** n**c miếng.Ực, thơm quá!Thấy vẻ mặt thèm thuồng của Tiểu Vy, Louis cười nhẹ một tiếng rồi lấy cho cô miếng đùi mềm ngon. Nhận lấy miến thịt, Tiểu Vy không chú ý tới hình tượng lập tức gặm một miếng to. Cái dạ dày đã ba ngày không cho cái gì vào sớm muộn cũng đã sắp không chịu nổi rồi, lại còn cái mùi thơm mê hoặc của món thịt nướng khiến cô không thể cưỡng lại được. Ừm, thịt thỏ nướng ăn rất là ngon nha!Sau khi xơi hết con thỏ, Tiểu Vy thoải mái ợ một cái, xoa xoa cái bụng tròn vo của mình. Chưa bao giờ cô có cảm giác no như vậy. Khoan thịt thỏ hả...? Bật dậy, hốt hoảng nghĩ đến cô bé thỏ của mình đang mất tích- Mimi.Chẳng lẽ cô vừa ăn...Lắc lắc đầu, Tiểu Vy loại bỏ cái suy nghĩ lung tung trong đầu mình. Làm sao có thể chứ, Mimi có thể to lên như vậy chỉ trong hai ngày được! Quả nhiên cô nghĩ nhiều quá rồi.Thấy Louis bắt đầu dọn dẹp đống xương thì bị Tiểu Vy ngăn lại: "Cho tôi đống xương này được không?"Tuy không biết cô có ý định dùng xương để làm gì nhưng Louis vẫn gật đầu, đưa đống xương đã bọc vào da thú cho cô."Cảm ơn!"Tiểu Vy nhận lấy bọc xương thú, cô định làm gì đó coi như tỏ chút lòng thành với con thú thỏ này. Dù sao nó cũng là món ăn đầu tiên của cô ở thế giới này mà!____________________________1* Hành tinh trong bộ phim Avatar.2* Là một từ lóng trong tiếng Nhật dùng chỉ một kiểu người, kì quái, làm bạn những người giống như họ hoặc dùng để chỉ một ai đó quá say mê một cái gì, đặc biệt là anime (hoạt hình), manga (truyện tranh), hay game (trò chơi điện tử).

Tư thế đầy ám muội khiến không khí thêm xấu hổ, làm người ta phải nóng mặt.

Tiểu Vy hai má đỏ hồng, nói lí nhí: "Cậu... cậu có thể bỏ tôi xuống dưới được rồi."

Louis được nhắc nhở, lúng túng đặt Tiểu Vy xuống giường rồi chạy ra ngoài hang, sợ rằng nếu ngoảnh mặt lại sẽ bị Tiểu Vy nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của mình.

Nằm trên giường không nhúc nhích, Tiểu Vy nhớ đến mái tóc vàng óng của Louis có cảm tưởng rằng định mệnh là một thứ thật... khốn nạn. Tuy rằng cô không có ghét gì màu vàng nhưng mà ông trời cũng không cần phải trêu ngươi người ta như vậy đâu. Đầu tiên là anh trai tóc vàng, sau đó là người bạn thân tóc cũng vàng, học trưởng- bạn trai cũ cũng tóc vàng, giờ thì đến cả ân nhân cứu mạng cũng là tóc vàng là sao hả!

Tiểu Vy sờ mái tóc của mình, mái tóc dài, mượt mà, nâu vàng khiến người ta liên tưởng đến màu của đất. Thở dài một hơi. Ài..., mái tóc màu xanh lục của tôi, mày ở đâu rồi!

Than thở xong, Tiểu Vy định tìm kiếm chiếc ba lô của mình rồi định lấy điện thoại chơi cho đỡ nhàm chán thì nhớ ra một điều...

Đù má nó, để quên ba lô ở nơi chiến đấu với Ma Thần rồi!

Leo xuống giường, Tiểu Vy bước từ từ ra cửa hang động thì bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ đến xuýt ngã ngửa.

Bên ngoài những túp lều được dựng lên bằng những miếng da thú. Đặc biệt hơn, cái cây. Đúng vậy, một cái câu cao chọc trời ngay trung tâm bộ lạc. Nếu như không phải nhờ những con Dực Hổ đang thỏa chí bay lượn thì chắc cô đã nghĩ mình lạc vào Pandora 1*.

Nuốt một ngụm nước bọt, Tiểu Vy bắt đầu cảm thấy cực kỳ bắt an khi ở nơi xa lạ này. Cô vốn luôn tự hào mình là một người cực kì hiểu đời, biết ứng phó với mọi tình huống bất ngờ nhưng cô chưa bao giờ lường được hoàn cảnh của mình lúc này. Lần đầu tiên biết như thế nào là cảm giác thế giới tam quan bị sụp đổ.

Nhớ lại mùi hương trên người con hổ đã cứu cô và Louis có điểm giống nhau, những câu nói "Đại Lục Thú Nhân", "bộ lạc", "giống cái" của phu nhân và phong cách ăn mặc ở đây, Tiểu Vy rút ra một kết luận với vẻ mặt đầy lạc quan.

Cô xuyên không đến CMN thế giới thú nhân rồi!

Tiểu Vy vừa ra kết luận liền muốn tát mình một cái thật mạnh. Giờ đâu phải là lúc để ra vẻ cái mặt lạc quan ấy chứ!

Lững thững vách cơ thể cứng đờ lên giường đá, Tiểu Vy có thể nói là linh hồn phiêu phiêu vào không trung, tan vào không khí.

Louis đi vào hang động, trên tay vác một con thú thỏ trắng lớn thì thấy Tiểu Vy đôi mắt vô hồn nhìn hắn. Có chút rùng mình, Louis tới gần đống lửa nhỏ giữa hang cho vài khúc gỗ vào rồi bắt đầu nướng thịt.

Tiểu Vy vẫn tiếp tục nhìn người con trai đang trước mắt mình, tâm có chút hoảng hốt. Người này chính là con hổ đã cứu cô sao? Thực không thể tin nổi mà!

Thở dài một hơi, một otaku 2* chân chính như cô lại bị cảnh tưởng phía trước làm cho kinh hãi quả nhiên thực sự rất là mất mặt. Ừm, dù sao thì cũng chưa từng có bộ phim anime Nhật nào kể về thú nhân mà, kinh hãi là đúng!

Nhắc đến Anime Tiểu Vy nhớ tới trong điện thoại của mình còn mấy tập truyện tranh Conan tải xuống chưa kịp đọc. Ngoài ra còn có năm quyển tiểu thuyết ngôn tình mới mua chưa đọc trong ba lô nữa.

Quyết tâm, nhất định phải đi tìm cái ba lô thân thương mới được!

Một mùi hương thơm ngát cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Vy. Mùi vị của con thứ thỏ khiến cô ch** n**c miếng.

Ực, thơm quá!

Thấy vẻ mặt thèm thuồng của Tiểu Vy, Louis cười nhẹ một tiếng rồi lấy cho cô miếng đùi mềm ngon. Nhận lấy miến thịt, Tiểu Vy không chú ý tới hình tượng lập tức gặm một miếng to. Cái dạ dày đã ba ngày không cho cái gì vào sớm muộn cũng đã sắp không chịu nổi rồi, lại còn cái mùi thơm mê hoặc của món thịt nướng khiến cô không thể cưỡng lại được. Ừm, thịt thỏ nướng ăn rất là ngon nha!

Sau khi xơi hết con thỏ, Tiểu Vy thoải mái ợ một cái, xoa xoa cái bụng tròn vo của mình. Chưa bao giờ cô có cảm giác no như vậy. Khoan thịt thỏ hả...? Bật dậy, hốt hoảng nghĩ đến cô bé thỏ của mình đang mất tích- Mimi.

Chẳng lẽ cô vừa ăn...

Lắc lắc đầu, Tiểu Vy loại bỏ cái suy nghĩ lung tung trong đầu mình. Làm sao có thể chứ, Mimi có thể to lên như vậy chỉ trong hai ngày được! Quả nhiên cô nghĩ nhiều quá rồi.

Thấy Louis bắt đầu dọn dẹp đống xương thì bị Tiểu Vy ngăn lại: "Cho tôi đống xương này được không?"

Tuy không biết cô có ý định dùng xương để làm gì nhưng Louis vẫn gật đầu, đưa đống xương đã bọc vào da thú cho cô.

"Cảm ơn!"

Tiểu Vy nhận lấy bọc xương thú, cô định làm gì đó coi như tỏ chút lòng thành với con thú thỏ này. Dù sao nó cũng là món ăn đầu tiên của cô ở thế giới này mà!

____________________________

1* Hành tinh trong bộ phim Avatar.

2* Là một từ lóng trong tiếng Nhật dùng chỉ một kiểu người, kì quái, làm bạn những người giống như họ hoặc dùng để chỉ một ai đó quá say mê một cái gì, đặc biệt là anime (hoạt hình), manga (truyện tranh), hay game (trò chơi điện tử).

Xuyên Đến Đại Lục Thú NhânTác giả: Hiroko-MisaTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Aaaa...!!!" Tiểu Vy khi tỉnh dậy sau cơn đau đầu thì phát hiện mình đang rơi lơ lửng giữa không trung. Cảm giác khi nhìn xuống dưới phải nói là rất "vi diệu". Lần đầu thì vẫn thấy khá bình tĩnh, dù sao Tiểu Vy thường bị bọn bạn lôi kéo đi chơi mạo hiểm nên cũng đã quen. Đến khi biết mình không triệu hồi được ma thuật có lẽ hét chính là cách để giải tỏa nỗi khiếp sợ lúc này nhỉ. Đúng lúc đó một bé thỏ xinh xắn bò ra từ trong ba lô của Tiểu Vy. Bé thỏ này là Mimi, hộ vệ thân cận của Tiểu Vy. Nhìn thấy "cọng rơm cứu mạng", Tiểu Vy trực tiếp kéo Mimi từ ba lô của mình, kích động lắc lắc bé thỏ: "Mimi may dùng cánh của em mang ta bay lên nhanh lên." "Có chuyện gì xảy ra sao mà chủ nhân lại nhờ em? Không phải chủ nhân có phép bay sao?" Mimi sau khi tỉnh giấc vẫn chưa hiểu được hoàn cảnh hiện tại, dụi dụi cái mắt vẫn còn lim dim. "Ta không dùng được phép thuật." "Vậy chủ nhân thử dùng bảo bối trong túi thần xem." Tiểu Vy ngẩn ngơ một lúc rồi cốc đầu mình, cười cười: "Ừ nhỉ, sao ta không… Tư thế đầy ám muội khiến không khí thêm xấu hổ, làm người ta phải nóng mặt.Tiểu Vy hai má đỏ hồng, nói lí nhí: "Cậu... cậu có thể bỏ tôi xuống dưới được rồi."Louis được nhắc nhở, lúng túng đặt Tiểu Vy xuống giường rồi chạy ra ngoài hang, sợ rằng nếu ngoảnh mặt lại sẽ bị Tiểu Vy nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ ửng của mình.Nằm trên giường không nhúc nhích, Tiểu Vy nhớ đến mái tóc vàng óng của Louis có cảm tưởng rằng định mệnh là một thứ thật... khốn nạn. Tuy rằng cô không có ghét gì màu vàng nhưng mà ông trời cũng không cần phải trêu ngươi người ta như vậy đâu. Đầu tiên là anh trai tóc vàng, sau đó là người bạn thân tóc cũng vàng, học trưởng- bạn trai cũ cũng tóc vàng, giờ thì đến cả ân nhân cứu mạng cũng là tóc vàng là sao hả!Tiểu Vy sờ mái tóc của mình, mái tóc dài, mượt mà, nâu vàng khiến người ta liên tưởng đến màu của đất. Thở dài một hơi. Ài..., mái tóc màu xanh lục của tôi, mày ở đâu rồi!Than thở xong, Tiểu Vy định tìm kiếm chiếc ba lô của mình rồi định lấy điện thoại chơi cho đỡ nhàm chán thì nhớ ra một điều...Đù má nó, để quên ba lô ở nơi chiến đấu với Ma Thần rồi!Leo xuống giường, Tiểu Vy bước từ từ ra cửa hang động thì bị cảnh tượng trước mặt làm cho hoảng sợ đến xuýt ngã ngửa.Bên ngoài những túp lều được dựng lên bằng những miếng da thú. Đặc biệt hơn, cái cây. Đúng vậy, một cái câu cao chọc trời ngay trung tâm bộ lạc. Nếu như không phải nhờ những con Dực Hổ đang thỏa chí bay lượn thì chắc cô đã nghĩ mình lạc vào Pandora 1*.Nuốt một ngụm nước bọt, Tiểu Vy bắt đầu cảm thấy cực kỳ bắt an khi ở nơi xa lạ này. Cô vốn luôn tự hào mình là một người cực kì hiểu đời, biết ứng phó với mọi tình huống bất ngờ nhưng cô chưa bao giờ lường được hoàn cảnh của mình lúc này. Lần đầu tiên biết như thế nào là cảm giác thế giới tam quan bị sụp đổ.Nhớ lại mùi hương trên người con hổ đã cứu cô và Louis có điểm giống nhau, những câu nói "Đại Lục Thú Nhân", "bộ lạc", "giống cái" của phu nhân và phong cách ăn mặc ở đây, Tiểu Vy rút ra một kết luận với vẻ mặt đầy lạc quan.Cô xuyên không đến CMN thế giới thú nhân rồi!Tiểu Vy vừa ra kết luận liền muốn tát mình một cái thật mạnh. Giờ đâu phải là lúc để ra vẻ cái mặt lạc quan ấy chứ!Lững thững vách cơ thể cứng đờ lên giường đá, Tiểu Vy có thể nói là linh hồn phiêu phiêu vào không trung, tan vào không khí.Louis đi vào hang động, trên tay vác một con thú thỏ trắng lớn thì thấy Tiểu Vy đôi mắt vô hồn nhìn hắn. Có chút rùng mình, Louis tới gần đống lửa nhỏ giữa hang cho vài khúc gỗ vào rồi bắt đầu nướng thịt.Tiểu Vy vẫn tiếp tục nhìn người con trai đang trước mắt mình, tâm có chút hoảng hốt. Người này chính là con hổ đã cứu cô sao? Thực không thể tin nổi mà!Thở dài một hơi, một otaku 2* chân chính như cô lại bị cảnh tưởng phía trước làm cho kinh hãi quả nhiên thực sự rất là mất mặt. Ừm, dù sao thì cũng chưa từng có bộ phim anime Nhật nào kể về thú nhân mà, kinh hãi là đúng!Nhắc đến Anime Tiểu Vy nhớ tới trong điện thoại của mình còn mấy tập truyện tranh Conan tải xuống chưa kịp đọc. Ngoài ra còn có năm quyển tiểu thuyết ngôn tình mới mua chưa đọc trong ba lô nữa.Quyết tâm, nhất định phải đi tìm cái ba lô thân thương mới được!Một mùi hương thơm ngát cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiểu Vy. Mùi vị của con thứ thỏ khiến cô ch** n**c miếng.Ực, thơm quá!Thấy vẻ mặt thèm thuồng của Tiểu Vy, Louis cười nhẹ một tiếng rồi lấy cho cô miếng đùi mềm ngon. Nhận lấy miến thịt, Tiểu Vy không chú ý tới hình tượng lập tức gặm một miếng to. Cái dạ dày đã ba ngày không cho cái gì vào sớm muộn cũng đã sắp không chịu nổi rồi, lại còn cái mùi thơm mê hoặc của món thịt nướng khiến cô không thể cưỡng lại được. Ừm, thịt thỏ nướng ăn rất là ngon nha!Sau khi xơi hết con thỏ, Tiểu Vy thoải mái ợ một cái, xoa xoa cái bụng tròn vo của mình. Chưa bao giờ cô có cảm giác no như vậy. Khoan thịt thỏ hả...? Bật dậy, hốt hoảng nghĩ đến cô bé thỏ của mình đang mất tích- Mimi.Chẳng lẽ cô vừa ăn...Lắc lắc đầu, Tiểu Vy loại bỏ cái suy nghĩ lung tung trong đầu mình. Làm sao có thể chứ, Mimi có thể to lên như vậy chỉ trong hai ngày được! Quả nhiên cô nghĩ nhiều quá rồi.Thấy Louis bắt đầu dọn dẹp đống xương thì bị Tiểu Vy ngăn lại: "Cho tôi đống xương này được không?"Tuy không biết cô có ý định dùng xương để làm gì nhưng Louis vẫn gật đầu, đưa đống xương đã bọc vào da thú cho cô."Cảm ơn!"Tiểu Vy nhận lấy bọc xương thú, cô định làm gì đó coi như tỏ chút lòng thành với con thú thỏ này. Dù sao nó cũng là món ăn đầu tiên của cô ở thế giới này mà!____________________________1* Hành tinh trong bộ phim Avatar.2* Là một từ lóng trong tiếng Nhật dùng chỉ một kiểu người, kì quái, làm bạn những người giống như họ hoặc dùng để chỉ một ai đó quá say mê một cái gì, đặc biệt là anime (hoạt hình), manga (truyện tranh), hay game (trò chơi điện tử).

Quyển 1 - Chương 10: Thế giới thú nhân