Cô mở mắt ra xung quanh chỉ một màu trắng xóa. Cô chết rồi ư? đâu là thiên đường thiên đường hay địa ngục? cô vẫn còn nhớ lúc sắp giết được người của tổ chức Tử Ngạn yêu cầu thì một vầng sáng bao quanh lấy cô và... không còn và nữa lúc đó cô đã bị mất kí ức rùi. Mẹ kiếp cô muốn biết nguyên nhân vì sao mình chết muốn biết về quá khứ của mình muốn biết mình là ai. [ Người chơi Liễu Liễu chào mừng cô đến với trò chơi. Nhiệm vụ của cô là thay đổi số phận của nữ phụ trong các tiểu thuyết ngôn tình.....và nhiều thể loại khác.] Tiếng của Hệ thống vang lên kéo cô ra khỏi suy nghĩ vớ vẩn kia. Liễu Liễu:"..." vậy là bản nương chưa chết, làm ta suy nghĩ từ nãy tới giờ. " Bình thường ta luôn đứng về phe của nữ phụ, sao bây giờ ta phải làm điều này? với lại không có quà bản cô nương không làm" nếu muốn cô làm là phải có thưởng. không có đánh chết cô cũng không làm Hệ thống:[..] [ Sau khi hoàn thành xong hết nhiệm vụ các nữ phụ sẽ cho cô biết về kí ức của cô] Cô cúi thấp đầu tỏa ra một luồn sát khí…
Chương 3
Mảnh Kí Ức Của Nữ PhụTác giả: Diệp Vũ Sênh CaTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụCô mở mắt ra xung quanh chỉ một màu trắng xóa. Cô chết rồi ư? đâu là thiên đường thiên đường hay địa ngục? cô vẫn còn nhớ lúc sắp giết được người của tổ chức Tử Ngạn yêu cầu thì một vầng sáng bao quanh lấy cô và... không còn và nữa lúc đó cô đã bị mất kí ức rùi. Mẹ kiếp cô muốn biết nguyên nhân vì sao mình chết muốn biết về quá khứ của mình muốn biết mình là ai. [ Người chơi Liễu Liễu chào mừng cô đến với trò chơi. Nhiệm vụ của cô là thay đổi số phận của nữ phụ trong các tiểu thuyết ngôn tình.....và nhiều thể loại khác.] Tiếng của Hệ thống vang lên kéo cô ra khỏi suy nghĩ vớ vẩn kia. Liễu Liễu:"..." vậy là bản nương chưa chết, làm ta suy nghĩ từ nãy tới giờ. " Bình thường ta luôn đứng về phe của nữ phụ, sao bây giờ ta phải làm điều này? với lại không có quà bản cô nương không làm" nếu muốn cô làm là phải có thưởng. không có đánh chết cô cũng không làm Hệ thống:[..] [ Sau khi hoàn thành xong hết nhiệm vụ các nữ phụ sẽ cho cô biết về kí ức của cô] Cô cúi thấp đầu tỏa ra một luồn sát khí… Cửa phòng đột nhiên mở ra một người đàn ông đầu tới cuối chỉ một màu trắng bước vào à quên còn có mái tóc màu đen, phía sau còn có vài y tá. Người đàm ông bước tới trước mặt cô cười nói." Cô Lâm cô đã tỉnh rồi? để tôi kiểm tra sức khỏe của cô."Cô liếc mắt một cái. Uhm nhìn cũng đẹp trai là một người đàn ông rất hoàn hảo, nhưng rất tiếc đây là nam phụ yêu nữ chính mù quáng, hắn cũng ra tay tiếp xúc cho nữ chính hãm hại cô. Tên này tuyệt đối không thể tha." Bác sĩ Trương nên khám mắt đi không nhìn thấy tôi ngồi lù lù tỉnh táo ở đây sao còn hỏi. Hiên tại tôi rất khỏe không cần ngài quan tâm, ngài nên dành thời gian đi kiểm tra cho các bệnh nhân khác thì tốt hơn." Cô lạnh lùng đápTrương Giản:"..." Như vậy là sao! tôi chỉ hỏi thăm thôi mà. Có cần phải cáu vậy không hả?" Cô Lâm mời cô nằm xuống chúng tôi muốn kiểm tra"" Các người bị điếc à? tôi nói không cần mà.Với lại nam nữ thụ thụ bất thân nha. Hay là bác sĩ Trương có ý gì với tôi hả?" Cô nhếch mép cười.Trương Mộ:"..." Đến kiểm tra cũng không xong. Tôi đã đắc tội gì với cô vậy hả? Với lại tôi không có ý với cô nha đừng ở đó mà nói bậy. Tốt nhất là nên rời khỏi đây." Nếu cô nói không cần thì chúng tôi đi đây. Nếu có chuyện gì xảy ra thì bệnh viện chúng tôi không chịu tránh nhiệm" nói xong Trương Mộ quay người rời đi.Hắn đi rồi. Cô liền vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Cô rất bất ngờ với vẻ đẹp của nữ phụ này nha. Mái tóc đen dài bóng mượt, đôi môi mỏng đỏ hồng rất quyến rũ làn da trắng như tuyết khiến người ta chỉ muốn cắn một cái. Khoảng 15 phút sau cô liền ra khỏi nha vệ sinh.--------Trên một chiếc giường bệnh có một người đàn ông đang ngồi khuôn mặt đẹp 360 độ không góc chết. Bên cạnh là người con gái đẹp hiền dịu thục nữ. Và hai người đó không ai khác là nam nữ chính của truyện này." Ngôn Hàn cậu mau ăn đi." Lâm Hạ liền đưa miếng táo trong tay cho Ngôn Hàn." Cản ơn cậu Lâm Hạ nhưng mình không có tâm trạng" Ngôn Hàn liền đẩy tay Ngôn Hạ ra" Cậu đừng vậy mà. Rồi sẽ có cách giải quyết cậu còn 1 năm mà. trong một nam này mình sẽ giúp cậu giải trừ hôn ước với Hồi Uyên.Hồi Uyên là người đính ước với nam chính. Chính vì điều này mà nam chính đã uống say." Cậu thật sự rất tốt. Cũng cảm ơn cậu đã cứu mình trong vụ lần trước"Lâm Hạ cúi đầu e thẹn:" Mình... "Ngôn Hàn nắm lấy tay Lâm hạ cười nói" Cậu sao vậy? mình chỉ cảm ơn thôi mà"" Cậu đừng nói như vậy mình cảm thấy rất ngại"" Vì sao vậy?"" Đương nhiên là thấy ngại rồi!vì cô ta đâu phải người cứu cậu đâu"
Cửa phòng đột nhiên mở ra một người đàn ông đầu tới cuối chỉ một màu trắng bước vào à quên còn có mái tóc màu đen, phía sau còn có vài y tá. Người đàm ông bước tới trước mặt cô cười nói.
" Cô Lâm cô đã tỉnh rồi? để tôi kiểm tra sức khỏe của cô."
Cô liếc mắt một cái. Uhm nhìn cũng đẹp trai là một người đàn ông rất hoàn hảo, nhưng rất tiếc đây là nam phụ yêu nữ chính mù quáng, hắn cũng ra tay tiếp xúc cho nữ chính hãm hại cô. Tên này tuyệt đối không thể tha.
" Bác sĩ Trương nên khám mắt đi không nhìn thấy tôi ngồi lù lù tỉnh táo ở đây sao còn hỏi. Hiên tại tôi rất khỏe không cần ngài quan tâm, ngài nên dành thời gian đi kiểm tra cho các bệnh nhân khác thì tốt hơn." Cô lạnh lùng đáp
Trương Giản:"..." Như vậy là sao! tôi chỉ hỏi thăm thôi mà. Có cần phải cáu vậy không hả?
" Cô Lâm mời cô nằm xuống chúng tôi muốn kiểm tra"
" Các người bị điếc à? tôi nói không cần mà.Với lại nam nữ thụ thụ bất thân nha. Hay là bác sĩ Trương có ý gì với tôi hả?" Cô nhếch mép cười.
Trương Mộ:"..." Đến kiểm tra cũng không xong. Tôi đã đắc tội gì với cô vậy hả? Với lại tôi không có ý với cô nha đừng ở đó mà nói bậy. Tốt nhất là nên rời khỏi đây.
" Nếu cô nói không cần thì chúng tôi đi đây. Nếu có chuyện gì xảy ra thì bệnh viện chúng tôi không chịu tránh nhiệm" nói xong Trương Mộ quay người rời đi.
Hắn đi rồi. Cô liền vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Cô rất bất ngờ với vẻ đẹp của nữ phụ này nha. Mái tóc đen dài bóng mượt, đôi môi mỏng đỏ hồng rất quyến rũ làn da trắng như tuyết khiến người ta chỉ muốn cắn một cái. Khoảng 15 phút sau cô liền ra khỏi nha vệ sinh.
--------
Trên một chiếc giường bệnh có một người đàn ông đang ngồi khuôn mặt đẹp 360 độ không góc chết. Bên cạnh là người con gái đẹp hiền dịu thục nữ. Và hai người đó không ai khác là nam nữ chính của truyện này.
" Ngôn Hàn cậu mau ăn đi." Lâm Hạ liền đưa miếng táo trong tay cho Ngôn Hàn.
" Cản ơn cậu Lâm Hạ nhưng mình không có tâm trạng" Ngôn Hàn liền đẩy tay Ngôn Hạ ra
" Cậu đừng vậy mà. Rồi sẽ có cách giải quyết cậu còn 1 năm mà. trong một nam này mình sẽ giúp cậu giải trừ hôn ước với Hồi Uyên.
Hồi Uyên là người đính ước với nam chính. Chính vì điều này mà nam chính đã uống say.
" Cậu thật sự rất tốt. Cũng cảm ơn cậu đã cứu mình trong vụ lần trước"
Lâm Hạ cúi đầu e thẹn:" Mình... "
Ngôn Hàn nắm lấy tay Lâm hạ cười nói" Cậu sao vậy? mình chỉ cảm ơn thôi mà"
" Cậu đừng nói như vậy mình cảm thấy rất ngại"
" Vì sao vậy?"
" Đương nhiên là thấy ngại rồi!vì cô ta đâu phải người cứu cậu đâu"
Mảnh Kí Ức Của Nữ PhụTác giả: Diệp Vũ Sênh CaTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ PhụCô mở mắt ra xung quanh chỉ một màu trắng xóa. Cô chết rồi ư? đâu là thiên đường thiên đường hay địa ngục? cô vẫn còn nhớ lúc sắp giết được người của tổ chức Tử Ngạn yêu cầu thì một vầng sáng bao quanh lấy cô và... không còn và nữa lúc đó cô đã bị mất kí ức rùi. Mẹ kiếp cô muốn biết nguyên nhân vì sao mình chết muốn biết về quá khứ của mình muốn biết mình là ai. [ Người chơi Liễu Liễu chào mừng cô đến với trò chơi. Nhiệm vụ của cô là thay đổi số phận của nữ phụ trong các tiểu thuyết ngôn tình.....và nhiều thể loại khác.] Tiếng của Hệ thống vang lên kéo cô ra khỏi suy nghĩ vớ vẩn kia. Liễu Liễu:"..." vậy là bản nương chưa chết, làm ta suy nghĩ từ nãy tới giờ. " Bình thường ta luôn đứng về phe của nữ phụ, sao bây giờ ta phải làm điều này? với lại không có quà bản cô nương không làm" nếu muốn cô làm là phải có thưởng. không có đánh chết cô cũng không làm Hệ thống:[..] [ Sau khi hoàn thành xong hết nhiệm vụ các nữ phụ sẽ cho cô biết về kí ức của cô] Cô cúi thấp đầu tỏa ra một luồn sát khí… Cửa phòng đột nhiên mở ra một người đàn ông đầu tới cuối chỉ một màu trắng bước vào à quên còn có mái tóc màu đen, phía sau còn có vài y tá. Người đàm ông bước tới trước mặt cô cười nói." Cô Lâm cô đã tỉnh rồi? để tôi kiểm tra sức khỏe của cô."Cô liếc mắt một cái. Uhm nhìn cũng đẹp trai là một người đàn ông rất hoàn hảo, nhưng rất tiếc đây là nam phụ yêu nữ chính mù quáng, hắn cũng ra tay tiếp xúc cho nữ chính hãm hại cô. Tên này tuyệt đối không thể tha." Bác sĩ Trương nên khám mắt đi không nhìn thấy tôi ngồi lù lù tỉnh táo ở đây sao còn hỏi. Hiên tại tôi rất khỏe không cần ngài quan tâm, ngài nên dành thời gian đi kiểm tra cho các bệnh nhân khác thì tốt hơn." Cô lạnh lùng đápTrương Giản:"..." Như vậy là sao! tôi chỉ hỏi thăm thôi mà. Có cần phải cáu vậy không hả?" Cô Lâm mời cô nằm xuống chúng tôi muốn kiểm tra"" Các người bị điếc à? tôi nói không cần mà.Với lại nam nữ thụ thụ bất thân nha. Hay là bác sĩ Trương có ý gì với tôi hả?" Cô nhếch mép cười.Trương Mộ:"..." Đến kiểm tra cũng không xong. Tôi đã đắc tội gì với cô vậy hả? Với lại tôi không có ý với cô nha đừng ở đó mà nói bậy. Tốt nhất là nên rời khỏi đây." Nếu cô nói không cần thì chúng tôi đi đây. Nếu có chuyện gì xảy ra thì bệnh viện chúng tôi không chịu tránh nhiệm" nói xong Trương Mộ quay người rời đi.Hắn đi rồi. Cô liền vào phòng làm vệ sinh cá nhân. Cô rất bất ngờ với vẻ đẹp của nữ phụ này nha. Mái tóc đen dài bóng mượt, đôi môi mỏng đỏ hồng rất quyến rũ làn da trắng như tuyết khiến người ta chỉ muốn cắn một cái. Khoảng 15 phút sau cô liền ra khỏi nha vệ sinh.--------Trên một chiếc giường bệnh có một người đàn ông đang ngồi khuôn mặt đẹp 360 độ không góc chết. Bên cạnh là người con gái đẹp hiền dịu thục nữ. Và hai người đó không ai khác là nam nữ chính của truyện này." Ngôn Hàn cậu mau ăn đi." Lâm Hạ liền đưa miếng táo trong tay cho Ngôn Hàn." Cản ơn cậu Lâm Hạ nhưng mình không có tâm trạng" Ngôn Hàn liền đẩy tay Ngôn Hạ ra" Cậu đừng vậy mà. Rồi sẽ có cách giải quyết cậu còn 1 năm mà. trong một nam này mình sẽ giúp cậu giải trừ hôn ước với Hồi Uyên.Hồi Uyên là người đính ước với nam chính. Chính vì điều này mà nam chính đã uống say." Cậu thật sự rất tốt. Cũng cảm ơn cậu đã cứu mình trong vụ lần trước"Lâm Hạ cúi đầu e thẹn:" Mình... "Ngôn Hàn nắm lấy tay Lâm hạ cười nói" Cậu sao vậy? mình chỉ cảm ơn thôi mà"" Cậu đừng nói như vậy mình cảm thấy rất ngại"" Vì sao vậy?"" Đương nhiên là thấy ngại rồi!vì cô ta đâu phải người cứu cậu đâu"