Trong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ…
Chương 14: Rừng sói
Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… Tuyết ra đây đi nào?Mọi người đều đồn đại rằng khu rừng nơi này có một con sói rất lớn,ai vào trong này vào ban đêm sẽ bị sói ăn thịt.Vì vậy sau 4 năm nơi đây được gọi là rừng Sói.Chỉ có một mình cô biết bí ẩn đó.Vì Dì Lệ thường hay kiếm chuyện với cô,khu rừng trở thành điểm tựa duy nhất lúc này của cô nên mỗi lần cô bị Dì đánh thường hay chạy vào trong rừng để không bị Dì Lệ đánh nữa.Mỗi khi như vậy “Tuyết” gặp cô đều hú lên một tiếng thật dài như chào đón cô vậy nên Dì Lệ nghe thấy rất sợ liền tạo ra câu chuyện cho khu rừng Sói. Lúc nhỏ cô chỉ nghĩ đơn giản đó là một con chó lớn thôi không ngờ đó là một con sói.Những ngày đầu cô rất sợ hãi,sợ rằng cô sẽ bị “Tuyết” ăn thịt nên mỗi lần cô đi hái nấm cho Dì Lệ luôn lảng tránh mỗi khi gặp “Tuyết”.Nó biết vậy nên đi theo từ rất xa dõi theo từng bước chân của cô.Sau một khoảng thời gian như vậy cô bắt đầu quen được rằng nó là một con vật hiền lành không làm gì cô cả.- Tuyết,nhớ tao không?Thấy được chủ nhân của mình nó liền vẫy đuôi vui vẻ l**m l**m lên gương mặt của cô- Hahahahhahhahaha.Mai tao sẽ đến một nơi ở mới cách đây không xa mày có buồn không?Vừa nói cô liền vuốt lên bộ lông trắng như tuyết của nó.“Vừa rồi thật nguy hiểm,bao giờ chuyện này mới kết thúc đây”Từ ngày cô sống ở nơi nhà gỗ ngoài Dì Lệ còn có hắn ta.Cô luôn bị hắn đến trêu đùa nên cô biết rằng hắn không phải là người tốt làm cô rất sợ hãi mà cô không thể nào chạy mãi vào rừng Sói được nên cô mới quyết định chuyển đến biệt thự sống cùng với Dì Chu cho an toàn.
Tuyết ra đây đi nào?
Mọi người đều đồn đại rằng khu rừng nơi này có một con sói rất lớn,ai vào trong này vào ban đêm sẽ bị sói ăn thịt.Vì vậy sau 4 năm nơi đây được gọi là rừng Sói.
Chỉ có một mình cô biết bí ẩn đó.Vì Dì Lệ thường hay kiếm chuyện với cô,khu rừng trở thành điểm tựa duy nhất lúc này của cô nên mỗi lần cô bị Dì đánh thường hay chạy vào trong rừng để không bị Dì Lệ đánh nữa.Mỗi khi như vậy “Tuyết” gặp cô đều hú lên một tiếng thật dài như chào đón cô vậy nên Dì Lệ nghe thấy rất sợ liền tạo ra câu chuyện cho khu rừng Sói.
Lúc nhỏ cô chỉ nghĩ đơn giản đó là một con chó lớn thôi không ngờ đó là một con sói.Những ngày đầu cô rất sợ hãi,sợ rằng cô sẽ bị “Tuyết” ăn thịt nên mỗi lần cô đi hái nấm cho Dì Lệ luôn lảng tránh mỗi khi gặp “Tuyết”.Nó biết vậy nên đi theo từ rất xa dõi theo từng bước chân của cô.Sau một khoảng thời gian như vậy cô bắt đầu quen được rằng nó là một con vật hiền lành không làm gì cô cả.
- Tuyết,nhớ tao không?
Thấy được chủ nhân của mình nó liền vẫy đuôi vui vẻ l**m l**m lên gương mặt của cô
- Hahahahhahhahaha.Mai tao sẽ đến một nơi ở mới cách đây không xa mày có buồn không?
Vừa nói cô liền vuốt lên bộ lông trắng như tuyết của nó.
“Vừa rồi thật nguy hiểm,bao giờ chuyện này mới kết thúc đây”
Từ ngày cô sống ở nơi nhà gỗ ngoài Dì Lệ còn có hắn ta.Cô luôn bị hắn đến trêu đùa nên cô biết rằng hắn không phải là người tốt làm cô rất sợ hãi mà cô không thể nào chạy mãi vào rừng Sói được nên cô mới quyết định chuyển đến biệt thự sống cùng với Dì Chu cho an toàn.
Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… Tuyết ra đây đi nào?Mọi người đều đồn đại rằng khu rừng nơi này có một con sói rất lớn,ai vào trong này vào ban đêm sẽ bị sói ăn thịt.Vì vậy sau 4 năm nơi đây được gọi là rừng Sói.Chỉ có một mình cô biết bí ẩn đó.Vì Dì Lệ thường hay kiếm chuyện với cô,khu rừng trở thành điểm tựa duy nhất lúc này của cô nên mỗi lần cô bị Dì đánh thường hay chạy vào trong rừng để không bị Dì Lệ đánh nữa.Mỗi khi như vậy “Tuyết” gặp cô đều hú lên một tiếng thật dài như chào đón cô vậy nên Dì Lệ nghe thấy rất sợ liền tạo ra câu chuyện cho khu rừng Sói. Lúc nhỏ cô chỉ nghĩ đơn giản đó là một con chó lớn thôi không ngờ đó là một con sói.Những ngày đầu cô rất sợ hãi,sợ rằng cô sẽ bị “Tuyết” ăn thịt nên mỗi lần cô đi hái nấm cho Dì Lệ luôn lảng tránh mỗi khi gặp “Tuyết”.Nó biết vậy nên đi theo từ rất xa dõi theo từng bước chân của cô.Sau một khoảng thời gian như vậy cô bắt đầu quen được rằng nó là một con vật hiền lành không làm gì cô cả.- Tuyết,nhớ tao không?Thấy được chủ nhân của mình nó liền vẫy đuôi vui vẻ l**m l**m lên gương mặt của cô- Hahahahhahhahaha.Mai tao sẽ đến một nơi ở mới cách đây không xa mày có buồn không?Vừa nói cô liền vuốt lên bộ lông trắng như tuyết của nó.“Vừa rồi thật nguy hiểm,bao giờ chuyện này mới kết thúc đây”Từ ngày cô sống ở nơi nhà gỗ ngoài Dì Lệ còn có hắn ta.Cô luôn bị hắn đến trêu đùa nên cô biết rằng hắn không phải là người tốt làm cô rất sợ hãi mà cô không thể nào chạy mãi vào rừng Sói được nên cô mới quyết định chuyển đến biệt thự sống cùng với Dì Chu cho an toàn.