Trong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ…
Chương 46: Tan làm
Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… - Bye……….. gặp lại sau nhé.Vì khu trọ cô ở cũng khá gần đây nên cô đi bộ về nhưng không ngờ đi được một đoạn thì có người theo sát phía sau.Tuệ Nhi không biết ý đồ của họ là sao nhưng cứ chạy đi đã.- Aaaaaaaaaaaaaaa- Là tôi đây.Tuệ Nhi mở mắt ra thì nhìn thấy Lạc Cẩm Hiên liền vung ra khỏi cơ thể đó liền quát to.- Thì ra là anh cho người theo dõi tôi sao.- Có nhầm không,tôi là người cứu em đó.Thật ra sau khi cô vừa tan làm anh đã đi theo cô nhưng anh không ngờ mình chậm một bước.Có một đám người không biết từ lúc nào luôn theo sát cô từ lâu.- Có phải em làm việc gì sai trái nên bị họ cho người diệt khẩu không?- Anh bị bệnh thần kinh sao?Tôi mới về nước không có quen ai.Vừa nói cô liền đi một mạch về khu nhà trọ mà quên mất có một cái đuôi luôn theo sau.Trong lúc cô đang mở cửa thì chợt nhớ ra- Anh …..anh theo tôi làm gì?Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô,anh vui vẻ nói- Đương nhiên có việc cần nói rồi.- Nhưng tôi không có chuyện gì để nói cả….Cô chưa kịp nói xong,anh đã đẩy cửa đi vào.Cô hốt hoảng la lớn- Bảo vệ còn đang ở dưới,anh có tin tôi gọi họ lên không?Nhưng đáp lại cô chỉ là những tiếng bước chân của anh- Anh bảo vệ,nhanh nhanh có người xâm nhập nhà tôi.Anh bảo vệ nghe tiếng cô hét liền chạy nhanh lên xem- Anh kia,mau ra khỏi đây nếu không tôi sẽ không khách khí đâu.Lạc Cẩm Hiên mặt vẫn không biến sắc đi đến phía cô nói- Bạn gái tôi đương nhiên tôi có thể ra vào tùy ý.Anh làm rất tốt nhiệm vụ nhưng nhầm người rồi.Bạn gái tôi ấy à…….cô ấy đang giận dỗi chút thôi.Vừa nói anh liền ôm chặt lấy cô rồi nói nhỏ bên tai- Chẳng lẽ muốn anh nói chi tiết cho họ nghe nữa sao.- Anh….anh.Bảo vệ nhìn vào liền cho rằng đôi yêu nhau đang hờn dỗi nhau thôi nên liền bỏ đi.Cô chẳng còn cách nào khác liền đi vào phòng.- Có chuyện gì,anh mau nói nhanh đi.- Đó là cách em đáp trả với ân nhân của mình sao?Tuệ Nhi nghe câu nói ấy chỉ muốn đứng lên lôi cái con người đó đi nơi khác- Vậy lúc ở bệnh viện thì sao?Anh đừng bảo với tôi,anh có giác quan thứ 6 nhé.- Đương nhiên là không phải.Là tôi cố tình muốn nuôi béo em.Người gì không có chút thịt gì ai mà muốn ôm.Cô không ngờ Lạc Cẩm Hiên nói ra được nhưng câu như vậy.Theo những thông tin cô biết,Lạc Cẩm Hiên rất ghét phụ nữ,máu lạnh và vô tình nhưng trước mặt cô mọi thứ đều đảo lộn- Tôi không cần ý tốt đó cúa anh.Hiện tại cũng muộn rồi,anh mau về đi.- Chuyện chưa vào chủ đề chính sao tôi lại về được.Tuệ Nhi giận đến tím mặt nhìn vào gương mặt không một chút khuyết điểm trước mặt.
- Bye……….. gặp lại sau nhé.
Vì khu trọ cô ở cũng khá gần đây nên cô đi bộ về nhưng không ngờ đi được một đoạn thì có người theo sát phía sau.Tuệ Nhi không biết ý đồ của họ là sao nhưng cứ chạy đi đã.
- Aaaaaaaaaaaaaaa
- Là tôi đây.
Tuệ Nhi mở mắt ra thì nhìn thấy Lạc Cẩm Hiên liền vung ra khỏi cơ thể đó liền quát to.
- Thì ra là anh cho người theo dõi tôi sao.
- Có nhầm không,tôi là người cứu em đó.
Thật ra sau khi cô vừa tan làm anh đã đi theo cô nhưng anh không ngờ mình chậm một bước.Có một đám người không biết từ lúc nào luôn theo sát cô từ lâu.
- Có phải em làm việc gì sai trái nên bị họ cho người diệt khẩu không?
- Anh bị bệnh thần kinh sao?Tôi mới về nước không có quen ai.
Vừa nói cô liền đi một mạch về khu nhà trọ mà quên mất có một cái đuôi luôn theo sau.Trong lúc cô đang mở cửa thì chợt nhớ ra
- Anh …..anh theo tôi làm gì?
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô,anh vui vẻ nói
- Đương nhiên có việc cần nói rồi.
- Nhưng tôi không có chuyện gì để nói cả….
Cô chưa kịp nói xong,anh đã đẩy cửa đi vào.Cô hốt hoảng la lớn
- Bảo vệ còn đang ở dưới,anh có tin tôi gọi họ lên không?
Nhưng đáp lại cô chỉ là những tiếng bước chân của anh
- Anh bảo vệ,nhanh nhanh có người xâm nhập nhà tôi.
Anh bảo vệ nghe tiếng cô hét liền chạy nhanh lên xem
- Anh kia,mau ra khỏi đây nếu không tôi sẽ không khách khí đâu.
Lạc Cẩm Hiên mặt vẫn không biến sắc đi đến phía cô nói
- Bạn gái tôi đương nhiên tôi có thể ra vào tùy ý.Anh làm rất tốt nhiệm vụ nhưng nhầm người rồi.Bạn gái tôi ấy à…….cô ấy đang giận dỗi chút thôi.
Vừa nói anh liền ôm chặt lấy cô rồi nói nhỏ bên tai
- Chẳng lẽ muốn anh nói chi tiết cho họ nghe nữa sao.
- Anh….anh.
Bảo vệ nhìn vào liền cho rằng đôi yêu nhau đang hờn dỗi nhau thôi nên liền bỏ đi.Cô chẳng còn cách nào khác liền đi vào phòng.
- Có chuyện gì,anh mau nói nhanh đi.
- Đó là cách em đáp trả với ân nhân của mình sao?
Tuệ Nhi nghe câu nói ấy chỉ muốn đứng lên lôi cái con người đó đi nơi khác
- Vậy lúc ở bệnh viện thì sao?Anh đừng bảo với tôi,anh có giác quan thứ 6 nhé.
- Đương nhiên là không phải.Là tôi cố tình muốn nuôi béo em.Người gì không có chút thịt gì ai mà muốn ôm.
Cô không ngờ Lạc Cẩm Hiên nói ra được nhưng câu như vậy.Theo những thông tin cô biết,Lạc Cẩm Hiên rất ghét phụ nữ,máu lạnh và vô tình nhưng trước mặt cô mọi thứ đều đảo lộn
- Tôi không cần ý tốt đó cúa anh.Hiện tại cũng muộn rồi,anh mau về đi.
- Chuyện chưa vào chủ đề chính sao tôi lại về được.
Tuệ Nhi giận đến tím mặt nhìn vào gương mặt không một chút khuyết điểm trước mặt.
Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… - Bye……….. gặp lại sau nhé.Vì khu trọ cô ở cũng khá gần đây nên cô đi bộ về nhưng không ngờ đi được một đoạn thì có người theo sát phía sau.Tuệ Nhi không biết ý đồ của họ là sao nhưng cứ chạy đi đã.- Aaaaaaaaaaaaaaa- Là tôi đây.Tuệ Nhi mở mắt ra thì nhìn thấy Lạc Cẩm Hiên liền vung ra khỏi cơ thể đó liền quát to.- Thì ra là anh cho người theo dõi tôi sao.- Có nhầm không,tôi là người cứu em đó.Thật ra sau khi cô vừa tan làm anh đã đi theo cô nhưng anh không ngờ mình chậm một bước.Có một đám người không biết từ lúc nào luôn theo sát cô từ lâu.- Có phải em làm việc gì sai trái nên bị họ cho người diệt khẩu không?- Anh bị bệnh thần kinh sao?Tôi mới về nước không có quen ai.Vừa nói cô liền đi một mạch về khu nhà trọ mà quên mất có một cái đuôi luôn theo sau.Trong lúc cô đang mở cửa thì chợt nhớ ra- Anh …..anh theo tôi làm gì?Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô,anh vui vẻ nói- Đương nhiên có việc cần nói rồi.- Nhưng tôi không có chuyện gì để nói cả….Cô chưa kịp nói xong,anh đã đẩy cửa đi vào.Cô hốt hoảng la lớn- Bảo vệ còn đang ở dưới,anh có tin tôi gọi họ lên không?Nhưng đáp lại cô chỉ là những tiếng bước chân của anh- Anh bảo vệ,nhanh nhanh có người xâm nhập nhà tôi.Anh bảo vệ nghe tiếng cô hét liền chạy nhanh lên xem- Anh kia,mau ra khỏi đây nếu không tôi sẽ không khách khí đâu.Lạc Cẩm Hiên mặt vẫn không biến sắc đi đến phía cô nói- Bạn gái tôi đương nhiên tôi có thể ra vào tùy ý.Anh làm rất tốt nhiệm vụ nhưng nhầm người rồi.Bạn gái tôi ấy à…….cô ấy đang giận dỗi chút thôi.Vừa nói anh liền ôm chặt lấy cô rồi nói nhỏ bên tai- Chẳng lẽ muốn anh nói chi tiết cho họ nghe nữa sao.- Anh….anh.Bảo vệ nhìn vào liền cho rằng đôi yêu nhau đang hờn dỗi nhau thôi nên liền bỏ đi.Cô chẳng còn cách nào khác liền đi vào phòng.- Có chuyện gì,anh mau nói nhanh đi.- Đó là cách em đáp trả với ân nhân của mình sao?Tuệ Nhi nghe câu nói ấy chỉ muốn đứng lên lôi cái con người đó đi nơi khác- Vậy lúc ở bệnh viện thì sao?Anh đừng bảo với tôi,anh có giác quan thứ 6 nhé.- Đương nhiên là không phải.Là tôi cố tình muốn nuôi béo em.Người gì không có chút thịt gì ai mà muốn ôm.Cô không ngờ Lạc Cẩm Hiên nói ra được nhưng câu như vậy.Theo những thông tin cô biết,Lạc Cẩm Hiên rất ghét phụ nữ,máu lạnh và vô tình nhưng trước mặt cô mọi thứ đều đảo lộn- Tôi không cần ý tốt đó cúa anh.Hiện tại cũng muộn rồi,anh mau về đi.- Chuyện chưa vào chủ đề chính sao tôi lại về được.Tuệ Nhi giận đến tím mặt nhìn vào gương mặt không một chút khuyết điểm trước mặt.