Tác giả:

Trong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ…

Chương 49: Uống sữa khó như vậy sao

Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… Sau khi thay đồ xong trên bàn ăn đã có đủ mọi món ăn phong phú- Anh lại đặt đồ nữa sao?Tôi biết nấu không cần phải…- Anh nấu,em tắm đến ai vào nhà cũng không biết sao?Trời cô không tin điều đó sẽ xảy ra,anh ta biết nấu ăn lại còn rửa chén cho cô nữa chứ.Chắc chắn có âm mưu ở đâu đó- Sao không ăn,không hợp khẩu vị sao?- Anh liệu có nhầm không,đây là nhà tôi mà hình như anh đi lại như nhà mình vậy.Tôi và anh thân thiết đến mức độ nào sao tôi không nhớ.Nghe câu nói của cô,Lạc Cẩm Hiên liền buông đũa xuống đi lại gần về phía cô- Em không nhớ hay để tôi làm lại cho em nhớ.Tuệ Nhi giật mình,gương mặt đó gần như phóng đại trước mắt cô.Tuệ Nhi sợ hãi nhắm nghiền mắt lại- Anh…….tránh ra.Nhưng dường như xung quanh không có gì cả,Tuệ Nhi mở hé đôi mắt ra thì chỉ thấy cốc sữa tươi ở trước mặt- Em đang suy nghĩ gì,muốn tôi làm gì sao?- Tôi sẽ không bao giờ có cái suy nghĩ đó.Lạc Cẩm Hiên nghe vậy cũng không muốn nói với cô nữa,đưa cốc sữa gần về phía cô- Nhanh uống hết.- Gì đây?Sữa tươi sao?Tôi không uống.Lạc Cẩm Hiên vẫn kiên nhẫn cầm trước mặt cô nhưng cô nhất quyết không chịu uống- Nó rất dễ uống- Nếu vậy anh đi mà uống.Nghe cô nói vậy anh liền để ly sữa xuống,nhìn thấy hành động của anh Tuệ Nhi liền vui mừng.Phải biết rằng cô thực sự rất ghét uống sữa tươi nó làm cô rợn da gà.Nhưng hình như suy đoán của cô là sai thì phải- Em không uống tôi dùng phương pháp khác để cho em uống vậy.Nói xong anh liền uống một ngụm hướng môi cô đi đến,thấy tình huống không mấy khả quan cô liền nhanh nhảu lấy cốc sữa trên bàn uống cái ực.Sau khi uống xong cô mới phát hiện vậy mà mình uống hết cốc lớn như vậy.Cô đang lúc cảm thấy không ổn thì một đôi môi lạnh đã đè lên môi cô,khi Tuệ Nhi gần như cảm thấy sắp đứt hơi thì anh mới lưu luyến buông cô ra- Hít Hít HítTuệ Nhi thở hổn hển,dùng cặp mắt sắc nhọn về phía thủ phạm phía trước- Anh….anh ….lợi dụng tôi không để ý mà..- Trên môi em dính sữa,anh chỉ muốn nếm thử xem thử mùi vị nó có khó uống không mà không ngờ nó ngọt quá anh buông ra không được.Tuệ Nhi nghe câu trả lời của anh liền trợn to mắt,không ngờ có một người vô lại như vậy mà điều ngạc nhiên rằng cô uống nhiều sữa như vậy nhưng hiện tại không cảm giác buồn nôn chút nào.- Tôi không muốn cãi nhau với anh nữa.Nhanh chóng đi nơi khác.- Được,vậy giờ chúng ta chơi trò đoán nhanh,em đoán đúng thì anh sẽ điTuệ Nhi không ngần ngại suy nghĩ liền đồng ý- Trong 3 người ba,mẹ và chồng ai không phải là người thân.- Chồng.Nghe câu trả lời của cô,Lạc Cẩm Hiên vui vẻ nở nụ cười ngọt ngào- Bảo bối em nhớ anh sao?Chồng em luôn sẵn lòng.Hiện tại Tuệ Nhi mới hiểu được mình đã mắc mưu.Tuệ Nhi chưa thể nào hiểu được mỗi lúc đối diện với Lạc Cẩm Hiên,cô luôn bị lúng túng đến như vậy đến nỗi không còn là mình nữa.

Sau khi thay đồ xong trên bàn ăn đã có đủ mọi món ăn phong phú

- Anh lại đặt đồ nữa sao?Tôi biết nấu không cần phải…

- Anh nấu,em tắm đến ai vào nhà cũng không biết sao?

Trời cô không tin điều đó sẽ xảy ra,anh ta biết nấu ăn lại còn rửa chén cho cô nữa chứ.Chắc chắn có âm mưu ở đâu đó

- Sao không ăn,không hợp khẩu vị sao?

- Anh liệu có nhầm không,đây là nhà tôi mà hình như anh đi lại như nhà mình vậy.Tôi và anh thân thiết đến mức độ nào sao tôi không nhớ.

Nghe câu nói của cô,Lạc Cẩm Hiên liền buông đũa xuống đi lại gần về phía cô

- Em không nhớ hay để tôi làm lại cho em nhớ.

Tuệ Nhi giật mình,gương mặt đó gần như phóng đại trước mắt cô.Tuệ Nhi sợ hãi nhắm nghiền mắt lại

- Anh…….tránh ra.

Nhưng dường như xung quanh không có gì cả,Tuệ Nhi mở hé đôi mắt ra thì chỉ thấy cốc sữa tươi ở trước mặt

- Em đang suy nghĩ gì,muốn tôi làm gì sao?

- Tôi sẽ không bao giờ có cái suy nghĩ đó.

Lạc Cẩm Hiên nghe vậy cũng không muốn nói với cô nữa,đưa cốc sữa gần về phía cô

- Nhanh uống hết.

- Gì đây?Sữa tươi sao?Tôi không uống.

Lạc Cẩm Hiên vẫn kiên nhẫn cầm trước mặt cô nhưng cô nhất quyết không chịu uống

- Nó rất dễ uống

- Nếu vậy anh đi mà uống.

Nghe cô nói vậy anh liền để ly sữa xuống,nhìn thấy hành động của anh Tuệ Nhi liền vui mừng.Phải biết rằng cô thực sự rất ghét uống sữa tươi nó làm cô rợn da gà.Nhưng hình như suy đoán của cô là sai thì phải

- Em không uống tôi dùng phương pháp khác để cho em uống vậy.

Nói xong anh liền uống một ngụm hướng môi cô đi đến,thấy tình huống không mấy khả quan cô liền nhanh nhảu lấy cốc sữa trên bàn uống cái ực.Sau khi uống xong cô mới phát hiện vậy mà mình uống hết cốc lớn như vậy.Cô đang lúc cảm thấy không ổn thì một đôi môi lạnh đã đè lên môi cô,khi Tuệ Nhi gần như cảm thấy sắp đứt hơi thì anh mới lưu luyến buông cô ra

- Hít Hít Hít

Tuệ Nhi thở hổn hển,dùng cặp mắt sắc nhọn về phía thủ phạm phía trước

- Anh….anh ….lợi dụng tôi không để ý mà..

- Trên môi em dính sữa,anh chỉ muốn nếm thử xem thử mùi vị nó có khó uống không mà không ngờ nó ngọt quá anh buông ra không được.

Tuệ Nhi nghe câu trả lời của anh liền trợn to mắt,không ngờ có một người vô lại như vậy mà điều ngạc nhiên rằng cô uống nhiều sữa như vậy nhưng hiện tại không cảm giác buồn nôn chút nào.

- Tôi không muốn cãi nhau với anh nữa.Nhanh chóng đi nơi khác.

- Được,vậy giờ chúng ta chơi trò đoán nhanh,em đoán đúng thì anh sẽ đi

Tuệ Nhi không ngần ngại suy nghĩ liền đồng ý

- Trong 3 người ba,mẹ và chồng ai không phải là người thân.

- Chồng.

Nghe câu trả lời của cô,Lạc Cẩm Hiên vui vẻ nở nụ cười ngọt ngào

- Bảo bối em nhớ anh sao?Chồng em luôn sẵn lòng.

Hiện tại Tuệ Nhi mới hiểu được mình đã mắc mưu.Tuệ Nhi chưa thể nào hiểu được mỗi lúc đối diện với Lạc Cẩm Hiên,cô luôn bị lúng túng đến như vậy đến nỗi không còn là mình nữa.

Cả Đời Chỉ Cưng Chiều Mình EmTác giả: Xíu XiuTruyện Ngôn TìnhTrong rừng cây um tùm, tất cả cây cỏ đều đã xơ xác,yên tĩnh. Không gian tràn ngập mùi cỏ chanh. Giữa bụi cỏ,có một đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục đang nhìn về một hướng. Đó là một cô gái nhỏ, thân thể tròn tròn mập mạp, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt thật to, cái mũi ngay thẳng vểnh cao làm cho người ta cảm thấy yêu thương. Lúc này khuôn mặt của cô bé tràn đầy là nước mắt, tiếng nói nhẹ nhàng mềm mại run rẩy: - Mẹ, ba ơi hai người đang ở đâu? Hu Hu. Cho Tuệ Nhi đi cùng được không, ở đây thật đáng sợ. Lúc này cô bé ngồi trên mặt đất, ngồi khóc rất đau lòng. Trong phút chốc, chỉ thấy một thân hình cao lớn đứng trước mắt cô bé - Không khóc nữa,ồn ào quá. Một giọng nói khàn đặc nhìn cô bé với đôi mắt xanh lục làm cho cô sững sỡ trong vài giây.Chú thật đẹp còn đẹp hơn cả ba nữa. - Chú là ai? Chú thật xinh đẹp Người đàn ông sửng sốt, không vui trả lời: - Ác quỷ - Chẳng có ác quỷ nào xinh đẹp như chú cả Ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô bé mập mạp - Vì ta đặc biệt. Cô bé ngẩn người, vui vẻ… Sau khi thay đồ xong trên bàn ăn đã có đủ mọi món ăn phong phú- Anh lại đặt đồ nữa sao?Tôi biết nấu không cần phải…- Anh nấu,em tắm đến ai vào nhà cũng không biết sao?Trời cô không tin điều đó sẽ xảy ra,anh ta biết nấu ăn lại còn rửa chén cho cô nữa chứ.Chắc chắn có âm mưu ở đâu đó- Sao không ăn,không hợp khẩu vị sao?- Anh liệu có nhầm không,đây là nhà tôi mà hình như anh đi lại như nhà mình vậy.Tôi và anh thân thiết đến mức độ nào sao tôi không nhớ.Nghe câu nói của cô,Lạc Cẩm Hiên liền buông đũa xuống đi lại gần về phía cô- Em không nhớ hay để tôi làm lại cho em nhớ.Tuệ Nhi giật mình,gương mặt đó gần như phóng đại trước mắt cô.Tuệ Nhi sợ hãi nhắm nghiền mắt lại- Anh…….tránh ra.Nhưng dường như xung quanh không có gì cả,Tuệ Nhi mở hé đôi mắt ra thì chỉ thấy cốc sữa tươi ở trước mặt- Em đang suy nghĩ gì,muốn tôi làm gì sao?- Tôi sẽ không bao giờ có cái suy nghĩ đó.Lạc Cẩm Hiên nghe vậy cũng không muốn nói với cô nữa,đưa cốc sữa gần về phía cô- Nhanh uống hết.- Gì đây?Sữa tươi sao?Tôi không uống.Lạc Cẩm Hiên vẫn kiên nhẫn cầm trước mặt cô nhưng cô nhất quyết không chịu uống- Nó rất dễ uống- Nếu vậy anh đi mà uống.Nghe cô nói vậy anh liền để ly sữa xuống,nhìn thấy hành động của anh Tuệ Nhi liền vui mừng.Phải biết rằng cô thực sự rất ghét uống sữa tươi nó làm cô rợn da gà.Nhưng hình như suy đoán của cô là sai thì phải- Em không uống tôi dùng phương pháp khác để cho em uống vậy.Nói xong anh liền uống một ngụm hướng môi cô đi đến,thấy tình huống không mấy khả quan cô liền nhanh nhảu lấy cốc sữa trên bàn uống cái ực.Sau khi uống xong cô mới phát hiện vậy mà mình uống hết cốc lớn như vậy.Cô đang lúc cảm thấy không ổn thì một đôi môi lạnh đã đè lên môi cô,khi Tuệ Nhi gần như cảm thấy sắp đứt hơi thì anh mới lưu luyến buông cô ra- Hít Hít HítTuệ Nhi thở hổn hển,dùng cặp mắt sắc nhọn về phía thủ phạm phía trước- Anh….anh ….lợi dụng tôi không để ý mà..- Trên môi em dính sữa,anh chỉ muốn nếm thử xem thử mùi vị nó có khó uống không mà không ngờ nó ngọt quá anh buông ra không được.Tuệ Nhi nghe câu trả lời của anh liền trợn to mắt,không ngờ có một người vô lại như vậy mà điều ngạc nhiên rằng cô uống nhiều sữa như vậy nhưng hiện tại không cảm giác buồn nôn chút nào.- Tôi không muốn cãi nhau với anh nữa.Nhanh chóng đi nơi khác.- Được,vậy giờ chúng ta chơi trò đoán nhanh,em đoán đúng thì anh sẽ điTuệ Nhi không ngần ngại suy nghĩ liền đồng ý- Trong 3 người ba,mẹ và chồng ai không phải là người thân.- Chồng.Nghe câu trả lời của cô,Lạc Cẩm Hiên vui vẻ nở nụ cười ngọt ngào- Bảo bối em nhớ anh sao?Chồng em luôn sẵn lòng.Hiện tại Tuệ Nhi mới hiểu được mình đã mắc mưu.Tuệ Nhi chưa thể nào hiểu được mỗi lúc đối diện với Lạc Cẩm Hiên,cô luôn bị lúng túng đến như vậy đến nỗi không còn là mình nữa.

Chương 49: Uống sữa khó như vậy sao