Máy điều hòa trong phòng họp được mở hết, không khí lạnh lẽo làm cho Tần Hiểu Hiểu đang đứng sau lưng giám đốc Vương khép chặt hai chân thon dài, may mắn, thịt anh ta nhiều có thể chắn gió thay cô, cầu cho cuộc họp nhanh chóng kết thúc….. Tần Hiểu Hiểu âm thầm cầu nguyện: “Hắt xì——!” Một cái hắt xì không chịu thua kém phát ra, cô xấu hổ xoa mũi, lại ôm chặt túi văn kiện trước người để chắn gió. Mắt Tần Hiểu Hiểu có một cái bệnh, đó là khi cảm lạnh thì sẽ đỏ bừng, giống như con thỏ nhỏ làm người ta yêu thương. Thôi xong, bây giờ bệnh cũ của con mắt lại tái phát, bản thân cô hồn nhiên không biết. Bởi vì suy nghĩ của cô đã trôi dạt khỏi phòng họp mấy cây số, nhưng người đàn ông đối diện lại thu hết các thần thái biểu cảm của cô vào mắt, trong đôi mắt thoáng xẹt qua một chút nghiền ngẫm. “Nhậm tổng, lần hợp tác này chúng tôi sẽ cố gắng làm tốt 100%, xin ngài hãy yên tâm.” Đối mặt với người đàn ông nhỏ hơn mình mấy tuổi nhưng giám đốc Vương rất cung kính, còn kém quỳ xuống đất ba quỳ chín…

Truyện chữ