Editor: LạcLạc Beta: Elena Mai​ anh đã chết, chết thật rồi. Làm phiền anh nhiều năm như vậy, đột nhiên anh lại chết, không biết nên thấy may mắn hay khổ sở. Hứa Mạt đặt một nhành hoa lài lên sườn mặt Lục Tử Hoành, đóa hoa trắng, một màu trắng tinh khôikhông nhiễm hạt bụi nào, cành lá xanh biếc, một màu xanh bừng bừng sức sống, lại không cân xứng với nét mặt mất đi sức sống của anh. Bầu không khí tràn ngập mùi hương nhàn nhạt của hoa lài. anh từng nói, cô như đóa hoa lài, thuần khiết xinh đẹp, tỏa ra mùi hương thu hút lòng người, là đóa hoa đẹp nhất trên đời này. Khi ấy Hứa Mạt nghe được vừa xem thường vừa cảm thấy buồn cười. Trong mắt người khác, thậm chí trong mắt bản thân, cô chính là người phụ nữ xấu xa, là người phụ nữ độc ác, là kẻ thứ ba mất trí, dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt bạn trai người khác. Có lẽ chỉ có Lục Tử Hoành, người đàn ông ngốc nghếch này yêu cô đến mê muội, mới xem cô là đóa hoa lài không nhiễm hạt bụi nào. Lục Tử Hoành đã chết, tay chân giúp cô làm việc ác - Lục Tử…

Truyện chữ