*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trên trời một vầng trăng sáng, chiếu rọi xuống một mảng thảm đạm của thế gian. Tố Dĩ nâng đèn lồng trong tay lên cao hơn chiếu sáng, một thái giám cao gầy đang ở trên tường đóng bàn thờ gỗ, cây búa bọc da trâu đóng lên cây đinh sắt, tiếng cộp cộp vang lên trong màn đêm tĩnh lặng khiến da đầu run lên. Nhóm họ có năm người, bốn người là thái giám. Có đại nội Nhị tổng quản và chưởng sự, cũng có vài thái giám tam đẳng ở phía bắc đảm nhiệm công việc tay chân dơ bẩn. Cửa cung đã đóng mà còn có thể gom được ngần này đã rất khó rồi, vào những lúc như thế này luôn có vài chuyện sẽ phát sinh, hơn nữa bình thường đều không phải là chuyện tốt gì. Bàn thờ được đóng xong, Trường Mãn Thọ đưa mắt với Tố Dĩ. Tố Dĩ vội cắm đèn lồng vào trong mắt tường, mở cái làn trúc lấy nến và nhang ra đốt, sau đó chờ bọn thái giám bái lạy xong rồi nàng lại hành lễ. Cúng tế người chết, không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...