Tôi là một người vô cùng lười. Tôi là một người vô cùng lười.. Tôi thật sự là một người vô cùng lười. Tôi thật sự, thật sự là một người vô cùng lười.. [Tác giả: Được rồi, tôi biết cô lười rồi!] Ừ! Lúc này tất cả mọi người đều tin rồi chứ, tôi thật sự là một người vô cùng lười! Ngẩng cao đầu góc 45 độ nhìn trời. Bầu trời thật xanh, mây thật trắng. Được rồi, để tôi tự giới thiệu bản thân một chút.  Tôi tên là Diệp Hiểu Chanh, giới tính: nữ, là một cô nhi.  Cuộc sống bình thường thì rất đơn giản, hầu như tất cả đều là hai vị trí, một đường đi đến từ công ty về nhà, từ nhà đến công ty! Thỉnh thoảng thì sẽ đi siêu thị hay chợ để mua một ít đồ ăn cùng đồ dùng trong sinh hoạt hằng ngày. Ở nhà, thì cũng chỉ có ăn rồi ngủ! Bởi vì tôi rất lười! Chỉ có điều, bây giờ tôi đã chết rồi. Không sai, mọi người không có nghe lầm, tôi đã chết rồi, biến thành cái thứ gọi là linh hồn bay theo chiều gió, với điều này thì tôi cũng sẽ không thể ngồi hay đứng. Chỉ có thể nằm không thể ngồi dậy, không thể nghi…

Truyện chữ