Đêm đông chí, lớp tuyết dày hơn một mét. Xe taxi đứng bên cạnh con đê, cửa sau xe mở ra, lái xe nương theo ngọn đèn đếm tiền, nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Trên mặt tuyết lưu lại một chuỗi dấu chân và dấu vét vòng lăn của bánh xe, vị khách kia đứng trên đê, mặc bộ quần áo màu đen, trên vai đã có vài bông tuyết. Mùa đông năm nay lạnh khác thường, có nhiều trận tuyết lớn. Lái xe hạ cửa kính xe xuống, hít phải vài bông tuyết, giọng nói như bị gió lạnh hòa tan: “Chàng trai, nơi này là trên đê đấy, cậu có lộn chỗ hay khôn?” Vị khách không để ý tới, một lát sau, lái xe vẫn tốt bụng nhắc nhở: “Cậu có lên xe không, cậu không đi nữa thì tôi đi nhé?” Người nọ như cây cọc gỗ, lái xe đóng cửa sổ xe lại, tiện tay lau kính chắn gió, lại đợi thêm một lát thì người ở nhà gọi điện thoại tới, nói chờ ông trở về ăn bánh trôi, láu xe quay ra nhìn phía bên ngoài, cúp máy rồi nhanh chóng rời đi. Nước sông bình tĩnh không gợn sóng, chiếc tàu chuyên chở nhanh chóng bị tuyết bao phủ, ánh đèn đường trầm lặng như…
Chương 53: Ngoại truyá»n kết hợp âSinh Äá» Â� & âTrá»i và Äấtâ (7)
Sinh ĐồTác giả: Kim BínhTruyện Ngôn TìnhĐêm đông chí, lớp tuyết dày hơn một mét. Xe taxi đứng bên cạnh con đê, cửa sau xe mở ra, lái xe nương theo ngọn đèn đếm tiền, nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Trên mặt tuyết lưu lại một chuỗi dấu chân và dấu vét vòng lăn của bánh xe, vị khách kia đứng trên đê, mặc bộ quần áo màu đen, trên vai đã có vài bông tuyết. Mùa đông năm nay lạnh khác thường, có nhiều trận tuyết lớn. Lái xe hạ cửa kính xe xuống, hít phải vài bông tuyết, giọng nói như bị gió lạnh hòa tan: “Chàng trai, nơi này là trên đê đấy, cậu có lộn chỗ hay khôn?” Vị khách không để ý tới, một lát sau, lái xe vẫn tốt bụng nhắc nhở: “Cậu có lên xe không, cậu không đi nữa thì tôi đi nhé?” Người nọ như cây cọc gỗ, lái xe đóng cửa sổ xe lại, tiện tay lau kính chắn gió, lại đợi thêm một lát thì người ở nhà gọi điện thoại tới, nói chờ ông trở về ăn bánh trôi, láu xe quay ra nhìn phía bên ngoài, cúp máy rồi nhanh chóng rời đi. Nước sông bình tĩnh không gợn sóng, chiếc tàu chuyên chở nhanh chóng bị tuyết bao phủ, ánh đèn đường trầm lặng như… Bưá»c trên lá»i Äi bá», trên Äó có ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», Chu Diá» m chưa bao giá» ÄỠý tá»i.Hôm nay cô nhắm mắt lại, hai chân dẫm lên Äó.Lòng bà n chân gá» ghá», cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± khác biá»t rõ rà ng, cô cẩn tháºn thÄm dò Äi, cánh tay ÄÆ°a ra phÃa trưá»c.Dần dần xúc giác trá» nên không xác Äá»nhâ¦Giá»ng như phÃa trưá»c không có ÄÆ°á»ng⦠rẽ chÄngâ¦âRầm.âMá» mắt ra, Äụng và o má»t bình xe Äiá»n.Chu Diá» m cúi Äầu, thấy chiếc xe Äiá»n dừng trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», lại quay Äầu, nhìn những lá»i rẽ trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá».PhÃa trưá»c, á» giữa ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá» còn có má»t cây cá»t Äiá»n.Cô chưa bao giỠý thức ÄÆ°á»£c âÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá»â chá» là Äá» trang trÃ, trang trà cho viá»c Äất nưá»c yên bình, trang trà cho thà nh phá» phá»n hoa.âChá» Bạch, Äi thôi!âHân Hân kéo tay Là ChÃnh và Lão Lưu, Äứng á» dưá»i nhà nghá» gá»i cô.âÄến Äây!â Chu Diá» m cưá»i nói.Gá»i má»t chiếc xe, Äi ra bến tà u, Là ChÃnh há»i: âVừa rá»i Äi Äâu thế?âChu Diá» m nói: âKhông có, chá» nghe bá»n há» bà n luáºn vá» tình hình thiên tai thôi.âLão Lưu ngá»i trưá»c há»i: âAiz, ngưá»i bạn kia cá»§a cáºu, chÃnh là cô chá»§ mà Lâm Thái từng nhắc ấy, không phải má» nhà hà ng sao? Có chá»u ảnh hưá»ng không?âLà ChÃnh: âChắc cÅ©ng có chút, nhưng tá»n thất không lá»n.âLão Lưu: âVáºy thì tá»t, thiên tai lần nà y Äúng xui xẻo, tá»n thất không biết tìm ai Äòi bá»i thưá»ng Äây, nhà nưá»c có thá» giúp ÄÆ°á»£c bao nhiêu ngưá»i chứ, aizâ¦âThuyá»n hà ng Äá» á» bến tà u, thân thuyá»n có bá» tá»n hại, các công trình xung quanh cÅ©ng chá»u thiá»t hại, hoà n toà n khác vá»i cảnh tượng trưá»c Äó.Mấy ngưá»i lần lượt nhảy xuá»ng boong thuyá»n, Äến lượt Là ChÃnh, anh Äứng á» trên, nhất thá»i không nhúc nhÃch.Cách bá» có hÆ¡i cao, Chu Diá» m nhìn mấy khúc gá» trên boong thuyá»n, không khá»i nhá» tá»i cảnh lần Äầu tiên khi cô lên bá».Giẫm lên gá», chân tay bám chặt, hao hết sức lá»±c, cô má»i lên ÄÆ°á»£c, con ngưá»i nà y chá» Äứng á» bên cạnh xả nưá»c, là m như không thấy cô.Song cô nhá» rõ, Äêm Äó anh ngáºm thuá»c lá, Äứng dưá»i thuyá»n, vươn tay vá» phÃa cô.Chu Diá» m chìa tay ra: âLà ChÃnh.âÃnh mắt Là ChÃnh không có tiêu cá»±, dá»±a và o cảm giác, anh thá» bưá»c xuá»ng.Thá» mấy lần, chạm và o bà n tay ấm áp.Anh cầm lấy, nhảy xuá»ng.Chu Diá» m nắm tay anh, Äón ánh mặt trá»i, Äi và o khoang thuyá»n.Thuyá»n hà ng khá»i hà nh.Còn Äoà n xe cá»§a Lục ThÃch và Chung Bình vừa má»i chuyá»n xong Äám trẻ tham gia cắm trại, lúc nà y Äang trên ÄÆ°á»ng xuất phát vá» ná»i thà nh Khánh Châu.
Bưá»c trên lá»i Äi bá», trên Äó có ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», Chu Diá»
m chưa bao giá» ÄỠý tá»i. Hôm nay cô nhắm mắt lại, hai chân dẫm lên Äó. Lòng bà n chân gá» ghá», cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± khác biá»t rõ rà ng, cô cẩn tháºn thÄm dò Äi, cánh tay ÄÆ°a ra phÃa trưá»c. Dần dần xúc giác trá» nên không xác Äá»nh⦠Giá»ng như phÃa trưá»c không có ÄÆ°á»ng⦠rẽ chÄng⦠âRầm.â Má» mắt ra, Äụng và o má»t bình xe Äiá»n. Chu Diá»
m cúi Äầu, thấy chiếc xe Äiá»n dừng trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», lại quay Äầu, nhìn những lá»i rẽ trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá». PhÃa trưá»c, á» giữa ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá» còn có má»t cây cá»t Äiá»n. Cô chưa bao giỠý thức ÄÆ°á»£c âÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá»â chá» là Äá» trang trÃ, trang trà cho viá»c Äất nưá»c yên bình, trang trà cho thà nh phá» phá»n hoa. âChá» Bạch, Äi thôi!â Hân Hân kéo tay Là ChÃnh và Lão Lưu, Äứng á» dưá»i nhà nghá» gá»i cô. âÄến Äây!â Chu Diá»
m cưá»i nói. Gá»i má»t chiếc xe, Äi ra bến tà u, Là ChÃnh há»i: âVừa rá»i Äi Äâu thế?â Chu Diá»
m nói: âKhông có, chá» nghe bá»n há» bà n luáºn vá» tình hình thiên tai thôi.â Lão Lưu ngá»i trưá»c há»i: âAiz, ngưá»i bạn kia cá»§a cáºu, chÃnh là cô chá»§ mà Lâm Thái từng nhắc ấy, không phải má» nhà hà ng sao? Có chá»u ảnh hưá»ng không?â Là ChÃnh: âChắc cÅ©ng có chút, nhưng tá»n thất không lá»n.â Lão Lưu: âVáºy thì tá»t, thiên tai lần nà y Äúng xui xẻo, tá»n thất không biết tìm ai Äòi bá»i thưá»ng Äây, nhà nưá»c có thá» giúp ÄÆ°á»£c bao nhiêu ngưá»i chứ, aizâ¦â Thuyá»n hà ng Äá» á» bến tà u, thân thuyá»n có bá» tá»n hại, các công trình xung quanh cÅ©ng chá»u thiá»t hại, hoà n toà n khác vá»i cảnh tượng trưá»c Äó. Mấy ngưá»i lần lượt nhảy xuá»ng boong thuyá»n, Äến lượt Là ChÃnh, anh Äứng á» trên, nhất thá»i không nhúc nhÃch. Cách bá» có hÆ¡i cao, Chu Diá»
m nhìn mấy khúc gá» trên boong thuyá»n, không khá»i nhá» tá»i cảnh lần Äầu tiên khi cô lên bá». Giẫm lên gá», chân tay bám chặt, hao hết sức lá»±c, cô má»i lên ÄÆ°á»£c, con ngưá»i nà y chá» Äứng á» bên cạnh xả nưá»c, là m như không thấy cô. Song cô nhá» rõ, Äêm Äó anh ngáºm thuá»c lá, Äứng dưá»i thuyá»n, vươn tay vá» phÃa cô. Chu Diá»
m chìa tay ra: âLà ChÃnh.â Ãnh mắt Là ChÃnh không có tiêu cá»±, dá»±a và o cảm giác, anh thá» bưá»c xuá»ng. Thá» mấy lần, chạm và o bà n tay ấm áp. Anh cầm lấy, nhảy xuá»ng. Chu Diá»
m nắm tay anh, Äón ánh mặt trá»i, Äi và o khoang thuyá»n. Thuyá»n hà ng khá»i hà nh. Còn Äoà n xe cá»§a Lục ThÃch và Chung Bình vừa má»i chuyá»n xong Äám trẻ tham gia cắm trại, lúc nà y Äang trên ÄÆ°á»ng xuất phát vá» ná»i thà nh Khánh Châu.
Sinh ĐồTác giả: Kim BínhTruyện Ngôn TìnhĐêm đông chí, lớp tuyết dày hơn một mét. Xe taxi đứng bên cạnh con đê, cửa sau xe mở ra, lái xe nương theo ngọn đèn đếm tiền, nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Trên mặt tuyết lưu lại một chuỗi dấu chân và dấu vét vòng lăn của bánh xe, vị khách kia đứng trên đê, mặc bộ quần áo màu đen, trên vai đã có vài bông tuyết. Mùa đông năm nay lạnh khác thường, có nhiều trận tuyết lớn. Lái xe hạ cửa kính xe xuống, hít phải vài bông tuyết, giọng nói như bị gió lạnh hòa tan: “Chàng trai, nơi này là trên đê đấy, cậu có lộn chỗ hay khôn?” Vị khách không để ý tới, một lát sau, lái xe vẫn tốt bụng nhắc nhở: “Cậu có lên xe không, cậu không đi nữa thì tôi đi nhé?” Người nọ như cây cọc gỗ, lái xe đóng cửa sổ xe lại, tiện tay lau kính chắn gió, lại đợi thêm một lát thì người ở nhà gọi điện thoại tới, nói chờ ông trở về ăn bánh trôi, láu xe quay ra nhìn phía bên ngoài, cúp máy rồi nhanh chóng rời đi. Nước sông bình tĩnh không gợn sóng, chiếc tàu chuyên chở nhanh chóng bị tuyết bao phủ, ánh đèn đường trầm lặng như… Bưá»c trên lá»i Äi bá», trên Äó có ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», Chu Diá» m chưa bao giá» ÄỠý tá»i.Hôm nay cô nhắm mắt lại, hai chân dẫm lên Äó.Lòng bà n chân gá» ghá», cảm nháºn ÄÆ°á»£c sá»± khác biá»t rõ rà ng, cô cẩn tháºn thÄm dò Äi, cánh tay ÄÆ°a ra phÃa trưá»c.Dần dần xúc giác trá» nên không xác Äá»nhâ¦Giá»ng như phÃa trưá»c không có ÄÆ°á»ng⦠rẽ chÄngâ¦âRầm.âMá» mắt ra, Äụng và o má»t bình xe Äiá»n.Chu Diá» m cúi Äầu, thấy chiếc xe Äiá»n dừng trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá», lại quay Äầu, nhìn những lá»i rẽ trên ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá».PhÃa trưá»c, á» giữa ÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá» còn có má»t cây cá»t Äiá»n.Cô chưa bao giỠý thức ÄÆ°á»£c âÄÆ°á»ng dà nh cho ngưá»i khiếm thá»â chá» là Äá» trang trÃ, trang trà cho viá»c Äất nưá»c yên bình, trang trà cho thà nh phá» phá»n hoa.âChá» Bạch, Äi thôi!âHân Hân kéo tay Là ChÃnh và Lão Lưu, Äứng á» dưá»i nhà nghá» gá»i cô.âÄến Äây!â Chu Diá» m cưá»i nói.Gá»i má»t chiếc xe, Äi ra bến tà u, Là ChÃnh há»i: âVừa rá»i Äi Äâu thế?âChu Diá» m nói: âKhông có, chá» nghe bá»n há» bà n luáºn vá» tình hình thiên tai thôi.âLão Lưu ngá»i trưá»c há»i: âAiz, ngưá»i bạn kia cá»§a cáºu, chÃnh là cô chá»§ mà Lâm Thái từng nhắc ấy, không phải má» nhà hà ng sao? Có chá»u ảnh hưá»ng không?âLà ChÃnh: âChắc cÅ©ng có chút, nhưng tá»n thất không lá»n.âLão Lưu: âVáºy thì tá»t, thiên tai lần nà y Äúng xui xẻo, tá»n thất không biết tìm ai Äòi bá»i thưá»ng Äây, nhà nưá»c có thá» giúp ÄÆ°á»£c bao nhiêu ngưá»i chứ, aizâ¦âThuyá»n hà ng Äá» á» bến tà u, thân thuyá»n có bá» tá»n hại, các công trình xung quanh cÅ©ng chá»u thiá»t hại, hoà n toà n khác vá»i cảnh tượng trưá»c Äó.Mấy ngưá»i lần lượt nhảy xuá»ng boong thuyá»n, Äến lượt Là ChÃnh, anh Äứng á» trên, nhất thá»i không nhúc nhÃch.Cách bá» có hÆ¡i cao, Chu Diá» m nhìn mấy khúc gá» trên boong thuyá»n, không khá»i nhá» tá»i cảnh lần Äầu tiên khi cô lên bá».Giẫm lên gá», chân tay bám chặt, hao hết sức lá»±c, cô má»i lên ÄÆ°á»£c, con ngưá»i nà y chá» Äứng á» bên cạnh xả nưá»c, là m như không thấy cô.Song cô nhá» rõ, Äêm Äó anh ngáºm thuá»c lá, Äứng dưá»i thuyá»n, vươn tay vá» phÃa cô.Chu Diá» m chìa tay ra: âLà ChÃnh.âÃnh mắt Là ChÃnh không có tiêu cá»±, dá»±a và o cảm giác, anh thá» bưá»c xuá»ng.Thá» mấy lần, chạm và o bà n tay ấm áp.Anh cầm lấy, nhảy xuá»ng.Chu Diá» m nắm tay anh, Äón ánh mặt trá»i, Äi và o khoang thuyá»n.Thuyá»n hà ng khá»i hà nh.Còn Äoà n xe cá»§a Lục ThÃch và Chung Bình vừa má»i chuyá»n xong Äám trẻ tham gia cắm trại, lúc nà y Äang trên ÄÆ°á»ng xuất phát vá» ná»i thà nh Khánh Châu.