Trời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì…

Chương 226: Cô đang trả thù bọn họ

Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Giang Vũ Phi hơi hé miệng, do dự nói: “Để tôi về cân nhắc một chút được không?”“Không thành vấn đề.” Tiêu Lang cong môi cười cười, dáng vẻ tươi cười thanh tú nhã nhặn, khiến người khác thấy vô cùng thân thiện.Có một ông chủ tốt như vậy, công việc của cô cũng sẽ rất thuận lợi. Giang Vũ Phi đột nhiên động lòng, bắt đầu cân nhắc đến chuyện làm việc ở nhà hàng của anh.Tạm biệt Tiêu Lang, cô trở lại căn phòng thuê, đem theo áo ngủ đến phòng tắm tắm rửa, gội đầu. Ra khỏi phòng tắm, cô hất mái tóc ướt sũng, quay trở lại phòng ngủ, định dùng máy sấy sấy khô.Điện thoại trên giường liên tục reo, cô cầm lên xem, thấy cái tên đang nhấp nháy, cô không nhịn được nở một nụ cười nhạt.Cô ngồi xếp bằng trên giường, mở khóa rồi đưa di động lên tai.“Giang Vũ Phi, lời cô nói là thật hay giả?” Nguyễn Thiên Lăng vừa mở miệng đã hỏi cô ngay, giọng điệu cứng rắn lạnh lẽo.Quả nhiên anh hoài nghi.Giang Vũ Phi cười nhạt nói: “Đương nhiên là thật, có điều nó chẳng có cơ hội thành hình, cho nên trong bụng tôi vẫn không có cái gì hết. Anh với Nhan Duyệt khỏi cần lo lắng, cho dù tôi thực sự có con với anh, tôi cũng sẽ không cho các người biết đến sự tồn tại của nó.”Đang đứng trên sân thượng, sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng tái mét.Anh biết là cô cố ý, cô đang trả thù bọn họ, người phụ nữ chết tiệt này, rõ ràng là cô đang dùng cách này để báo thù bọn họ.Không thể không nói, anh và Nhan Duyệt đều trở nên bất an chỉ vì lời nói của cô.Anh có thể hiểu nỗi thấp thỏm của Nhan Duyệt, anh còn thêm một tâm trạng rối rắm phức tạp nữa. Anh không hi vọng cô có con với anh, nhưng nếu thật sự có, anh lại muốn cô sinh nó ra.Chỉ vì lời nói dối của cô, bọn họ đều không có tâm trạng chung vui với mọi người trong yến hội tối nay.Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, anh không ở cùng với Nhan Duyệt, một mình rời đi, không có tâm trạng làm việc gì, trong đầu chỉ nghĩ đến câu nói đó của cô.Vừa về đến nhà, anh liền gọi điện thoại cho cô, không thể chờ đợi được phải hỏi thăm cô. Thật ra anh cũng nghi ngờ cô không mang thai, có điều bất cứ chuyện gì cũng không thể nói trước được, không tự mình xác nhận anh sẽ không yên tâm.Bây giờ nghe giọng cười lạnh nhạt của cô, anh tức giận đến mức muốn đánh nhau.Người đàn bà chết tiệt này, cảm giác trêu đùa bọn họ như vậy rất thích thú sao?Trước mặt anh, cũng có thể nói năng tùy tiện lung tung sao?Anh nắm chặt điện thoại, cặp mắt màu đen âm trầm lạnh lẽo, dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm lạnh như băng hé mở: “Giang Vũ Phi, tôi không thể không hoài nghi cô lừa gạt chúng tôi là muốn thu hút sự chú ý của tôi. Chúng ta đã ly hôn, tôi không thể đón nhận cô, thích cô! Nếu như cô có ý định này, vậy hãy từ bỏ đi, đừng để tôi coi thường cô!”Giang Vũ Phi tức giận cười lạnh, thật là một người đàn ông tự luyến.“Anh yên tâm, tôi tuyệt đối không phải muốn thu hút sự chú ý của anh đâu. Tôi chỉ muốn nhìn bộ dạng biến sắc của anh với Nhan Duyệt, nhìn thấy các người hoảng loạn bất an, để các người không được thoải mái trong lòng, tâm trạng tôi sẽ thoải mái!”Thật ra lúc ấy cô chỉ là muốn nói với anh, ở đấy, tôi có một đứa con của chúng ta, thế nhưng đã không còn nữa rồi, vì anh mà nó đã mất. Anh không phải là người ba tốt, anh hại chết con của chúng ta, liệu anh có thấy áy náy với nó chút nào không?Có điều cô chỉ nói một câu đã không nói tiếp được nữa. Bởi vì chuyện xảy ra kiếp trước chỉ có một mình cô biết rõ, giờ nói với anh, chỉ khiến anh nghĩ cô là người điên.Mắt Nguyễn Thiên Lăng như phủ một lớp sương mù, cô thật sự đang trả thù bọn họ.

Giang Vũ Phi hơi hé miệng, do dự nói: “Để tôi về cân nhắc một chút được không?”

“Không thành vấn đề.” Tiêu Lang cong môi cười cười, dáng vẻ tươi cười thanh tú nhã nhặn, khiến người khác thấy vô cùng thân thiện.

Có một ông chủ tốt như vậy, công việc của cô cũng sẽ rất thuận lợi. Giang Vũ Phi đột nhiên động lòng, bắt đầu cân nhắc đến chuyện làm việc ở nhà hàng của anh.

Tạm biệt Tiêu Lang, cô trở lại căn phòng thuê, đem theo áo ngủ đến phòng tắm tắm rửa, gội đầu. Ra khỏi phòng tắm, cô hất mái tóc ướt sũng, quay trở lại phòng ngủ, định dùng máy sấy sấy khô.

Điện thoại trên giường liên tục reo, cô cầm lên xem, thấy cái tên đang nhấp nháy, cô không nhịn được nở một nụ cười nhạt.

Cô ngồi xếp bằng trên giường, mở khóa rồi đưa di động lên tai.

“Giang Vũ Phi, lời cô nói là thật hay giả?” Nguyễn Thiên Lăng vừa mở miệng đã hỏi cô ngay, giọng điệu cứng rắn lạnh lẽo.

Quả nhiên anh hoài nghi.

Giang Vũ Phi cười nhạt nói: “Đương nhiên là thật, có điều nó chẳng có cơ hội thành hình, cho nên trong bụng tôi vẫn không có cái gì hết. Anh với Nhan Duyệt khỏi cần lo lắng, cho dù tôi thực sự có con với anh, tôi cũng sẽ không cho các người biết đến sự tồn tại của nó.”

Đang đứng trên sân thượng, sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng tái mét.

Anh biết là cô cố ý, cô đang trả thù bọn họ, người phụ nữ chết tiệt này, rõ ràng là cô đang dùng cách này để báo thù bọn họ.

Không thể không nói, anh và Nhan Duyệt đều trở nên bất an chỉ vì lời nói của cô.

Anh có thể hiểu nỗi thấp thỏm của Nhan Duyệt, anh còn thêm một tâm trạng rối rắm phức tạp nữa. Anh không hi vọng cô có con với anh, nhưng nếu thật sự có, anh lại muốn cô sinh nó ra.

Chỉ vì lời nói dối của cô, bọn họ đều không có tâm trạng chung vui với mọi người trong yến hội tối nay.

Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, anh không ở cùng với Nhan Duyệt, một mình rời đi, không có tâm trạng làm việc gì, trong đầu chỉ nghĩ đến câu nói đó của cô.

Vừa về đến nhà, anh liền gọi điện thoại cho cô, không thể chờ đợi được phải hỏi thăm cô. Thật ra anh cũng nghi ngờ cô không mang thai, có điều bất cứ chuyện gì cũng không thể nói trước được, không tự mình xác nhận anh sẽ không yên tâm.

Bây giờ nghe giọng cười lạnh nhạt của cô, anh tức giận đến mức muốn đánh nhau.

Người đàn bà chết tiệt này, cảm giác trêu đùa bọn họ như vậy rất thích thú sao?

Trước mặt anh, cũng có thể nói năng tùy tiện lung tung sao?

Anh nắm chặt điện thoại, cặp mắt màu đen âm trầm lạnh lẽo, dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm lạnh như băng hé mở: “Giang Vũ Phi, tôi không thể không hoài nghi cô lừa gạt chúng tôi là muốn thu hút sự chú ý của tôi. Chúng ta đã ly hôn, tôi không thể đón nhận cô, thích cô! Nếu như cô có ý định này, vậy hãy từ bỏ đi, đừng để tôi coi thường cô!”

Giang Vũ Phi tức giận cười lạnh, thật là một người đàn ông tự luyến.

“Anh yên tâm, tôi tuyệt đối không phải muốn thu hút sự chú ý của anh đâu. Tôi chỉ muốn nhìn bộ dạng biến sắc của anh với Nhan Duyệt, nhìn thấy các người hoảng loạn bất an, để các người không được thoải mái trong lòng, tâm trạng tôi sẽ thoải mái!”

Thật ra lúc ấy cô chỉ là muốn nói với anh, ở đấy, tôi có một đứa con của chúng ta, thế nhưng đã không còn nữa rồi, vì anh mà nó đã mất. Anh không phải là người ba tốt, anh hại chết con của chúng ta, liệu anh có thấy áy náy với nó chút nào không?

Có điều cô chỉ nói một câu đã không nói tiếp được nữa. Bởi vì chuyện xảy ra kiếp trước chỉ có một mình cô biết rõ, giờ nói với anh, chỉ khiến anh nghĩ cô là người điên.

Mắt Nguyễn Thiên Lăng như phủ một lớp sương mù, cô thật sự đang trả thù bọn họ.

Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Giang Vũ Phi hơi hé miệng, do dự nói: “Để tôi về cân nhắc một chút được không?”“Không thành vấn đề.” Tiêu Lang cong môi cười cười, dáng vẻ tươi cười thanh tú nhã nhặn, khiến người khác thấy vô cùng thân thiện.Có một ông chủ tốt như vậy, công việc của cô cũng sẽ rất thuận lợi. Giang Vũ Phi đột nhiên động lòng, bắt đầu cân nhắc đến chuyện làm việc ở nhà hàng của anh.Tạm biệt Tiêu Lang, cô trở lại căn phòng thuê, đem theo áo ngủ đến phòng tắm tắm rửa, gội đầu. Ra khỏi phòng tắm, cô hất mái tóc ướt sũng, quay trở lại phòng ngủ, định dùng máy sấy sấy khô.Điện thoại trên giường liên tục reo, cô cầm lên xem, thấy cái tên đang nhấp nháy, cô không nhịn được nở một nụ cười nhạt.Cô ngồi xếp bằng trên giường, mở khóa rồi đưa di động lên tai.“Giang Vũ Phi, lời cô nói là thật hay giả?” Nguyễn Thiên Lăng vừa mở miệng đã hỏi cô ngay, giọng điệu cứng rắn lạnh lẽo.Quả nhiên anh hoài nghi.Giang Vũ Phi cười nhạt nói: “Đương nhiên là thật, có điều nó chẳng có cơ hội thành hình, cho nên trong bụng tôi vẫn không có cái gì hết. Anh với Nhan Duyệt khỏi cần lo lắng, cho dù tôi thực sự có con với anh, tôi cũng sẽ không cho các người biết đến sự tồn tại của nó.”Đang đứng trên sân thượng, sắc mặt Nguyễn Thiên Lăng tái mét.Anh biết là cô cố ý, cô đang trả thù bọn họ, người phụ nữ chết tiệt này, rõ ràng là cô đang dùng cách này để báo thù bọn họ.Không thể không nói, anh và Nhan Duyệt đều trở nên bất an chỉ vì lời nói của cô.Anh có thể hiểu nỗi thấp thỏm của Nhan Duyệt, anh còn thêm một tâm trạng rối rắm phức tạp nữa. Anh không hi vọng cô có con với anh, nhưng nếu thật sự có, anh lại muốn cô sinh nó ra.Chỉ vì lời nói dối của cô, bọn họ đều không có tâm trạng chung vui với mọi người trong yến hội tối nay.Sau khi tiệc sinh nhật kết thúc, anh không ở cùng với Nhan Duyệt, một mình rời đi, không có tâm trạng làm việc gì, trong đầu chỉ nghĩ đến câu nói đó của cô.Vừa về đến nhà, anh liền gọi điện thoại cho cô, không thể chờ đợi được phải hỏi thăm cô. Thật ra anh cũng nghi ngờ cô không mang thai, có điều bất cứ chuyện gì cũng không thể nói trước được, không tự mình xác nhận anh sẽ không yên tâm.Bây giờ nghe giọng cười lạnh nhạt của cô, anh tức giận đến mức muốn đánh nhau.Người đàn bà chết tiệt này, cảm giác trêu đùa bọn họ như vậy rất thích thú sao?Trước mặt anh, cũng có thể nói năng tùy tiện lung tung sao?Anh nắm chặt điện thoại, cặp mắt màu đen âm trầm lạnh lẽo, dưới sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm lạnh như băng hé mở: “Giang Vũ Phi, tôi không thể không hoài nghi cô lừa gạt chúng tôi là muốn thu hút sự chú ý của tôi. Chúng ta đã ly hôn, tôi không thể đón nhận cô, thích cô! Nếu như cô có ý định này, vậy hãy từ bỏ đi, đừng để tôi coi thường cô!”Giang Vũ Phi tức giận cười lạnh, thật là một người đàn ông tự luyến.“Anh yên tâm, tôi tuyệt đối không phải muốn thu hút sự chú ý của anh đâu. Tôi chỉ muốn nhìn bộ dạng biến sắc của anh với Nhan Duyệt, nhìn thấy các người hoảng loạn bất an, để các người không được thoải mái trong lòng, tâm trạng tôi sẽ thoải mái!”Thật ra lúc ấy cô chỉ là muốn nói với anh, ở đấy, tôi có một đứa con của chúng ta, thế nhưng đã không còn nữa rồi, vì anh mà nó đã mất. Anh không phải là người ba tốt, anh hại chết con của chúng ta, liệu anh có thấy áy náy với nó chút nào không?Có điều cô chỉ nói một câu đã không nói tiếp được nữa. Bởi vì chuyện xảy ra kiếp trước chỉ có một mình cô biết rõ, giờ nói với anh, chỉ khiến anh nghĩ cô là người điên.Mắt Nguyễn Thiên Lăng như phủ một lớp sương mù, cô thật sự đang trả thù bọn họ.

Chương 226: Cô đang trả thù bọn họ