-Văn Bình, anh đừng đi.... Đan Nghi giơ tay ra kéo lấy tay áo Văn Bình, giống như một đứa trẻ cầu xin anh đừng đi vậy. Đã sắp tròn 18 tuổi rồi mà Đan Nghi lại có trí óc như của đứa trẻ lên 3 vậy. - Kệ nó đi, một con bé ngớ ngấn thôi để ý làm gì? Đường Sa Sa vừa nói vừa ôm chặt lấy tay Bạch Văn Bình, đôi g* b*ng đ** quá cỡ cứ cọ sát vào người hắn ta. Bạch Văn Bình tiện tay bóp mạnh lên c*p t***t l* đó mấy cái. Cơ thể Đường Sa Sa mềm nhũn tựa như không xương đu trên người Bạch Văn Bình, buông lời lả lơi: - Đi nào. Đừng để ý con ngốc này nữa. Em mới mua một bộ đồ ngủ liền thân bằng ren với một chiếc q**n l*t lọt khe nữa, anh có muốn ngắm em mặc không? - Có.Có chứ...! Bạch Văn Bình như bị câu mất hồn vậy,vội vàng đáp lại. Ba tháng trước, một vụ tai nạn giao thông xảy ra khiến Đan Nghi bị thương ở đầu, khi tỉnh lại thì trở nên ngây ngây dại dại... Thậm chí đến người yêu của mình cùng cô bạn thân công khai ân ái trước mặt cũng không hề hay biết gì. Đường Sa Sa kéo lấy tay Bạch Văn Bình lôi…
Chương 145: Cứu vớt khỏi sự cô đơn !
Ông Xã Chuẩn Sói CaTác giả: TueNghiAnTruyện Ngôn Tình-Văn Bình, anh đừng đi.... Đan Nghi giơ tay ra kéo lấy tay áo Văn Bình, giống như một đứa trẻ cầu xin anh đừng đi vậy. Đã sắp tròn 18 tuổi rồi mà Đan Nghi lại có trí óc như của đứa trẻ lên 3 vậy. - Kệ nó đi, một con bé ngớ ngấn thôi để ý làm gì? Đường Sa Sa vừa nói vừa ôm chặt lấy tay Bạch Văn Bình, đôi g* b*ng đ** quá cỡ cứ cọ sát vào người hắn ta. Bạch Văn Bình tiện tay bóp mạnh lên c*p t***t l* đó mấy cái. Cơ thể Đường Sa Sa mềm nhũn tựa như không xương đu trên người Bạch Văn Bình, buông lời lả lơi: - Đi nào. Đừng để ý con ngốc này nữa. Em mới mua một bộ đồ ngủ liền thân bằng ren với một chiếc q**n l*t lọt khe nữa, anh có muốn ngắm em mặc không? - Có.Có chứ...! Bạch Văn Bình như bị câu mất hồn vậy,vội vàng đáp lại. Ba tháng trước, một vụ tai nạn giao thông xảy ra khiến Đan Nghi bị thương ở đầu, khi tỉnh lại thì trở nên ngây ngây dại dại... Thậm chí đến người yêu của mình cùng cô bạn thân công khai ân ái trước mặt cũng không hề hay biết gì. Đường Sa Sa kéo lấy tay Bạch Văn Bình lôi… Nghĩ đến đây, Đan Nghi bỗng lạnh toát sống lưng.Ba cô sao lại làm như vậy? Muốn gả cô cho một gia đình hoàn toàn không môn đăng hộ đối.Lẽ nào vì ba thấy hài lòng với nhân phẩm của Bạch Văn Bình sao?Nhưng lẽ nào nhân phẩm của những thiếu gia, công tử trong những gia đình môn đăng hộ đối kia lại đều không tốt bằng Bạch Văn Bình ư?Hơn nữa, gần đây thái độ của ba cô giành cho cô rõ ràng là lạnh nhạt rất nhiều.Khi trước,Đan Nghi mải chơi, lơ là việc học, dựa vào sự lanh lợi, trí thông minh bẩm sinh mà vượt qua các kì thi.Lúc ấy còn ít tuổi,tâm tư tất nhiên còn đặt trên nhiều những thú vui khác nên không mấy để tâm nhiều đến việc trong gia đình, cũng không phát hiện ra sự chuyển b**n th** độ khác lạ của ba cô.Nhưng giờ nghĩ kĩ lại, Đan Nghi thấy những gì mình đang nghĩ không phải là không có lí.Ba, nhất định là đang có chuyện gì đó giấu cô.Bàn tay cô không tự chủ mà nắm chặt lại.Nghĩ tới đây, cô đặt li rượu xuống, quay người bước về phía gian phòng vệ sinh , tìm chỗ bồn rửa mặt, vốc một vốc nước vỗ vỗ lên mặt.Cô vốn dĩ không trang điểm, nước da hoàn toàn tự nhiên, môi hồng mày ngài, mọi đường nét đều hoàn toàn tự nhiên...Rửa mặt bằng nước lạnh xong, Đan Nghi cảm thấy dễ chịu hơn không ít.....Lục Thượng Hàn cũng xuất hiện ở buổi ra mắt sản phẩm mới do Hắc Khải tổ chức.Hắn thật sự thấy lo lắng cho Đan Nghi, từ khi quen cô tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy lo lắng vì cô tới thế.Khi trước, bất luận xảy ra chuyện gì chăng nữa thì hắn cũng biết, cô sẽ giải quyết ổn thỏa mọi chuyện... có không ít việc đối với Đan Nghi mà nói thì nó giản đơn tựa như chơi trò mèo vờn chuột vậy...Hắn không muốn mình làm mất hứng thú vui vờn bắt chuột của cô...Nhưng còn lần này, mọi chuyện hoàn toàn khác....Lục Thượng Hàn vừa bước vào hội trường, Hắc Khải đã bước tới bên, kinh ngạc như vừa phát hiện ra hành tinh lạ:- Cơn gió nào thổi Hàn thiếu tới đây vậy?.- Đan Nghi đâu?Lục Thượng Hàn vào luôn việc chính.Trái tim Hắc Khải như khựng lại một nhịp, không phải vậy chứ, Đan Nghi mới chỉ vừa bắt tay hợp tác làm ăn với mình thôi mà Lục Thượng Hàn đã phát hiện ra rồi ư? Hắn thật là đáng sợ mà!- Vừa xong cô ý còn ở đây, ông tìm cô ý làm gì?Hắc Khải thăm dò....Lục Thượng Hàn không trả lời mà đưa mắt khắp hội trường để tìm hình bóng cô....Thật ra hắn không hề biết chuyện cô hợp tác làm ăn cùng Hắc Khải,từ trước tới giờ, những việc Đan Nghi làm hắn đều không can thiệp.Đan Nghi ngoài việc là cô vợ nhỏ đáng yêu của hắn thù cũng còn là một cá thể độc lập, có quyền tự do làm những gì mà cô muốn.Quen cô bao lâu nay rồi, nhưng hắn chưa bao giờ cho người dò xét về những việc cô làm, dù cho chỉ với một câu nói của mình là hắn có thể nắm rõ mọi chuyện của cô...Nhưng hắn không thích như vậy...Hắc Khải thấy dáng vẻ Lục Thượng Hàn không giống như đến hỏi tội mình thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm....Nói thật, bản thân hắn cũng rất sợ Lục Thượng Hàn không cho Đan Nghi hợp tác làm ăn cùng mình nữa,nếu mất đi một nhà thiết kế tài năng như Đan Nghi thì hắn chỉ còn nước khóc cạn nước mắt thôi.Hắc Khải thuận tay chỉ ra hướng khu nhà vệ sinh :- Ông sang kia xem xem, có lẽ cô ý đi rửa tay rồi!Lục Thượng Hàn quay người, bước từng bước lớn về hướng nhà vệ sinh khi nãy Đan Nghi bước vào.Đan Nghi vừa rửa mặt xong, bước ra khỏi cửa liền va ngày vào một bức tường thịt rắn rỏi.- A...Ánh đèn vàng mờ mờ, Đan Nghi giật bắn mình....- Là anh!Ngay lập tức,giọng nói quen thuộc, ấm áp của Lục Thượng Hàn vang lên.Đan Nghi bỗng thấy thật bình an, không tự chủ mà ôm chầm lấy Lục Thượng Hàn........ sự xuất hiện của hắn trong lúc này như một vị cứu tinh cứu vớt cô ra khỏi tâm trạng cô đơn, buồn bã không tên....
Nghĩ đến đây, Đan Nghi bỗng lạnh toát sống lưng.
Ba cô sao lại làm như vậy? Muốn gả cô cho một gia đình hoàn toàn không môn đăng hộ đối.
Lẽ nào vì ba thấy hài lòng với nhân phẩm của Bạch Văn Bình sao?
Nhưng lẽ nào nhân phẩm của những thiếu gia, công tử trong những gia đình môn đăng hộ đối kia lại đều không tốt bằng Bạch Văn Bình ư?
Hơn nữa, gần đây thái độ của ba cô giành cho cô rõ ràng là lạnh nhạt rất nhiều.
Khi trước,Đan Nghi mải chơi, lơ là việc học, dựa vào sự lanh lợi, trí thông minh bẩm sinh mà vượt qua các kì thi.
Lúc ấy còn ít tuổi,tâm tư tất nhiên còn đặt trên nhiều những thú vui khác nên không mấy để tâm nhiều đến việc trong gia đình, cũng không phát hiện ra sự chuyển b**n th** độ khác lạ của ba cô.
Nhưng giờ nghĩ kĩ lại, Đan Nghi thấy những gì mình đang nghĩ không phải là không có lí.
Ba, nhất định là đang có chuyện gì đó giấu cô.
Bàn tay cô không tự chủ mà nắm chặt lại.
Nghĩ tới đây, cô đặt li rượu xuống, quay người bước về phía gian phòng vệ sinh , tìm chỗ bồn rửa mặt, vốc một vốc nước vỗ vỗ lên mặt.
Cô vốn dĩ không trang điểm, nước da hoàn toàn tự nhiên, môi hồng mày ngài, mọi đường nét đều hoàn toàn tự nhiên...
Rửa mặt bằng nước lạnh xong, Đan Nghi cảm thấy dễ chịu hơn không ít.
....
Lục Thượng Hàn cũng xuất hiện ở buổi ra mắt sản phẩm mới do Hắc Khải tổ chức.
Hắn thật sự thấy lo lắng cho Đan Nghi, từ khi quen cô tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy lo lắng vì cô tới thế.
Khi trước, bất luận xảy ra chuyện gì chăng nữa thì hắn cũng biết, cô sẽ giải quyết ổn thỏa mọi chuyện... có không ít việc đối với Đan Nghi mà nói thì nó giản đơn tựa như chơi trò mèo vờn chuột vậy...
Hắn không muốn mình làm mất hứng thú vui vờn bắt chuột của cô...
Nhưng còn lần này, mọi chuyện hoàn toàn khác....
Lục Thượng Hàn vừa bước vào hội trường, Hắc Khải đã bước tới bên, kinh ngạc như vừa phát hiện ra hành tinh lạ:
- Cơn gió nào thổi Hàn thiếu tới đây vậy?.
- Đan Nghi đâu?
Lục Thượng Hàn vào luôn việc chính.
Trái tim Hắc Khải như khựng lại một nhịp, không phải vậy chứ, Đan Nghi mới chỉ vừa bắt tay hợp tác làm ăn với mình thôi mà Lục Thượng Hàn đã phát hiện ra rồi ư? Hắn thật là đáng sợ mà!
- Vừa xong cô ý còn ở đây, ông tìm cô ý làm gì?
Hắc Khải thăm dò....
Lục Thượng Hàn không trả lời mà đưa mắt khắp hội trường để tìm hình bóng cô....
Thật ra hắn không hề biết chuyện cô hợp tác làm ăn cùng Hắc Khải,từ trước tới giờ, những việc Đan Nghi làm hắn đều không can thiệp.
Đan Nghi ngoài việc là cô vợ nhỏ đáng yêu của hắn thù cũng còn là một cá thể độc lập, có quyền tự do làm những gì mà cô muốn.
Quen cô bao lâu nay rồi, nhưng hắn chưa bao giờ cho người dò xét về những việc cô làm, dù cho chỉ với một câu nói của mình là hắn có thể nắm rõ mọi chuyện của cô...
Nhưng hắn không thích như vậy...
Hắc Khải thấy dáng vẻ Lục Thượng Hàn không giống như đến hỏi tội mình thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm....
Nói thật, bản thân hắn cũng rất sợ Lục Thượng Hàn không cho Đan Nghi hợp tác làm ăn cùng mình nữa,nếu mất đi một nhà thiết kế tài năng như Đan Nghi thì hắn chỉ còn nước khóc cạn nước mắt thôi.
Hắc Khải thuận tay chỉ ra hướng khu nhà vệ sinh :
- Ông sang kia xem xem, có lẽ cô ý đi rửa tay rồi!
Lục Thượng Hàn quay người, bước từng bước lớn về hướng nhà vệ sinh khi nãy Đan Nghi bước vào.
Đan Nghi vừa rửa mặt xong, bước ra khỏi cửa liền va ngày vào một bức tường thịt rắn rỏi.
- A...
Ánh đèn vàng mờ mờ, Đan Nghi giật bắn mình....
- Là anh!
Ngay lập tức,giọng nói quen thuộc, ấm áp của Lục Thượng Hàn vang lên.
Đan Nghi bỗng thấy thật bình an, không tự chủ mà ôm chầm lấy Lục Thượng Hàn....
.... sự xuất hiện của hắn trong lúc này như một vị cứu tinh cứu vớt cô ra khỏi tâm trạng cô đơn, buồn bã không tên....
Ông Xã Chuẩn Sói CaTác giả: TueNghiAnTruyện Ngôn Tình-Văn Bình, anh đừng đi.... Đan Nghi giơ tay ra kéo lấy tay áo Văn Bình, giống như một đứa trẻ cầu xin anh đừng đi vậy. Đã sắp tròn 18 tuổi rồi mà Đan Nghi lại có trí óc như của đứa trẻ lên 3 vậy. - Kệ nó đi, một con bé ngớ ngấn thôi để ý làm gì? Đường Sa Sa vừa nói vừa ôm chặt lấy tay Bạch Văn Bình, đôi g* b*ng đ** quá cỡ cứ cọ sát vào người hắn ta. Bạch Văn Bình tiện tay bóp mạnh lên c*p t***t l* đó mấy cái. Cơ thể Đường Sa Sa mềm nhũn tựa như không xương đu trên người Bạch Văn Bình, buông lời lả lơi: - Đi nào. Đừng để ý con ngốc này nữa. Em mới mua một bộ đồ ngủ liền thân bằng ren với một chiếc q**n l*t lọt khe nữa, anh có muốn ngắm em mặc không? - Có.Có chứ...! Bạch Văn Bình như bị câu mất hồn vậy,vội vàng đáp lại. Ba tháng trước, một vụ tai nạn giao thông xảy ra khiến Đan Nghi bị thương ở đầu, khi tỉnh lại thì trở nên ngây ngây dại dại... Thậm chí đến người yêu của mình cùng cô bạn thân công khai ân ái trước mặt cũng không hề hay biết gì. Đường Sa Sa kéo lấy tay Bạch Văn Bình lôi… Nghĩ đến đây, Đan Nghi bỗng lạnh toát sống lưng.Ba cô sao lại làm như vậy? Muốn gả cô cho một gia đình hoàn toàn không môn đăng hộ đối.Lẽ nào vì ba thấy hài lòng với nhân phẩm của Bạch Văn Bình sao?Nhưng lẽ nào nhân phẩm của những thiếu gia, công tử trong những gia đình môn đăng hộ đối kia lại đều không tốt bằng Bạch Văn Bình ư?Hơn nữa, gần đây thái độ của ba cô giành cho cô rõ ràng là lạnh nhạt rất nhiều.Khi trước,Đan Nghi mải chơi, lơ là việc học, dựa vào sự lanh lợi, trí thông minh bẩm sinh mà vượt qua các kì thi.Lúc ấy còn ít tuổi,tâm tư tất nhiên còn đặt trên nhiều những thú vui khác nên không mấy để tâm nhiều đến việc trong gia đình, cũng không phát hiện ra sự chuyển b**n th** độ khác lạ của ba cô.Nhưng giờ nghĩ kĩ lại, Đan Nghi thấy những gì mình đang nghĩ không phải là không có lí.Ba, nhất định là đang có chuyện gì đó giấu cô.Bàn tay cô không tự chủ mà nắm chặt lại.Nghĩ tới đây, cô đặt li rượu xuống, quay người bước về phía gian phòng vệ sinh , tìm chỗ bồn rửa mặt, vốc một vốc nước vỗ vỗ lên mặt.Cô vốn dĩ không trang điểm, nước da hoàn toàn tự nhiên, môi hồng mày ngài, mọi đường nét đều hoàn toàn tự nhiên...Rửa mặt bằng nước lạnh xong, Đan Nghi cảm thấy dễ chịu hơn không ít.....Lục Thượng Hàn cũng xuất hiện ở buổi ra mắt sản phẩm mới do Hắc Khải tổ chức.Hắn thật sự thấy lo lắng cho Đan Nghi, từ khi quen cô tới giờ, đây là lần đầu tiên hắn thấy lo lắng vì cô tới thế.Khi trước, bất luận xảy ra chuyện gì chăng nữa thì hắn cũng biết, cô sẽ giải quyết ổn thỏa mọi chuyện... có không ít việc đối với Đan Nghi mà nói thì nó giản đơn tựa như chơi trò mèo vờn chuột vậy...Hắn không muốn mình làm mất hứng thú vui vờn bắt chuột của cô...Nhưng còn lần này, mọi chuyện hoàn toàn khác....Lục Thượng Hàn vừa bước vào hội trường, Hắc Khải đã bước tới bên, kinh ngạc như vừa phát hiện ra hành tinh lạ:- Cơn gió nào thổi Hàn thiếu tới đây vậy?.- Đan Nghi đâu?Lục Thượng Hàn vào luôn việc chính.Trái tim Hắc Khải như khựng lại một nhịp, không phải vậy chứ, Đan Nghi mới chỉ vừa bắt tay hợp tác làm ăn với mình thôi mà Lục Thượng Hàn đã phát hiện ra rồi ư? Hắn thật là đáng sợ mà!- Vừa xong cô ý còn ở đây, ông tìm cô ý làm gì?Hắc Khải thăm dò....Lục Thượng Hàn không trả lời mà đưa mắt khắp hội trường để tìm hình bóng cô....Thật ra hắn không hề biết chuyện cô hợp tác làm ăn cùng Hắc Khải,từ trước tới giờ, những việc Đan Nghi làm hắn đều không can thiệp.Đan Nghi ngoài việc là cô vợ nhỏ đáng yêu của hắn thù cũng còn là một cá thể độc lập, có quyền tự do làm những gì mà cô muốn.Quen cô bao lâu nay rồi, nhưng hắn chưa bao giờ cho người dò xét về những việc cô làm, dù cho chỉ với một câu nói của mình là hắn có thể nắm rõ mọi chuyện của cô...Nhưng hắn không thích như vậy...Hắc Khải thấy dáng vẻ Lục Thượng Hàn không giống như đến hỏi tội mình thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm....Nói thật, bản thân hắn cũng rất sợ Lục Thượng Hàn không cho Đan Nghi hợp tác làm ăn cùng mình nữa,nếu mất đi một nhà thiết kế tài năng như Đan Nghi thì hắn chỉ còn nước khóc cạn nước mắt thôi.Hắc Khải thuận tay chỉ ra hướng khu nhà vệ sinh :- Ông sang kia xem xem, có lẽ cô ý đi rửa tay rồi!Lục Thượng Hàn quay người, bước từng bước lớn về hướng nhà vệ sinh khi nãy Đan Nghi bước vào.Đan Nghi vừa rửa mặt xong, bước ra khỏi cửa liền va ngày vào một bức tường thịt rắn rỏi.- A...Ánh đèn vàng mờ mờ, Đan Nghi giật bắn mình....- Là anh!Ngay lập tức,giọng nói quen thuộc, ấm áp của Lục Thượng Hàn vang lên.Đan Nghi bỗng thấy thật bình an, không tự chủ mà ôm chầm lấy Lục Thượng Hàn........ sự xuất hiện của hắn trong lúc này như một vị cứu tinh cứu vớt cô ra khỏi tâm trạng cô đơn, buồn bã không tên....