Trời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì…

Chương 639: Chỉ là một quân cờ trong tay anh

Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Đối mặt với câu hỏi của Nhan Duyệt, anh vẫn hết sức lạnh nhạt, hoàn toàn không có hứng thú với lời cô ta nói."Nhan tiểu thư muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi, không cần quanh co lòng vòng làm gì.""Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói thẳng. Tôi muốn nói cho anh biết, Giang Vũ Phi và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau, là thật sự ở bên nhau. Tôi và anh biết rất rõ, trước kia Giang Vũ Phi muốn chạy trốn khỏi Nguyễn Thiên Lăng đến cỡ nào, nhưng bây giờ cô ta lại cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh ấy, có đôi có cặp, anh không cho rằng trong chuyện này có vấn đề gì sao?" Tiêu Lang hơi nhíu mày, việc này anh thật sự không biết.Nhan Duyệt rất hài lòng với phản ứng của Tiêu Lang, cô ta nhếch môi cười nói: "Tiêu tiên sinh rất quan tâm đến Giang Vũ Phi, anh cũng không muốn cô ta và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau phải không. Tiêu tiên sinh, không bằng chúng ta hãy hợp tác một lần nữa thì thế nào?"Ánh mắt Tiêu Lang trong trẻo nhưng lạnh lùng, anh khinh thường cười nói: "Hợp tác với cô sao, tôi cũng không dám. Nhan tiểu thư thủ đoạn cao siêu, ai biết cô sẽ lại làm ra chuyện gì cơ chứ." Nhan Duyệt bị anh thẳng thừng vạch trần chuyện xấu như vậy, sắc mặt chỉ hơi cứng ngắc một chút, rất nhanh lại khôi phục vẻ tự nhiên."Tiêu tiên sinh nói chuyện lần trước sao? Là anh bảo tôi ngăn cảnNguyễn Thiên Lăng, cố hết sức để cho Giang Vũ Phi có thời gian chạy trốn, lúc ấy tôi chẳng qua là tiện tay làm thêm mấy việc mà thôi, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến kế hoạch của các anh cả. Hơn nữa tôi cũng là đang giúp đỡ các anh mà, nếu như không làm như vậy, làm sao có thể khiến cho Nguyễn Thiên Lăng hết hy vọng với Giang Vũ Phi, buông tay cô ta chứ?""Vậy anh ta có buông tay không?" Tiêu Lang lạnh lùng hỏi. "…" Vừa nhắc tới chuyện này Nhan Duyệt liền căm hận!Cô ta đã nghĩ cách khiến cho Nguyễn Thiên Lăng “trúng độc”, cũng thành công giá họa cho Giang Vũ Phi.Vốn tưởng rằng nếu Giang Vũ Phi nhiều lần bỏ thuốc anh, anh sẽ hận chết cô ta, sẽ hoàn toàn thất vọng về cô ta, không bao giờ thích cô ta nữa. Nhưng kết quả là anh vẫn cứ tìm đến Giang Vũ Phi, vẫn muốn ở bên cạnh cô ta!Chẳng lẽ anh thích cô ta đến như vậy sao?Thích đến mức độ cho dù cô ta lấy mạng anh, anh cũng vẫn sẽ không buông tay? Nghĩ đến những điều này, Nhan Duyệt lại vô cùng ghen tị và căm hận.Dựa vào cái gì mà anh đối với Giang Vũ Phi tốt như vậy, đối với cô ta lại vô tình như thế!Chẳng qua cô ta chỉ hại chết đứa con của ả tiện nhân kia mà thôi, vậy cũng đáng bị anh hoàn toàn đày vào lãnh cung, không cho cô ta một cơ hội nào nữa sao. Thậm chí còn không thừa nhận đứa con trong bụng cô ta nữa.Chẳng lẽ đứa con trong bụng Giang Vũ Phi là của anh, còn đứa con trong bụng cô ta thì không phải của anh sao?Hừ, như vậy chỉ có thể nói, anh chỉ thừa nhận đứa trẻ của người phụ nữ mà anh thích, không phải người phụ nữ anh thích mang thai con của anh, anh đều sẽ không thừa nhận! Nghĩ đến sự yêu thương chiều chuộng của anh dành cho cô ta trước kia, lại nghĩ tới bây giờ anh tàn nhẫn vô tình với cô ta, Nhan Duyệt rất không cam lòng, rất phẫn nộ!Vậy nhưng đáng buồn là, anh đã đối xử với cô ta như vậy, cô ta vẫn không nỡ buông tay anh, cũng không có cách nào không yêu anh nữa…Cảm xúc trong lòng Nhan Duyệt sôi trào một trận, nhưng trên mặt cô ta lại không biểu hiện ra ngoài chút gì. "Nếu anh ấy không buông tay, Tiêu tiên sinh sẽ từ bỏ Giang Vũ Phi sao?" Cô ta hỏi ngược lại Tiêu Lang.Tiêu Lang mím môi không nói, cô ta lại nói: "Bây giờ tôi với Tiêu tiên sinh là bạn bè trên cùng một chiến tuyến, tôi nghĩ Tiêu tiên sinh còn nhiều việc cần nhờ đến tôi đấy, cho nên hay là chúng ta vẫn cứ tiếp tục hợp tác đi."Tiêu Lang khinh thường cười cười, bây giờ cô ta chỉ là một con cờ trong tay anh mà thôi. Nói chuyện hợp tác với anh sao, cô ta không xứng!"Được thôi, Nhan tiểu thư hãy chờ kết quả điều tra của tôi, chậm nhất là ngày mai tôi sẽ cho cô." Tiêu Lang đứng lên, nói xong liền đi ra ngoài cửa."Được, vậy tôi sẽ yên lặng chờ tin tốt của Tiêu tiên sinh." 

Đối mặt với câu hỏi của Nhan Duyệt, anh vẫn hết sức lạnh nhạt, hoàn toàn không có hứng thú với lời cô ta nói.

"Nhan tiểu thư muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi, không cần quanh co lòng vòng làm gì."

"Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói thẳng. Tôi muốn nói cho anh biết, Giang Vũ Phi và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau, là thật sự ở bên nhau. Tôi và anh biết rất rõ, trước kia Giang Vũ Phi muốn chạy trốn khỏi Nguyễn Thiên Lăng đến cỡ nào, nhưng bây giờ cô ta lại cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh ấy, có đôi có cặp, anh không cho rằng trong chuyện này có vấn đề gì sao?" 

Tiêu Lang hơi nhíu mày, việc này anh thật sự không biết.

Nhan Duyệt rất hài lòng với phản ứng của Tiêu Lang, cô ta nhếch môi cười nói: "Tiêu tiên sinh rất quan tâm đến Giang Vũ Phi, anh cũng không muốn cô ta và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau phải không. Tiêu tiên sinh, không bằng chúng ta hãy hợp tác một lần nữa thì thế nào?"

Ánh mắt Tiêu Lang trong trẻo nhưng lạnh lùng, anh khinh thường cười nói: "Hợp tác với cô sao, tôi cũng không dám. Nhan tiểu thư thủ đoạn cao siêu, ai biết cô sẽ lại làm ra chuyện gì cơ chứ." 

Nhan Duyệt bị anh thẳng thừng vạch trần chuyện xấu như vậy, sắc mặt chỉ hơi cứng ngắc một chút, rất nhanh lại khôi phục vẻ tự nhiên.

"Tiêu tiên sinh nói chuyện lần trước sao? Là anh bảo tôi ngăn cảnNguyễn Thiên Lăng, cố hết sức để cho Giang Vũ Phi có thời gian chạy trốn, lúc ấy tôi chẳng qua là tiện tay làm thêm mấy việc mà thôi, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến kế hoạch của các anh cả. Hơn nữa tôi cũng là đang giúp đỡ các anh mà, nếu như không làm như vậy, làm sao có thể khiến cho Nguyễn Thiên Lăng hết hy vọng với Giang Vũ Phi, buông tay cô ta chứ?"

"Vậy anh ta có buông tay không?" Tiêu Lang lạnh lùng hỏi. 

"…" Vừa nhắc tới chuyện này Nhan Duyệt liền căm hận!

Cô ta đã nghĩ cách khiến cho Nguyễn Thiên Lăng “trúng độc”, cũng thành công giá họa cho Giang Vũ Phi.

Vốn tưởng rằng nếu Giang Vũ Phi nhiều lần bỏ thuốc anh, anh sẽ hận chết cô ta, sẽ hoàn toàn thất vọng về cô ta, không bao giờ thích cô ta nữa. 

Nhưng kết quả là anh vẫn cứ tìm đến Giang Vũ Phi, vẫn muốn ở bên cạnh cô ta!

Chẳng lẽ anh thích cô ta đến như vậy sao?

Thích đến mức độ cho dù cô ta lấy mạng anh, anh cũng vẫn sẽ không buông tay? 

Nghĩ đến những điều này, Nhan Duyệt lại vô cùng ghen tị và căm hận.

Dựa vào cái gì mà anh đối với Giang Vũ Phi tốt như vậy, đối với cô ta lại vô tình như thế!

Chẳng qua cô ta chỉ hại chết đứa con của ả tiện nhân kia mà thôi, vậy cũng đáng bị anh hoàn toàn đày vào lãnh cung, không cho cô ta một cơ hội nào nữa sao. 

Thậm chí còn không thừa nhận đứa con trong bụng cô ta nữa.

Chẳng lẽ đứa con trong bụng Giang Vũ Phi là của anh, còn đứa con trong bụng cô ta thì không phải của anh sao?

Hừ, như vậy chỉ có thể nói, anh chỉ thừa nhận đứa trẻ của người phụ nữ mà anh thích, không phải người phụ nữ anh thích mang thai con của anh, anh đều sẽ không thừa nhận! 

Nghĩ đến sự yêu thương chiều chuộng của anh dành cho cô ta trước kia, lại nghĩ tới bây giờ anh tàn nhẫn vô tình với cô ta, Nhan Duyệt rất không cam lòng, rất phẫn nộ!

Vậy nhưng đáng buồn là, anh đã đối xử với cô ta như vậy, cô ta vẫn không nỡ buông tay anh, cũng không có cách nào không yêu anh nữa…

Cảm xúc trong lòng Nhan Duyệt sôi trào một trận, nhưng trên mặt cô ta lại không biểu hiện ra ngoài chút gì. 

"Nếu anh ấy không buông tay, Tiêu tiên sinh sẽ từ bỏ Giang Vũ Phi sao?" Cô ta hỏi ngược lại Tiêu Lang.

Tiêu Lang mím môi không nói, cô ta lại nói: "Bây giờ tôi với Tiêu tiên sinh là bạn bè trên cùng một chiến tuyến, tôi nghĩ Tiêu tiên sinh còn nhiều việc cần nhờ đến tôi đấy, cho nên hay là chúng ta vẫn cứ tiếp tục hợp tác đi."

Tiêu Lang khinh thường cười cười, bây giờ cô ta chỉ là một con cờ trong tay anh mà thôi. 

Nói chuyện hợp tác với anh sao, cô ta không xứng!

"Được thôi, Nhan tiểu thư hãy chờ kết quả điều tra của tôi, chậm nhất là ngày mai tôi sẽ cho cô." Tiêu Lang đứng lên, nói xong liền đi ra ngoài cửa.

"Được, vậy tôi sẽ yên lặng chờ tin tốt của Tiêu tiên sinh." 

Thề Không Vì Thê: Thiếu Phu Nhân Hào Cưới Toàn CầuTác giả: Phi Tử Nhất TiếuTruyện Ngôn TìnhTrời đêm mát như dòng nước. Một chiếc xe đua màu đỏ hào nhoáng được lái vào trong biệt thự làm thai phụ đang ngủ trên lầu thức giấc. Cửa phòng khách bị đẩy ra, một đôi nam nữ bước vào, loạng choạng ngã mình trên chiếc ghế sofa êm ái. Người đàn ông là chủ căn biệt thự này, nhưng người phụ nữ ấy lại không phải nữ chủ nhân. “Thiếu gia…” - Người giúp việc kêu lên kinh ngạc. “Cút!” - Người đàn ông tỏ vẻ không vui, giọng nói có sức nóng thiêu đốt. Sau đó, trong phòng khách chỉ còn lại hai người họ. ---- Gió thổi lay động rèm cửa sổ có những bông hoa li ti trắng. Từng cơn gió lạnh thổi vào cũng không làm tan đi sức nóng trong phòng khách. “Lăng, em yêu anh…” - Giọng người nữ hổn hển vang lên trong phòng khách rộng rãi. “Duyệt Duyệt, anh cũng yêu em…” - Người đàn ông đáp lại mơ hồ. Phòng khách được trang trí tinh tế, huyễn hoặc mê ly. ---- Cùng thời gian đó, phòng ngủ lầu trên cửa phòng bật mở. Giang Vũ Phi mắt vẫn còn ngái ngủ, tay ôm bụng bầu đã sáu tháng đi trên tấm thảm dày. Âm thanh kì… Đối mặt với câu hỏi của Nhan Duyệt, anh vẫn hết sức lạnh nhạt, hoàn toàn không có hứng thú với lời cô ta nói."Nhan tiểu thư muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi, không cần quanh co lòng vòng làm gì.""Được rồi, vậy thì tôi sẽ nói thẳng. Tôi muốn nói cho anh biết, Giang Vũ Phi và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau, là thật sự ở bên nhau. Tôi và anh biết rất rõ, trước kia Giang Vũ Phi muốn chạy trốn khỏi Nguyễn Thiên Lăng đến cỡ nào, nhưng bây giờ cô ta lại cam tâm tình nguyện ở bên cạnh anh ấy, có đôi có cặp, anh không cho rằng trong chuyện này có vấn đề gì sao?" Tiêu Lang hơi nhíu mày, việc này anh thật sự không biết.Nhan Duyệt rất hài lòng với phản ứng của Tiêu Lang, cô ta nhếch môi cười nói: "Tiêu tiên sinh rất quan tâm đến Giang Vũ Phi, anh cũng không muốn cô ta và Nguyễn Thiên Lăng ở bên nhau phải không. Tiêu tiên sinh, không bằng chúng ta hãy hợp tác một lần nữa thì thế nào?"Ánh mắt Tiêu Lang trong trẻo nhưng lạnh lùng, anh khinh thường cười nói: "Hợp tác với cô sao, tôi cũng không dám. Nhan tiểu thư thủ đoạn cao siêu, ai biết cô sẽ lại làm ra chuyện gì cơ chứ." Nhan Duyệt bị anh thẳng thừng vạch trần chuyện xấu như vậy, sắc mặt chỉ hơi cứng ngắc một chút, rất nhanh lại khôi phục vẻ tự nhiên."Tiêu tiên sinh nói chuyện lần trước sao? Là anh bảo tôi ngăn cảnNguyễn Thiên Lăng, cố hết sức để cho Giang Vũ Phi có thời gian chạy trốn, lúc ấy tôi chẳng qua là tiện tay làm thêm mấy việc mà thôi, không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến kế hoạch của các anh cả. Hơn nữa tôi cũng là đang giúp đỡ các anh mà, nếu như không làm như vậy, làm sao có thể khiến cho Nguyễn Thiên Lăng hết hy vọng với Giang Vũ Phi, buông tay cô ta chứ?""Vậy anh ta có buông tay không?" Tiêu Lang lạnh lùng hỏi. "…" Vừa nhắc tới chuyện này Nhan Duyệt liền căm hận!Cô ta đã nghĩ cách khiến cho Nguyễn Thiên Lăng “trúng độc”, cũng thành công giá họa cho Giang Vũ Phi.Vốn tưởng rằng nếu Giang Vũ Phi nhiều lần bỏ thuốc anh, anh sẽ hận chết cô ta, sẽ hoàn toàn thất vọng về cô ta, không bao giờ thích cô ta nữa. Nhưng kết quả là anh vẫn cứ tìm đến Giang Vũ Phi, vẫn muốn ở bên cạnh cô ta!Chẳng lẽ anh thích cô ta đến như vậy sao?Thích đến mức độ cho dù cô ta lấy mạng anh, anh cũng vẫn sẽ không buông tay? Nghĩ đến những điều này, Nhan Duyệt lại vô cùng ghen tị và căm hận.Dựa vào cái gì mà anh đối với Giang Vũ Phi tốt như vậy, đối với cô ta lại vô tình như thế!Chẳng qua cô ta chỉ hại chết đứa con của ả tiện nhân kia mà thôi, vậy cũng đáng bị anh hoàn toàn đày vào lãnh cung, không cho cô ta một cơ hội nào nữa sao. Thậm chí còn không thừa nhận đứa con trong bụng cô ta nữa.Chẳng lẽ đứa con trong bụng Giang Vũ Phi là của anh, còn đứa con trong bụng cô ta thì không phải của anh sao?Hừ, như vậy chỉ có thể nói, anh chỉ thừa nhận đứa trẻ của người phụ nữ mà anh thích, không phải người phụ nữ anh thích mang thai con của anh, anh đều sẽ không thừa nhận! Nghĩ đến sự yêu thương chiều chuộng của anh dành cho cô ta trước kia, lại nghĩ tới bây giờ anh tàn nhẫn vô tình với cô ta, Nhan Duyệt rất không cam lòng, rất phẫn nộ!Vậy nhưng đáng buồn là, anh đã đối xử với cô ta như vậy, cô ta vẫn không nỡ buông tay anh, cũng không có cách nào không yêu anh nữa…Cảm xúc trong lòng Nhan Duyệt sôi trào một trận, nhưng trên mặt cô ta lại không biểu hiện ra ngoài chút gì. "Nếu anh ấy không buông tay, Tiêu tiên sinh sẽ từ bỏ Giang Vũ Phi sao?" Cô ta hỏi ngược lại Tiêu Lang.Tiêu Lang mím môi không nói, cô ta lại nói: "Bây giờ tôi với Tiêu tiên sinh là bạn bè trên cùng một chiến tuyến, tôi nghĩ Tiêu tiên sinh còn nhiều việc cần nhờ đến tôi đấy, cho nên hay là chúng ta vẫn cứ tiếp tục hợp tác đi."Tiêu Lang khinh thường cười cười, bây giờ cô ta chỉ là một con cờ trong tay anh mà thôi. Nói chuyện hợp tác với anh sao, cô ta không xứng!"Được thôi, Nhan tiểu thư hãy chờ kết quả điều tra của tôi, chậm nhất là ngày mai tôi sẽ cho cô." Tiêu Lang đứng lên, nói xong liền đi ra ngoài cửa."Được, vậy tôi sẽ yên lặng chờ tin tốt của Tiêu tiên sinh." 

Chương 639: Chỉ là một quân cờ trong tay anh