Tác giả:

Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…

Chương 3: Tiếp (2)

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… + Hoan Nhi, Hoan Điệp lấy một ít đến phòng bọn ta, số còn lại để cho mọi người thưởng thức - Thanh vui vẻ nói.+ Vâng - Hoan Nhi và Hoan Điệp đồng thanh đáp.Khi Hoan Nhi và Hoan Điệp lấy đi một ít rồi số còn lại để mọi người ở phòng bếp ăn thử, mọi người đều khen ngon, mới lạ khiến hai nàng rất vui. Đột nhiên có vài bước chân đi tới, lúc nảy có đi qua phòng bếp nghe thấy tiếng của nhiều người đang bàn tán gì đó rất sôi nổi, có hai nam nhân bước vào không ai khác chính là Dạ Tước và Đế Bạch.+ Có chuyện gì ồn ào vậy? - Một chàng trai mặc bộ y phục màu xanh nhạt có mái tóc vàng kim là Dạ Tước.+ Các ngươi không có việc để làm sao? - Còn người nam nhân kia mặc y phục màu nâu nhạt với mái tóc tím là Đế BạchVì Hoan Nhi và Hoan Điệp đã kể cho hai nàng nghe nên cũng biết đôi chút. Mọi người thấy hai chàng đều quỳ xuống miệng ho to.+ Xin vương gia tha tội - Mọi người đồng thanh.Tất nhiên còn hai nàng cứ đứng như vậy vì từ nhỏ đến lớn hai nàng chưa bao giờ phải quỳ dưới chân bất cứ ai, mắc mớ sao phải quỳ trước hai tên này... thật nực cười. Hai chàng thấy vậy liền nhíu mày, đôi mắt của các nàng thật sắc bén.Mấy nô tài, nô tỳ đang quỳ đều toát mồ hôi hột, vì cách hành sử như vây của hai nàng, vương gia của bọn họ rất vô tình, bọn họ đều cầu nguyện cho hai vị vương phi này bình an vô sự.+ Các ngươi đứng lên và đi ra ngoài cho ta - Dạ Tước lạnh lùng nói.Các hạ nhân đều đứng lên đi ra khỏi phòng bếp hai nàng cũng tranh thủ chuồn theo, chưa kịp bước ra đến cửa, có một giọng nói làm cho người ta có cảm giác muốn đóng băng cất lên.+ Còn hai nàng ở lại - Đế Bạch nói, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai nàng.+ Có chuyện gì sao? - Nhiên quay lại hỏi, ánh mắt cảnh giác chuẩn bị tinh thần lôi tay Thanh để chạy đề phòng hai tên này muốn g**t ch*t hai nàng.+ Hai nàng là vương phi lại còn là công chúa của đất nước, xin hỏi xuống phòng bếp này có chuyện gì? - Dạ Tước nghi ngờ hỏi.+ À... thì là để nấu ăn - Thanh gãi đầu đáp.+ Nấu ăn sao - Đế Bạch ngạc nhiên hỏi.Vì sao hai nàng công chúa của một nước lại biết nấu ăn, thường không phải có kẻ hầu người hạ sao.+ Hai ngươi không tin chứ gì? Vậy ta lấy cho các ngươi ăn thử - Nhiên bực bội nói.Nói xong hai nàng lấy bát đũa múc một ít những món lúc nãy các nàng nấu còn dư đưa cho hai tên vương gia kia ăn thử, hai chàng cầm lấy đang định ăn thì đột nhiên có một đám người hắc y nhân xông vào sân.+ Theo các nàng họ đến giết bọn ta hay hai nàng - Dạ Tước hỏi rồi cười với hai nàng.+ Tất nhiên là các ngươi rồi! - Nhiên đáp rồi cười 😏.

+ Hoan Nhi, Hoan Điệp lấy một ít đến phòng bọn ta, số còn lại để cho mọi người thưởng thức - Thanh vui vẻ nói.

+ Vâng - Hoan Nhi và Hoan Điệp đồng thanh đáp.

Khi Hoan Nhi và Hoan Điệp lấy đi một ít rồi số còn lại để mọi người ở phòng bếp ăn thử, mọi người đều khen ngon, mới lạ khiến hai nàng rất vui. Đột nhiên có vài bước chân đi tới, lúc nảy có đi qua phòng bếp nghe thấy tiếng của nhiều người đang bàn tán gì đó rất sôi nổi, có hai nam nhân bước vào không ai khác chính là Dạ Tước và Đế Bạch.

+ Có chuyện gì ồn ào vậy? - Một chàng trai mặc bộ y phục màu xanh nhạt có mái tóc vàng kim là Dạ Tước.

+ Các ngươi không có việc để làm sao? - Còn người nam nhân kia mặc y phục màu nâu nhạt với mái tóc tím là Đế Bạch

Vì Hoan Nhi và Hoan Điệp đã kể cho hai nàng nghe nên cũng biết đôi chút. Mọi người thấy hai chàng đều quỳ xuống miệng ho to.

+ Xin vương gia tha tội - Mọi người đồng thanh.

Tất nhiên còn hai nàng cứ đứng như vậy vì từ nhỏ đến lớn hai nàng chưa bao giờ phải quỳ dưới chân bất cứ ai, mắc mớ sao phải quỳ trước hai tên này... thật nực cười. Hai chàng thấy vậy liền nhíu mày, đôi mắt của các nàng thật sắc bén.

Mấy nô tài, nô tỳ đang quỳ đều toát mồ hôi hột, vì cách hành sử như vây của hai nàng, vương gia của bọn họ rất vô tình, bọn họ đều cầu nguyện cho hai vị vương phi này bình an vô sự.

+ Các ngươi đứng lên và đi ra ngoài cho ta - Dạ Tước lạnh lùng nói.

Các hạ nhân đều đứng lên đi ra khỏi phòng bếp hai nàng cũng tranh thủ chuồn theo, chưa kịp bước ra đến cửa, có một giọng nói làm cho người ta có cảm giác muốn đóng băng cất lên.

+ Còn hai nàng ở lại - Đế Bạch nói, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai nàng.

+ Có chuyện gì sao? - Nhiên quay lại hỏi, ánh mắt cảnh giác chuẩn bị tinh thần lôi tay Thanh để chạy đề phòng hai tên này muốn g**t ch*t hai nàng.

+ Hai nàng là vương phi lại còn là công chúa của đất nước, xin hỏi xuống phòng bếp này có chuyện gì? - Dạ Tước nghi ngờ hỏi.

+ À... thì là để nấu ăn - Thanh gãi đầu đáp.

+ Nấu ăn sao - Đế Bạch ngạc nhiên hỏi.

Vì sao hai nàng công chúa của một nước lại biết nấu ăn, thường không phải có kẻ hầu người hạ sao.

+ Hai ngươi không tin chứ gì? Vậy ta lấy cho các ngươi ăn thử - Nhiên bực bội nói.

Nói xong hai nàng lấy bát đũa múc một ít những món lúc nãy các nàng nấu còn dư đưa cho hai tên vương gia kia ăn thử, hai chàng cầm lấy đang định ăn thì đột nhiên có một đám người hắc y nhân xông vào sân.

+ Theo các nàng họ đến giết bọn ta hay hai nàng - Dạ Tước hỏi rồi cười với hai nàng.

+ Tất nhiên là các ngươi rồi! - Nhiên đáp rồi cười 😏.

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… + Hoan Nhi, Hoan Điệp lấy một ít đến phòng bọn ta, số còn lại để cho mọi người thưởng thức - Thanh vui vẻ nói.+ Vâng - Hoan Nhi và Hoan Điệp đồng thanh đáp.Khi Hoan Nhi và Hoan Điệp lấy đi một ít rồi số còn lại để mọi người ở phòng bếp ăn thử, mọi người đều khen ngon, mới lạ khiến hai nàng rất vui. Đột nhiên có vài bước chân đi tới, lúc nảy có đi qua phòng bếp nghe thấy tiếng của nhiều người đang bàn tán gì đó rất sôi nổi, có hai nam nhân bước vào không ai khác chính là Dạ Tước và Đế Bạch.+ Có chuyện gì ồn ào vậy? - Một chàng trai mặc bộ y phục màu xanh nhạt có mái tóc vàng kim là Dạ Tước.+ Các ngươi không có việc để làm sao? - Còn người nam nhân kia mặc y phục màu nâu nhạt với mái tóc tím là Đế BạchVì Hoan Nhi và Hoan Điệp đã kể cho hai nàng nghe nên cũng biết đôi chút. Mọi người thấy hai chàng đều quỳ xuống miệng ho to.+ Xin vương gia tha tội - Mọi người đồng thanh.Tất nhiên còn hai nàng cứ đứng như vậy vì từ nhỏ đến lớn hai nàng chưa bao giờ phải quỳ dưới chân bất cứ ai, mắc mớ sao phải quỳ trước hai tên này... thật nực cười. Hai chàng thấy vậy liền nhíu mày, đôi mắt của các nàng thật sắc bén.Mấy nô tài, nô tỳ đang quỳ đều toát mồ hôi hột, vì cách hành sử như vây của hai nàng, vương gia của bọn họ rất vô tình, bọn họ đều cầu nguyện cho hai vị vương phi này bình an vô sự.+ Các ngươi đứng lên và đi ra ngoài cho ta - Dạ Tước lạnh lùng nói.Các hạ nhân đều đứng lên đi ra khỏi phòng bếp hai nàng cũng tranh thủ chuồn theo, chưa kịp bước ra đến cửa, có một giọng nói làm cho người ta có cảm giác muốn đóng băng cất lên.+ Còn hai nàng ở lại - Đế Bạch nói, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai nàng.+ Có chuyện gì sao? - Nhiên quay lại hỏi, ánh mắt cảnh giác chuẩn bị tinh thần lôi tay Thanh để chạy đề phòng hai tên này muốn g**t ch*t hai nàng.+ Hai nàng là vương phi lại còn là công chúa của đất nước, xin hỏi xuống phòng bếp này có chuyện gì? - Dạ Tước nghi ngờ hỏi.+ À... thì là để nấu ăn - Thanh gãi đầu đáp.+ Nấu ăn sao - Đế Bạch ngạc nhiên hỏi.Vì sao hai nàng công chúa của một nước lại biết nấu ăn, thường không phải có kẻ hầu người hạ sao.+ Hai ngươi không tin chứ gì? Vậy ta lấy cho các ngươi ăn thử - Nhiên bực bội nói.Nói xong hai nàng lấy bát đũa múc một ít những món lúc nãy các nàng nấu còn dư đưa cho hai tên vương gia kia ăn thử, hai chàng cầm lấy đang định ăn thì đột nhiên có một đám người hắc y nhân xông vào sân.+ Theo các nàng họ đến giết bọn ta hay hai nàng - Dạ Tước hỏi rồi cười với hai nàng.+ Tất nhiên là các ngươi rồi! - Nhiên đáp rồi cười 😏.

Chương 3: Tiếp (2)