Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…
Chương 23: Quạt , Đàn , Sáo ?
Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Được rồi, dù sao các con cũng đến lúc phải theo ta lên núi Bích Nhan học tập rồi. Nhưng trước khi đi các con phải hoàn thành một nhiệm vụ ta giao, cái này cũng không khó chắc các con sẽ làm được - Bà mỉm cười nói. Nói xong Thiên Dung nhẹ nhàng hất tay một cái, các nàng nhìn theo hướng đó có cái bàn trên bàn hiện ra một cây quạt, một cây đàn và một cây sáo, nhìn nó có vẻ rất bình thường nhưng nhìn kĩ trên cây đàn, quạt, sáo đều có nửa hình kí hiệu giống hệt trên vai các nàng. + Quạt, đàn, sáo - Y Vân vẻ mặt khó hiểu nói. + Sư phụ, chúng con dùng nó sao? - Thanh chỉ vào ba món trên bàn nó. + Nhưng quạt, đàn và sáo liên quan đến nhiệm vụ của bọn con sao? - Nhiên thắc mắc hỏi. + Đúng vậy, bây giờ các con hãy đặt tay trái lên vai phải có ký hiệu phương tinh, tay phải các con hãy để chảy một ít máu rồi niệm " thánh bảo của phượng tinh hãy đến đây " khi niệm xong hãy để tay trái song song với tay phải ra trước ngực - Thiên Dung nghiêm túc nói. Khi bà nói xong các nàng liền để tay trái lên vai phải rồi cắn ngọn tay phải chảy máu và theo các bước như vậy rất đồng đều, những món món thánh bảo đến gần các nàng, đột nhiên cây đàn đi chuyển đến bàn tay của Nhiên và hạ xuống, còn Thanh là cây sáo và Y Vân là quạt. Các thánh bảo đi qua chỗ máu trên ngón tay các nàng. + Các thánh bảo đã nhận các con là chủ nhân, nhưng hình dạng của nó sẽ không thay đổi khi các con không hoàn thành nhiệm vụ - Bà tiếp tục giải thích. + Sư phụ, vậy nhiệm vụ là gì? - Y Vân nóng lòng hỏi. + Chỉ cần các con có thể kết hợp nó qua một khúc nhạc, nhưng người cầm đàn và quạt, sáo phải hát được dù chỉ một đoạn, khi âm thanh vang lên sẽ lan ra nhưng phải kêu gọi Long tinh đến. Nếu các con làm được làm được hình dạng và kí hiệu trên các thánh bảo sẽ tự động được hoàn thiện và thay đổi. Ta nói trước chỉ có thử một lần - Bà nghiêm túc nói. + Sư phụ, như vậy mà dễ sao? - Cả ba nàng đồng thanh. ( HanhLuin: Nhiệm vụ bất khả thi... Haiz. Một khúc nhạc sao có thể kêu gọi họ đến). + Ta già rồi có thể nhớ nhầm ha ha, nhưng chưa làm sao các con có thể bảo nó khó, với lại cũng phải dựa một phần may mắn của các con, mà phải làm trong thời hạn là 8 ngày, sau 8 ngày ta sẽ lại đến - Bà cười nói. + Còn có một việc nữa, dù các thánh bảo chưa thay đổi nhưng chỉ cần niệm trong đầu " thu vào " nó sẽ biến thành một chiếc nhẫn đeo vào tay trái của các con. Còn muốn triệu hồi chỉ cần một chữ " ra ". Ta nói xong rồi, ta đi đây! - Bà nói xong rồi biến mất, mọi thứ đều như cũ như chưa từng có ai đến.
Được rồi, dù sao các con cũng đến lúc phải theo ta lên núi Bích Nhan học tập rồi. Nhưng trước khi đi các con phải hoàn thành một nhiệm vụ ta giao, cái này cũng không khó chắc các con sẽ làm được - Bà mỉm cười nói.
Nói xong Thiên Dung nhẹ nhàng hất tay một cái, các nàng nhìn theo hướng đó có cái bàn trên bàn hiện ra một cây quạt, một cây đàn và một cây sáo, nhìn nó có vẻ rất bình thường nhưng nhìn kĩ trên cây đàn, quạt, sáo đều có nửa hình kí hiệu giống hệt trên vai các nàng.
+ Quạt, đàn, sáo - Y Vân vẻ mặt khó hiểu nói.
+ Sư phụ, chúng con dùng nó sao? - Thanh chỉ vào ba món trên bàn nó.
+ Nhưng quạt, đàn và sáo liên quan đến nhiệm vụ của bọn con sao? - Nhiên thắc mắc hỏi.
+ Đúng vậy, bây giờ các con hãy đặt tay trái lên vai phải có ký hiệu phương tinh, tay phải các con hãy để chảy một ít máu rồi niệm " thánh bảo của phượng tinh hãy đến đây " khi niệm xong hãy để tay trái song song với tay phải ra trước ngực - Thiên Dung nghiêm túc nói.
Khi bà nói xong các nàng liền để tay trái lên vai phải rồi cắn ngọn tay phải chảy máu và theo các bước như vậy rất đồng đều, những món món thánh bảo đến gần các nàng, đột nhiên cây đàn đi chuyển đến bàn tay của Nhiên và hạ xuống, còn Thanh là cây sáo và Y Vân là quạt. Các thánh bảo đi qua chỗ máu trên ngón tay các nàng.
+ Các thánh bảo đã nhận các con là chủ nhân, nhưng hình dạng của nó sẽ không thay đổi khi các con không hoàn thành nhiệm vụ - Bà tiếp tục giải thích.
+ Sư phụ, vậy nhiệm vụ là gì? - Y Vân nóng lòng hỏi.
+ Chỉ cần các con có thể kết hợp nó qua một khúc nhạc, nhưng người cầm đàn và quạt, sáo phải hát được dù chỉ một đoạn, khi âm thanh vang lên sẽ lan ra nhưng phải kêu gọi Long tinh đến. Nếu các con làm được làm được hình dạng và kí hiệu trên các thánh bảo sẽ tự động được hoàn thiện và thay đổi. Ta nói trước chỉ có thử một lần - Bà nghiêm túc nói.
+ Sư phụ, như vậy mà dễ sao? - Cả ba nàng đồng thanh.
( HanhLuin: Nhiệm vụ bất khả thi... Haiz. Một khúc nhạc sao có thể kêu gọi họ đến).
+ Ta già rồi có thể nhớ nhầm ha ha, nhưng chưa làm sao các con có thể bảo nó khó, với lại cũng phải dựa một phần may mắn của các con, mà phải làm trong thời hạn là 8 ngày, sau 8 ngày ta sẽ lại đến - Bà cười nói.
+ Còn có một việc nữa, dù các thánh bảo chưa thay đổi nhưng chỉ cần niệm trong đầu " thu vào " nó sẽ biến thành một chiếc nhẫn đeo vào tay trái của các con. Còn muốn triệu hồi chỉ cần một chữ " ra ". Ta nói xong rồi, ta đi đây! - Bà nói xong rồi biến mất, mọi thứ đều như cũ như chưa từng có ai đến.
Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Được rồi, dù sao các con cũng đến lúc phải theo ta lên núi Bích Nhan học tập rồi. Nhưng trước khi đi các con phải hoàn thành một nhiệm vụ ta giao, cái này cũng không khó chắc các con sẽ làm được - Bà mỉm cười nói. Nói xong Thiên Dung nhẹ nhàng hất tay một cái, các nàng nhìn theo hướng đó có cái bàn trên bàn hiện ra một cây quạt, một cây đàn và một cây sáo, nhìn nó có vẻ rất bình thường nhưng nhìn kĩ trên cây đàn, quạt, sáo đều có nửa hình kí hiệu giống hệt trên vai các nàng. + Quạt, đàn, sáo - Y Vân vẻ mặt khó hiểu nói. + Sư phụ, chúng con dùng nó sao? - Thanh chỉ vào ba món trên bàn nó. + Nhưng quạt, đàn và sáo liên quan đến nhiệm vụ của bọn con sao? - Nhiên thắc mắc hỏi. + Đúng vậy, bây giờ các con hãy đặt tay trái lên vai phải có ký hiệu phương tinh, tay phải các con hãy để chảy một ít máu rồi niệm " thánh bảo của phượng tinh hãy đến đây " khi niệm xong hãy để tay trái song song với tay phải ra trước ngực - Thiên Dung nghiêm túc nói. Khi bà nói xong các nàng liền để tay trái lên vai phải rồi cắn ngọn tay phải chảy máu và theo các bước như vậy rất đồng đều, những món món thánh bảo đến gần các nàng, đột nhiên cây đàn đi chuyển đến bàn tay của Nhiên và hạ xuống, còn Thanh là cây sáo và Y Vân là quạt. Các thánh bảo đi qua chỗ máu trên ngón tay các nàng. + Các thánh bảo đã nhận các con là chủ nhân, nhưng hình dạng của nó sẽ không thay đổi khi các con không hoàn thành nhiệm vụ - Bà tiếp tục giải thích. + Sư phụ, vậy nhiệm vụ là gì? - Y Vân nóng lòng hỏi. + Chỉ cần các con có thể kết hợp nó qua một khúc nhạc, nhưng người cầm đàn và quạt, sáo phải hát được dù chỉ một đoạn, khi âm thanh vang lên sẽ lan ra nhưng phải kêu gọi Long tinh đến. Nếu các con làm được làm được hình dạng và kí hiệu trên các thánh bảo sẽ tự động được hoàn thiện và thay đổi. Ta nói trước chỉ có thử một lần - Bà nghiêm túc nói. + Sư phụ, như vậy mà dễ sao? - Cả ba nàng đồng thanh. ( HanhLuin: Nhiệm vụ bất khả thi... Haiz. Một khúc nhạc sao có thể kêu gọi họ đến). + Ta già rồi có thể nhớ nhầm ha ha, nhưng chưa làm sao các con có thể bảo nó khó, với lại cũng phải dựa một phần may mắn của các con, mà phải làm trong thời hạn là 8 ngày, sau 8 ngày ta sẽ lại đến - Bà cười nói. + Còn có một việc nữa, dù các thánh bảo chưa thay đổi nhưng chỉ cần niệm trong đầu " thu vào " nó sẽ biến thành một chiếc nhẫn đeo vào tay trái của các con. Còn muốn triệu hồi chỉ cần một chữ " ra ". Ta nói xong rồi, ta đi đây! - Bà nói xong rồi biến mất, mọi thứ đều như cũ như chưa từng có ai đến.