Tác giả:

Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…

Chương 35: Tiếp (34)

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Các tỷ nhìn này, sao cọng rau này có thể mềm nhũn như vậy chứ? - Hoan Nhi cầm cọng rau lên nói. + Dễ thôi, chúng đi tắm nắng - Nhiên nhìn vọng rau rồi nói. + Sao có thể chứ? Không phải chúng được nấu lên sao? - Y Vân nhìn Nhiên nói. + Sao rượu có thể đắng như vậy chứ? - Thu Tâm nhìn ly rượu trên tay nói. + Nếu đắng không phải là thuốc sao, tỷ không thích nó - Nhiên nhắm mắt nói. + Ta ghét uống thuốc - Thanh chu môi nói. + Ta cũng không có thích - Y Vân mơ màng nói. + Muội cũng không thích - Hoan Nhi, Hoan Điệp và Thu Tâm đồng thanh nói. Các nàng cứ nói hết cái này sang cái khác mà không có cái nào với cái hợp nhau...+ Mang họ về - Viên Hạo đen mặt nói. Các chàng đi đến chỗ của các nàng, Viên Hạo nắm cánh tay Y Vân, tay Nhiên bị Dạ Tước nắm lấy còn Thanh cũng bị Đế Bạch đỡ đứng dậy. Các cặp còn lại cũng vậy Hàn với Thu Tâm, Sinh với Hoan Nhi và Hạo với Hoan Điệp. Tất cả các nàng bị đỡ dậy liền vùng vẫy lảo đảo chạy ra ngoài cửa. Khi các nàng chạy được ra ngoài cửa thì Hạo bắt được cổ tay của Hoan Điệp lôi lại. + A... cứu muội với - Hoan Điệp hét lên. Các nàng liền dừng lại quay lại nhìn. + Đám người kia thả muội ấy ra ngay - Nhiên chỉ các nàng nói. + Thả muội ấy ra - Các nàng đồng thanh. + Không thả thì sao? - Bế Bạch kìm lửa giận nói. + Thì lão nương cắn chết ngươi - Thanh lảo đảo chỉ tay nói. + Chúng ta một đấu một, thả muội ấy ra - Y Vân say khướt nói. Hạo nhìn Viên Hạo, chàng gật đầu Hạo liền thả Hoan Điệp ra, nàng liền chạy đến chỗ các nàng. + Ta xem các nàng say như vậy có thể làm gì? - Viên Hạo nhíu mày nói. Các nàng liền lùi lùi vài bước dừng lại đứng đầu cầu thang cách đứng xa các chàng được một chút mơ hồ chụm đầu lại với nhau nói. + Các muội có kế gì không? - Y Vân hơi mở mắt nói. + Muội mệt lắm, không nghĩ ra được gì - Thanh lắc đầu nói. + Chúng ta uống say quá rồi - Nhiên mệt mỏi nói. + Hay các tỷ chạy đi bọn muội ở lại chặn họ - Hoan Nhi cúi đầu nhắn mắt nói. + Nhìn các muội say như vậy... cản được sao? - Y Vân nhìn các nàng nói. + Bọn muội cũng biết võ công mà - Thu Tâm lẩm bẩm nói. + Họ có vũ khí mà chúng ta không có thắng được sao? - Nhiên nhíu mày nói. + Vậy thì làm sao bây giờ? - Thanh nhìn các nàng nói. + Muội nghĩ nên đầu hàng, khi chúng ta tỉnh sẽ tính kế sau - Hoan Điệp mỉm cười nói. + Không được - Các nàng đồng thanh nói khiến cho Hoan Điệp giật mình. + 36 kế chạy là thượng sách - Nhiên mỉm cười nói. + Ý hay - Thanh gật đầu nói. + Như vậy chạy được sao? - Y Vân nhìn bộ dạng các nàng say nói. + Không được cũng phải được, đếm đến 3 mọi người chạy nhé! - Nhiên nhíu mày nói. 

Các tỷ nhìn này, sao cọng rau này có thể mềm nhũn như vậy chứ? - Hoan Nhi cầm cọng rau lên nói. 

+ Dễ thôi, chúng đi tắm nắng - Nhiên nhìn vọng rau rồi nói. 

+ Sao có thể chứ? Không phải chúng được nấu lên sao? - Y Vân nhìn Nhiên nói. 

+ Sao rượu có thể đắng như vậy chứ? - Thu Tâm nhìn ly rượu trên tay nói. 

+ Nếu đắng không phải là thuốc sao, tỷ không thích nó - Nhiên nhắm mắt nói. 

+ Ta ghét uống thuốc - Thanh chu môi nói. 

+ Ta cũng không có thích - Y Vân mơ màng nói. 

+ Muội cũng không thích - Hoan Nhi, Hoan Điệp và Thu Tâm đồng thanh nói. 

Các nàng cứ nói hết cái này sang cái khác mà không có cái nào với cái hợp nhau...

+ Mang họ về - Viên Hạo đen mặt nói. 

Các chàng đi đến chỗ của các nàng, Viên Hạo nắm cánh tay Y Vân, tay Nhiên bị Dạ Tước nắm lấy còn Thanh cũng bị Đế Bạch đỡ đứng dậy. Các cặp còn lại cũng vậy Hàn với Thu Tâm, Sinh với Hoan Nhi và Hạo với Hoan Điệp. Tất cả các nàng bị đỡ dậy liền vùng vẫy lảo đảo chạy ra ngoài cửa. 

Khi các nàng chạy được ra ngoài cửa thì Hạo bắt được cổ tay của Hoan Điệp lôi lại. 

+ A... cứu muội với - Hoan Điệp hét lên. 

Các nàng liền dừng lại quay lại nhìn. 

+ Đám người kia thả muội ấy ra ngay - Nhiên chỉ các nàng nói. 

+ Thả muội ấy ra - Các nàng đồng thanh. 

+ Không thả thì sao? - Bế Bạch kìm lửa giận nói. 

+ Thì lão nương cắn chết ngươi - Thanh lảo đảo chỉ tay nói. 

+ Chúng ta một đấu một, thả muội ấy ra - Y Vân say khướt nói. 

Hạo nhìn Viên Hạo, chàng gật đầu Hạo liền thả Hoan Điệp ra, nàng liền chạy đến chỗ các nàng. 

+ Ta xem các nàng say như vậy có thể làm gì? - Viên Hạo nhíu mày nói. 

Các nàng liền lùi lùi vài bước dừng lại đứng đầu cầu thang cách đứng xa các chàng được một chút mơ hồ chụm đầu lại với nhau nói. 

+ Các muội có kế gì không? - Y Vân hơi mở mắt nói. 

+ Muội mệt lắm, không nghĩ ra được gì - Thanh lắc đầu nói. 

+ Chúng ta uống say quá rồi - Nhiên mệt mỏi nói. 

+ Hay các tỷ chạy đi bọn muội ở lại chặn họ - Hoan Nhi cúi đầu nhắn mắt nói. 

+ Nhìn các muội say như vậy... cản được sao? - Y Vân nhìn các nàng nói. 

+ Bọn muội cũng biết võ công mà - Thu Tâm lẩm bẩm nói. 

+ Họ có vũ khí mà chúng ta không có thắng được sao? - Nhiên nhíu mày nói. 

+ Vậy thì làm sao bây giờ? - Thanh nhìn các nàng nói. 

+ Muội nghĩ nên đầu hàng, khi chúng ta tỉnh sẽ tính kế sau - Hoan Điệp mỉm cười nói. 

+ Không được - Các nàng đồng thanh nói khiến cho Hoan Điệp giật mình. 

+ 36 kế chạy là thượng sách - Nhiên mỉm cười nói. 

+ Ý hay - Thanh gật đầu nói. 

+ Như vậy chạy được sao? - Y Vân nhìn bộ dạng các nàng say nói. 

+ Không được cũng phải được, đếm đến 3 mọi người chạy nhé! - Nhiên nhíu mày nói. 

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Các tỷ nhìn này, sao cọng rau này có thể mềm nhũn như vậy chứ? - Hoan Nhi cầm cọng rau lên nói. + Dễ thôi, chúng đi tắm nắng - Nhiên nhìn vọng rau rồi nói. + Sao có thể chứ? Không phải chúng được nấu lên sao? - Y Vân nhìn Nhiên nói. + Sao rượu có thể đắng như vậy chứ? - Thu Tâm nhìn ly rượu trên tay nói. + Nếu đắng không phải là thuốc sao, tỷ không thích nó - Nhiên nhắm mắt nói. + Ta ghét uống thuốc - Thanh chu môi nói. + Ta cũng không có thích - Y Vân mơ màng nói. + Muội cũng không thích - Hoan Nhi, Hoan Điệp và Thu Tâm đồng thanh nói. Các nàng cứ nói hết cái này sang cái khác mà không có cái nào với cái hợp nhau...+ Mang họ về - Viên Hạo đen mặt nói. Các chàng đi đến chỗ của các nàng, Viên Hạo nắm cánh tay Y Vân, tay Nhiên bị Dạ Tước nắm lấy còn Thanh cũng bị Đế Bạch đỡ đứng dậy. Các cặp còn lại cũng vậy Hàn với Thu Tâm, Sinh với Hoan Nhi và Hạo với Hoan Điệp. Tất cả các nàng bị đỡ dậy liền vùng vẫy lảo đảo chạy ra ngoài cửa. Khi các nàng chạy được ra ngoài cửa thì Hạo bắt được cổ tay của Hoan Điệp lôi lại. + A... cứu muội với - Hoan Điệp hét lên. Các nàng liền dừng lại quay lại nhìn. + Đám người kia thả muội ấy ra ngay - Nhiên chỉ các nàng nói. + Thả muội ấy ra - Các nàng đồng thanh. + Không thả thì sao? - Bế Bạch kìm lửa giận nói. + Thì lão nương cắn chết ngươi - Thanh lảo đảo chỉ tay nói. + Chúng ta một đấu một, thả muội ấy ra - Y Vân say khướt nói. Hạo nhìn Viên Hạo, chàng gật đầu Hạo liền thả Hoan Điệp ra, nàng liền chạy đến chỗ các nàng. + Ta xem các nàng say như vậy có thể làm gì? - Viên Hạo nhíu mày nói. Các nàng liền lùi lùi vài bước dừng lại đứng đầu cầu thang cách đứng xa các chàng được một chút mơ hồ chụm đầu lại với nhau nói. + Các muội có kế gì không? - Y Vân hơi mở mắt nói. + Muội mệt lắm, không nghĩ ra được gì - Thanh lắc đầu nói. + Chúng ta uống say quá rồi - Nhiên mệt mỏi nói. + Hay các tỷ chạy đi bọn muội ở lại chặn họ - Hoan Nhi cúi đầu nhắn mắt nói. + Nhìn các muội say như vậy... cản được sao? - Y Vân nhìn các nàng nói. + Bọn muội cũng biết võ công mà - Thu Tâm lẩm bẩm nói. + Họ có vũ khí mà chúng ta không có thắng được sao? - Nhiên nhíu mày nói. + Vậy thì làm sao bây giờ? - Thanh nhìn các nàng nói. + Muội nghĩ nên đầu hàng, khi chúng ta tỉnh sẽ tính kế sau - Hoan Điệp mỉm cười nói. + Không được - Các nàng đồng thanh nói khiến cho Hoan Điệp giật mình. + 36 kế chạy là thượng sách - Nhiên mỉm cười nói. + Ý hay - Thanh gật đầu nói. + Như vậy chạy được sao? - Y Vân nhìn bộ dạng các nàng say nói. + Không được cũng phải được, đếm đến 3 mọi người chạy nhé! - Nhiên nhíu mày nói. 

Chương 35: Tiếp (34)