Tác giả:

Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…

Chương 39: Trừng phạt

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Sáng hôm sau. Các nàng vẫn đang ôm nhau ngủ say trong giấc mộng thì các chàng lại đang ngồi ở ngoài phòng đợi các nàng tỉnh dạy. Khi thấy ngủ đã đủ mắt Y Vân mở mắt ra chống tay ngồi dạy thì liền nhíu mày lại. + Lưng của ta sao đau vậy - Y Vân than nói. Tiếng nói của Y Vân làm các nàng tỉnh lại... lập tức các nàng đều đâu khổ than thở. + Sao người ta đau vậy? - Nhiên nhíu này nói. + Sao trán ta lại bị sưng chứ - Thanh sờ trán nhăn mặt nói. + Đây là đâu vậy? - Hoan Điệp ôm tay nhìn xung quanh nói + Chân của muộn đau, mà sao chúng ta lại nằm chung giường chứ? - Hoan Nhi nhìn các nàng nói. + Sao căn phòng này nhìn rất quên - Thu Tâm suy nghĩ nói. Hàng loại những câu hỏi hiện hữu trong đầu các nàng, đang suy nghĩ thì có tiếng bước chân cú nhiều người vào nhưng các nàng không biết. + Tỉnh rồi sao? - Viên Hạo cười tà mị nói. Lời nói của Viên Hạo đưa các nàng về hiện thực, các nàng đồng loại hướng nhìn lên liền khinh ngạc rồi khiếp sợ. + Hoàng... hoàng thượng - Y Vân tay run run chỉ vào Viên Hạo. + Vậy đây là tâm cung của... - Hoan Nhi giọng run run nói. + Là của hoàng hậu - Thu Tâm sợ sệt nói. Các nàng đang hoang mang và sợ hãi dột nhiên các chàng đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác. Thanh, Nhiên và Y Vân nhìn minh không có gì lạ nhưng y phục của Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp xộc xệch lại hở bờ vai trắng noãn. Các nàng hét lên " A " khiến các chàng giật mình, các nàng nhanh chỉ lại y phục đột cho ba muội muội nhiên Y Vân, Thanh và Nhiên lấy gối ném vào người các chàng. + Sắc lang, háo sắc các người đi ra ngoài! - Ba nàng đồng thanh. Các chàng đành phải ra đại sảnh của Phượng Nghi cung chờ. Các nàng tìm y phục của mình trước khi đổi y phục xuất cung, chỉnh chu lại y phục đầu tóc rồi đi ra ngoài. Thân thể các nàng đều có chỗ đau nên chỉ vấn rất đơn giản. Ra đại sảnh các nàng nhìn các chàng chằm chằm rồi hành lễ. + Tham kiến Hoàng Thượng - Các nàng đồng thanh. + Tham kiến hoàng hậu và hai vị vương phi - Sinh, Hạo và Hàn hành lễ. + Tất cả đứng lên đi, vết thương của các nàng củng không có gì nghiêm trọng. Ba ngày sau sẽ khỏi - Viên Hạo nhìn các nàng nói. + Các nàng cũng thật to gần lại đam đến nơi ong bướm đó uống rượu còn ra thể thống gì nữa, niệm tình các nàng bị thương nên trẫm tha tội. Nghỉ ngơi cho khỏe ba ngày sau mỗi người các nàng chép lại cung quy lại 50 lần cho trẫm - Viên Hạo tức giận nói. + Sao chép cung quy chứ? - Thanh không vui nói. + Nhưng cung quy nhất nhiều - Y Vân nhíu mày nói. + Lại còn chép nhiều như vậy, không muốn - Nhiên phản đối nói. + Các nàng không phục thì 100 lần nhưng thời hạn chỉ có 5 ngày - Viên Hạo nghiêm nghị nói. ( HanhLuin: vào năm học rồi mk hơi bận nên mỗi tuần mk chỉ đang 1 chương thôi nhé!)

Sáng hôm sau. 

Các nàng vẫn đang ôm nhau ngủ say trong giấc mộng thì các chàng lại đang ngồi ở ngoài phòng đợi các nàng tỉnh dạy. 

Khi thấy ngủ đã đủ mắt Y Vân mở mắt ra chống tay ngồi dạy thì liền nhíu mày lại. 

+ Lưng của ta sao đau vậy - Y Vân than nói. 

Tiếng nói của Y Vân làm các nàng tỉnh lại... lập tức các nàng đều đâu khổ than thở. 

+ Sao người ta đau vậy? - Nhiên nhíu này nói. 

+ Sao trán ta lại bị sưng chứ - Thanh sờ trán nhăn mặt nói. 

+ Đây là đâu vậy? - Hoan Điệp ôm tay nhìn xung quanh nói 

+ Chân của muộn đau, mà sao chúng ta lại nằm chung giường chứ? - Hoan Nhi nhìn các nàng nói. 

+ Sao căn phòng này nhìn rất quên - Thu Tâm suy nghĩ nói. 

Hàng loại những câu hỏi hiện hữu trong đầu các nàng, đang suy nghĩ thì có tiếng bước chân cú nhiều người vào nhưng các nàng không biết. 

+ Tỉnh rồi sao? - Viên Hạo cười tà mị nói. 

Lời nói của Viên Hạo đưa các nàng về hiện thực, các nàng đồng loại hướng nhìn lên liền khinh ngạc rồi khiếp sợ. 

+ Hoàng... hoàng thượng - Y Vân tay run run chỉ vào Viên Hạo. 

+ Vậy đây là tâm cung của... - Hoan Nhi giọng run run nói. 

+ Là của hoàng hậu - Thu Tâm sợ sệt nói. 

Các nàng đang hoang mang và sợ hãi dột nhiên các chàng đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác. Thanh, Nhiên và Y Vân nhìn minh không có gì lạ nhưng y phục của Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp xộc xệch lại hở bờ vai trắng noãn. 

Các nàng hét lên " A " khiến các chàng giật mình, các nàng nhanh chỉ lại y phục đột cho ba muội muội nhiên Y Vân, Thanh và Nhiên lấy gối ném vào người các chàng. 

+ Sắc lang, háo sắc các người đi ra ngoài! - Ba nàng đồng thanh. 

Các chàng đành phải ra đại sảnh của Phượng Nghi cung chờ. Các nàng tìm y phục của mình trước khi đổi y phục xuất cung, chỉnh chu lại y phục đầu tóc rồi đi ra ngoài. Thân thể các nàng đều có chỗ đau nên chỉ vấn rất đơn giản. 

Ra đại sảnh các nàng nhìn các chàng chằm chằm rồi hành lễ. 

+ Tham kiến Hoàng Thượng - Các nàng đồng thanh. 

+ Tham kiến hoàng hậu và hai vị vương phi - Sinh, Hạo và Hàn hành lễ. 

+ Tất cả đứng lên đi, vết thương của các nàng củng không có gì nghiêm trọng. Ba ngày sau sẽ khỏi - Viên Hạo nhìn các nàng nói. 

+ Các nàng cũng thật to gần lại đam đến nơi ong bướm đó uống rượu còn ra thể thống gì nữa, niệm tình các nàng bị thương nên trẫm tha tội. Nghỉ ngơi cho khỏe ba ngày sau mỗi người các nàng chép lại cung quy lại 50 lần cho trẫm - Viên Hạo tức giận nói. 

+ Sao chép cung quy chứ? - Thanh không vui nói. 

+ Nhưng cung quy nhất nhiều - Y Vân nhíu mày nói. 

+ Lại còn chép nhiều như vậy, không muốn - Nhiên phản đối nói. 

+ Các nàng không phục thì 100 lần nhưng thời hạn chỉ có 5 ngày - Viên Hạo nghiêm nghị nói. 

( HanhLuin: vào năm học rồi mk hơi bận nên mỗi tuần mk chỉ đang 1 chương thôi nhé!)

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Sáng hôm sau. Các nàng vẫn đang ôm nhau ngủ say trong giấc mộng thì các chàng lại đang ngồi ở ngoài phòng đợi các nàng tỉnh dạy. Khi thấy ngủ đã đủ mắt Y Vân mở mắt ra chống tay ngồi dạy thì liền nhíu mày lại. + Lưng của ta sao đau vậy - Y Vân than nói. Tiếng nói của Y Vân làm các nàng tỉnh lại... lập tức các nàng đều đâu khổ than thở. + Sao người ta đau vậy? - Nhiên nhíu này nói. + Sao trán ta lại bị sưng chứ - Thanh sờ trán nhăn mặt nói. + Đây là đâu vậy? - Hoan Điệp ôm tay nhìn xung quanh nói + Chân của muộn đau, mà sao chúng ta lại nằm chung giường chứ? - Hoan Nhi nhìn các nàng nói. + Sao căn phòng này nhìn rất quên - Thu Tâm suy nghĩ nói. Hàng loại những câu hỏi hiện hữu trong đầu các nàng, đang suy nghĩ thì có tiếng bước chân cú nhiều người vào nhưng các nàng không biết. + Tỉnh rồi sao? - Viên Hạo cười tà mị nói. Lời nói của Viên Hạo đưa các nàng về hiện thực, các nàng đồng loại hướng nhìn lên liền khinh ngạc rồi khiếp sợ. + Hoàng... hoàng thượng - Y Vân tay run run chỉ vào Viên Hạo. + Vậy đây là tâm cung của... - Hoan Nhi giọng run run nói. + Là của hoàng hậu - Thu Tâm sợ sệt nói. Các nàng đang hoang mang và sợ hãi dột nhiên các chàng đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác. Thanh, Nhiên và Y Vân nhìn minh không có gì lạ nhưng y phục của Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp xộc xệch lại hở bờ vai trắng noãn. Các nàng hét lên " A " khiến các chàng giật mình, các nàng nhanh chỉ lại y phục đột cho ba muội muội nhiên Y Vân, Thanh và Nhiên lấy gối ném vào người các chàng. + Sắc lang, háo sắc các người đi ra ngoài! - Ba nàng đồng thanh. Các chàng đành phải ra đại sảnh của Phượng Nghi cung chờ. Các nàng tìm y phục của mình trước khi đổi y phục xuất cung, chỉnh chu lại y phục đầu tóc rồi đi ra ngoài. Thân thể các nàng đều có chỗ đau nên chỉ vấn rất đơn giản. Ra đại sảnh các nàng nhìn các chàng chằm chằm rồi hành lễ. + Tham kiến Hoàng Thượng - Các nàng đồng thanh. + Tham kiến hoàng hậu và hai vị vương phi - Sinh, Hạo và Hàn hành lễ. + Tất cả đứng lên đi, vết thương của các nàng củng không có gì nghiêm trọng. Ba ngày sau sẽ khỏi - Viên Hạo nhìn các nàng nói. + Các nàng cũng thật to gần lại đam đến nơi ong bướm đó uống rượu còn ra thể thống gì nữa, niệm tình các nàng bị thương nên trẫm tha tội. Nghỉ ngơi cho khỏe ba ngày sau mỗi người các nàng chép lại cung quy lại 50 lần cho trẫm - Viên Hạo tức giận nói. + Sao chép cung quy chứ? - Thanh không vui nói. + Nhưng cung quy nhất nhiều - Y Vân nhíu mày nói. + Lại còn chép nhiều như vậy, không muốn - Nhiên phản đối nói. + Các nàng không phục thì 100 lần nhưng thời hạn chỉ có 5 ngày - Viên Hạo nghiêm nghị nói. ( HanhLuin: vào năm học rồi mk hơi bận nên mỗi tuần mk chỉ đang 1 chương thôi nhé!)

Chương 39: Trừng phạt