Tác giả:

Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…

Chương 42

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Khi các chàng đi tới nơi cũng không thèm gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa vào thì nhìn thấy.... khung cảnh thật hỗn lộn. Giấy ở khắc nơi, đâu đâu cũng là giấy có khi còn có còn nằm trên ở trên người các nàng. Thấy có người đẩy cửa vào các nàng đồng loạt ngẩng đầu lên, đưa cặp mắt long lanh nhìn các chàng. Khi các nàng ngẩng đầu lên thì các chàng nhìn thấy mặt các nàng có vài phần bị nhem vì mực dính trên mặt. Giống như mấy con mèo hoang vậy. Thấy chính là các chàng các nàng liền đứng lên hành lễ dù sao các nàng cũng sắp đi rồi sẽ không cần hành lễ trước mặt các chàng nữa. - Tham kiến Hoàng thượng, hai vương gia - Các nàng hành lễ đồng thanh nói. - Các nàng từ nay không có người ngoài trước mặt bọn ta không cần hành lễ nữa - Viên Hạo nhìn các nàng nói. Các nàng đều bất ngờ vớt câu nói của Viên Hạo liền có suy nghĩ khác nhau nhưng các chàng thấy không có gì lạ, vì các chàng bình thường cũng xưng hô gọi nhau như vậy. " Wow hôm nay hắn có bị chấn thương sọ não ở đâu không mà lại xưng " ta " vậy. Nhiên và Thanh nghĩ. " Hôm nay sao chàng ấy thay đổi cách xưng hô vậy thật kỳ lạ nhưng dù sao thỉnh thoảng chàng cũng có chút thay đổi " Y Vân nghĩ. " Hôm nay hoàng thượng bảo sau không có người ngoài không cần hành lễ mà còn xưng " ta " có phải các nàng phạm sai gì không? " Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp nghĩ. Thấy các nàng tự nhiên ngạc nhiên như vậy Dạ Tước lên tiếng. - Các nàng như vậy là đang có chuyện gì sao? - Dạ Tước bình thản hỏi. Câu nói của Dạ Tước khiến các nàng giật mình hoàn hồn lại. - Không, không có chuyện gì cả - Nhiên vợi vàng nói.- Các nàng đây như vậy là ở trên chiến trường giấy sao? - Đế Bạch cười nhạt nói. Nghe thấy vậy các nàng đưa cặp mắt nhìn xung quanh liền đen mặt lại. Giấy tung bay khắc nơi, phòng của các nàng thật là ngập tràn giấy mà nhưng dù sao cũng là khổ công của các nàng viết từ sáng đến giờ. - Haha, hoàng thượng cùng vương gia thông cảm phòng có hơi bừa bộn - Thanh gãi đầu cười trừ nói. - Đúng vậy, nếu không có chuyện gì thì chúng thần tiếp tiếp tục công việc - Y Vân cười nhạt nói. - Các nàng như vậy là đang đuổi bọn ta đi sao, Hoàng hậu - Viên Hạo tỏa sát khí nói. Câu nói của Viên Hạo khiến các nàng ớn lạnh sống lưng. - Sao có thể như vậy chứ, hoàng thượng và hai vương gia là khách quý mà - Nhiên xua tay nói. - Là như vậy sao? - Dạ Tước cười lạnh nói. - Đúng... là phòng có hơi bừa bộn nên không có chỗ tiếp khách quý - Thanh nhanh mồm nói. - Đúng là phòng có bừa bộn vậy chúng ta đi ra ngoài - Đế Bạch cười nhạt nói. - Ra ngoài - Tất cả các nàng đồng thanh nói. - Nhưng chúng thần thiếp đang còn chép cung quy, chúng thần tiếp mới chép được 60 bản còn 240 bản nữa - Y Vân tính toán nói. Đó là hôm nay các nàng không ăn cơm chỉ ăn một chút bánh nên mới chép được như vậy chứ không đảm bảo mai cũng chép được như vậy. - Không phải các nàng còn 4 ngày sao với tốc độ như vậy các nàng sẽ chép xong nhanh thôi - Viên Hạo bình thản nói. " Thật muốn cho họ một trận " các nàng nuốt cục tức nghĩ. 

Khi các chàng đi tới nơi cũng không thèm gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa vào thì nhìn thấy.... khung cảnh thật hỗn lộn. Giấy ở khắc nơi, đâu đâu cũng là giấy có khi còn có còn nằm trên ở trên người các nàng. 

Thấy có người đẩy cửa vào các nàng đồng loạt ngẩng đầu lên, đưa cặp mắt long lanh nhìn các chàng. Khi các nàng ngẩng đầu lên thì các chàng nhìn thấy mặt các nàng có vài phần bị nhem vì mực dính trên mặt. Giống như mấy con mèo hoang vậy. 

Thấy chính là các chàng các nàng liền đứng lên hành lễ dù sao các nàng cũng sắp đi rồi sẽ không cần hành lễ trước mặt các chàng nữa. 

- Tham kiến Hoàng thượng, hai vương gia - Các nàng hành lễ đồng thanh nói. 

- Các nàng từ nay không có người ngoài trước mặt bọn ta không cần hành lễ nữa - Viên Hạo nhìn các nàng nói. 

Các nàng đều bất ngờ vớt câu nói của Viên Hạo liền có suy nghĩ khác nhau nhưng các chàng thấy không có gì lạ, vì các chàng bình thường cũng xưng hô gọi nhau như vậy. 

" Wow hôm nay hắn có bị chấn thương sọ não ở đâu không mà lại xưng " ta " vậy. Nhiên và Thanh nghĩ. 

" Hôm nay sao chàng ấy thay đổi cách xưng hô vậy thật kỳ lạ nhưng dù sao thỉnh thoảng chàng cũng có chút thay đổi " Y Vân nghĩ. 

" Hôm nay hoàng thượng bảo sau không có người ngoài không cần hành lễ mà còn xưng " ta " có phải các nàng phạm sai gì không? " Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp nghĩ. 

Thấy các nàng tự nhiên ngạc nhiên như vậy Dạ Tước lên tiếng. 

- Các nàng như vậy là đang có chuyện gì sao? - Dạ Tước bình thản hỏi. 

Câu nói của Dạ Tước khiến các nàng giật mình hoàn hồn lại. 

- Không, không có chuyện gì cả - Nhiên vợi vàng nói.

- Các nàng đây như vậy là ở trên chiến trường giấy sao? - Đế Bạch cười nhạt nói. 

Nghe thấy vậy các nàng đưa cặp mắt nhìn xung quanh liền đen mặt lại. Giấy tung bay khắc nơi, phòng của các nàng thật là ngập tràn giấy mà nhưng dù sao cũng là khổ công của các nàng viết từ sáng đến giờ. 

- Haha, hoàng thượng cùng vương gia thông cảm phòng có hơi bừa bộn - Thanh gãi đầu cười trừ nói. 

- Đúng vậy, nếu không có chuyện gì thì chúng thần tiếp tiếp tục công việc - Y Vân cười nhạt nói. 

- Các nàng như vậy là đang đuổi bọn ta đi sao, Hoàng hậu - Viên Hạo tỏa sát khí nói. 

Câu nói của Viên Hạo khiến các nàng ớn lạnh sống lưng. 

- Sao có thể như vậy chứ, hoàng thượng và hai vương gia là khách quý mà - Nhiên xua tay nói. 

- Là như vậy sao? - Dạ Tước cười lạnh nói. 

- Đúng... là phòng có hơi bừa bộn nên không có chỗ tiếp khách quý - Thanh nhanh mồm nói. 

- Đúng là phòng có bừa bộn vậy chúng ta đi ra ngoài - Đế Bạch cười nhạt nói. 

- Ra ngoài - Tất cả các nàng đồng thanh nói. 

- Nhưng chúng thần thiếp đang còn chép cung quy, chúng thần tiếp mới chép được 60 bản còn 240 bản nữa - Y Vân tính toán nói. 

Đó là hôm nay các nàng không ăn cơm chỉ ăn một chút bánh nên mới chép được như vậy chứ không đảm bảo mai cũng chép được như vậy. 

- Không phải các nàng còn 4 ngày sao với tốc độ như vậy các nàng sẽ chép xong nhanh thôi - Viên Hạo bình thản nói. 

" Thật muốn cho họ một trận " các nàng nuốt cục tức nghĩ. 

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Khi các chàng đi tới nơi cũng không thèm gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa vào thì nhìn thấy.... khung cảnh thật hỗn lộn. Giấy ở khắc nơi, đâu đâu cũng là giấy có khi còn có còn nằm trên ở trên người các nàng. Thấy có người đẩy cửa vào các nàng đồng loạt ngẩng đầu lên, đưa cặp mắt long lanh nhìn các chàng. Khi các nàng ngẩng đầu lên thì các chàng nhìn thấy mặt các nàng có vài phần bị nhem vì mực dính trên mặt. Giống như mấy con mèo hoang vậy. Thấy chính là các chàng các nàng liền đứng lên hành lễ dù sao các nàng cũng sắp đi rồi sẽ không cần hành lễ trước mặt các chàng nữa. - Tham kiến Hoàng thượng, hai vương gia - Các nàng hành lễ đồng thanh nói. - Các nàng từ nay không có người ngoài trước mặt bọn ta không cần hành lễ nữa - Viên Hạo nhìn các nàng nói. Các nàng đều bất ngờ vớt câu nói của Viên Hạo liền có suy nghĩ khác nhau nhưng các chàng thấy không có gì lạ, vì các chàng bình thường cũng xưng hô gọi nhau như vậy. " Wow hôm nay hắn có bị chấn thương sọ não ở đâu không mà lại xưng " ta " vậy. Nhiên và Thanh nghĩ. " Hôm nay sao chàng ấy thay đổi cách xưng hô vậy thật kỳ lạ nhưng dù sao thỉnh thoảng chàng cũng có chút thay đổi " Y Vân nghĩ. " Hôm nay hoàng thượng bảo sau không có người ngoài không cần hành lễ mà còn xưng " ta " có phải các nàng phạm sai gì không? " Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp nghĩ. Thấy các nàng tự nhiên ngạc nhiên như vậy Dạ Tước lên tiếng. - Các nàng như vậy là đang có chuyện gì sao? - Dạ Tước bình thản hỏi. Câu nói của Dạ Tước khiến các nàng giật mình hoàn hồn lại. - Không, không có chuyện gì cả - Nhiên vợi vàng nói.- Các nàng đây như vậy là ở trên chiến trường giấy sao? - Đế Bạch cười nhạt nói. Nghe thấy vậy các nàng đưa cặp mắt nhìn xung quanh liền đen mặt lại. Giấy tung bay khắc nơi, phòng của các nàng thật là ngập tràn giấy mà nhưng dù sao cũng là khổ công của các nàng viết từ sáng đến giờ. - Haha, hoàng thượng cùng vương gia thông cảm phòng có hơi bừa bộn - Thanh gãi đầu cười trừ nói. - Đúng vậy, nếu không có chuyện gì thì chúng thần tiếp tiếp tục công việc - Y Vân cười nhạt nói. - Các nàng như vậy là đang đuổi bọn ta đi sao, Hoàng hậu - Viên Hạo tỏa sát khí nói. Câu nói của Viên Hạo khiến các nàng ớn lạnh sống lưng. - Sao có thể như vậy chứ, hoàng thượng và hai vương gia là khách quý mà - Nhiên xua tay nói. - Là như vậy sao? - Dạ Tước cười lạnh nói. - Đúng... là phòng có hơi bừa bộn nên không có chỗ tiếp khách quý - Thanh nhanh mồm nói. - Đúng là phòng có bừa bộn vậy chúng ta đi ra ngoài - Đế Bạch cười nhạt nói. - Ra ngoài - Tất cả các nàng đồng thanh nói. - Nhưng chúng thần thiếp đang còn chép cung quy, chúng thần tiếp mới chép được 60 bản còn 240 bản nữa - Y Vân tính toán nói. Đó là hôm nay các nàng không ăn cơm chỉ ăn một chút bánh nên mới chép được như vậy chứ không đảm bảo mai cũng chép được như vậy. - Không phải các nàng còn 4 ngày sao với tốc độ như vậy các nàng sẽ chép xong nhanh thôi - Viên Hạo bình thản nói. " Thật muốn cho họ một trận " các nàng nuốt cục tức nghĩ. 

Chương 42