Tác giả:

Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…

Chương 46: Quà bù ngày cá tháng tư!

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… He he...Trang này không liên quan gì đến truyện đâu. Cũng không phải do mình viết, cái này mình đọc thấy hay nên chia sẻ cho các độc giả thân yêu của bộ truyện: " Hai vương gia lạnh lùng quấn lấy hai vương phi nghịch ngợm ". Đây coi như buổi nói chuyện ôn lại những kỷ niệm đẹp, cái này ai chơi ngôi sao thời trang sẽ biết. Nếu bạn nào không thích thì có thể không đọc và đừng chửi mình nhé! 😘 Mình biết, mình không viết truyện được hay cũng không thể mãi lấy cớ đây là lần đầu tiên mình viết truyện được, mình sẽ cố gắng viết tốt hơn ở những chương tiếp theo. Mình luôn theo dõi những bình luận của các ý kiến của các độc giả, nên các độc giả hãy cứ đưa ra những lời khuyên cho mình nhé! * cúi đầu *Mình có viết chương mới cho các độc giả rồi nhưng phải vài hôm nữa mới đăng. Vì mình phải đọc lại và sửa một số chi tiết của truyện rồi mới đăng được, với lại dạo này mình hơi bận nên sẽ có lúc rất lâu không đăng được cho các độc giả. Mong các độc giả thông cảm * cúi đầu * Mình thấy nếu các bạn vừa đọc vừa ngẫm nghĩ thì sẽ thấy hay, nó gọi cho ta nghĩ kỷ niệm quý giá khi ta lỡ quên mất... Mình mong các bạn có thể đọc hết! Năm Tháng Tươi Đẹp!Nguồn từ: NGÔI SAO THỜI TRANG Giấc Mơ Biển Xanh Nước và ảnh sáng tạo thành thân thể tôi Hình như trong cảnh giới này Không có gì là tôi không thểẤm áp và lạnh lùng vây quanh tôi Trong thế giới của tư duy Không nơi nào là tôi không có mặt Một chút thoáng qua làm tôi nhớ lại Nơi lạnh lẽo hoang vu, phủ màu trắng muốt Chiếc cũi sắt giám cầm tôi Nhưng lúc này đây Tôi đang tự do Giấc Mơ Trong Xanh 🍀Nếu ngắm nhìn trên cao Núi non hoá đồng bằngNếu đôi cánh đủ rộng Khoảng trời cũng hoá quen Mạnh dạng trong mọi việc Cứ thoả sức mơ ước Tận hưởng quá trình Gánh vác hậu quả Bình minh trải thành bậc thang Vì tương lai chưa biết trước Vì vẻ đẹp sắp ghé thămGiai Điệu Thanh Xuân Tạo nên không khí xuân muôn màuTô điểm thêm sắc hồng sực rỡ Thời gian trôi theo năm tháng Mang theo những hoài niệm khó phai Cứ ngỡ mở rộng cánh tay là có thểChưa từng nghĩ sẽ cùng chung chí hướng Tất cả chẳng bao giờ thay đổi Hình như đã xoay chuyển về chốn cũLuôn ấp ủ một khao khátCuối cùng đã tìm được con đường cho riêng mìnhNỗi Nhớ Mùa Thu 🍁Gió nhẹ luồn kẽ láXuyên qua mái tóc thiếu nữ Xuyên qua tiếng cười Mang lại nỗi nhớ xa xăm Lá phong nhẹ rơi xuống đất Rơi xuống vai thiếu nữ Khẽ ngân lên tiếng thở dàiTruyền lời thì thầm đến nơi xa" Ánh nắng rất đẹp,Cảnh lá phong rơi thơ mộng, Chỉ là đều không thuộc về tôi."Ban Công Trầm Mặt ❄️Lần đầu gặp gỡ Ngại ngùng không nói Tim hẫng một nhịpChỉ bởi vì ngườiKhi tuyết phủ đầy Ngại ngùng không nóiChỉ bông tuyết lạnh Rơi trên tay người Khi người rời đi Tiếng sáo buồn vang vọng Tim đầy lưu luyến Nhưng vẫn không thể giãi bầy Hồ Sương Đêm ⭐️Ánh sáng chiếu rọi cánh rừng u ám Tiếng đàn văng vẳng bên bờ hồ BoillyNhư đang kể chuyện cổ tíchAn ủi nỗi đau, chất chứa hy vọngSóng nước chứng kiến màn đêm vĩnh hằngKhoảng thời gian cuối ở bên tinh linh Đôi mắt nhắm chặt ẩn đầy ánh saoĐôi tay vươn dài chẳng thỏa khát vọngĐom Đóm Vĩnh Hằng 🌃Giấc mơ đêm hè Đom đón bay qua tủ kính Phác họa thế giới mà bạn tặng tôi Tôi tung tăng trong giấc mơ Mãi sẽ không tổn thương Ở thành phố đêm hè Tôi thấy sự thật thế gian Nhưng tôi muốn tìm bạnĐom đón sẽ sáng mãi Tôi sẽ theo đuổi giấc mơ Thế gian luôn có kỳ tíchBên Nhau Ấm Áp ☺️Đồng hồ tích tắc Tái hiện quá khứ Cùng tương lai vô hạnCùng đi bên nhau Vượt qua năm thángNgắm cảnh mê lòngKỷ niệm lưu vào sách ảnh Cất giữ trong tim Cùng san sẻ nỗi đauẮt sẽ quên tất cả" Cảm ơn bạn đã xuất hiện,Để chúng ta thành người tốt hơn."HanhLuin: Cảm ơn tất cả các độc giả đã đọc hết! Mong mọi người sẽ luôn ủng hộ mình! 

He he...

Trang này không liên quan gì đến truyện đâu. Cũng không phải do mình viết, cái này mình đọc thấy hay nên chia sẻ cho các độc giả thân yêu của bộ truyện: " Hai vương gia lạnh lùng quấn lấy hai vương phi nghịch ngợm ". Đây coi như buổi nói chuyện ôn lại những kỷ niệm đẹp, cái này ai chơi ngôi sao thời trang sẽ biết. Nếu bạn nào không thích thì có thể không đọc và đừng chửi mình nhé! 😘 

Mình biết, mình không viết truyện được hay cũng không thể mãi lấy cớ đây là lần đầu tiên mình viết truyện được, mình sẽ cố gắng viết tốt hơn ở những chương tiếp theo. Mình luôn theo dõi những bình luận của các ý kiến của các độc giả, nên các độc giả hãy cứ đưa ra những lời khuyên cho mình nhé! * cúi đầu *

Mình có viết chương mới cho các độc giả rồi nhưng phải vài hôm nữa mới đăng. Vì mình phải đọc lại và sửa một số chi tiết của truyện rồi mới đăng được, với lại dạo này mình hơi bận nên sẽ có lúc rất lâu không đăng được cho các độc giả. Mong các độc giả thông cảm * cúi đầu * 

Mình thấy nếu các bạn vừa đọc vừa ngẫm nghĩ thì sẽ thấy hay, nó gọi cho ta nghĩ kỷ niệm quý giá khi ta lỡ quên mất... Mình mong các bạn có thể đọc hết! 

Năm Tháng Tươi Đẹp!

Nguồn từ: NGÔI SAO THỜI TRANG 

Giấc Mơ Biển Xanh 

Nước và ảnh sáng tạo thành thân thể tôi 

Hình như trong cảnh giới này 

Không có gì là tôi không thể

Ấm áp và lạnh lùng vây quanh tôi 

Trong thế giới của tư duy 

Không nơi nào là tôi không có mặt 

Một chút thoáng qua làm tôi nhớ lại 

Nơi lạnh lẽo hoang vu, phủ màu trắng muốt 

Chiếc cũi sắt giám cầm tôi 

Nhưng lúc này đây 

Tôi đang tự do 

Giấc Mơ Trong Xanh 🍀

Nếu ngắm nhìn trên cao 

Núi non hoá đồng bằng

Nếu đôi cánh đủ rộng 

Khoảng trời cũng hoá quen 

Mạnh dạng trong mọi việc 

Cứ thoả sức mơ ước 

Tận hưởng quá trình 

Gánh vác hậu quả 

Bình minh trải thành bậc thang 

Vì tương lai chưa biết trước 

Vì vẻ đẹp sắp ghé thăm

Giai Điệu Thanh Xuân 

Tạo nên không khí xuân muôn màu

Tô điểm thêm sắc hồng sực rỡ 

Thời gian trôi theo năm tháng 

Mang theo những hoài niệm khó phai 

Cứ ngỡ mở rộng cánh tay là có thể

Chưa từng nghĩ sẽ cùng chung chí hướng 

Tất cả chẳng bao giờ thay đổi 

Hình như đã xoay chuyển về chốn cũ

Luôn ấp ủ một khao khát

Cuối cùng đã tìm được con đường cho riêng mình

Nỗi Nhớ Mùa Thu 🍁

Gió nhẹ luồn kẽ lá

Xuyên qua mái tóc thiếu nữ 

Xuyên qua tiếng cười 

Mang lại nỗi nhớ xa xăm 

Lá phong nhẹ rơi xuống đất 

Rơi xuống vai thiếu nữ 

Khẽ ngân lên tiếng thở dài

Truyền lời thì thầm đến nơi xa

" Ánh nắng rất đẹp,

Cảnh lá phong rơi thơ mộng, 

Chỉ là đều không thuộc về tôi."

Ban Công Trầm Mặt ❄️

Lần đầu gặp gỡ 

Ngại ngùng không nói 

Tim hẫng một nhịp

Chỉ bởi vì người

Khi tuyết phủ đầy 

Ngại ngùng không nói

Chỉ bông tuyết lạnh 

Rơi trên tay người 

Khi người rời đi 

Tiếng sáo buồn vang vọng 

Tim đầy lưu luyến 

Nhưng vẫn không thể giãi bầy 

Hồ Sương Đêm ⭐️

Ánh sáng chiếu rọi cánh rừng u ám 

Tiếng đàn văng vẳng bên bờ hồ Boilly

Như đang kể chuyện cổ tích

An ủi nỗi đau, chất chứa hy vọng

Sóng nước chứng kiến màn đêm vĩnh hằng

Khoảng thời gian cuối ở bên tinh linh 

Đôi mắt nhắm chặt ẩn đầy ánh sao

Đôi tay vươn dài chẳng thỏa khát vọng

Đom Đóm Vĩnh Hằng 🌃

Giấc mơ đêm hè 

Đom đón bay qua tủ kính 

Phác họa thế giới mà bạn tặng tôi 

Tôi tung tăng trong giấc mơ 

Mãi sẽ không tổn thương 

Ở thành phố đêm hè 

Tôi thấy sự thật thế gian 

Nhưng tôi muốn tìm bạn

Đom đón sẽ sáng mãi 

Tôi sẽ theo đuổi giấc mơ 

Thế gian luôn có kỳ tích

Bên Nhau Ấm Áp ☺️

Đồng hồ tích tắc 

Tái hiện quá khứ 

Cùng tương lai vô hạn

Cùng đi bên nhau 

Vượt qua năm tháng

Ngắm cảnh mê lòng

Kỷ niệm lưu vào sách ảnh 

Cất giữ trong tim 

Cùng san sẻ nỗi đau

Ắt sẽ quên tất cả

" Cảm ơn bạn đã xuất hiện,

Để chúng ta thành người tốt hơn."

HanhLuin: Cảm ơn tất cả các độc giả đã đọc hết! Mong mọi người sẽ luôn ủng hộ mình! 

Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… He he...Trang này không liên quan gì đến truyện đâu. Cũng không phải do mình viết, cái này mình đọc thấy hay nên chia sẻ cho các độc giả thân yêu của bộ truyện: " Hai vương gia lạnh lùng quấn lấy hai vương phi nghịch ngợm ". Đây coi như buổi nói chuyện ôn lại những kỷ niệm đẹp, cái này ai chơi ngôi sao thời trang sẽ biết. Nếu bạn nào không thích thì có thể không đọc và đừng chửi mình nhé! 😘 Mình biết, mình không viết truyện được hay cũng không thể mãi lấy cớ đây là lần đầu tiên mình viết truyện được, mình sẽ cố gắng viết tốt hơn ở những chương tiếp theo. Mình luôn theo dõi những bình luận của các ý kiến của các độc giả, nên các độc giả hãy cứ đưa ra những lời khuyên cho mình nhé! * cúi đầu *Mình có viết chương mới cho các độc giả rồi nhưng phải vài hôm nữa mới đăng. Vì mình phải đọc lại và sửa một số chi tiết của truyện rồi mới đăng được, với lại dạo này mình hơi bận nên sẽ có lúc rất lâu không đăng được cho các độc giả. Mong các độc giả thông cảm * cúi đầu * Mình thấy nếu các bạn vừa đọc vừa ngẫm nghĩ thì sẽ thấy hay, nó gọi cho ta nghĩ kỷ niệm quý giá khi ta lỡ quên mất... Mình mong các bạn có thể đọc hết! Năm Tháng Tươi Đẹp!Nguồn từ: NGÔI SAO THỜI TRANG Giấc Mơ Biển Xanh Nước và ảnh sáng tạo thành thân thể tôi Hình như trong cảnh giới này Không có gì là tôi không thểẤm áp và lạnh lùng vây quanh tôi Trong thế giới của tư duy Không nơi nào là tôi không có mặt Một chút thoáng qua làm tôi nhớ lại Nơi lạnh lẽo hoang vu, phủ màu trắng muốt Chiếc cũi sắt giám cầm tôi Nhưng lúc này đây Tôi đang tự do Giấc Mơ Trong Xanh 🍀Nếu ngắm nhìn trên cao Núi non hoá đồng bằngNếu đôi cánh đủ rộng Khoảng trời cũng hoá quen Mạnh dạng trong mọi việc Cứ thoả sức mơ ước Tận hưởng quá trình Gánh vác hậu quả Bình minh trải thành bậc thang Vì tương lai chưa biết trước Vì vẻ đẹp sắp ghé thămGiai Điệu Thanh Xuân Tạo nên không khí xuân muôn màuTô điểm thêm sắc hồng sực rỡ Thời gian trôi theo năm tháng Mang theo những hoài niệm khó phai Cứ ngỡ mở rộng cánh tay là có thểChưa từng nghĩ sẽ cùng chung chí hướng Tất cả chẳng bao giờ thay đổi Hình như đã xoay chuyển về chốn cũLuôn ấp ủ một khao khátCuối cùng đã tìm được con đường cho riêng mìnhNỗi Nhớ Mùa Thu 🍁Gió nhẹ luồn kẽ láXuyên qua mái tóc thiếu nữ Xuyên qua tiếng cười Mang lại nỗi nhớ xa xăm Lá phong nhẹ rơi xuống đất Rơi xuống vai thiếu nữ Khẽ ngân lên tiếng thở dàiTruyền lời thì thầm đến nơi xa" Ánh nắng rất đẹp,Cảnh lá phong rơi thơ mộng, Chỉ là đều không thuộc về tôi."Ban Công Trầm Mặt ❄️Lần đầu gặp gỡ Ngại ngùng không nói Tim hẫng một nhịpChỉ bởi vì ngườiKhi tuyết phủ đầy Ngại ngùng không nóiChỉ bông tuyết lạnh Rơi trên tay người Khi người rời đi Tiếng sáo buồn vang vọng Tim đầy lưu luyến Nhưng vẫn không thể giãi bầy Hồ Sương Đêm ⭐️Ánh sáng chiếu rọi cánh rừng u ám Tiếng đàn văng vẳng bên bờ hồ BoillyNhư đang kể chuyện cổ tíchAn ủi nỗi đau, chất chứa hy vọngSóng nước chứng kiến màn đêm vĩnh hằngKhoảng thời gian cuối ở bên tinh linh Đôi mắt nhắm chặt ẩn đầy ánh saoĐôi tay vươn dài chẳng thỏa khát vọngĐom Đóm Vĩnh Hằng 🌃Giấc mơ đêm hè Đom đón bay qua tủ kính Phác họa thế giới mà bạn tặng tôi Tôi tung tăng trong giấc mơ Mãi sẽ không tổn thương Ở thành phố đêm hè Tôi thấy sự thật thế gian Nhưng tôi muốn tìm bạnĐom đón sẽ sáng mãi Tôi sẽ theo đuổi giấc mơ Thế gian luôn có kỳ tíchBên Nhau Ấm Áp ☺️Đồng hồ tích tắc Tái hiện quá khứ Cùng tương lai vô hạnCùng đi bên nhau Vượt qua năm thángNgắm cảnh mê lòngKỷ niệm lưu vào sách ảnh Cất giữ trong tim Cùng san sẻ nỗi đauẮt sẽ quên tất cả" Cảm ơn bạn đã xuất hiện,Để chúng ta thành người tốt hơn."HanhLuin: Cảm ơn tất cả các độc giả đã đọc hết! Mong mọi người sẽ luôn ủng hộ mình! 

Chương 46: Quà bù ngày cá tháng tư!