Hôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay…
Chương 79
Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Ngoài mộng cảnh.- Ba ngày trôi qua rồi! - Hoa Thiên Dung nhìn sắc trời đang sáng dần lên rồi nói.Kỷ Vương vốn đang đứng nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy Hoa Thiên Dung nói cũng mở mắt ra nhìn phát trận đang dần suy yếu, nếu không nhờ ba vòng bùa thuật của Kỷ Vương và đám Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên thì có lẽ trận pháp này đã không giữ nổi nữa.- Hôm nay là ngày cuối cùng, nhìn chúng có lẽ sắp không trụ nổi nữa rồi - Kỷ Vương nhìn sáu người các nàng trong pháp trận đều bị thương nặng lắc đầu nói.- Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên cũng nên chuẩn bị rồi! - Kỷ Vương nhắm mắt lại thở dài rồi nói.Trong mộng cảnh.Đã ba ngày trôi qua các nàng cũng đã kiệt sức, rất mệt mỏi toàn thân đều đau nhức đến tận tương tuỷ đâu đâu cũng là vết thương, thật sự các nàng sắp không trụ nổi nữa rồi.- Mệt mỏi quá! - Thanh yếu ớt nói.- Chúng ta sẽ chết ở đây thật sao? - Y Vân nhắm mắt mệt mỏi nói.Thật sự rất mệt.- Chúng ta không được chết, mọi người đều đang đợi chúng ta ở ngoài! - Nhiên gắng gượng nói.
Ngoài mộng cảnh.
- Ba ngày trôi qua rồi! - Hoa Thiên Dung nhìn sắc trời đang sáng dần lên rồi nói.
Kỷ Vương vốn đang đứng nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy Hoa Thiên Dung nói cũng mở mắt ra nhìn phát trận đang dần suy yếu, nếu không nhờ ba vòng bùa thuật của Kỷ Vương và đám Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên thì có lẽ trận pháp này đã không giữ nổi nữa.
- Hôm nay là ngày cuối cùng, nhìn chúng có lẽ sắp không trụ nổi nữa rồi - Kỷ Vương nhìn sáu người các nàng trong pháp trận đều bị thương nặng lắc đầu nói.
- Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên cũng nên chuẩn bị rồi! - Kỷ Vương nhắm mắt lại thở dài rồi nói.
Trong mộng cảnh.
Đã ba ngày trôi qua các nàng cũng đã kiệt sức, rất mệt mỏi toàn thân đều đau nhức đến tận tương tuỷ đâu đâu cũng là vết thương, thật sự các nàng sắp không trụ nổi nữa rồi.
- Mệt mỏi quá! - Thanh yếu ớt nói.
- Chúng ta sẽ chết ở đây thật sao? - Y Vân nhắm mắt mệt mỏi nói.
Thật sự rất mệt.
- Chúng ta không được chết, mọi người đều đang đợi chúng ta ở ngoài! - Nhiên gắng gượng nói.
Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch NgợmTác giả: HanhLuinTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngHôm nay trời nắng đẹp hai nàng đang đi dạo trên đường bằng một chiếc xe hơi sang trọng, đi đến một bờ biển yên tĩnh hôm nay nhà nước đã cho hai nàng xin nghỉ phép 2 ngày trong suốt thời gian vất vả của hai nàng vừa qua. Một người mặt bộ váy hồng trắng xen lẫn chính là Trần Vương Nhiên, còn người kia mặc bộ váy xanh nhạt là Tô Cẩm Thanh. Hai nàng đang đi dạo trên bờ biển, đột nhiên có 1 cái hố đen xuất hiện hút hai nàng xuống biển, ở dưới nước hai nàng dù biết bơi nhưng không thể nào bơi lên nổi, cơ thể nặng trĩu. Sau một hồi hai nàng dần dần mất y thức, hai cơ thể chìm xuống đáy biển sâu thẳm. Cơ thể rất mệt mỏi, có một số tiếng ồn ào của ai đó vừa khóc vừa gọi họ dậy. + Nhiên vương phi người tỉnh lại đi, huhu... - Nha hoàn gọi Nhiên tên là Hoan Nhi. + Thanh vương phi người mau tỉnh dậy đi, huhu... - Nha hoàn gọi Thanh tên Hoan Điệp. Cuối cùng không chịu được tiếng ồn nữa hai nàng đành mở mắt ra nhìn xung quanh đều là đồ cổ, rồi nhìn mấy người kia cũng mặc y phục cổ đại, hai nàng quay… Ngoài mộng cảnh.- Ba ngày trôi qua rồi! - Hoa Thiên Dung nhìn sắc trời đang sáng dần lên rồi nói.Kỷ Vương vốn đang đứng nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy Hoa Thiên Dung nói cũng mở mắt ra nhìn phát trận đang dần suy yếu, nếu không nhờ ba vòng bùa thuật của Kỷ Vương và đám Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên thì có lẽ trận pháp này đã không giữ nổi nữa.- Hôm nay là ngày cuối cùng, nhìn chúng có lẽ sắp không trụ nổi nữa rồi - Kỷ Vương nhìn sáu người các nàng trong pháp trận đều bị thương nặng lắc đầu nói.- Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên cũng nên chuẩn bị rồi! - Kỷ Vương nhắm mắt lại thở dài rồi nói.Trong mộng cảnh.Đã ba ngày trôi qua các nàng cũng đã kiệt sức, rất mệt mỏi toàn thân đều đau nhức đến tận tương tuỷ đâu đâu cũng là vết thương, thật sự các nàng sắp không trụ nổi nữa rồi.- Mệt mỏi quá! - Thanh yếu ớt nói.- Chúng ta sẽ chết ở đây thật sao? - Y Vân nhắm mắt mệt mỏi nói.Thật sự rất mệt.- Chúng ta không được chết, mọi người đều đang đợi chúng ta ở ngoài! - Nhiên gắng gượng nói.