Tác giả:

Hoàng cung Đông Quốc... An Bình Cung, là tẩm cung của An Quý Phi. - Aaaaaa... Tiếng hét của quý phi vang khắp cung. Một đám phi tần ăn mặc lòe loẹt, bôi son trát phấn đang xầm xì to nhỏ đằng trước cửa cùng mấy vị quan lại, còn có một nam tử mặc hoàng bào, chắc là hoàng thượng. - Oa...oa...oa... Tiếng trẻ con khóc vang lên, bà đỡ hô lớn: - Sinh rồi, sinh rồi! Chúc mừng hoàng thượng, quý phi, là một tiểu công chúa... Ngay lập tức, tiếng cung nữ hét lên. Hoàng thượng cùng các phi tần, quan lại vội vàng xông vào, thấy bà đỡ đang nằm dưới đất. Thị vệ tiến lên xem thử, quay sang bẩm báo: - Bẩm hoàng thượng, bà ta chết rồi. Hoàng thượng liền hỏi những cung nữ: - Nói!Đã xảy ra chuyện gì? Những cung nữ run rẩy trả lời: - Bẩm...bẩm hoàng thượng, nô tì...nô tì chỉ thấy...bà ta nhìn vào công chúa...xong...xong liền ngã xuống như vậy a... Một vị phi tần tò mò đến gần tiểu công chúa, sau đó nhìn vào mắt nàng. Lập tức nàng hét lên một tiếng "Aaaaaaaa" rồi ngã xuống. Mọi người trợn tròn mắt, khẽ liếc…

Chương 4

Vương Phi Là Tiểu Ác MaTác giả: Nguyên CandyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHoàng cung Đông Quốc... An Bình Cung, là tẩm cung của An Quý Phi. - Aaaaaa... Tiếng hét của quý phi vang khắp cung. Một đám phi tần ăn mặc lòe loẹt, bôi son trát phấn đang xầm xì to nhỏ đằng trước cửa cùng mấy vị quan lại, còn có một nam tử mặc hoàng bào, chắc là hoàng thượng. - Oa...oa...oa... Tiếng trẻ con khóc vang lên, bà đỡ hô lớn: - Sinh rồi, sinh rồi! Chúc mừng hoàng thượng, quý phi, là một tiểu công chúa... Ngay lập tức, tiếng cung nữ hét lên. Hoàng thượng cùng các phi tần, quan lại vội vàng xông vào, thấy bà đỡ đang nằm dưới đất. Thị vệ tiến lên xem thử, quay sang bẩm báo: - Bẩm hoàng thượng, bà ta chết rồi. Hoàng thượng liền hỏi những cung nữ: - Nói!Đã xảy ra chuyện gì? Những cung nữ run rẩy trả lời: - Bẩm...bẩm hoàng thượng, nô tì...nô tì chỉ thấy...bà ta nhìn vào công chúa...xong...xong liền ngã xuống như vậy a... Một vị phi tần tò mò đến gần tiểu công chúa, sau đó nhìn vào mắt nàng. Lập tức nàng hét lên một tiếng "Aaaaaaaa" rồi ngã xuống. Mọi người trợn tròn mắt, khẽ liếc… Hắn chạy vội đến hoa viên, nàng đang ngồi thẫn thờ bên con thỏ đã chết, mắt không ngừng ứa lệ.Hắn hơi hoảng hốt, nàng biết rồi sao?- Ca ca.Nàng định quay lại, nhưng nhớ đến đôi mắt, nàng liền quay đi, nhắm chặt hai mắt lại, cố nín đi.- Huynh giúp Nguyệt nhi một việc được không?Một lúc sau nàng mới nói tiếp.Hắn hơi bất ngờ. Giọng nàng thật bình tĩnh.Lòng hắn càng thêm hoảng hốt.Làm sao đây?- Nguyệt nhi muốn ca ca giúp gì? Ca ca nhất định sẽ giúp muội.- Huynh giúp Nguyệt nhi...lấy đôi mắt này ra đi. Hay phá hủy nó cũng được.Hắn cứng người. Nàng...muốn hủy đôi mắt?Thấy hắn không trả lời, nàng cũng thở dài, giọng nói nghẹn ngào:- Hay huynh vứt Nguyệt nhi đi đâu đó đi. Nguyệt nhi chỉ sợ huynh...sẽ giống con thỏ này. Nó...là do nhìn vào mắt Nguyệt nhi mà chết.Nói xong nàng cắn chặt môi, cố không phát ra tiếng khóc.Hắn mở to hai mắt.- Nguyệt nhi muốn rời khỏi ca ca sao?Nàng nghèn nghẹn trả lời một tiếng:- Ừm...Ca, ca đưa Nguyệt nhi đi đi, càng xa càng tốt...Hức...Nàng lại cắn chặt môi.Trong lòng hắn rối tung cả lên. Làm sao...Làm sao...Hắn chợt nghĩ ra một nơi có thể giúp nàng.- Ca ca đưa Nguyệt nhi đến một nơi.Lòng nàng run lên.Ca ca muốn bỏ nàng rồi sao?Phải ha, một người nguy hiểm thế sao ca ca có thể để cạnh mình được.Ca ca làm thế là đúng.Thấy nàng không có phản ứng, hắn đeo dải lụa lại rồi mới đưa nàng đi.----------------Ta là dải phân cách du hành...-------------------Nàng không thấy gì cả, chỉ nghe thấy hắn nói chuyện với một ai đó.Giọng nói thật tuyệt vời.Khoan, hắn đang nói gì?- Tử Tà, ta mang nàng đến nhờ ngươi hủy đi sát khí kia trong mắt nàng được không?- Để ta xem.Dải lụa từ từ được tháo ra...Nàng hoảng sợ...Mời đón xem chương kế tiếp!^_^Người sẽ giúp nàng là ai?

Hắn chạy vội đến hoa viên, nàng đang ngồi thẫn thờ bên con thỏ đã chết, mắt không ngừng ứa lệ.

Hắn hơi hoảng hốt, nàng biết rồi sao?

- Ca ca.

Nàng định quay lại, nhưng nhớ đến đôi mắt, nàng liền quay đi, nhắm chặt hai mắt lại, cố nín đi.

- Huynh giúp Nguyệt nhi một việc được không?

Một lúc sau nàng mới nói tiếp.

Hắn hơi bất ngờ. Giọng nàng thật bình tĩnh.

Lòng hắn càng thêm hoảng hốt.

Làm sao đây?

- Nguyệt nhi muốn ca ca giúp gì? Ca ca nhất định sẽ giúp muội.

- Huynh giúp Nguyệt nhi...lấy đôi mắt này ra đi. Hay phá hủy nó cũng được.

Hắn cứng người. Nàng...muốn hủy đôi mắt?

Thấy hắn không trả lời, nàng cũng thở dài, giọng nói nghẹn ngào:

- Hay huynh vứt Nguyệt nhi đi đâu đó đi. Nguyệt nhi chỉ sợ huynh...sẽ giống con thỏ này. Nó...là do nhìn vào mắt Nguyệt nhi mà chết.

Nói xong nàng cắn chặt môi, cố không phát ra tiếng khóc.

Hắn mở to hai mắt.

- Nguyệt nhi muốn rời khỏi ca ca sao?

Nàng nghèn nghẹn trả lời một tiếng:

- Ừm...Ca, ca đưa Nguyệt nhi đi đi, càng xa càng tốt...Hức...

Nàng lại cắn chặt môi.

Trong lòng hắn rối tung cả lên. Làm sao...Làm sao...

Hắn chợt nghĩ ra một nơi có thể giúp nàng.

- Ca ca đưa Nguyệt nhi đến một nơi.

Lòng nàng run lên.

Ca ca muốn bỏ nàng rồi sao?

Phải ha, một người nguy hiểm thế sao ca ca có thể để cạnh mình được.

Ca ca làm thế là đúng.

Thấy nàng không có phản ứng, hắn đeo dải lụa lại rồi mới đưa nàng đi.

----------------Ta là dải phân cách du hành...-------------------

Nàng không thấy gì cả, chỉ nghe thấy hắn nói chuyện với một ai đó.

Giọng nói thật tuyệt vời.

Khoan, hắn đang nói gì?

- Tử Tà, ta mang nàng đến nhờ ngươi hủy đi sát khí kia trong mắt nàng được không?

- Để ta xem.

Dải lụa từ từ được tháo ra...Nàng hoảng sợ...

Mời đón xem chương kế tiếp!^_^

Người sẽ giúp nàng là ai?

Vương Phi Là Tiểu Ác MaTác giả: Nguyên CandyTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHoàng cung Đông Quốc... An Bình Cung, là tẩm cung của An Quý Phi. - Aaaaaa... Tiếng hét của quý phi vang khắp cung. Một đám phi tần ăn mặc lòe loẹt, bôi son trát phấn đang xầm xì to nhỏ đằng trước cửa cùng mấy vị quan lại, còn có một nam tử mặc hoàng bào, chắc là hoàng thượng. - Oa...oa...oa... Tiếng trẻ con khóc vang lên, bà đỡ hô lớn: - Sinh rồi, sinh rồi! Chúc mừng hoàng thượng, quý phi, là một tiểu công chúa... Ngay lập tức, tiếng cung nữ hét lên. Hoàng thượng cùng các phi tần, quan lại vội vàng xông vào, thấy bà đỡ đang nằm dưới đất. Thị vệ tiến lên xem thử, quay sang bẩm báo: - Bẩm hoàng thượng, bà ta chết rồi. Hoàng thượng liền hỏi những cung nữ: - Nói!Đã xảy ra chuyện gì? Những cung nữ run rẩy trả lời: - Bẩm...bẩm hoàng thượng, nô tì...nô tì chỉ thấy...bà ta nhìn vào công chúa...xong...xong liền ngã xuống như vậy a... Một vị phi tần tò mò đến gần tiểu công chúa, sau đó nhìn vào mắt nàng. Lập tức nàng hét lên một tiếng "Aaaaaaaa" rồi ngã xuống. Mọi người trợn tròn mắt, khẽ liếc… Hắn chạy vội đến hoa viên, nàng đang ngồi thẫn thờ bên con thỏ đã chết, mắt không ngừng ứa lệ.Hắn hơi hoảng hốt, nàng biết rồi sao?- Ca ca.Nàng định quay lại, nhưng nhớ đến đôi mắt, nàng liền quay đi, nhắm chặt hai mắt lại, cố nín đi.- Huynh giúp Nguyệt nhi một việc được không?Một lúc sau nàng mới nói tiếp.Hắn hơi bất ngờ. Giọng nàng thật bình tĩnh.Lòng hắn càng thêm hoảng hốt.Làm sao đây?- Nguyệt nhi muốn ca ca giúp gì? Ca ca nhất định sẽ giúp muội.- Huynh giúp Nguyệt nhi...lấy đôi mắt này ra đi. Hay phá hủy nó cũng được.Hắn cứng người. Nàng...muốn hủy đôi mắt?Thấy hắn không trả lời, nàng cũng thở dài, giọng nói nghẹn ngào:- Hay huynh vứt Nguyệt nhi đi đâu đó đi. Nguyệt nhi chỉ sợ huynh...sẽ giống con thỏ này. Nó...là do nhìn vào mắt Nguyệt nhi mà chết.Nói xong nàng cắn chặt môi, cố không phát ra tiếng khóc.Hắn mở to hai mắt.- Nguyệt nhi muốn rời khỏi ca ca sao?Nàng nghèn nghẹn trả lời một tiếng:- Ừm...Ca, ca đưa Nguyệt nhi đi đi, càng xa càng tốt...Hức...Nàng lại cắn chặt môi.Trong lòng hắn rối tung cả lên. Làm sao...Làm sao...Hắn chợt nghĩ ra một nơi có thể giúp nàng.- Ca ca đưa Nguyệt nhi đến một nơi.Lòng nàng run lên.Ca ca muốn bỏ nàng rồi sao?Phải ha, một người nguy hiểm thế sao ca ca có thể để cạnh mình được.Ca ca làm thế là đúng.Thấy nàng không có phản ứng, hắn đeo dải lụa lại rồi mới đưa nàng đi.----------------Ta là dải phân cách du hành...-------------------Nàng không thấy gì cả, chỉ nghe thấy hắn nói chuyện với một ai đó.Giọng nói thật tuyệt vời.Khoan, hắn đang nói gì?- Tử Tà, ta mang nàng đến nhờ ngươi hủy đi sát khí kia trong mắt nàng được không?- Để ta xem.Dải lụa từ từ được tháo ra...Nàng hoảng sợ...Mời đón xem chương kế tiếp!^_^Người sẽ giúp nàng là ai?

Chương 4