Tạ Lê là một sinh viên tiêu chuẩn. Một thanh niên phi thường có tiền đồ chỉ cần thả vào xã hội liền có thể nhanh chóng trở thành một đại gia đẹp giai cường đại. Ngày đó cậu thu xếp ổn thoả hành lí, chuẩn bị tất cả những chuyện phải chuẩn bị ở bên Mĩ xong xuôi, vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi đăng kí, kết quả radio lại thông báo máy bay trễ giờ. Sau đó điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, mở ra xem, là tên bạn đồng dạng xuất sắc nhưng lại có thuộc tính thối tha 100+ không chỉ có vấn đề nhân phẩm mà còn đủ loại vấn đề bla bla bla bắt đầu khoe khoang bài kiểm tra của hắn lần này thậm chí còn cao hơn Lê Tân kẻ lúc nào cũng dẫn đầu một bậc ………. Cậu bình tĩnh nheo mắt, thu điện thoại, chuyển chế độ im lặng. Mình là một tiên sinh lịch thiệp, không tranh cãi với hắn. Phải không? Đàm Tự Thần cầm chìa khoá xe đi về phía nhà mình. Vừa rồi có người gọi điện cho y báo búp bê tềnh d*c y đặt hàng đã tới, được giao tới tận cửa. Y ngâm nga hát, hiển nhiên tâm tình tốt cực kì. Rẽ vào một khúc…

Chương 10

Thả Tui Ra Khỏi Búp Bê Tềnh Dục!Tác giả: Mịch Lộ Tiền HànhTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhTạ Lê là một sinh viên tiêu chuẩn. Một thanh niên phi thường có tiền đồ chỉ cần thả vào xã hội liền có thể nhanh chóng trở thành một đại gia đẹp giai cường đại. Ngày đó cậu thu xếp ổn thoả hành lí, chuẩn bị tất cả những chuyện phải chuẩn bị ở bên Mĩ xong xuôi, vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi đăng kí, kết quả radio lại thông báo máy bay trễ giờ. Sau đó điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, mở ra xem, là tên bạn đồng dạng xuất sắc nhưng lại có thuộc tính thối tha 100+ không chỉ có vấn đề nhân phẩm mà còn đủ loại vấn đề bla bla bla bắt đầu khoe khoang bài kiểm tra của hắn lần này thậm chí còn cao hơn Lê Tân kẻ lúc nào cũng dẫn đầu một bậc ………. Cậu bình tĩnh nheo mắt, thu điện thoại, chuyển chế độ im lặng. Mình là một tiên sinh lịch thiệp, không tranh cãi với hắn. Phải không? Đàm Tự Thần cầm chìa khoá xe đi về phía nhà mình. Vừa rồi có người gọi điện cho y báo búp bê tềnh d*c y đặt hàng đã tới, được giao tới tận cửa. Y ngâm nga hát, hiển nhiên tâm tình tốt cực kì. Rẽ vào một khúc… (Mình đang ở….đâu đây?)(Vì sao lại như bị buộc lên vậy…)(Đau đầu quá…)(Chết tiệt… Tiểu Lê em đang ở đâu…Không được, mình phải tỉnh táo lại)Chuẩn bị một lúc, Đàm Tự Thần mở to mắt, trong đáy mắt vốn bĩnh tĩnh loé vẻ sắc bén.Y nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình đang di chuyển rất nhanh.Là người rừng?Thổ dân A và thổ dân B đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh, sợ tới tay run run, thả tay ra.“Bịch!”Đàm tiên sinh vì thế mà lại hôn mê bất tĩnh.Thổ dân A, “?”Thổ dân B, “?”Quả nhiên là ảo giác, vừa rồi sao lại có cảm giác nguy hiểm thế nhỉ….A và B vừa mới trở về bộ tộc, các thổ dân khác đều bu vào xem.“Nhìn xinh đẹp quá!!”“Đồ ngốc, đây gọi là anh tuấn!”“Trông có vẻ ngon lắm…”“Hấp đi!”“Kho tàu mới chuẩn chứ?!”“Hay là xiên vào đi thui ăn đi!”Nhóm thổ dân kích động.Lúc này, tộc trưởng vẻ mặt y buồn từ trong đám người chậm rãi bước ra, “Các vị nhường đường một chút!”“Các ngươi bắt được y ở đâu?!” Hắn hỏi A với B.Thổ dân A nghĩ nghĩ, nói, “Y mắc vào bẫy bắt lợn rừng của chúng ta” (Đàm tiên sinh ở đây địa vị chẳng khác chi con nhợn)B bổ sung, “>3ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

(Mình đang ở….đâu đây?)

(Vì sao lại như bị buộc lên vậy…)

(Đau đầu quá…)

(Chết tiệt… Tiểu Lê em đang ở đâu…Không được, mình phải tỉnh táo lại)

Chuẩn bị một lúc, Đàm Tự Thần mở to mắt, trong đáy mắt vốn bĩnh tĩnh loé vẻ sắc bén.

Y nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình đang di chuyển rất nhanh.

Là người rừng?

Thổ dân A và thổ dân B đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh, sợ tới tay run run, thả tay ra.

“Bịch!”

Đàm tiên sinh vì thế mà lại hôn mê bất tĩnh.

Thổ dân A, “?”

Thổ dân B, “?”

Quả nhiên là ảo giác, vừa rồi sao lại có cảm giác nguy hiểm thế nhỉ….

A và B vừa mới trở về bộ tộc, các thổ dân khác đều bu vào xem.

“Nhìn xinh đẹp quá!!”

“Đồ ngốc, đây gọi là anh tuấn!”

“Trông có vẻ ngon lắm…”

“Hấp đi!”

“Kho tàu mới chuẩn chứ?!”

“Hay là xiên vào đi thui ăn đi!”

Nhóm thổ dân kích động.

Lúc này, tộc trưởng vẻ mặt y buồn từ trong đám người chậm rãi bước ra, “Các vị nhường đường một chút!”

“Các ngươi bắt được y ở đâu?!” Hắn hỏi A với B.

Thổ dân A nghĩ nghĩ, nói, “Y mắc vào bẫy bắt lợn rừng của chúng ta” (Đàm tiên sinh ở đây địa vị chẳng khác chi con nhợn)

B bổ sung, “>3

Chương

trước

Chương

tiếp

Báo lỗi chương

Bình luận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thả Tui Ra Khỏi Búp Bê Tềnh Dục!Tác giả: Mịch Lộ Tiền HànhTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng SinhTạ Lê là một sinh viên tiêu chuẩn. Một thanh niên phi thường có tiền đồ chỉ cần thả vào xã hội liền có thể nhanh chóng trở thành một đại gia đẹp giai cường đại. Ngày đó cậu thu xếp ổn thoả hành lí, chuẩn bị tất cả những chuyện phải chuẩn bị ở bên Mĩ xong xuôi, vạn sự sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi đăng kí, kết quả radio lại thông báo máy bay trễ giờ. Sau đó điện thoại của cậu nhận được một tin nhắn, mở ra xem, là tên bạn đồng dạng xuất sắc nhưng lại có thuộc tính thối tha 100+ không chỉ có vấn đề nhân phẩm mà còn đủ loại vấn đề bla bla bla bắt đầu khoe khoang bài kiểm tra của hắn lần này thậm chí còn cao hơn Lê Tân kẻ lúc nào cũng dẫn đầu một bậc ………. Cậu bình tĩnh nheo mắt, thu điện thoại, chuyển chế độ im lặng. Mình là một tiên sinh lịch thiệp, không tranh cãi với hắn. Phải không? Đàm Tự Thần cầm chìa khoá xe đi về phía nhà mình. Vừa rồi có người gọi điện cho y báo búp bê tềnh d*c y đặt hàng đã tới, được giao tới tận cửa. Y ngâm nga hát, hiển nhiên tâm tình tốt cực kì. Rẽ vào một khúc… (Mình đang ở….đâu đây?)(Vì sao lại như bị buộc lên vậy…)(Đau đầu quá…)(Chết tiệt… Tiểu Lê em đang ở đâu…Không được, mình phải tỉnh táo lại)Chuẩn bị một lúc, Đàm Tự Thần mở to mắt, trong đáy mắt vốn bĩnh tĩnh loé vẻ sắc bén.Y nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình đang di chuyển rất nhanh.Là người rừng?Thổ dân A và thổ dân B đột nhiên cảm thấy sau lưng lành lạnh, sợ tới tay run run, thả tay ra.“Bịch!”Đàm tiên sinh vì thế mà lại hôn mê bất tĩnh.Thổ dân A, “?”Thổ dân B, “?”Quả nhiên là ảo giác, vừa rồi sao lại có cảm giác nguy hiểm thế nhỉ….A và B vừa mới trở về bộ tộc, các thổ dân khác đều bu vào xem.“Nhìn xinh đẹp quá!!”“Đồ ngốc, đây gọi là anh tuấn!”“Trông có vẻ ngon lắm…”“Hấp đi!”“Kho tàu mới chuẩn chứ?!”“Hay là xiên vào đi thui ăn đi!”Nhóm thổ dân kích động.Lúc này, tộc trưởng vẻ mặt y buồn từ trong đám người chậm rãi bước ra, “Các vị nhường đường một chút!”“Các ngươi bắt được y ở đâu?!” Hắn hỏi A với B.Thổ dân A nghĩ nghĩ, nói, “Y mắc vào bẫy bắt lợn rừng của chúng ta” (Đàm tiên sinh ở đây địa vị chẳng khác chi con nhợn)B bổ sung, “>3ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 10