Cơn gió tháng năm dịu nhẹ như một thiếu nữ mảnh mai khẽ vươn tay m*n tr*n lấy gương mặt tái nhợt của Thư Ca, để lại một chút cảm giác mát lành... "Hoàng Thượng, đây là là do thần thiếp tự mình làm, thỉnh Hoàng Thượng nếm thử " Một bàn tay trắng nõn ngọc ngà đeo phục sức khắc hoa sứ men xanh trông rất đẹp mắt lộ ra, một dáng người mỹ miều hơi nghiêng về phía trước lộ một thân áo đỏ rực lửa, hoa văn tinh xảo. Nhiều nét mặt đầy ẩn tình của những kẻ má hồng yếm đào cao quý vừa nhìn lên vị quân vương đang tọa trên cao vừa mang một tia oán hận trong mắt liếc nhìn vị mỹ nhân đang dựa vào ngực của vị thiên tử. "Được rồi..." Âm thanh biếng nhác chậm rãi vang lên, đầu cũng không buồn cử động chỉ khẽ thấp mi xuống mà nhìn dáng người nằm trong lòng ngực. Tình cảnh trước mắt khiến hai bên trái phải chúng phi tần ăn mặc sặc sỡ tưởng chừng như đang xem một vở hài kịch. Điều này làm cho mỹ nhân trước mặt hơi xấu hổ. Khẽ cắn môi, Dong phi bước lên vài bước, khẽ mở đôi môi kiều mị toát ra hơi thở thơm…
Chương 14
Thư CaTác giả: Hải Lý SaTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCơn gió tháng năm dịu nhẹ như một thiếu nữ mảnh mai khẽ vươn tay m*n tr*n lấy gương mặt tái nhợt của Thư Ca, để lại một chút cảm giác mát lành... "Hoàng Thượng, đây là là do thần thiếp tự mình làm, thỉnh Hoàng Thượng nếm thử " Một bàn tay trắng nõn ngọc ngà đeo phục sức khắc hoa sứ men xanh trông rất đẹp mắt lộ ra, một dáng người mỹ miều hơi nghiêng về phía trước lộ một thân áo đỏ rực lửa, hoa văn tinh xảo. Nhiều nét mặt đầy ẩn tình của những kẻ má hồng yếm đào cao quý vừa nhìn lên vị quân vương đang tọa trên cao vừa mang một tia oán hận trong mắt liếc nhìn vị mỹ nhân đang dựa vào ngực của vị thiên tử. "Được rồi..." Âm thanh biếng nhác chậm rãi vang lên, đầu cũng không buồn cử động chỉ khẽ thấp mi xuống mà nhìn dáng người nằm trong lòng ngực. Tình cảnh trước mắt khiến hai bên trái phải chúng phi tần ăn mặc sặc sỡ tưởng chừng như đang xem một vở hài kịch. Điều này làm cho mỹ nhân trước mặt hơi xấu hổ. Khẽ cắn môi, Dong phi bước lên vài bước, khẽ mở đôi môi kiều mị toát ra hơi thở thơm… Thụy vương bước vội trên con đường nhỏ đã từng đi qua vô số lần, hướng về phía căn phòng đơn sơ hẻo lánh. Sắc trời vẫn còn tối, bốn phía vắng tanh, thế nhưng hơi thở của hắn lúc sáng sớm lại khá dồn dập. Hôm nay vừa về đến còn chưa kịp hồi phủ, đã khẩn cấp chạy vào trong cung. Thầm nghĩ phải đi thăm người đó, ôm người đó một cái, cùng cậu quấn quít, âu yếm một trận.Sau đó vứt hết tất cả, không giữ lại bất cứ thứ gì, từ nay về sau, hai người vĩnh viễn bên nhau. Nhất định sẽ hết lòng yêu thương, cưng chiều cậu, Thụy vương nhếch khóe miệng. Chẳng biết cậu thấy mình trở về sớm, sẽ vui vẻ đến mức nào đây...Cuối cùng đã có thể đẩy ra cánh cửa quen thuộc, tuy rằng trong phòng tối đen. Nhưng cảm giác trong phòng không có người vẫn rất rõ ràng."Thư", Thụy vương đột nhiên kêu to, không lẽ ra ngoài rồi..."Vương gia" Tiểu cung nữ hốt hoảng nhìn Thụy vương, sao người này lại ở đây."Thư Ca đâu", Thụy vương thấp giọng hỏi: "Cậu ấy đi đâu rồi?""Vương gia" Tiểu cung nữ thì thào đáp: "Thư sài nhân đang ở chỗ Hoàng thượng."Cái gì, Thụy vương cả kinh, xoay người liền lao ra ngoài.Ai, tiểu cung nữ bước theo vài bước, dựa vào cửa, có chút sầu lo nhìn chằm chằm phía trước."Thư phi, tỉnh dậy nào, giúp trẫm thay y phục đi", Hoàng đế lay nhẹ nam tử đang nằm trong lòng. v**t v* gò má nhô lên của người nọ, trầm tĩnh ngắm nhìn. Mỗi ngày h**n **, nam tử này kề cạnh y thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. l*m t*nh điên cuồng khiến cho y càng ngày càng chìm sâu vào trong đó. Không cách nào thoát ra. Đau khổ cùng kiềm nén, k*ch th*ch cùng hưng phấn, trộn lẫn vào một chỗ, hoà quyện lại với nhau. g*** h*p đến cực hạn, trực tiếp tiến vào trong cơ thể nam tử.
Thụy vương bước vội trên con đường nhỏ đã từng đi qua vô số lần, hướng về phía căn phòng đơn sơ hẻo lánh. Sắc trời vẫn còn tối, bốn phía vắng tanh, thế nhưng hơi thở của hắn lúc sáng sớm lại khá dồn dập. Hôm nay vừa về đến còn chưa kịp hồi phủ, đã khẩn cấp chạy vào trong cung. Thầm nghĩ phải đi thăm người đó, ôm người đó một cái, cùng cậu quấn quít, âu yếm một trận.
Sau đó vứt hết tất cả, không giữ lại bất cứ thứ gì, từ nay về sau, hai người vĩnh viễn bên nhau. Nhất định sẽ hết lòng yêu thương, cưng chiều cậu, Thụy vương nhếch khóe miệng. Chẳng biết cậu thấy mình trở về sớm, sẽ vui vẻ đến mức nào đây...
Cuối cùng đã có thể đẩy ra cánh cửa quen thuộc, tuy rằng trong phòng tối đen. Nhưng cảm giác trong phòng không có người vẫn rất rõ ràng.
"Thư", Thụy vương đột nhiên kêu to, không lẽ ra ngoài rồi...
"Vương gia" Tiểu cung nữ hốt hoảng nhìn Thụy vương, sao người này lại ở đây.
"Thư Ca đâu", Thụy vương thấp giọng hỏi: "Cậu ấy đi đâu rồi?"
"Vương gia" Tiểu cung nữ thì thào đáp: "Thư sài nhân đang ở chỗ Hoàng thượng."
Cái gì, Thụy vương cả kinh, xoay người liền lao ra ngoài.
Ai, tiểu cung nữ bước theo vài bước, dựa vào cửa, có chút sầu lo nhìn chằm chằm phía trước.
"Thư phi, tỉnh dậy nào, giúp trẫm thay y phục đi", Hoàng đế lay nhẹ nam tử đang nằm trong lòng. v**t v* gò má nhô lên của người nọ, trầm tĩnh ngắm nhìn. Mỗi ngày h**n **, nam tử này kề cạnh y thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. l*m t*nh điên cuồng khiến cho y càng ngày càng chìm sâu vào trong đó. Không cách nào thoát ra. Đau khổ cùng kiềm nén, k*ch th*ch cùng hưng phấn, trộn lẫn vào một chỗ, hoà quyện lại với nhau. g*** h*p đến cực hạn, trực tiếp tiến vào trong cơ thể nam tử.
Thư CaTác giả: Hải Lý SaTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcCơn gió tháng năm dịu nhẹ như một thiếu nữ mảnh mai khẽ vươn tay m*n tr*n lấy gương mặt tái nhợt của Thư Ca, để lại một chút cảm giác mát lành... "Hoàng Thượng, đây là là do thần thiếp tự mình làm, thỉnh Hoàng Thượng nếm thử " Một bàn tay trắng nõn ngọc ngà đeo phục sức khắc hoa sứ men xanh trông rất đẹp mắt lộ ra, một dáng người mỹ miều hơi nghiêng về phía trước lộ một thân áo đỏ rực lửa, hoa văn tinh xảo. Nhiều nét mặt đầy ẩn tình của những kẻ má hồng yếm đào cao quý vừa nhìn lên vị quân vương đang tọa trên cao vừa mang một tia oán hận trong mắt liếc nhìn vị mỹ nhân đang dựa vào ngực của vị thiên tử. "Được rồi..." Âm thanh biếng nhác chậm rãi vang lên, đầu cũng không buồn cử động chỉ khẽ thấp mi xuống mà nhìn dáng người nằm trong lòng ngực. Tình cảnh trước mắt khiến hai bên trái phải chúng phi tần ăn mặc sặc sỡ tưởng chừng như đang xem một vở hài kịch. Điều này làm cho mỹ nhân trước mặt hơi xấu hổ. Khẽ cắn môi, Dong phi bước lên vài bước, khẽ mở đôi môi kiều mị toát ra hơi thở thơm… Thụy vương bước vội trên con đường nhỏ đã từng đi qua vô số lần, hướng về phía căn phòng đơn sơ hẻo lánh. Sắc trời vẫn còn tối, bốn phía vắng tanh, thế nhưng hơi thở của hắn lúc sáng sớm lại khá dồn dập. Hôm nay vừa về đến còn chưa kịp hồi phủ, đã khẩn cấp chạy vào trong cung. Thầm nghĩ phải đi thăm người đó, ôm người đó một cái, cùng cậu quấn quít, âu yếm một trận.Sau đó vứt hết tất cả, không giữ lại bất cứ thứ gì, từ nay về sau, hai người vĩnh viễn bên nhau. Nhất định sẽ hết lòng yêu thương, cưng chiều cậu, Thụy vương nhếch khóe miệng. Chẳng biết cậu thấy mình trở về sớm, sẽ vui vẻ đến mức nào đây...Cuối cùng đã có thể đẩy ra cánh cửa quen thuộc, tuy rằng trong phòng tối đen. Nhưng cảm giác trong phòng không có người vẫn rất rõ ràng."Thư", Thụy vương đột nhiên kêu to, không lẽ ra ngoài rồi..."Vương gia" Tiểu cung nữ hốt hoảng nhìn Thụy vương, sao người này lại ở đây."Thư Ca đâu", Thụy vương thấp giọng hỏi: "Cậu ấy đi đâu rồi?""Vương gia" Tiểu cung nữ thì thào đáp: "Thư sài nhân đang ở chỗ Hoàng thượng."Cái gì, Thụy vương cả kinh, xoay người liền lao ra ngoài.Ai, tiểu cung nữ bước theo vài bước, dựa vào cửa, có chút sầu lo nhìn chằm chằm phía trước."Thư phi, tỉnh dậy nào, giúp trẫm thay y phục đi", Hoàng đế lay nhẹ nam tử đang nằm trong lòng. v**t v* gò má nhô lên của người nọ, trầm tĩnh ngắm nhìn. Mỗi ngày h**n **, nam tử này kề cạnh y thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn. l*m t*nh điên cuồng khiến cho y càng ngày càng chìm sâu vào trong đó. Không cách nào thoát ra. Đau khổ cùng kiềm nén, k*ch th*ch cùng hưng phấn, trộn lẫn vào một chỗ, hoà quyện lại với nhau. g*** h*p đến cực hạn, trực tiếp tiến vào trong cơ thể nam tử.