Quyển 1: Thâm cung Luyến phi Cô ngồi trước gương nhìn kĩ gương mặt mình rồi đến trang phục, cho đến khi xác định khuôn mặt mình không tì vết, xinh đẹp, Tống Vãn Ca mới cầm chiếc bánh kem được gói rất tinh xảo, vô cùng vui vẻ đi ra ngoài. Hôm nay vốn là sinh nhật 22 tuổi của bạn trai cô, La Tử Kiệt, Tống Vãn Ca muốn đến nhà hắn sớm một chút, chuẩn bị một bàn thức ăn thật thịnh soạn, tạo cho hắn một bất ngờ tuyệt vời. Bốn năm đại học qua, đều là La Tử Kiệt một lòng che chở cô, chăm sóc cô, yêu thương cô, vô cùng chiều chuộng, bao dung cô. Nghĩ đến La Tử Kiệt đối xử với mình thật tốt, Tống Vãn Ca không khỏi cười đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Cô tất nhiên cảm thấy cuộc sống của cô quá thuận lợi, gia đình yên ấm đầy đủ, lại có một người hết mực yêu thương mình, một bạn trai dịu dàng. Chỉ cần hai điều này cô đã thấy cuộc đời này hạnh phúc lắm rồi! Đến nhà của La Lử Kiệt, Tống Vãn Ca bất ngờ phát hiện trên bậc cửa ngoài đôi giày La Tử Kiệt thường mang còn có một đôi giày nhỏ nhắn tuyệt đẹp của…
Quyển 2 - Chương 5: Ám sát công chúa
Bá Hoàng Dụ Lãnh PhiTác giả: U Nguyệt Như YênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Thâm cung Luyến phi Cô ngồi trước gương nhìn kĩ gương mặt mình rồi đến trang phục, cho đến khi xác định khuôn mặt mình không tì vết, xinh đẹp, Tống Vãn Ca mới cầm chiếc bánh kem được gói rất tinh xảo, vô cùng vui vẻ đi ra ngoài. Hôm nay vốn là sinh nhật 22 tuổi của bạn trai cô, La Tử Kiệt, Tống Vãn Ca muốn đến nhà hắn sớm một chút, chuẩn bị một bàn thức ăn thật thịnh soạn, tạo cho hắn một bất ngờ tuyệt vời. Bốn năm đại học qua, đều là La Tử Kiệt một lòng che chở cô, chăm sóc cô, yêu thương cô, vô cùng chiều chuộng, bao dung cô. Nghĩ đến La Tử Kiệt đối xử với mình thật tốt, Tống Vãn Ca không khỏi cười đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Cô tất nhiên cảm thấy cuộc sống của cô quá thuận lợi, gia đình yên ấm đầy đủ, lại có một người hết mực yêu thương mình, một bạn trai dịu dàng. Chỉ cần hai điều này cô đã thấy cuộc đời này hạnh phúc lắm rồi! Đến nhà của La Lử Kiệt, Tống Vãn Ca bất ngờ phát hiện trên bậc cửa ngoài đôi giày La Tử Kiệt thường mang còn có một đôi giày nhỏ nhắn tuyệt đẹp của… Trên con đường bằng phẳng rộng lớn, một đội ngũ thật dài đang cấp tốc vội vàng đi. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy đội ngũ này khổng lồ mà xa hoa, số người đi theo ước chừng đông ngàn người, của hồi môn trân bảo lại nhiều vô số kế. Đội ngũ đông đến mức, không ít người nghỉ chân nhìn theo, trong mắt đều là cực kỳ hâm mộ cùng sợ hãi.Đôi ngũ xa hoa đồ sộ này đúng là đội ngũ hoà thần của Vân La công chúa Khương Di quốc, nguyên nhân mấy ngày hôm trước mưa to liên miên không dứt mà hành trình chậm trễ sáu bảy ngày, cho nên lúc này tốc độ chỉ có thể nhanh hơn người đi đường.Trời dần dần buông xuống, đội ngũ vẫn cấp tốc đi trước. Chốc lát, một giọng nói kiều mị từ trong một chiếc xe ngựa hoa lệ rộng rãi trong đội ngũ truyền ra."Rốt cuộc còn cần bao lâu nữa mới có thể tới hoàng thành hả? Bổn cung sắp chết rồi đây nè.” Thanh âm mềm mại, nhu hoà, nghe ra yếu mềm câu hồn, trong giọng nói lại tràn ngập thanh cao cùng ngạo mạn, giống như mình chính là nữ vương cao cao tại thượng, không ai bì được.Nghe được câu hỏi, Minh Phong và Minh Vũ lập tức đi đến bên xe ngựa. Minh Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Công chúa xin kiên trì trong chốc lát, khoảng một giờ nữa, chúng ta có thể tới Phượng thành rồi. Đêm nay chúng ta sẽ ở dịch quán trong Phượng thành nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai chạy đi tiếp, với tốc độ nhanh, tin rằng ba ngày sau chúng ta sẽ có thể tới hoàng thành.”"Đúng vậy, công chúa kiên trì một hai canh giờ nữa, đợi đến Phượng thành có thể trú ngụ ở dịch quán nghỉ ngơi một đêm rồi.” Minh vũ nhìn Minh Phong một cái, cau mày phụ họa nói."Hừ!" Vân La công chúa trong xe ngựa cao ngạo hừ một tiếng, không thèm nhắc lại (#Ami: Cái con quỷ này từ đầu là ta đã ghét cay ghét đắng vậy mà phải đấu tranh với nó mấy chục trang >.
Trên con đường bằng phẳng rộng lớn, một đội ngũ thật dài đang cấp tốc vội vàng đi. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy đội ngũ này khổng lồ mà xa hoa, số người đi theo ước chừng đông ngàn người, của hồi môn trân bảo lại nhiều vô số kế. Đội ngũ đông đến mức, không ít người nghỉ chân nhìn theo, trong mắt đều là cực kỳ hâm mộ cùng sợ hãi.
Đôi ngũ xa hoa đồ sộ này đúng là đội ngũ hoà thần của Vân La công chúa Khương Di quốc, nguyên nhân mấy ngày hôm trước mưa to liên miên không dứt mà hành trình chậm trễ sáu bảy ngày, cho nên lúc này tốc độ chỉ có thể nhanh hơn người đi đường.
Trời dần dần buông xuống, đội ngũ vẫn cấp tốc đi trước. Chốc lát, một giọng nói kiều mị từ trong một chiếc xe ngựa hoa lệ rộng rãi trong đội ngũ truyền ra.
"Rốt cuộc còn cần bao lâu nữa mới có thể tới hoàng thành hả? Bổn cung sắp chết rồi đây nè.” Thanh âm mềm mại, nhu hoà, nghe ra yếu mềm câu hồn, trong giọng nói lại tràn ngập thanh cao cùng ngạo mạn, giống như mình chính là nữ vương cao cao tại thượng, không ai bì được.
Nghe được câu hỏi, Minh Phong và Minh Vũ lập tức đi đến bên xe ngựa. Minh Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Công chúa xin kiên trì trong chốc lát, khoảng một giờ nữa, chúng ta có thể tới Phượng thành rồi. Đêm nay chúng ta sẽ ở dịch quán trong Phượng thành nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai chạy đi tiếp, với tốc độ nhanh, tin rằng ba ngày sau chúng ta sẽ có thể tới hoàng thành.”
"Đúng vậy, công chúa kiên trì một hai canh giờ nữa, đợi đến Phượng thành có thể trú ngụ ở dịch quán nghỉ ngơi một đêm rồi.” Minh vũ nhìn Minh Phong một cái, cau mày phụ họa nói.
"Hừ!" Vân La công chúa trong xe ngựa cao ngạo hừ một tiếng, không thèm nhắc lại (#Ami: Cái con quỷ này từ đầu là ta đã ghét cay ghét đắng vậy mà phải đấu tranh với nó mấy chục trang >.
Bá Hoàng Dụ Lãnh PhiTác giả: U Nguyệt Như YênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngQuyển 1: Thâm cung Luyến phi Cô ngồi trước gương nhìn kĩ gương mặt mình rồi đến trang phục, cho đến khi xác định khuôn mặt mình không tì vết, xinh đẹp, Tống Vãn Ca mới cầm chiếc bánh kem được gói rất tinh xảo, vô cùng vui vẻ đi ra ngoài. Hôm nay vốn là sinh nhật 22 tuổi của bạn trai cô, La Tử Kiệt, Tống Vãn Ca muốn đến nhà hắn sớm một chút, chuẩn bị một bàn thức ăn thật thịnh soạn, tạo cho hắn một bất ngờ tuyệt vời. Bốn năm đại học qua, đều là La Tử Kiệt một lòng che chở cô, chăm sóc cô, yêu thương cô, vô cùng chiều chuộng, bao dung cô. Nghĩ đến La Tử Kiệt đối xử với mình thật tốt, Tống Vãn Ca không khỏi cười đầy ngọt ngào và hạnh phúc. Cô tất nhiên cảm thấy cuộc sống của cô quá thuận lợi, gia đình yên ấm đầy đủ, lại có một người hết mực yêu thương mình, một bạn trai dịu dàng. Chỉ cần hai điều này cô đã thấy cuộc đời này hạnh phúc lắm rồi! Đến nhà của La Lử Kiệt, Tống Vãn Ca bất ngờ phát hiện trên bậc cửa ngoài đôi giày La Tử Kiệt thường mang còn có một đôi giày nhỏ nhắn tuyệt đẹp của… Trên con đường bằng phẳng rộng lớn, một đội ngũ thật dài đang cấp tốc vội vàng đi. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy đội ngũ này khổng lồ mà xa hoa, số người đi theo ước chừng đông ngàn người, của hồi môn trân bảo lại nhiều vô số kế. Đội ngũ đông đến mức, không ít người nghỉ chân nhìn theo, trong mắt đều là cực kỳ hâm mộ cùng sợ hãi.Đôi ngũ xa hoa đồ sộ này đúng là đội ngũ hoà thần của Vân La công chúa Khương Di quốc, nguyên nhân mấy ngày hôm trước mưa to liên miên không dứt mà hành trình chậm trễ sáu bảy ngày, cho nên lúc này tốc độ chỉ có thể nhanh hơn người đi đường.Trời dần dần buông xuống, đội ngũ vẫn cấp tốc đi trước. Chốc lát, một giọng nói kiều mị từ trong một chiếc xe ngựa hoa lệ rộng rãi trong đội ngũ truyền ra."Rốt cuộc còn cần bao lâu nữa mới có thể tới hoàng thành hả? Bổn cung sắp chết rồi đây nè.” Thanh âm mềm mại, nhu hoà, nghe ra yếu mềm câu hồn, trong giọng nói lại tràn ngập thanh cao cùng ngạo mạn, giống như mình chính là nữ vương cao cao tại thượng, không ai bì được.Nghe được câu hỏi, Minh Phong và Minh Vũ lập tức đi đến bên xe ngựa. Minh Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Công chúa xin kiên trì trong chốc lát, khoảng một giờ nữa, chúng ta có thể tới Phượng thành rồi. Đêm nay chúng ta sẽ ở dịch quán trong Phượng thành nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai chạy đi tiếp, với tốc độ nhanh, tin rằng ba ngày sau chúng ta sẽ có thể tới hoàng thành.”"Đúng vậy, công chúa kiên trì một hai canh giờ nữa, đợi đến Phượng thành có thể trú ngụ ở dịch quán nghỉ ngơi một đêm rồi.” Minh vũ nhìn Minh Phong một cái, cau mày phụ họa nói."Hừ!" Vân La công chúa trong xe ngựa cao ngạo hừ một tiếng, không thèm nhắc lại (#Ami: Cái con quỷ này từ đầu là ta đã ghét cay ghét đắng vậy mà phải đấu tranh với nó mấy chục trang >.