Không khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu…
Chương 110: Nam nhân có thê tử bỏ trốn
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… Bắc Thần Ngạo sau khi nghe nàng nói, mới nhẹ lòng, hóa ra nàng chỉ nghe được lúc đầu, không nghe được đoạn sau của cuộc đối thoại.Hắn hoàn toàn không phải trúng độc, mà là Trữ vương đã truyền máu sói được tinh chế vào cơ thể hắn, dẫn đến bộ dạng nửa người nửa thú của hắn như bây giờ.Không có thuốc giải, mỗi tháng vào đêm trăng tròn, hắn đều phải chịu sự giày vò thống khổ trong ba ngày. Ngày đầu tiên hoàn toàn biến thành sói, ngày thứ hai sẽ khôi phục lại hình dáng con người, nhưng với ánh mắt và nanh sói vẫn còn đó, cộng thêm đôi tai sói, hắn cũng không thể ra ngoài, ngày thứ ba thì cũng coi như đã khôi phục gần hết, duy chỉ còn màu mắt và nanh sói là không mất đi, mà vào ngày cuối cùng, hắn phải dùng máu của xử nữ mới có thể khôi phục lại hoàn toàn.“không sao, ta sẽ nghĩ cách.” Bắc Thần Ngạo hoàn toàn không bận tâm nhìn TDD nói, hắn không hy vọng TDD sẽ vì việc này mà lo lắng, càng không muốn TDD đặt hết suy nghĩ lên vấn đề thuốc giải, nếu không thì, với sự mẫn cảm của TDD, khẳng định nàng sẽ phát hiện ra việc hắn là người sói.TDD vẫn cảm thấy có phẩn lo lắng thay hắn, nàng không biết BTN rốt cuộc là trúng kịch độc gì, kỳ thực trên đường họ trở về đây, nàng đã bí mật kiểm tra tình trạng thân thể của hắn, ngoại trừ một vài nhân tố không đáng ngại, dẫn đến hỏa khí trong người quá lớn ra, hoàn toàn không có gì gọi là bất thường.Đương nhiên TDD không biết, cái mà nàng gọi là hỏa khí, chính là “h*m m**n” của hắn, nàng không hề biết, thân thể phấn nộn mỏng manh của nàng, đối với hắn có bao nhiêu sức hấp dẫn, hắn phải nhẫn nại rất nhiều mới có thể không đem thân thể của nàng ra để dập tắt d*c v*ng của hắn.Bắc Thần Ngạo cảm thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, ngay lập tức đứng lên.“được rồi, có gì để mai nói tiếp, đêm nay nàng ngủ ở đây, nghỉ sớm một chút.” Vừa nói xong, liền trực tiếp quay người đi ra ngoài.TDD đột nhiên nghĩ đến một việc vô cùng quan trọng, vội càng kéo cánh tay của hắn lại.“còn có một việc, ta muốn hỏi ngươi.” Nàng nhìn hắn nói.Bắc Thần Ngạo cũng dừng lại cước bộ, cánh tay cũng giật nhẹ một cái, lẽ nào TDD muốn hỏi về chuyện uyên ương hồ điệp?“Ân” hắn gật gật đầu, biểu thị nàng cứ nói tiếp.”“Tại sao người mà ngươi ra tay đều là những thiên kim tiểu thư nhà quan phủ, có âm mưu gì đúng không?” TDD nhìn chăm chằm Bắc Thần Ngạo, không bỏ qua bất kỳ một biểu tình nào trên khuôn mặt hắn.Bắc Thần Ngạo nhìn nàng một lúc, cuối cùng mới nói ra một câu, làm chô TDD vô cùng ngạc nhiên.“Trữ vương muốn âm mưa soán vị.”ở một nơi khác. Thái tử phủ—-Bắc Thần Hàn sắc mặt vô cùng khó coi ngồi trong gian chính của Duyệt Tâm Các, ánh mắt trừng lớn nhìn đám thị vệ đang quỳ trước mặt.“Người đâu?” chỉ vỏn vẹn hai từ lạnh lùng, lại làm cho đám thị vệ toàn thân phát lạnh, dường như cảm thấy bản thân mình sắp lãnh án tử hình rồi.Nhưng cho dù họ có sợ hãi bao nhiêu, vẫn phải có người tiến lên báo cáo, thế là người lãnh đạo đám thị vệ run rẩy ngẩng đầu lên, ai kêu hắn bình thường tiền công nhiều hơn người khác, đương nhiên vào lúc chịu trận, hắn sẽ là người đầu tiên.Thật đúng là chết vì tiền mà!!!“hồi…hồi bẩm thái tử điện hạ, chúng nô tài vẫn chưa tìm được thái tử phi.” Thủ lĩnh thị vệ nhìn ánh mắt ngày càng sắc nhọn của Bắc Thần Hàn, bị dọa đến nỗi tiểu ra quần.Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy biểu tình kh*ng b* như vậy của thái tử điện hạ, người ta đều nói tình yêu sẽ làm nữ nhân mất đi lí trí, nhưng bây giờ bọn hắn có thể khẳng định, tình yêu cũng có thể khiến cho nam nhân mất đi lí trí, lại càng thêm kh*ng b*, giống như vị đang ngồi trươc mắt này, một nam nhân có thê tử bỏ trốn, nhìn xem nhìn xem, nhìn cái biểu tình vừa mất mát vừa phẫn nộ, liền biết thương tổn vô cùng sâu sắc.__Hồng Trần__
Bắc Thần Ngạo sau khi nghe nàng nói, mới nhẹ lòng, hóa ra nàng chỉ nghe được lúc đầu, không nghe được đoạn sau của cuộc đối thoại. Hắn hoàn toàn không phải trúng độc, mà là Trữ vương đã truyền máu sói được tinh chế vào cơ thể hắn, dẫn đến bộ dạng nửa người nửa thú của hắn như bây giờ. Không có thuốc giải, mỗi tháng vào đêm trăng tròn, hắn đều phải chịu sự giày vò thống khổ trong ba ngày. Ngày đầu tiên hoàn toàn biến thành sói, ngày thứ hai sẽ khôi phục lại hình dáng con người, nhưng với ánh mắt và nanh sói vẫn còn đó, cộng thêm đôi tai sói, hắn cũng không thể ra ngoài, ngày thứ ba thì cũng coi như đã khôi phục gần hết, duy chỉ còn màu mắt và nanh sói là không mất đi, mà vào ngày cuối cùng, hắn phải dùng máu của xử nữ mới có thể khôi phục lại hoàn toàn. “không sao, ta sẽ nghĩ cách.” Bắc Thần Ngạo hoàn toàn không bận tâm nhìn TDD nói, hắn không hy vọng TDD sẽ vì việc này mà lo lắng, càng không muốn TDD đặt hết suy nghĩ lên vấn đề thuốc giải, nếu không thì, với sự mẫn cảm của TDD, khẳng định nàng sẽ phát hiện ra việc hắn là người sói. TDD vẫn cảm thấy có phẩn lo lắng thay hắn, nàng không biết BTN rốt cuộc là trúng kịch độc gì, kỳ thực trên đường họ trở về đây, nàng đã bí mật kiểm tra tình trạng thân thể của hắn, ngoại trừ một vài nhân tố không đáng ngại, dẫn đến hỏa khí trong người quá lớn ra, hoàn toàn không có gì gọi là bất thường. Đương nhiên TDD không biết, cái mà nàng gọi là hỏa khí, chính là “h*m m**n” của hắn, nàng không hề biết, thân thể phấn nộn mỏng manh của nàng, đối với hắn có bao nhiêu sức hấp dẫn, hắn phải nhẫn nại rất nhiều mới có thể không đem thân thể của nàng ra để dập tắt d*c v*ng của hắn. Bắc Thần Ngạo cảm thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, ngay lập tức đứng lên. “được rồi, có gì để mai nói tiếp, đêm nay nàng ngủ ở đây, nghỉ sớm một chút.” Vừa nói xong, liền trực tiếp quay người đi ra ngoài. TDD đột nhiên nghĩ đến một việc vô cùng quan trọng, vội càng kéo cánh tay của hắn lại. “còn có một việc, ta muốn hỏi ngươi.” Nàng nhìn hắn nói. Bắc Thần Ngạo cũng dừng lại cước bộ, cánh tay cũng giật nhẹ một cái, lẽ nào TDD muốn hỏi về chuyện uyên ương hồ điệp? “Ân” hắn gật gật đầu, biểu thị nàng cứ nói tiếp.” “Tại sao người mà ngươi ra tay đều là những thiên kim tiểu thư nhà quan phủ, có âm mưu gì đúng không?” TDD nhìn chăm chằm Bắc Thần Ngạo, không bỏ qua bất kỳ một biểu tình nào trên khuôn mặt hắn. Bắc Thần Ngạo nhìn nàng một lúc, cuối cùng mới nói ra một câu, làm chô TDD vô cùng ngạc nhiên. “Trữ vương muốn âm mưa soán vị.” ở một nơi khác. Thái tử phủ—- Bắc Thần Hàn sắc mặt vô cùng khó coi ngồi trong gian chính của Duyệt Tâm Các, ánh mắt trừng lớn nhìn đám thị vệ đang quỳ trước mặt. “Người đâu?” chỉ vỏn vẹn hai từ lạnh lùng, lại làm cho đám thị vệ toàn thân phát lạnh, dường như cảm thấy bản thân mình sắp lãnh án tử hình rồi. Nhưng cho dù họ có sợ hãi bao nhiêu, vẫn phải có người tiến lên báo cáo, thế là người lãnh đạo đám thị vệ run rẩy ngẩng đầu lên, ai kêu hắn bình thường tiền công nhiều hơn người khác, đương nhiên vào lúc chịu trận, hắn sẽ là người đầu tiên. Thật đúng là chết vì tiền mà!!! “hồi…hồi bẩm thái tử điện hạ, chúng nô tài vẫn chưa tìm được thái tử phi.” Thủ lĩnh thị vệ nhìn ánh mắt ngày càng sắc nhọn của Bắc Thần Hàn, bị dọa đến nỗi tiểu ra quần. Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy biểu tình kh*ng b* như vậy của thái tử điện hạ, người ta đều nói tình yêu sẽ làm nữ nhân mất đi lí trí, nhưng bây giờ bọn hắn có thể khẳng định, tình yêu cũng có thể khiến cho nam nhân mất đi lí trí, lại càng thêm kh*ng b*, giống như vị đang ngồi trươc mắt này, một nam nhân có thê tử bỏ trốn, nhìn xem nhìn xem, nhìn cái biểu tình vừa mất mát vừa phẫn nộ, liền biết thương tổn vô cùng sâu sắc. __Hồng Trần__
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… Bắc Thần Ngạo sau khi nghe nàng nói, mới nhẹ lòng, hóa ra nàng chỉ nghe được lúc đầu, không nghe được đoạn sau của cuộc đối thoại.Hắn hoàn toàn không phải trúng độc, mà là Trữ vương đã truyền máu sói được tinh chế vào cơ thể hắn, dẫn đến bộ dạng nửa người nửa thú của hắn như bây giờ.Không có thuốc giải, mỗi tháng vào đêm trăng tròn, hắn đều phải chịu sự giày vò thống khổ trong ba ngày. Ngày đầu tiên hoàn toàn biến thành sói, ngày thứ hai sẽ khôi phục lại hình dáng con người, nhưng với ánh mắt và nanh sói vẫn còn đó, cộng thêm đôi tai sói, hắn cũng không thể ra ngoài, ngày thứ ba thì cũng coi như đã khôi phục gần hết, duy chỉ còn màu mắt và nanh sói là không mất đi, mà vào ngày cuối cùng, hắn phải dùng máu của xử nữ mới có thể khôi phục lại hoàn toàn.“không sao, ta sẽ nghĩ cách.” Bắc Thần Ngạo hoàn toàn không bận tâm nhìn TDD nói, hắn không hy vọng TDD sẽ vì việc này mà lo lắng, càng không muốn TDD đặt hết suy nghĩ lên vấn đề thuốc giải, nếu không thì, với sự mẫn cảm của TDD, khẳng định nàng sẽ phát hiện ra việc hắn là người sói.TDD vẫn cảm thấy có phẩn lo lắng thay hắn, nàng không biết BTN rốt cuộc là trúng kịch độc gì, kỳ thực trên đường họ trở về đây, nàng đã bí mật kiểm tra tình trạng thân thể của hắn, ngoại trừ một vài nhân tố không đáng ngại, dẫn đến hỏa khí trong người quá lớn ra, hoàn toàn không có gì gọi là bất thường.Đương nhiên TDD không biết, cái mà nàng gọi là hỏa khí, chính là “h*m m**n” của hắn, nàng không hề biết, thân thể phấn nộn mỏng manh của nàng, đối với hắn có bao nhiêu sức hấp dẫn, hắn phải nhẫn nại rất nhiều mới có thể không đem thân thể của nàng ra để dập tắt d*c v*ng của hắn.Bắc Thần Ngạo cảm thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, ngay lập tức đứng lên.“được rồi, có gì để mai nói tiếp, đêm nay nàng ngủ ở đây, nghỉ sớm một chút.” Vừa nói xong, liền trực tiếp quay người đi ra ngoài.TDD đột nhiên nghĩ đến một việc vô cùng quan trọng, vội càng kéo cánh tay của hắn lại.“còn có một việc, ta muốn hỏi ngươi.” Nàng nhìn hắn nói.Bắc Thần Ngạo cũng dừng lại cước bộ, cánh tay cũng giật nhẹ một cái, lẽ nào TDD muốn hỏi về chuyện uyên ương hồ điệp?“Ân” hắn gật gật đầu, biểu thị nàng cứ nói tiếp.”“Tại sao người mà ngươi ra tay đều là những thiên kim tiểu thư nhà quan phủ, có âm mưu gì đúng không?” TDD nhìn chăm chằm Bắc Thần Ngạo, không bỏ qua bất kỳ một biểu tình nào trên khuôn mặt hắn.Bắc Thần Ngạo nhìn nàng một lúc, cuối cùng mới nói ra một câu, làm chô TDD vô cùng ngạc nhiên.“Trữ vương muốn âm mưa soán vị.”ở một nơi khác. Thái tử phủ—-Bắc Thần Hàn sắc mặt vô cùng khó coi ngồi trong gian chính của Duyệt Tâm Các, ánh mắt trừng lớn nhìn đám thị vệ đang quỳ trước mặt.“Người đâu?” chỉ vỏn vẹn hai từ lạnh lùng, lại làm cho đám thị vệ toàn thân phát lạnh, dường như cảm thấy bản thân mình sắp lãnh án tử hình rồi.Nhưng cho dù họ có sợ hãi bao nhiêu, vẫn phải có người tiến lên báo cáo, thế là người lãnh đạo đám thị vệ run rẩy ngẩng đầu lên, ai kêu hắn bình thường tiền công nhiều hơn người khác, đương nhiên vào lúc chịu trận, hắn sẽ là người đầu tiên.Thật đúng là chết vì tiền mà!!!“hồi…hồi bẩm thái tử điện hạ, chúng nô tài vẫn chưa tìm được thái tử phi.” Thủ lĩnh thị vệ nhìn ánh mắt ngày càng sắc nhọn của Bắc Thần Hàn, bị dọa đến nỗi tiểu ra quần.Đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy biểu tình kh*ng b* như vậy của thái tử điện hạ, người ta đều nói tình yêu sẽ làm nữ nhân mất đi lí trí, nhưng bây giờ bọn hắn có thể khẳng định, tình yêu cũng có thể khiến cho nam nhân mất đi lí trí, lại càng thêm kh*ng b*, giống như vị đang ngồi trươc mắt này, một nam nhân có thê tử bỏ trốn, nhìn xem nhìn xem, nhìn cái biểu tình vừa mất mát vừa phẫn nộ, liền biết thương tổn vô cùng sâu sắc.__Hồng Trần__