Không khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu…
Chương 169: Đại hỏa (1)
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… “TDD, chúng ta phải làm gì đây?” LPH hoảng sợ nhìn ngọn lửa đang ngày càng lớn dần, hoang mang kéo kéo góc áo của TDD.Nàng thật sự không thể ngờ được, vừa nãy vẫn còn đang tốt đẹp, sao có thể đột nhiên phát sinh đại hỏa, sẽ không phải là có người cố tình phóng hỏa chứ!TDD có nén lại nỗi hoang mang ở trong lòng, sau khi suy nghĩ một lát, ánh mắt tức thì liếc về phía cửa sổ ở bên phải, không nghĩ nhiều, vội vàng nói với LPH: “quận chúa, nhanh lên, mau giúp ta chuyển bàn qua chỗ kia.”LPH ngây ngốc gật đầu, cũng nhanh chóng cùng nàng chuyển bàn ghế, di chuyển đến phía bên phải, bên dưới cửa sổ bằng gỗ.Đột nhiên, có lẽ là dùng sức có nhiều, TDD cảm thấy bụng vô cùng đau, nàng khó khăn hít vào một hơi.“con ngoan! Đừng đạp nữa! chúng ta phải nhanh thoát khỏi đây.” TDD vừa chuyển bản, vừa an ủi đứa trẻ trong bụng.Nhưng đứa trẻ dường như trách nàng quá kích động, tâm trạng cũng kích động theo, không ngừng đạp loạn ở trong bụng nàng, TDD đau đến nỗi phải dừng lại, bàn tay nắm chặt thành bàn.“TDD, ngươi không sao chứ? Làm sao rồi, bụng đau lắm sao? @@” LPH cảm nhận được TDD không đi nữa, vội vàng hỏi.Nàng lắc lắc đầu, không trả lời LPH, mà sắc mặt trầm xuống, phẫn nộ trừng mắt nhìn phía bụng đang không ngừng lồi lên lõm xuống của mình.“đừng đạp nữa, nếu còn đạp nữa, nương của ngươi chết rồi, ngươi cũng đừng mong sống tiếp.” nàng lạnh lùng gầm lên.LPH há hốc mồm nhìn, người mẹ này, thật sự quá kh*ng b*, đứa trẻ còn chưa ra đời, đã bị uy h**p như vậy, vậy sau này còn phải nghĩ sao? Nàng thật sự cảm thấy đáng thương thay cho đứa trẻ trong bụng TDD.Nói cũng lạ, sau khi bị TDD uy h**p, đứa trẻ lại giống như biết nghe lời, ko tiếp tục quấy rối nữa, một cử động nhỏ cũng không dám động.Sau khi TDD chuyển được chiếc bàn đến phía dưới cửa sổ, tùy tiện nắm lấy một vật nào đó, ném ra bên ngoài cửa sổ, ngay lập tức vỡ tan tạo nên tiếng động lớn.“quận chúa, nhanh lên, ngươi ra trước đi.” Nàng thò tay ra, kéo LPH lên bàn, sau đó giúp nàng ta trèo qua cửa sổ.Sau khi LPH thoát được ra ngoài, cũng đã nhìn thất có rất nhiều người hầu đang kéo đến, đám người bọn họ vô cùng lo sợ chạy đi lấy nước dập lửa, nhưng không biết tại sao, lửa không những không giảm đi, ngược lại còn cháy mạnh hơn, cả Duyệt Tâm các đều bị ngọn lửa hung bạo vây quanh, sắp sửa sụp xuống.“TDD, đưa tay cho ta, nhanh lên!” LPH khẩn trương đưa tay ra, muốn kéo TDD ra ngoài.Nhưng vào khoảnh khắc TDD giơ tay ra, đột nhiên một cột gỗ đang cháy rực từ bên trên rơi xuống.“aaaaa” thanh âm sắc nhọn vang lên, LPH không thể nào nhìn thấy được bóng dáng của TDD nữa, trước mắt nàng lúc này chỉ là những ngọn lửa đang bốc cháy bừng bừng.“TDD, TDD” LPH bị dọa cho ngây ngốc, đừng đó không ngừng hét lên, nhưng không hề nghe thấy tiếng đáp lại.Quản gia từ trong đám nô tài phát hiện ra LPH, không dám chậm trễ, vội vàng phái mấy người đến kéo LPH đang tâm tình hoảng loạn đến chỗ an toàn.“nhanh lên, thái tử phi vẫn còn ở trong đó, nhanh nhanh cứu người.” LPH vẫn kích động gầm lên, nước mắt cũng bất giác rơi xuống.Quản gia nghe được tin TDD vẫn còn mắc kẹt ở trong đó, ngay lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch, hoảng hốt phái thêm người tăng cường dập lửa.ở cửa thái tử phủ, BTH cùng nhị hoàng tử, tứ hoàng tử vừa mới tiến vào, đã nhìn thấy một đám nô tài sắc mặt hoang mang chạy đến trước mặt BTH.“có chuyện gì? Sao lại khẩn trương như vậy?” BTH hoài nghi hỏi.Lời vừa nói xong, lại phát hiện, ngoài đám thị vệ đang đứng ở ngoài cửa, xung quanh đều vô cùng vắng vẻ, ngay cả một người cũng không có.__Hồng Trần__
“TDD, chúng ta phải làm gì đây?” LPH hoảng sợ nhìn ngọn lửa đang ngày càng lớn dần, hoang mang kéo kéo góc áo của TDD. Nàng thật sự không thể ngờ được, vừa nãy vẫn còn đang tốt đẹp, sao có thể đột nhiên phát sinh đại hỏa, sẽ không phải là có người cố tình phóng hỏa chứ! TDD có nén lại nỗi hoang mang ở trong lòng, sau khi suy nghĩ một lát, ánh mắt tức thì liếc về phía cửa sổ ở bên phải, không nghĩ nhiều, vội vàng nói với LPH: “quận chúa, nhanh lên, mau giúp ta chuyển bàn qua chỗ kia.” LPH ngây ngốc gật đầu, cũng nhanh chóng cùng nàng chuyển bàn ghế, di chuyển đến phía bên phải, bên dưới cửa sổ bằng gỗ. Đột nhiên, có lẽ là dùng sức có nhiều, TDD cảm thấy bụng vô cùng đau, nàng khó khăn hít vào một hơi. “con ngoan! Đừng đạp nữa! chúng ta phải nhanh thoát khỏi đây.” TDD vừa chuyển bản, vừa an ủi đứa trẻ trong bụng. Nhưng đứa trẻ dường như trách nàng quá kích động, tâm trạng cũng kích động theo, không ngừng đạp loạn ở trong bụng nàng, TDD đau đến nỗi phải dừng lại, bàn tay nắm chặt thành bàn. “TDD, ngươi không sao chứ? Làm sao rồi, bụng đau lắm sao? @@” LPH cảm nhận được TDD không đi nữa, vội vàng hỏi. Nàng lắc lắc đầu, không trả lời LPH, mà sắc mặt trầm xuống, phẫn nộ trừng mắt nhìn phía bụng đang không ngừng lồi lên lõm xuống của mình. “đừng đạp nữa, nếu còn đạp nữa, nương của ngươi chết rồi, ngươi cũng đừng mong sống tiếp.” nàng lạnh lùng gầm lên. LPH há hốc mồm nhìn, người mẹ này, thật sự quá kh*ng b*, đứa trẻ còn chưa ra đời, đã bị uy h**p như vậy, vậy sau này còn phải nghĩ sao? Nàng thật sự cảm thấy đáng thương thay cho đứa trẻ trong bụng TDD. Nói cũng lạ, sau khi bị TDD uy h**p, đứa trẻ lại giống như biết nghe lời, ko tiếp tục quấy rối nữa, một cử động nhỏ cũng không dám động. Sau khi TDD chuyển được chiếc bàn đến phía dưới cửa sổ, tùy tiện nắm lấy một vật nào đó, ném ra bên ngoài cửa sổ, ngay lập tức vỡ tan tạo nên tiếng động lớn. “quận chúa, nhanh lên, ngươi ra trước đi.” Nàng thò tay ra, kéo LPH lên bàn, sau đó giúp nàng ta trèo qua cửa sổ. Sau khi LPH thoát được ra ngoài, cũng đã nhìn thất có rất nhiều người hầu đang kéo đến, đám người bọn họ vô cùng lo sợ chạy đi lấy nước dập lửa, nhưng không biết tại sao, lửa không những không giảm đi, ngược lại còn cháy mạnh hơn, cả Duyệt Tâm các đều bị ngọn lửa hung bạo vây quanh, sắp sửa sụp xuống. “TDD, đưa tay cho ta, nhanh lên!” LPH khẩn trương đưa tay ra, muốn kéo TDD ra ngoài. Nhưng vào khoảnh khắc TDD giơ tay ra, đột nhiên một cột gỗ đang cháy rực từ bên trên rơi xuống. “aaaaa” thanh âm sắc nhọn vang lên, LPH không thể nào nhìn thấy được bóng dáng của TDD nữa, trước mắt nàng lúc này chỉ là những ngọn lửa đang bốc cháy bừng bừng. “TDD, TDD” LPH bị dọa cho ngây ngốc, đừng đó không ngừng hét lên, nhưng không hề nghe thấy tiếng đáp lại. Quản gia từ trong đám nô tài phát hiện ra LPH, không dám chậm trễ, vội vàng phái mấy người đến kéo LPH đang tâm tình hoảng loạn đến chỗ an toàn. “nhanh lên, thái tử phi vẫn còn ở trong đó, nhanh nhanh cứu người.” LPH vẫn kích động gầm lên, nước mắt cũng bất giác rơi xuống. Quản gia nghe được tin TDD vẫn còn mắc kẹt ở trong đó, ngay lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch, hoảng hốt phái thêm người tăng cường dập lửa. ở cửa thái tử phủ, BTH cùng nhị hoàng tử, tứ hoàng tử vừa mới tiến vào, đã nhìn thấy một đám nô tài sắc mặt hoang mang chạy đến trước mặt BTH. “có chuyện gì? Sao lại khẩn trương như vậy?” BTH hoài nghi hỏi. Lời vừa nói xong, lại phát hiện, ngoài đám thị vệ đang đứng ở ngoài cửa, xung quanh đều vô cùng vắng vẻ, ngay cả một người cũng không có. __Hồng Trần__
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… “TDD, chúng ta phải làm gì đây?” LPH hoảng sợ nhìn ngọn lửa đang ngày càng lớn dần, hoang mang kéo kéo góc áo của TDD.Nàng thật sự không thể ngờ được, vừa nãy vẫn còn đang tốt đẹp, sao có thể đột nhiên phát sinh đại hỏa, sẽ không phải là có người cố tình phóng hỏa chứ!TDD có nén lại nỗi hoang mang ở trong lòng, sau khi suy nghĩ một lát, ánh mắt tức thì liếc về phía cửa sổ ở bên phải, không nghĩ nhiều, vội vàng nói với LPH: “quận chúa, nhanh lên, mau giúp ta chuyển bàn qua chỗ kia.”LPH ngây ngốc gật đầu, cũng nhanh chóng cùng nàng chuyển bàn ghế, di chuyển đến phía bên phải, bên dưới cửa sổ bằng gỗ.Đột nhiên, có lẽ là dùng sức có nhiều, TDD cảm thấy bụng vô cùng đau, nàng khó khăn hít vào một hơi.“con ngoan! Đừng đạp nữa! chúng ta phải nhanh thoát khỏi đây.” TDD vừa chuyển bản, vừa an ủi đứa trẻ trong bụng.Nhưng đứa trẻ dường như trách nàng quá kích động, tâm trạng cũng kích động theo, không ngừng đạp loạn ở trong bụng nàng, TDD đau đến nỗi phải dừng lại, bàn tay nắm chặt thành bàn.“TDD, ngươi không sao chứ? Làm sao rồi, bụng đau lắm sao? @@” LPH cảm nhận được TDD không đi nữa, vội vàng hỏi.Nàng lắc lắc đầu, không trả lời LPH, mà sắc mặt trầm xuống, phẫn nộ trừng mắt nhìn phía bụng đang không ngừng lồi lên lõm xuống của mình.“đừng đạp nữa, nếu còn đạp nữa, nương của ngươi chết rồi, ngươi cũng đừng mong sống tiếp.” nàng lạnh lùng gầm lên.LPH há hốc mồm nhìn, người mẹ này, thật sự quá kh*ng b*, đứa trẻ còn chưa ra đời, đã bị uy h**p như vậy, vậy sau này còn phải nghĩ sao? Nàng thật sự cảm thấy đáng thương thay cho đứa trẻ trong bụng TDD.Nói cũng lạ, sau khi bị TDD uy h**p, đứa trẻ lại giống như biết nghe lời, ko tiếp tục quấy rối nữa, một cử động nhỏ cũng không dám động.Sau khi TDD chuyển được chiếc bàn đến phía dưới cửa sổ, tùy tiện nắm lấy một vật nào đó, ném ra bên ngoài cửa sổ, ngay lập tức vỡ tan tạo nên tiếng động lớn.“quận chúa, nhanh lên, ngươi ra trước đi.” Nàng thò tay ra, kéo LPH lên bàn, sau đó giúp nàng ta trèo qua cửa sổ.Sau khi LPH thoát được ra ngoài, cũng đã nhìn thất có rất nhiều người hầu đang kéo đến, đám người bọn họ vô cùng lo sợ chạy đi lấy nước dập lửa, nhưng không biết tại sao, lửa không những không giảm đi, ngược lại còn cháy mạnh hơn, cả Duyệt Tâm các đều bị ngọn lửa hung bạo vây quanh, sắp sửa sụp xuống.“TDD, đưa tay cho ta, nhanh lên!” LPH khẩn trương đưa tay ra, muốn kéo TDD ra ngoài.Nhưng vào khoảnh khắc TDD giơ tay ra, đột nhiên một cột gỗ đang cháy rực từ bên trên rơi xuống.“aaaaa” thanh âm sắc nhọn vang lên, LPH không thể nào nhìn thấy được bóng dáng của TDD nữa, trước mắt nàng lúc này chỉ là những ngọn lửa đang bốc cháy bừng bừng.“TDD, TDD” LPH bị dọa cho ngây ngốc, đừng đó không ngừng hét lên, nhưng không hề nghe thấy tiếng đáp lại.Quản gia từ trong đám nô tài phát hiện ra LPH, không dám chậm trễ, vội vàng phái mấy người đến kéo LPH đang tâm tình hoảng loạn đến chỗ an toàn.“nhanh lên, thái tử phi vẫn còn ở trong đó, nhanh nhanh cứu người.” LPH vẫn kích động gầm lên, nước mắt cũng bất giác rơi xuống.Quản gia nghe được tin TDD vẫn còn mắc kẹt ở trong đó, ngay lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch, hoảng hốt phái thêm người tăng cường dập lửa.ở cửa thái tử phủ, BTH cùng nhị hoàng tử, tứ hoàng tử vừa mới tiến vào, đã nhìn thấy một đám nô tài sắc mặt hoang mang chạy đến trước mặt BTH.“có chuyện gì? Sao lại khẩn trương như vậy?” BTH hoài nghi hỏi.Lời vừa nói xong, lại phát hiện, ngoài đám thị vệ đang đứng ở ngoài cửa, xung quanh đều vô cùng vắng vẻ, ngay cả một người cũng không có.__Hồng Trần__