Không khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu…
Chương 178: Ai nói chúng ta là vợ chồng
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… Khi đã xác định không còn ai, BTN mới từ từ đẩy cảnh cửa phòng thuốc, nơi này là phòng thuốc của Ninh Vương phủ, bên trong có rất nhiều dược liệu, độc dược cũng như giải dược.BTN lục tung tất cả các ngăn kéo thuốc, hắn muốn tìm thuốc giải của Túy hồng nhan, nhưng tìm đi tìm lại vẫn không thể tìm thấy, một canh giờ cũng sắp trôi qua rồi, Trữ vương có thể quay lại bất cứ lúc nào.“Đáng chết, tại sao lại không có thuốc giải chứ?” hắn rủa thầm một tiếng, muốn quay người tiếp tục tìm kiếm, đột nhiên bay về phía chồng sách y dược xếp chồng chất trên bàn, suy nghĩ một hồi, liền cầm lên, lật qua vài trang, đột nhiên 3 chữ Túy hồng nhan đập vào mắt hắn.“Túy hồng nhan…” BTN vui mừng như điên, tìm thấy rồi, cuồi cùng cũng tìm thấy rồi, nói không chừng trong sách sẽ nói những điều liên quan đến cách giải.Chỉ là, khi hắn tiếp tục lật thềm vài trang nữa, lại bị bốn chữ “không có cách giải” làm cho choáng váng, hắn không dám tin cũng như không thể tiếp tục nhìn tiếp nữa, xem xong lời giải thích, hắn kinh hãi buông quyển sách trên tay ra.“Duyệt, ta sẽ không để cho nàng chết, sẽ không.”BTN hít một hơi dài lấy lại tinh thần, ánh mắt lóe lên chủ ý gì đó, sau đó nhặt quyển sách ở dưới đất lên nhét vào trong ngực, tiếp đo đi đến chỗ tủ thuốc tìm hai lọ thuốc rồi mới rời đi.Do ngày đại hôn của Thiên Liệt hoàng triều đều tổ chức ở trong hoàng cung, cho nên BTH và TDD, còn cả BTL cũng phải tiến cung từ sớm, chuẩn bị cho hôn sự.Đêm khuya, điện thái tử, BTH và TDD ngồi trước bàn dùng bữa khuya, đang chăm chú ăn, đột nhiên TDD lên tiếng hỏi.“một đêm trước khi thành thân, tân lang và nương tử không thể gặp mặt, tại sao giờ lại ở cùng nhau?”BTH cười cười, ân cần gắp cho nàng một miếng thịt bỏ vào bát, từ tốn giải thích.“bởi vì chúng ta sớm đã là phu thê rồi, chỉ là thành thân lần nữa, cho nên ta cũng không yêu cầu phụ hoàng sắp xếp thêm phòng làm gì, hơn nữa, hoàng cung khắp nơi đều là người của thái hậu và hoàng hậu, ta không yên tâm khi để nàng rời khỏi ta.”“ai nói chúng ta là vợ chồng, đừng có quên! Chàng đã đưa ta hưu thư rồi…hừ” TDD hậm hực nói, đặc biệt là hai chữ “hưu thư” ngữ điệu còn tăng lên gấp vài lần.BTH vuốt mồ hôi lạnh trên đầu, vội vàng ôm lấy eo của TDD, kéo nàng vào lòng.“Nương tử, hưu thư ta đã hủy rồi, không tính nữa, xin lỗi mà. Lúc đó khẳng định là do ta quên uống thuốc, cho nên đầu óc cũng hỏng luôn, vì thế mới viết hưu thư cho nàng, đừng giận nữa!” BTH cười nịnh nọt nói.TDD hừ một tiếng, ko chút do dự đẩy hắn ra, tiếp tục cắm đầu ăn cơm, trên mặt tuy tỏ ra tức giân, nhưng trong lòng lại đầy ắp tư vị ngọt ngào.BTH tươi cười, sủng nịnh giúp nàng lau đi vết dầu trên miệng, động tác không thể lường trước này làm cho đám cung nữ đứng ở cửa cũng phải tròn mắt nhìn, thái tử điện hạ và thái tử phi thật ngọt ngào nha.Hơn nữa, bon họ từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy ánh mắt dịu dàng như vậy của thái tử, thật hiếm thấy.Lúc này, viên tổng quản luôn theo phục vụ hoàng thượng tiến vào, nhìn thấy bộ dáng tình tứ của hai người, cảm thấy có chút ngại ngùng, nhưng vẫn đẩy cửa quấy rầy.“Thái tử điện hạ, hoàng thượng có việc tuyên chỉ thái tử phi đến thư phòng một chuyến, phiền thái tử phi mau chóng đi cùng nô tài.”“phụ hoàng có việc gì sao?” BTH có chút nghi hoặc hỏi.Lẽ nào NCT thật sự chạy đến chỗ phụ hoàng bẩm báo việc kia? Nếu không thì tại sao phụ hoàng lại triệu gặp TDD vào lúc này?__Hồng Trần__
Khi đã xác định không còn ai, BTN mới từ từ đẩy cảnh cửa phòng thuốc, nơi này là phòng thuốc của Ninh Vương phủ, bên trong có rất nhiều dược liệu, độc dược cũng như giải dược. BTN lục tung tất cả các ngăn kéo thuốc, hắn muốn tìm thuốc giải của Túy hồng nhan, nhưng tìm đi tìm lại vẫn không thể tìm thấy, một canh giờ cũng sắp trôi qua rồi, Trữ vương có thể quay lại bất cứ lúc nào. “Đáng chết, tại sao lại không có thuốc giải chứ?” hắn rủa thầm một tiếng, muốn quay người tiếp tục tìm kiếm, đột nhiên bay về phía chồng sách y dược xếp chồng chất trên bàn, suy nghĩ một hồi, liền cầm lên, lật qua vài trang, đột nhiên 3 chữ Túy hồng nhan đập vào mắt hắn. “Túy hồng nhan…” BTN vui mừng như điên, tìm thấy rồi, cuồi cùng cũng tìm thấy rồi, nói không chừng trong sách sẽ nói những điều liên quan đến cách giải. Chỉ là, khi hắn tiếp tục lật thềm vài trang nữa, lại bị bốn chữ “không có cách giải” làm cho choáng váng, hắn không dám tin cũng như không thể tiếp tục nhìn tiếp nữa, xem xong lời giải thích, hắn kinh hãi buông quyển sách trên tay ra. “Duyệt, ta sẽ không để cho nàng chết, sẽ không.” BTN hít một hơi dài lấy lại tinh thần, ánh mắt lóe lên chủ ý gì đó, sau đó nhặt quyển sách ở dưới đất lên nhét vào trong ngực, tiếp đo đi đến chỗ tủ thuốc tìm hai lọ thuốc rồi mới rời đi. Do ngày đại hôn của Thiên Liệt hoàng triều đều tổ chức ở trong hoàng cung, cho nên BTH và TDD, còn cả BTL cũng phải tiến cung từ sớm, chuẩn bị cho hôn sự. Đêm khuya, điện thái tử, BTH và TDD ngồi trước bàn dùng bữa khuya, đang chăm chú ăn, đột nhiên TDD lên tiếng hỏi. “một đêm trước khi thành thân, tân lang và nương tử không thể gặp mặt, tại sao giờ lại ở cùng nhau?” BTH cười cười, ân cần gắp cho nàng một miếng thịt bỏ vào bát, từ tốn giải thích. “bởi vì chúng ta sớm đã là phu thê rồi, chỉ là thành thân lần nữa, cho nên ta cũng không yêu cầu phụ hoàng sắp xếp thêm phòng làm gì, hơn nữa, hoàng cung khắp nơi đều là người của thái hậu và hoàng hậu, ta không yên tâm khi để nàng rời khỏi ta.” “ai nói chúng ta là vợ chồng, đừng có quên! Chàng đã đưa ta hưu thư rồi…hừ” TDD hậm hực nói, đặc biệt là hai chữ “hưu thư” ngữ điệu còn tăng lên gấp vài lần. BTH vuốt mồ hôi lạnh trên đầu, vội vàng ôm lấy eo của TDD, kéo nàng vào lòng. “Nương tử, hưu thư ta đã hủy rồi, không tính nữa, xin lỗi mà. Lúc đó khẳng định là do ta quên uống thuốc, cho nên đầu óc cũng hỏng luôn, vì thế mới viết hưu thư cho nàng, đừng giận nữa!” BTH cười nịnh nọt nói. TDD hừ một tiếng, ko chút do dự đẩy hắn ra, tiếp tục cắm đầu ăn cơm, trên mặt tuy tỏ ra tức giân, nhưng trong lòng lại đầy ắp tư vị ngọt ngào. BTH tươi cười, sủng nịnh giúp nàng lau đi vết dầu trên miệng, động tác không thể lường trước này làm cho đám cung nữ đứng ở cửa cũng phải tròn mắt nhìn, thái tử điện hạ và thái tử phi thật ngọt ngào nha. Hơn nữa, bon họ từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy ánh mắt dịu dàng như vậy của thái tử, thật hiếm thấy. Lúc này, viên tổng quản luôn theo phục vụ hoàng thượng tiến vào, nhìn thấy bộ dáng tình tứ của hai người, cảm thấy có chút ngại ngùng, nhưng vẫn đẩy cửa quấy rầy. “Thái tử điện hạ, hoàng thượng có việc tuyên chỉ thái tử phi đến thư phòng một chuyến, phiền thái tử phi mau chóng đi cùng nô tài.” “phụ hoàng có việc gì sao?” BTH có chút nghi hoặc hỏi. Lẽ nào NCT thật sự chạy đến chỗ phụ hoàng bẩm báo việc kia? Nếu không thì tại sao phụ hoàng lại triệu gặp TDD vào lúc này? __Hồng Trần__
Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử PhiTác giả: Bình TửTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhông khí buổi sớm thật trong lành, những tia nắng mặt trời tinh nghịch nhảy múa qua ô cửa sổ. Và trên chiếc giường êm ái rộng thênh thang, một dáng nữ nhỏ nhắn yêu kiều vẫn đang say giấc, chiếc ga trải giường trắng muốt cùng với những đốm đen khuất sáng rơi vung vãi trên bề mặt tạo nên một sự tương phản rõ rệt. Người trên giường thì vẫn ngủ, dáng vẻ mệt mỏi của cô khiến cho ngay cả ánh mắt trời ấm áp cũng không nỡ làm phiền hàng mi đang no giấc. Tiếc là mộng có đẹp đến mấy thì cuối cùng cũng phải tỉnh giấc để đón chào một ngày mới tới. Tiếng chuông của chiếc điện thoại đặt trên chiếc bàn cạnh giường bỗng vang lên ầm ĩ… Cô gái đang say giấc trên giường ngay lập tức nhăn mặt chau mày, nhanh như cắt chộp lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi, nóng nảy hét lên: “Đồ khùng, sớm thế này mà đã gọi điện đến làm phiền người ta!!!”. “Tô Duyệt Duyệt, nếu cô thật sự muốn rút khỏi tổ chức thì cứ việc ngủ, KHÔNG VẤN ĐỀ NHÁ!!!” – Đầu dây bên kia truyền tới một tràng âm thanh đầy nộ khí, đủ để con sâu… Khi đã xác định không còn ai, BTN mới từ từ đẩy cảnh cửa phòng thuốc, nơi này là phòng thuốc của Ninh Vương phủ, bên trong có rất nhiều dược liệu, độc dược cũng như giải dược.BTN lục tung tất cả các ngăn kéo thuốc, hắn muốn tìm thuốc giải của Túy hồng nhan, nhưng tìm đi tìm lại vẫn không thể tìm thấy, một canh giờ cũng sắp trôi qua rồi, Trữ vương có thể quay lại bất cứ lúc nào.“Đáng chết, tại sao lại không có thuốc giải chứ?” hắn rủa thầm một tiếng, muốn quay người tiếp tục tìm kiếm, đột nhiên bay về phía chồng sách y dược xếp chồng chất trên bàn, suy nghĩ một hồi, liền cầm lên, lật qua vài trang, đột nhiên 3 chữ Túy hồng nhan đập vào mắt hắn.“Túy hồng nhan…” BTN vui mừng như điên, tìm thấy rồi, cuồi cùng cũng tìm thấy rồi, nói không chừng trong sách sẽ nói những điều liên quan đến cách giải.Chỉ là, khi hắn tiếp tục lật thềm vài trang nữa, lại bị bốn chữ “không có cách giải” làm cho choáng váng, hắn không dám tin cũng như không thể tiếp tục nhìn tiếp nữa, xem xong lời giải thích, hắn kinh hãi buông quyển sách trên tay ra.“Duyệt, ta sẽ không để cho nàng chết, sẽ không.”BTN hít một hơi dài lấy lại tinh thần, ánh mắt lóe lên chủ ý gì đó, sau đó nhặt quyển sách ở dưới đất lên nhét vào trong ngực, tiếp đo đi đến chỗ tủ thuốc tìm hai lọ thuốc rồi mới rời đi.Do ngày đại hôn của Thiên Liệt hoàng triều đều tổ chức ở trong hoàng cung, cho nên BTH và TDD, còn cả BTL cũng phải tiến cung từ sớm, chuẩn bị cho hôn sự.Đêm khuya, điện thái tử, BTH và TDD ngồi trước bàn dùng bữa khuya, đang chăm chú ăn, đột nhiên TDD lên tiếng hỏi.“một đêm trước khi thành thân, tân lang và nương tử không thể gặp mặt, tại sao giờ lại ở cùng nhau?”BTH cười cười, ân cần gắp cho nàng một miếng thịt bỏ vào bát, từ tốn giải thích.“bởi vì chúng ta sớm đã là phu thê rồi, chỉ là thành thân lần nữa, cho nên ta cũng không yêu cầu phụ hoàng sắp xếp thêm phòng làm gì, hơn nữa, hoàng cung khắp nơi đều là người của thái hậu và hoàng hậu, ta không yên tâm khi để nàng rời khỏi ta.”“ai nói chúng ta là vợ chồng, đừng có quên! Chàng đã đưa ta hưu thư rồi…hừ” TDD hậm hực nói, đặc biệt là hai chữ “hưu thư” ngữ điệu còn tăng lên gấp vài lần.BTH vuốt mồ hôi lạnh trên đầu, vội vàng ôm lấy eo của TDD, kéo nàng vào lòng.“Nương tử, hưu thư ta đã hủy rồi, không tính nữa, xin lỗi mà. Lúc đó khẳng định là do ta quên uống thuốc, cho nên đầu óc cũng hỏng luôn, vì thế mới viết hưu thư cho nàng, đừng giận nữa!” BTH cười nịnh nọt nói.TDD hừ một tiếng, ko chút do dự đẩy hắn ra, tiếp tục cắm đầu ăn cơm, trên mặt tuy tỏ ra tức giân, nhưng trong lòng lại đầy ắp tư vị ngọt ngào.BTH tươi cười, sủng nịnh giúp nàng lau đi vết dầu trên miệng, động tác không thể lường trước này làm cho đám cung nữ đứng ở cửa cũng phải tròn mắt nhìn, thái tử điện hạ và thái tử phi thật ngọt ngào nha.Hơn nữa, bon họ từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy ánh mắt dịu dàng như vậy của thái tử, thật hiếm thấy.Lúc này, viên tổng quản luôn theo phục vụ hoàng thượng tiến vào, nhìn thấy bộ dáng tình tứ của hai người, cảm thấy có chút ngại ngùng, nhưng vẫn đẩy cửa quấy rầy.“Thái tử điện hạ, hoàng thượng có việc tuyên chỉ thái tử phi đến thư phòng một chuyến, phiền thái tử phi mau chóng đi cùng nô tài.”“phụ hoàng có việc gì sao?” BTH có chút nghi hoặc hỏi.Lẽ nào NCT thật sự chạy đến chỗ phụ hoàng bẩm báo việc kia? Nếu không thì tại sao phụ hoàng lại triệu gặp TDD vào lúc này?__Hồng Trần__