Tác giả:

Ngoài trời mưa xối xả, tôi nghe tiếng mưa càng lúc càng lớn, có chút thất thần. Từ xưa đến giờ tôi đã có thói quen chu đáo, trong cặp xách là hai chiếc ô, một là để cho mình dùng, cái còn lại là chuẩn bị cho Tống Tử Trác. Tống Tử Trác là Đại thiếu gia nhà Tống gia. Tống gia quyền thế ngập trời, trên khắp cái đất Kyoto quyền quý này, có lẽ Tống gia được coi là đỉnh cao của đỉnh cao. Tống Tử Trác lại là Đại thiếu gia Tống gia, được nhận hàng vạn hàng nghìn sủng ái, thân phận của cậu ta đương nhiên không cần nói cũng biết là vô cùng quý giá. Còn tôi lại là người hầu của Tống Tử Trác, người hầu đã theo cậu ta từ nhỏ đến lớn. Từ hồi tôi vẫn còn lơ mơ với mọi chuyện, cha tôi vẫn thường dặn dò, phải nghe theo lời Thiếu gia nói, chăm sóc tốt cho Thiếu gia, trông chừng tốt Thiếu gia, bảo vệ Thiếu gia thật chu đáo, phải sớm hiểu chuyện, không được làm Thiếu gia tức giận, cũng đừng khiến Thiếu gia phải thương tâm, thất vọng… “Thiếu gia” mà cha tôi nhắc tới không ai khác chính là Tống Tử Trác.…

Truyện chữ