Tác giả:

Đồng hồ báo thức vang lên. …… Ồn quá đi. Tương Duyệt mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, cố hết sức nâng tay ấn tắt chuông báo, vẫn còn cảm thấy buồn ngủ. Cậu nằm lại một chút, ý thức được nếu còn tiếp tục như vậy thì sẽ đến trường muộn, sau đó mới không cam nguyện đứng dậy, rửa mặt, c** đ* ngủ, mặc đồng phục vào. Cậu đang theo học tại một trường tư nhân, nội quy trường học vô cùng nghiêm khắc, nếu đi học muộn, hơn phân nửa sẽ bị xử phạt, mặc dù trong nội quy không có hình phạt nào là về thể xác, thế nhưng nếu vi phạm vẫn có thể bị phạt đi quét văn phòng hoặc nhổ cỏ dại vào giờ nghỉ trưa. Tương Duyệt chậm rì rì đi xuống lầu, hai người cha của cậu đã ngồi trước bàn ăn, một người đang đọc báo, người còn lại thì uống cà phê. Cậu ngồi xuống ghế của mình, nhớ tới kỳ nghỉ đông tốt đẹp hôm nay đã chấm dứt, không khỏi trào lên một trận bi thương. _Sao thế, sao mặt mày lại uể oải như vậy? – Tuyên Hòa có chút buồn cười nhéo nhéo mặt cậu. _Ba đừng làm thế…đau đó! – Cậu hàm hồ kháng nghị. Tuyên Hòa thu tay về…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...