Mùa đông năm nay vô cùng lạnh giá, Mạnh Uyển nằm trong cái chăn ấm áp. Thoáng chốc, nàng cho rằng mình đã trở về quãng thời gian lúc tám, chín tuổi. Nàng còn nhớ rõ Tam điện hạ một thân áo trắng, đầu đội ngọc quan vô c*̀ng anh tuấn. Đôi mắt hắn đẹp đến động lòng người, giọng nói dịu dàng, ôn nhu. Hắn luôn nhìn nàng tràn đầy cưng chiều, sủng nịnh, dường như hắn cảm thấy nàng bưng trà rót nước rất mệt mỏi. Mạnh Uyển không biết vì sao bây giờ lại nghĩ đến Triệu Sâm, hay lòng nàng vẫn chưa thật sự quên được hắn. Nếu không nàng sẽ không kháng cự việc viên phòng với Tô Ký Trần, đối xử với hắn c*̃ng lạnh lùng và mang đầy ai oán. Năm ấy ngày ấy, mặt trời rực rỡ như lửa, nàng còn là một thiếu nữ ngồi trong kiệu, dự định đến Thư Họa Trai lựa chọn một ít bút mới, nàng vốn không thích khoa trương, càng không muốn làm phiền chủ quán đưa đồ vào phủ, nhưng sau này nàng đã cực kỳ hối hận tại sao khi đó mình không ở yên trong nhà mà lại…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...