Xoay xoay xoay.........! Lỗ hổng thời gian đang quay hai người họ như chong chóng, họ bị tách nhau ra mỗi người một hướng. Do đó, Cổ Huyết bị hất văng xuống mặt đất trước tiên. Hắn rơi từ độ cao không thể đo đếm đáp thẳng ngay chuồng ngựa, mấy con ngựa hoảng loạn nhảy dựng lên hí hí vài cái rồi co cẳng phóng như bay ra khỏi trại ngựa ở nội thành. Thật may hắn rơi vào máng rơm người ngợm rơm dính đầy toàn mùi phân ngựa, hắn bật dậy phủi mông đứng lên dòm ngó xung quanh. " Không có ai! " Hắn lẩm nhẩm rồi tìm đường ra ngoài thám thính tình hình, bên ngoài thành đông đúc dân cư qua lại. Nấp sau bức tường quan sát, gã Cổ Huyết nhận ra mình đã về đến quê hương. Hắn lang thang ngoài đường đảo mắt nhìn hàng loạt dòng người nhằm kiếm tung tích của Lâm Tử nhưng vô vọng. Bất chợt phía sau có hai người một nam một nữ lưng giắt thanh kiếm bước nhanh tới chỗ Cổ Huyết mừng rỡ bái kiến hắn ta. " Thưa Quốc Vương! Cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy ngài! " Nam nhân nét mặt anh tuấn gói hai tay chắp cúi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...