Tác giả:

Tác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí…

Chương 177: Vì em,a nh nguyện ý

Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng YêuTác giả: An Chỉ ManhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí… Anh cũng đoán anh ta đang lừa mình, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến cô, anh tuyệt đối không để kẻ tiểu nhân được lợi.Tống Húc đương nhiên là nói dối anh, ai bảo anh từ nhỏ đã luôn bắt nạt mình, hiếm lắm anh mới có cơ hội, haha….Chỉ cần nghĩ đến anh gặp cô gái mà anh thích, dáng vẻ chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, anh liền buồn cười chết mất.Một đêm này, An Chỉ Manh ngủ rất ngon.Lúc cô tỉnh lại, bên cạnh sớm đã không còn anh.Xuống lầu ăn qua bữa sáng, quản gia đợi đã lâu."An tiểu thư, mời cô theo tôi.""Đi đâu?""Tổng Thống tiên sinh nói, tòa pháo đài này đã bị người ta để mắt tới rồi. Vì sự yên tĩnh của cô, chúng ta sẽ chuyển tới nơi khác!""Đổi tòa thành?""Ừm, đồ đạc của cô tôi sẽ baỏ người thu dọn rồi mang tới. Cô cứ đi theo tôi!"Cô theo sau quản gia, đến bãi đỗ xe! Lần này xuất hành, trong trong ngoài ngoài đều có mấy chục thị vệ.Xe ba hàng, cô ngồi ở ở giữa, trước sau đâu cũng có người bảo hộ.Xe bảo vệ đi trước nhìn trái phải, thấy không có mối nguy hiểm mới để xe cô đi tiếp.Không biết là do thấy thị vệ nhiều, hay do một nguyên nhân khác, mà con đường hôm nay khá yên tĩnh.Hơn một giờ sau."Đến rồi, An tiểu thư, mời cô!"Cô bước xuống xe, đập vào mắt đầu tiên chính là một thảm cỏ rộng, bên trong ong bướm dập dờn quanh hoa mật, ở một góc còn có thể nhìn thấy chú thỏ chơi đùa trong bụi hoa.Giữa thảm cỏ là tòa thành tinh xảo.Tòa thành sơn màu trắng mang phong cách cổ điển, trên hàng rào có rất nhiều tường vi leo bám. Nhìn qua, thật khiến người ta liên tưởng đến tòa lâu đài trong cổ tích, bên trong tòa lâu đài đó có công chúa, còn có Quốc vương cùng Vương Hậu.Đẩy cửa lớn đầy hoa hồng, bước vào, lọt vào trong tầm mắt là một vòi phun cực lớn.Bên cạnh vòi phun còn có rất nhiều đóa hồng bạch, trắng như tuyết, nhìn vô cùng thích mắt."An tiểu thư, cô có thích không?""Thích lắm!" Đây quả thực là lâu đài trong mơ của cô, mỗi cô gái đều mơ ước như vậy, nhưng dường như đều chỉ là điều hoang đường.Có vương tử sủng ái vợ mình như vậy, phải tu mấy kiếp. "An tiểu thư, thích là tốt rồi! Đây chính là nơi Tổng Thống tiên sinh tự tay thiét kế một tháng trước, chuẩn bị bất ngờ tại lễ đính hôn cho cô. Mỗi cành cây ngọn cỏ nơi này đều là dựa trên sự yêu thích của cô mà trồng. "Quản gia nhìn dáng vẻ cảm động của cô, cảm thấy yên lòng hơn.Đi vào tòa thành, phát hiện ra từ những viên gạch ngói, cho đến kiểu thiết kế đều được nữ tính hóa.So sánh với tòa thành nghiêm nghị của tổng thống, quả thực là hai loại phong cách khác nhau.Tòa thành tổng thống rất lớn. Mỗi chi tiết đều được thiết kế bởi nhà thiết kế, kĩ sư chuyên ngiệp hàng đầu. Nhưng quá nam tính hóa, băng lãnh hóa.Nơi này hoàn toàn ngược lại.Mặt đất tấm thảm, không còn là Lãnh Băng Băng hắc sắc, lại là phấn lam sắc, nhìn lấy liền tốt có yêu tâm.Quản gia mỉm cười đi theo sau lưng cô, nhìn cô vui vẻ, đáy lòng cũng vui theo.Tổng thống lần đầu tiên tận tâm xây dựng một tòa thành như vậy.Nhà ăn cũng là nơi ấm áp chứ không lạnh lẽo, rộng lớn như nhà ăn ở phủ tổng thống. Bàn ăn nhỏ ngay dưới đèn chùm lớn!!!Đây là muốn có bao nhiêu gào, tài năng đem Krystal làm thành cơm Tây bàn.Ghế làm từ pha lê trong suốt, viền màu hồng, dưới ánh đèn chiếu rọi khiến tâm hồn ta lâng lâng.

Anh cũng đoán anh ta đang lừa mình, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến cô, anh tuyệt đối không để kẻ tiểu nhân được lợi.

Tống Húc đương nhiên là nói dối anh, ai bảo anh từ nhỏ đã luôn bắt nạt mình, hiếm lắm anh mới có cơ hội, haha….

Chỉ cần nghĩ đến anh gặp cô gái mà anh thích, dáng vẻ chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, anh liền buồn cười chết mất.

Một đêm này, An Chỉ Manh ngủ rất ngon.

Lúc cô tỉnh lại, bên cạnh sớm đã không còn anh.

Xuống lầu ăn qua bữa sáng, quản gia đợi đã lâu."An tiểu thư, mời cô theo tôi."

"Đi đâu?"

"Tổng Thống tiên sinh nói, tòa pháo đài này đã bị người ta để mắt tới rồi. Vì sự yên tĩnh của cô, chúng ta sẽ chuyển tới nơi khác!"

"Đổi tòa thành?"

"Ừm, đồ đạc của cô tôi sẽ baỏ người thu dọn rồi mang tới. Cô cứ đi theo tôi!"

Cô theo sau quản gia, đến bãi đỗ xe! Lần này xuất hành, trong trong ngoài ngoài đều có mấy chục thị vệ.

Xe ba hàng, cô ngồi ở ở giữa, trước sau đâu cũng có người bảo hộ.

Xe bảo vệ đi trước nhìn trái phải, thấy không có mối nguy hiểm mới để xe cô đi tiếp.

Không biết là do thấy thị vệ nhiều, hay do một nguyên nhân khác, mà con đường hôm nay khá yên tĩnh.

Hơn một giờ sau.

"Đến rồi, An tiểu thư, mời cô!"

Cô bước xuống xe, đập vào mắt đầu tiên chính là một thảm cỏ rộng, bên trong ong bướm dập dờn quanh hoa mật, ở một góc còn có thể nhìn thấy chú thỏ chơi đùa trong bụi hoa.

Giữa thảm cỏ là tòa thành tinh xảo.

Tòa thành sơn màu trắng mang phong cách cổ điển, trên hàng rào có rất nhiều tường vi leo bám. Nhìn qua, thật khiến người ta liên tưởng đến tòa lâu đài trong cổ tích, bên trong tòa lâu đài đó có công chúa, còn có Quốc vương cùng Vương Hậu.

Đẩy cửa lớn đầy hoa hồng, bước vào, lọt vào trong tầm mắt là một vòi phun cực lớn.Bên cạnh vòi phun còn có rất nhiều đóa hồng bạch, trắng như tuyết, nhìn vô cùng thích mắt.

"An tiểu thư, cô có thích không?"

"Thích lắm!" Đây quả thực là lâu đài trong mơ của cô, mỗi cô gái đều mơ ước như vậy, nhưng dường như đều chỉ là điều hoang đường.

Có vương tử sủng ái vợ mình như vậy, phải tu mấy kiếp. 

"An tiểu thư, thích là tốt rồi! Đây chính là nơi Tổng Thống tiên sinh tự tay thiét kế một tháng trước, chuẩn bị bất ngờ tại lễ đính hôn cho cô. Mỗi cành cây ngọn cỏ nơi này đều là dựa trên sự yêu thích của cô mà trồng. "

Quản gia nhìn dáng vẻ cảm động của cô, cảm thấy yên lòng hơn.

Đi vào tòa thành, phát hiện ra từ những viên gạch ngói, cho đến kiểu thiết kế đều được nữ tính hóa.

So sánh với tòa thành nghiêm nghị của tổng thống, quả thực là hai loại phong cách khác nhau.

Tòa thành tổng thống rất lớn. Mỗi chi tiết đều được thiết kế bởi nhà thiết kế, kĩ sư chuyên ngiệp hàng đầu. 

Nhưng quá nam tính hóa, băng lãnh hóa.

Nơi này hoàn toàn ngược lại.

Mặt đất tấm thảm, không còn là Lãnh Băng Băng hắc sắc, lại là phấn lam sắc, nhìn lấy liền tốt có yêu tâm.

Quản gia mỉm cười đi theo sau lưng cô, nhìn cô vui vẻ, đáy lòng cũng vui theo.

Tổng thống lần đầu tiên tận tâm xây dựng một tòa thành như vậy.

Nhà ăn cũng là nơi ấm áp chứ không lạnh lẽo, rộng lớn như nhà ăn ở phủ tổng thống. 

Bàn ăn nhỏ ngay dưới đèn chùm lớn!!!

Đây là muốn có bao nhiêu gào, tài năng đem Krystal làm thành cơm Tây bàn.

Ghế làm từ pha lê trong suốt, viền màu hồng, dưới ánh đèn chiếu rọi khiến tâm hồn ta lâng lâng.

Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng YêuTác giả: An Chỉ ManhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí… Anh cũng đoán anh ta đang lừa mình, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến cô, anh tuyệt đối không để kẻ tiểu nhân được lợi.Tống Húc đương nhiên là nói dối anh, ai bảo anh từ nhỏ đã luôn bắt nạt mình, hiếm lắm anh mới có cơ hội, haha….Chỉ cần nghĩ đến anh gặp cô gái mà anh thích, dáng vẻ chỉ có thể nhìn mà không thể ăn, anh liền buồn cười chết mất.Một đêm này, An Chỉ Manh ngủ rất ngon.Lúc cô tỉnh lại, bên cạnh sớm đã không còn anh.Xuống lầu ăn qua bữa sáng, quản gia đợi đã lâu."An tiểu thư, mời cô theo tôi.""Đi đâu?""Tổng Thống tiên sinh nói, tòa pháo đài này đã bị người ta để mắt tới rồi. Vì sự yên tĩnh của cô, chúng ta sẽ chuyển tới nơi khác!""Đổi tòa thành?""Ừm, đồ đạc của cô tôi sẽ baỏ người thu dọn rồi mang tới. Cô cứ đi theo tôi!"Cô theo sau quản gia, đến bãi đỗ xe! Lần này xuất hành, trong trong ngoài ngoài đều có mấy chục thị vệ.Xe ba hàng, cô ngồi ở ở giữa, trước sau đâu cũng có người bảo hộ.Xe bảo vệ đi trước nhìn trái phải, thấy không có mối nguy hiểm mới để xe cô đi tiếp.Không biết là do thấy thị vệ nhiều, hay do một nguyên nhân khác, mà con đường hôm nay khá yên tĩnh.Hơn một giờ sau."Đến rồi, An tiểu thư, mời cô!"Cô bước xuống xe, đập vào mắt đầu tiên chính là một thảm cỏ rộng, bên trong ong bướm dập dờn quanh hoa mật, ở một góc còn có thể nhìn thấy chú thỏ chơi đùa trong bụi hoa.Giữa thảm cỏ là tòa thành tinh xảo.Tòa thành sơn màu trắng mang phong cách cổ điển, trên hàng rào có rất nhiều tường vi leo bám. Nhìn qua, thật khiến người ta liên tưởng đến tòa lâu đài trong cổ tích, bên trong tòa lâu đài đó có công chúa, còn có Quốc vương cùng Vương Hậu.Đẩy cửa lớn đầy hoa hồng, bước vào, lọt vào trong tầm mắt là một vòi phun cực lớn.Bên cạnh vòi phun còn có rất nhiều đóa hồng bạch, trắng như tuyết, nhìn vô cùng thích mắt."An tiểu thư, cô có thích không?""Thích lắm!" Đây quả thực là lâu đài trong mơ của cô, mỗi cô gái đều mơ ước như vậy, nhưng dường như đều chỉ là điều hoang đường.Có vương tử sủng ái vợ mình như vậy, phải tu mấy kiếp. "An tiểu thư, thích là tốt rồi! Đây chính là nơi Tổng Thống tiên sinh tự tay thiét kế một tháng trước, chuẩn bị bất ngờ tại lễ đính hôn cho cô. Mỗi cành cây ngọn cỏ nơi này đều là dựa trên sự yêu thích của cô mà trồng. "Quản gia nhìn dáng vẻ cảm động của cô, cảm thấy yên lòng hơn.Đi vào tòa thành, phát hiện ra từ những viên gạch ngói, cho đến kiểu thiết kế đều được nữ tính hóa.So sánh với tòa thành nghiêm nghị của tổng thống, quả thực là hai loại phong cách khác nhau.Tòa thành tổng thống rất lớn. Mỗi chi tiết đều được thiết kế bởi nhà thiết kế, kĩ sư chuyên ngiệp hàng đầu. Nhưng quá nam tính hóa, băng lãnh hóa.Nơi này hoàn toàn ngược lại.Mặt đất tấm thảm, không còn là Lãnh Băng Băng hắc sắc, lại là phấn lam sắc, nhìn lấy liền tốt có yêu tâm.Quản gia mỉm cười đi theo sau lưng cô, nhìn cô vui vẻ, đáy lòng cũng vui theo.Tổng thống lần đầu tiên tận tâm xây dựng một tòa thành như vậy.Nhà ăn cũng là nơi ấm áp chứ không lạnh lẽo, rộng lớn như nhà ăn ở phủ tổng thống. Bàn ăn nhỏ ngay dưới đèn chùm lớn!!!Đây là muốn có bao nhiêu gào, tài năng đem Krystal làm thành cơm Tây bàn.Ghế làm từ pha lê trong suốt, viền màu hồng, dưới ánh đèn chiếu rọi khiến tâm hồn ta lâng lâng.

Chương 177: Vì em,a nh nguyện ý