Tác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí…
Chương 234: Muốn đi sao
Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng YêuTác giả: An Chỉ ManhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí… mấy người bên cạnh bị nét mặt của bé chọc cho cười ha ha, không khí ngột ngạt cũng hòa hoãn một chút.Mấy người trực tiếp xem thực đơn tùy ý gọi mấy món khách nhân thường gọi đồ ăn, đồ ăn mang lên rất nhanh rồi."Đúng rồi, lần này có phim cổ trang đang tìm người mới làm nhân vật chính, các người có hứng thú đi thử hay không!""người mới làm nữ chính sao? Vì cái gì? đạo diễn này cũng không khỏi quá mức lớn gan rồi!" Huyên Huyên thay mấy người nói ra nghi hoặc.Anh nuốt đồ ăn vào trong miệng, chậm rãi lau miệng."Việc này là thật, đạo diễn nói hiện tại điểm tất cả mọi người nhìn phát chán, muốn thử người mới xem! nếu các người cảm thấy hứng thú, có thể gọi Điện tìm anh, nói tôi giới thiệu!" Từ trong ngực móc ra danh thiếp, đưa cho mấy người!An Chỉ Manh cầm lấy danh thiếp, mấy người nhìn thấy danh thiếp đen nhánh, hai tay kích động phát run."Manh Manh, đây là sự thực sao?""Tôi muốn hẳn là thật!""Lại là anh An Đạo! thần tượng của chúng ta!" Chỉ cần An Đạo nguyện ý nâng đỡ nữ chính, toàn diện đều phát hỏa rồi.rối tinh rối mù, mỗi bộ phim truyền hình điện ảnh do anh đạo diễn, đều là tinh phẩm.Nhưng anh cũng rất khó cho ra một bộ tác phẩm, làm nữ chính cho anh coi trọng, đường tương lai làm ngôi sao khẳng định rộng rãi bằng phẳng."Muốn đi sao?" Huyên Huyên hỏi ý nghĩ của mọi người.Nhu Nhu không chút nghĩ ngợi trả lời. "đi! Không đi là ngu ngốc!" thời cơ tốt như thế, có cô gái nào học điện ảnh truyền hình không muốn tương lai biến thành đại minh tinh nổi danh.Hai người nhìn về phía An Chỉ Manh một mực không lên tiếng."Manh Manh, cậu đi không?""Tôi..." Cô cũng rất muốn đi, nhưng cô có thể đi sao?Hai người sáng tỏ gật đầu. "cậu về nhà hỏi tổng thống đại nhân nhà cậu một chút đi!" đáy lòng các cô vì cô tìm được một người đàn ông yêu cô, đối tốt với cô cảm thấy cao hứng.Nhưng người đàn ông này quá mức bá đạo, bá đạo yêu sẽ làm cho người ngạt thở.Một người chỉ có người đàn ông yêu mình, không có trời cao biển rộng của riêng mình, không sớm thì muộn cũng sẽ khô héo thôi.Nhìn thấy hai người cúi đầu hưng phấn thảo luận thử sức ngày ấy, mặc cái gì, đóng vai như thế nào cho đạo diễn lưu lại hảo cảm.Đáy lòng có nhàn nhạt mất mác!Bữa cơm này, sau khi cùng ăn vô vị tẻ nhạt.Mấy người đi ra, liền phát hiện xe tổng thống đã đứng ở ngoài cửa!An Chỉ Manh Nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe, mặt âm trầm, có chút khiếp đảm."Các cậu đi về trước đi! Tôi đi về trước!"" tốt! Trên đường cẩn thận một chút!" Nhu Nhu nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe cường đại khí tràng, đáy lòng có chút vì cô lo lắng.đại nhân vật cao cao tại thượng như thế, thật thích hợp với Manh Manh sao?mắt Bùi Á Hạo khiêu khích nhìn người đàn ông trong cửa sổ xe, im ắng mang theo hai người rời đi.Còn lại một lớn một nhỏ, thân thể rụt lại, yên lặng ngồi lên xe.An Chỉ Manh xô Kha Trạch Vũ ngồi ở bên cạnh anh, Kha Trạch Vũ mới không phải ngốc đi đụng họng súng, kiên quyết lắc đầu. Nhanh chóng ngồi ở trên ghế lái phụ phía trước, đem phía sau để cho bọn họ.An Chỉ Manh lo sợ bất an ngồi ở bên cạnh anh, khóe miệng cực lực kéo ra một nụ cười ngọt ngào."hôm nay anh tan tầm thực sớm!" Hiện tại mới một chút, anh làm sao có thể tan việc đây! Còn bị bắt chân tướng.Cận Tư Hàn trầm mặt, giữ im lặng!Anh sợ cô ở trường học như thiêu thân, cố ý bỏ ra tất cả công việc đến bồi cô.Không nghĩ tới đến trường học, lấy được kết quả là cô đã báo danh, còn theo người đàn ông kia vừa nói vừa cười đi ăn cơm rồi!Anh thì cơm trưa cũng chưa ăn, một mực ở ngoài cửa chờ! Đợi chừng hơn một giờ, mới thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ cười híp mắt đi tới.An Chỉ Manh lấy tay thọc Kha Trạch Vũ trước mặt, dùng mắt thần uy h**p bé!
mấy người bên cạnh bị nét mặt của bé chọc cho cười ha ha, không khí ngột ngạt cũng hòa hoãn một chút.
Mấy người trực tiếp xem thực đơn tùy ý gọi mấy món khách nhân thường gọi đồ ăn, đồ ăn mang lên rất nhanh rồi.
"Đúng rồi, lần này có phim cổ trang đang tìm người mới làm nhân vật chính, các người có hứng thú đi thử hay không!"
"người mới làm nữ chính sao? Vì cái gì? đạo diễn này cũng không khỏi quá mức lớn gan rồi!" Huyên Huyên thay mấy người nói ra nghi hoặc.
Anh nuốt đồ ăn vào trong miệng, chậm rãi lau miệng.
"Việc này là thật, đạo diễn nói hiện tại điểm tất cả mọi người nhìn phát chán, muốn thử người mới xem! nếu các người cảm thấy hứng thú, có thể gọi Điện tìm anh, nói tôi giới thiệu!" Từ trong ngực móc ra danh thiếp, đưa cho mấy người!
An Chỉ Manh cầm lấy danh thiếp, mấy người nhìn thấy danh thiếp đen nhánh, hai tay kích động phát run.
"Manh Manh, đây là sự thực sao?"
"Tôi muốn hẳn là thật!"
"Lại là anh An Đạo! thần tượng của chúng ta!" Chỉ cần An Đạo nguyện ý nâng đỡ nữ chính, toàn diện đều phát hỏa rồi.
rối tinh rối mù, mỗi bộ phim truyền hình điện ảnh do anh đạo diễn, đều là tinh phẩm.
Nhưng anh cũng rất khó cho ra một bộ tác phẩm, làm nữ chính cho anh coi trọng, đường tương lai làm ngôi sao khẳng định rộng rãi bằng phẳng.
"Muốn đi sao?" Huyên Huyên hỏi ý nghĩ của mọi người.
Nhu Nhu không chút nghĩ ngợi trả lời. "đi! Không đi là ngu ngốc!" thời cơ tốt như thế, có cô gái nào học điện ảnh truyền hình không muốn tương lai biến thành đại minh tinh nổi danh.
Hai người nhìn về phía An Chỉ Manh một mực không lên tiếng.
"Manh Manh, cậu đi không?"
"Tôi..." Cô cũng rất muốn đi, nhưng cô có thể đi sao?
Hai người sáng tỏ gật đầu. "cậu về nhà hỏi tổng thống đại nhân nhà cậu một chút đi!" đáy lòng các cô vì cô tìm được một người đàn ông yêu cô, đối tốt với cô cảm thấy cao hứng.
Nhưng người đàn ông này quá mức bá đạo, bá đạo yêu sẽ làm cho người ngạt thở.
Một người chỉ có người đàn ông yêu mình, không có trời cao biển rộng của riêng mình, không sớm thì muộn cũng sẽ khô héo thôi.
Nhìn thấy hai người cúi đầu hưng phấn thảo luận thử sức ngày ấy, mặc cái gì, đóng vai như thế nào cho đạo diễn lưu lại hảo cảm.
Đáy lòng có nhàn nhạt mất mác!
Bữa cơm này, sau khi cùng ăn vô vị tẻ nhạt.
Mấy người đi ra, liền phát hiện xe tổng thống đã đứng ở ngoài cửa!
An Chỉ Manh Nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe, mặt âm trầm, có chút khiếp đảm.
"Các cậu đi về trước đi! Tôi đi về trước!"
" tốt! Trên đường cẩn thận một chút!" Nhu Nhu nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe cường đại khí tràng, đáy lòng có chút vì cô lo lắng.
đại nhân vật cao cao tại thượng như thế, thật thích hợp với Manh Manh sao?
mắt Bùi Á Hạo khiêu khích nhìn người đàn ông trong cửa sổ xe, im ắng mang theo hai người rời đi.
Còn lại một lớn một nhỏ, thân thể rụt lại, yên lặng ngồi lên xe.
An Chỉ Manh xô Kha Trạch Vũ ngồi ở bên cạnh anh, Kha Trạch Vũ mới không phải ngốc đi đụng họng súng, kiên quyết lắc đầu. Nhanh chóng ngồi ở trên ghế lái phụ phía trước, đem phía sau để cho bọn họ.
An Chỉ Manh lo sợ bất an ngồi ở bên cạnh anh, khóe miệng cực lực kéo ra một nụ cười ngọt ngào.
"hôm nay anh tan tầm thực sớm!" Hiện tại mới một chút, anh làm sao có thể tan việc đây! Còn bị bắt chân tướng.
Cận Tư Hàn trầm mặt, giữ im lặng!
Anh sợ cô ở trường học như thiêu thân, cố ý bỏ ra tất cả công việc đến bồi cô.
Không nghĩ tới đến trường học, lấy được kết quả là cô đã báo danh, còn theo người đàn ông kia vừa nói vừa cười đi ăn cơm rồi!
Anh thì cơm trưa cũng chưa ăn, một mực ở ngoài cửa chờ! Đợi chừng hơn một giờ, mới thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ cười híp mắt đi tới.
An Chỉ Manh lấy tay thọc Kha Trạch Vũ trước mặt, dùng mắt thần uy h**p bé!
Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ Đáng YêuTác giả: An Chỉ ManhTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTác giả: An Chỉ Manh Cận Tư Hàn: Từ khi gặp em, tất cả mọi thứ đều trở thành tạm bợ. Mà tôi, không muốn tạm bợ. An Chỉ Manh: Cho cô một người chồng hoàn mỹ, cô ngược lại biến anh ta thành kẻ tâm thần. Đêm mùa hạ, nhiệt độ nóng bức phả lên mặt con người. Đường phố yên tĩnh, truyền đến tiếng bước chân hỗn độn. ‘ két…… két……’ ‘ két…… két……’ vô số tiếng thắng xe đánh vỡ tĩnh lặng đường phố. Một cô gái tóc hỗn loạn bị vây quanh ở giữa, hơn mười người đàn ông toàn thân đồ đen từ trong xe đi ra. Họ trực tiếp ấn cô vào trong xe, xe khởi động, đường phố trở lại yên tĩnh ban đầu một lần nữa. Nửa giờ sau. Trong một hàng những tòa lâu đài. “Tổng Thống tiên sinh, người tới rồi.” “Ừ.” Một người đàn ông ngồi trên sô pha đối diện, đôi mắt đen như hắc diệu thạch lộ ra tia nghiêm nghị và duệ khí, tròng mắt lóe lên ánh nhìn sắc bén như chim ưng. Dung nhan tuấn mỹ vô song, phảng phất như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc tỉ mỉ. “Giao đồ ra đây.” “Thứ gì?” An Chỉ Manh mông lung, cô vẫn không hiểu vì lí… mấy người bên cạnh bị nét mặt của bé chọc cho cười ha ha, không khí ngột ngạt cũng hòa hoãn một chút.Mấy người trực tiếp xem thực đơn tùy ý gọi mấy món khách nhân thường gọi đồ ăn, đồ ăn mang lên rất nhanh rồi."Đúng rồi, lần này có phim cổ trang đang tìm người mới làm nhân vật chính, các người có hứng thú đi thử hay không!""người mới làm nữ chính sao? Vì cái gì? đạo diễn này cũng không khỏi quá mức lớn gan rồi!" Huyên Huyên thay mấy người nói ra nghi hoặc.Anh nuốt đồ ăn vào trong miệng, chậm rãi lau miệng."Việc này là thật, đạo diễn nói hiện tại điểm tất cả mọi người nhìn phát chán, muốn thử người mới xem! nếu các người cảm thấy hứng thú, có thể gọi Điện tìm anh, nói tôi giới thiệu!" Từ trong ngực móc ra danh thiếp, đưa cho mấy người!An Chỉ Manh cầm lấy danh thiếp, mấy người nhìn thấy danh thiếp đen nhánh, hai tay kích động phát run."Manh Manh, đây là sự thực sao?""Tôi muốn hẳn là thật!""Lại là anh An Đạo! thần tượng của chúng ta!" Chỉ cần An Đạo nguyện ý nâng đỡ nữ chính, toàn diện đều phát hỏa rồi.rối tinh rối mù, mỗi bộ phim truyền hình điện ảnh do anh đạo diễn, đều là tinh phẩm.Nhưng anh cũng rất khó cho ra một bộ tác phẩm, làm nữ chính cho anh coi trọng, đường tương lai làm ngôi sao khẳng định rộng rãi bằng phẳng."Muốn đi sao?" Huyên Huyên hỏi ý nghĩ của mọi người.Nhu Nhu không chút nghĩ ngợi trả lời. "đi! Không đi là ngu ngốc!" thời cơ tốt như thế, có cô gái nào học điện ảnh truyền hình không muốn tương lai biến thành đại minh tinh nổi danh.Hai người nhìn về phía An Chỉ Manh một mực không lên tiếng."Manh Manh, cậu đi không?""Tôi..." Cô cũng rất muốn đi, nhưng cô có thể đi sao?Hai người sáng tỏ gật đầu. "cậu về nhà hỏi tổng thống đại nhân nhà cậu một chút đi!" đáy lòng các cô vì cô tìm được một người đàn ông yêu cô, đối tốt với cô cảm thấy cao hứng.Nhưng người đàn ông này quá mức bá đạo, bá đạo yêu sẽ làm cho người ngạt thở.Một người chỉ có người đàn ông yêu mình, không có trời cao biển rộng của riêng mình, không sớm thì muộn cũng sẽ khô héo thôi.Nhìn thấy hai người cúi đầu hưng phấn thảo luận thử sức ngày ấy, mặc cái gì, đóng vai như thế nào cho đạo diễn lưu lại hảo cảm.Đáy lòng có nhàn nhạt mất mác!Bữa cơm này, sau khi cùng ăn vô vị tẻ nhạt.Mấy người đi ra, liền phát hiện xe tổng thống đã đứng ở ngoài cửa!An Chỉ Manh Nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe, mặt âm trầm, có chút khiếp đảm."Các cậu đi về trước đi! Tôi đi về trước!"" tốt! Trên đường cẩn thận một chút!" Nhu Nhu nhìn thấy người đàn ông trong cửa sổ xe cường đại khí tràng, đáy lòng có chút vì cô lo lắng.đại nhân vật cao cao tại thượng như thế, thật thích hợp với Manh Manh sao?mắt Bùi Á Hạo khiêu khích nhìn người đàn ông trong cửa sổ xe, im ắng mang theo hai người rời đi.Còn lại một lớn một nhỏ, thân thể rụt lại, yên lặng ngồi lên xe.An Chỉ Manh xô Kha Trạch Vũ ngồi ở bên cạnh anh, Kha Trạch Vũ mới không phải ngốc đi đụng họng súng, kiên quyết lắc đầu. Nhanh chóng ngồi ở trên ghế lái phụ phía trước, đem phía sau để cho bọn họ.An Chỉ Manh lo sợ bất an ngồi ở bên cạnh anh, khóe miệng cực lực kéo ra một nụ cười ngọt ngào."hôm nay anh tan tầm thực sớm!" Hiện tại mới một chút, anh làm sao có thể tan việc đây! Còn bị bắt chân tướng.Cận Tư Hàn trầm mặt, giữ im lặng!Anh sợ cô ở trường học như thiêu thân, cố ý bỏ ra tất cả công việc đến bồi cô.Không nghĩ tới đến trường học, lấy được kết quả là cô đã báo danh, còn theo người đàn ông kia vừa nói vừa cười đi ăn cơm rồi!Anh thì cơm trưa cũng chưa ăn, một mực ở ngoài cửa chờ! Đợi chừng hơn một giờ, mới thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ cười híp mắt đi tới.An Chỉ Manh lấy tay thọc Kha Trạch Vũ trước mặt, dùng mắt thần uy h**p bé!