Cha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy…
Chương 13
Qua NgàyTác giả: Diệp ThịTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy… Mặt trời lặn xuống núi tây, Lí Tam vác cái bừa, Trần Lân Úc đem hộp cơm Lâm gia về nhà mình.Trần Lân Úc thấy Lí Tam thả cái bừa liền muốn đi Lâm gia, một tay kéo lại Lí Tam, vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa bất giải hỏi: “Bây giờ đi… được chứ?” Lí Tam cũng không phải không nghe thấy nàng dâu Lâm gia nói những lời gì, nàng dâu Lâm gia thế nhưng hoài nghi Lí Tam cùng Lâm Đại có cái kia cái kia… gian tình?“Nhà bếp cháy rồi.” Lí Tam chán chường nói.Rốt cuộc Trần Lân Úc đành phải rủ đầu tang khí cùng Lí Tam bước vào cửa Lâm gia.“Ai, yêm còn định qua kêu các ngươi cùng ăn cơm, các ngươi liền đến rồi.” Lâm bá cười ha hả có vẻ như không hay biết đã có chuyện gì xảy ra.“Ăn cơm, ăn cơm.” Lâm tẩu càng là trực tiếp đến kéo bọn họ vào bàn.Theo như tình huống này, trừ Lâm Đại và vợ Lâm Đại, cùng hai đương sự biết rõ chuyện điên rồ xảy ra hồi giữa trưa ra, Lâm gia vẫn là cả nhà vui vầy đầm ấm.“Con trai ~ con dâu ~ ăn cơm thôi.” Lâm tẩu hô lớn.Có lẽ, không nên thư giãn sớm như thế.Nàng dâu Lâm gia vừa ra mặt, liền dùng ánh mắt đó của nàng quét tới Lí Tam một lần, liên lụy Trần Lân Úc ngồi bên cạnh Lí Tam cũng bị vạ lây.“Ôi ~ tình nhân đến rồi.” Nàng dâu Lâm gia lạnh lùng nhả ra một câu chua lè.Lâm Đại banh mặt, im không hé răng.“Con dâu ngươi nói gì?” Gì mà tình nhân? Trong nhà này có hai lão yêm, Lí Tam tiểu lưỡng khẩu còn có con trai con dâu cháu nội, nói vậy là sao?Lí Tam vẫn như cũ trầm mặc, hắn vốn dĩ không phải là người hay nói.Trần Lân Úc tiếp tục ngượng ngùng, hắn… hắn chẳng biết nói gì mới được.Lâm Đại vẫn là banh mặt ra.“U, không có chuyện gì đâu.” Vợ Lâm Đại cười cười với bà mẹ chồng.Vợ Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nghe không dưới trăm lần giải thích từ Lâm Đại, thế nhưng, giải thích của Lâm Đại căn bản chính là nói hắn có bao nhiêu yêu Lí Tam! Nam nhân vô sỉ này, lại dám ở trước mặt vợ mình nói hắn yêu một nam nhân khác cỡ nào!Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nói không dưới trăm lần giải thích, hắn chỉ là trân quý bằng hữu Lí Tam kia, thế nhưng, nàng dâu Lâm gia chính là muốn xuyên tạc hắn, còn có gì nói nổi!Sau đó cảnh tượng trên đã phát sinh như vậy.Một bữa cơm này, Lí Tam và cháu nội Lâm gia ăn thơm ngon hữu vị; Trần Lân Úc ăn mà chẳng biết vị, nhưng vẫn là làm theo Lí Tam ăn rất nhiều; Lâm gia hai lão nhìn con trai con dâu nhà mình ăn mà không hiểu chuyện gì; Lâm Đại dùng đồ ăn xả giận, lang thôn hổ yết; nàng dâu Lâm gia hễ ăn một món liền muốn tranh với Lí Tam.Một bữa cơm xong, no chính là Lí Tam và cháu nội Lâm gia còn có Trần Lân Úc, tiêu hóa không tốt chính là Lâm Đại, giận đến no nê chính là nàng dâu Lâm gia, Lâm gia hai lão ăn không hiểu chuyện gì nhưng là có sáu, bảy phần no.
Mặt trời lặn xuống núi tây, Lí Tam vác cái bừa, Trần Lân Úc đem hộp cơm Lâm gia về nhà mình.
Trần Lân Úc thấy Lí Tam thả cái bừa liền muốn đi Lâm gia, một tay kéo lại Lí Tam, vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa bất giải hỏi: “Bây giờ đi… được chứ?” Lí Tam cũng không phải không nghe thấy nàng dâu Lâm gia nói những lời gì, nàng dâu Lâm gia thế nhưng hoài nghi Lí Tam cùng Lâm Đại có cái kia cái kia… gian tình?
“Nhà bếp cháy rồi.” Lí Tam chán chường nói.
Rốt cuộc Trần Lân Úc đành phải rủ đầu tang khí cùng Lí Tam bước vào cửa Lâm gia.
“Ai, yêm còn định qua kêu các ngươi cùng ăn cơm, các ngươi liền đến rồi.” Lâm bá cười ha hả có vẻ như không hay biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Ăn cơm, ăn cơm.” Lâm tẩu càng là trực tiếp đến kéo bọn họ vào bàn.
Theo như tình huống này, trừ Lâm Đại và vợ Lâm Đại, cùng hai đương sự biết rõ chuyện điên rồ xảy ra hồi giữa trưa ra, Lâm gia vẫn là cả nhà vui vầy đầm ấm.
“Con trai ~ con dâu ~ ăn cơm thôi.” Lâm tẩu hô lớn.
Có lẽ, không nên thư giãn sớm như thế.
Nàng dâu Lâm gia vừa ra mặt, liền dùng ánh mắt đó của nàng quét tới Lí Tam một lần, liên lụy Trần Lân Úc ngồi bên cạnh Lí Tam cũng bị vạ lây.
“Ôi ~ tình nhân đến rồi.” Nàng dâu Lâm gia lạnh lùng nhả ra một câu chua lè.
Lâm Đại banh mặt, im không hé răng.
“Con dâu ngươi nói gì?” Gì mà tình nhân? Trong nhà này có hai lão yêm, Lí Tam tiểu lưỡng khẩu còn có con trai con dâu cháu nội, nói vậy là sao?
Lí Tam vẫn như cũ trầm mặc, hắn vốn dĩ không phải là người hay nói.
Trần Lân Úc tiếp tục ngượng ngùng, hắn… hắn chẳng biết nói gì mới được.
Lâm Đại vẫn là banh mặt ra.
“U, không có chuyện gì đâu.” Vợ Lâm Đại cười cười với bà mẹ chồng.
Vợ Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nghe không dưới trăm lần giải thích từ Lâm Đại, thế nhưng, giải thích của Lâm Đại căn bản chính là nói hắn có bao nhiêu yêu Lí Tam! Nam nhân vô sỉ này, lại dám ở trước mặt vợ mình nói hắn yêu một nam nhân khác cỡ nào!
Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nói không dưới trăm lần giải thích, hắn chỉ là trân quý bằng hữu Lí Tam kia, thế nhưng, nàng dâu Lâm gia chính là muốn xuyên tạc hắn, còn có gì nói nổi!
Sau đó cảnh tượng trên đã phát sinh như vậy.
Một bữa cơm này, Lí Tam và cháu nội Lâm gia ăn thơm ngon hữu vị; Trần Lân Úc ăn mà chẳng biết vị, nhưng vẫn là làm theo Lí Tam ăn rất nhiều; Lâm gia hai lão nhìn con trai con dâu nhà mình ăn mà không hiểu chuyện gì; Lâm Đại dùng đồ ăn xả giận, lang thôn hổ yết; nàng dâu Lâm gia hễ ăn một món liền muốn tranh với Lí Tam.
Một bữa cơm xong, no chính là Lí Tam và cháu nội Lâm gia còn có Trần Lân Úc, tiêu hóa không tốt chính là Lâm Đại, giận đến no nê chính là nàng dâu Lâm gia, Lâm gia hai lão ăn không hiểu chuyện gì nhưng là có sáu, bảy phần no.
Qua NgàyTác giả: Diệp ThịTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy… Mặt trời lặn xuống núi tây, Lí Tam vác cái bừa, Trần Lân Úc đem hộp cơm Lâm gia về nhà mình.Trần Lân Úc thấy Lí Tam thả cái bừa liền muốn đi Lâm gia, một tay kéo lại Lí Tam, vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa bất giải hỏi: “Bây giờ đi… được chứ?” Lí Tam cũng không phải không nghe thấy nàng dâu Lâm gia nói những lời gì, nàng dâu Lâm gia thế nhưng hoài nghi Lí Tam cùng Lâm Đại có cái kia cái kia… gian tình?“Nhà bếp cháy rồi.” Lí Tam chán chường nói.Rốt cuộc Trần Lân Úc đành phải rủ đầu tang khí cùng Lí Tam bước vào cửa Lâm gia.“Ai, yêm còn định qua kêu các ngươi cùng ăn cơm, các ngươi liền đến rồi.” Lâm bá cười ha hả có vẻ như không hay biết đã có chuyện gì xảy ra.“Ăn cơm, ăn cơm.” Lâm tẩu càng là trực tiếp đến kéo bọn họ vào bàn.Theo như tình huống này, trừ Lâm Đại và vợ Lâm Đại, cùng hai đương sự biết rõ chuyện điên rồ xảy ra hồi giữa trưa ra, Lâm gia vẫn là cả nhà vui vầy đầm ấm.“Con trai ~ con dâu ~ ăn cơm thôi.” Lâm tẩu hô lớn.Có lẽ, không nên thư giãn sớm như thế.Nàng dâu Lâm gia vừa ra mặt, liền dùng ánh mắt đó của nàng quét tới Lí Tam một lần, liên lụy Trần Lân Úc ngồi bên cạnh Lí Tam cũng bị vạ lây.“Ôi ~ tình nhân đến rồi.” Nàng dâu Lâm gia lạnh lùng nhả ra một câu chua lè.Lâm Đại banh mặt, im không hé răng.“Con dâu ngươi nói gì?” Gì mà tình nhân? Trong nhà này có hai lão yêm, Lí Tam tiểu lưỡng khẩu còn có con trai con dâu cháu nội, nói vậy là sao?Lí Tam vẫn như cũ trầm mặc, hắn vốn dĩ không phải là người hay nói.Trần Lân Úc tiếp tục ngượng ngùng, hắn… hắn chẳng biết nói gì mới được.Lâm Đại vẫn là banh mặt ra.“U, không có chuyện gì đâu.” Vợ Lâm Đại cười cười với bà mẹ chồng.Vợ Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nghe không dưới trăm lần giải thích từ Lâm Đại, thế nhưng, giải thích của Lâm Đại căn bản chính là nói hắn có bao nhiêu yêu Lí Tam! Nam nhân vô sỉ này, lại dám ở trước mặt vợ mình nói hắn yêu một nam nhân khác cỡ nào!Lâm Đại từ lúc trở về đến giờ, nói không dưới trăm lần giải thích, hắn chỉ là trân quý bằng hữu Lí Tam kia, thế nhưng, nàng dâu Lâm gia chính là muốn xuyên tạc hắn, còn có gì nói nổi!Sau đó cảnh tượng trên đã phát sinh như vậy.Một bữa cơm này, Lí Tam và cháu nội Lâm gia ăn thơm ngon hữu vị; Trần Lân Úc ăn mà chẳng biết vị, nhưng vẫn là làm theo Lí Tam ăn rất nhiều; Lâm gia hai lão nhìn con trai con dâu nhà mình ăn mà không hiểu chuyện gì; Lâm Đại dùng đồ ăn xả giận, lang thôn hổ yết; nàng dâu Lâm gia hễ ăn một món liền muốn tranh với Lí Tam.Một bữa cơm xong, no chính là Lí Tam và cháu nội Lâm gia còn có Trần Lân Úc, tiêu hóa không tốt chính là Lâm Đại, giận đến no nê chính là nàng dâu Lâm gia, Lâm gia hai lão ăn không hiểu chuyện gì nhưng là có sáu, bảy phần no.