Tác giả:

Cha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy…

Chương 22

Qua NgàyTác giả: Diệp ThịTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy… Chuyện kể rằng hôm qua Trương nhị ca tìm Lí Tam, định hỏi hắn về chuyện thường ngày giữa hắn và Trần Lân Úc.Trương nhị ca nghĩ, ra quyển nông thôn tiểu thuyết, tốt xấu có thêm khoản thu nhập, nhưng ai nào ngờ mọi chuyện là như thế thanh thủy, như thế vô thú…“Lí Tam, các ngươi không có cái đó cái đó sao?” Trương nhị ca nghi hoặc a! Hai người sống chung hơn hai năm rồi đó!“Cái gì là cái đó cái đó?” Lí Tam không lời.“Chính là…” Trương nhị ca đứng dậy rời đi một lát, lúc trở lại trong tay có cầm một quyển sách, bìa sách là hai nam nhân, còn về nội dung…“Trương nhị ca… cái này…” Lí Tam nhận lấy sách Trương nhị ca đưa, lật hai ba trang… Này quấn quýt… Này dâm loạn…“Tặng cho ngươi, thứ này thế nhưng là yêm tỉ mỉ sưu tầm ni!” Trương nhị ca cười một khuôn mặt dâm loạn.“Ách…” Lí Tam lặng lẽ nhận lấy.Sau đó đêm hôm qua Lí Tam ôm Trần Lân Úc, hôm nay nhìn Trần Lân Úc cứ nghĩ đến cái chuyện kia hoài…Có ở trên bàn, có ở nhà bếp, có ở giường, có mặt đối mặt, có lưng đối mặt, có ngồi, có đứng, có nghiêng, có…Lí Tam nhìn Trần Lân Úc rồi nghĩ đến những cảnh tượng kia, cứ cảm thấy có lửa đang đốt, có ngứa muốn gãi a ~“Lí Tam! Lí Tam! Ngươi đang làm gì a?” Trần Lân Úc một mực gọi Lí Tam, Lí Tam chỉ là ngây sững không biết đang nghĩ cái gì.“Trần Lân Úc… Ngươi nhìn xem cái này…” Lí Tam rút ra quyển sách long dương nọ từ dưới gối đưa cho Trần Lân Úc, rồi ôm con vọt qua Lâm gia.Thế là Lí Tam mang con qua Lâm gia.

Chuyện kể rằng hôm qua Trương nhị ca tìm Lí Tam, định hỏi hắn về chuyện thường ngày giữa hắn và Trần Lân Úc.

Trương nhị ca nghĩ, ra quyển nông thôn tiểu thuyết, tốt xấu có thêm khoản thu nhập, nhưng ai nào ngờ mọi chuyện là như thế thanh thủy, như thế vô thú…

“Lí Tam, các ngươi không có cái đó cái đó sao?” Trương nhị ca nghi hoặc a! Hai người sống chung hơn hai năm rồi đó!

“Cái gì là cái đó cái đó?” Lí Tam không lời.

“Chính là…” Trương nhị ca đứng dậy rời đi một lát, lúc trở lại trong tay có cầm một quyển sách, bìa sách là hai nam nhân, còn về nội dung…

“Trương nhị ca… cái này…” Lí Tam nhận lấy sách Trương nhị ca đưa, lật hai ba trang… Này quấn quýt… Này dâm loạn…

“Tặng cho ngươi, thứ này thế nhưng là yêm tỉ mỉ sưu tầm ni!” Trương nhị ca cười một khuôn mặt dâm loạn.

“Ách…” Lí Tam lặng lẽ nhận lấy.

Sau đó đêm hôm qua Lí Tam ôm Trần Lân Úc, hôm nay nhìn Trần Lân Úc cứ nghĩ đến cái chuyện kia hoài…

Có ở trên bàn, có ở nhà bếp, có ở giường, có mặt đối mặt, có lưng đối mặt, có ngồi, có đứng, có nghiêng, có…

Lí Tam nhìn Trần Lân Úc rồi nghĩ đến những cảnh tượng kia, cứ cảm thấy có lửa đang đốt, có ngứa muốn gãi a ~

“Lí Tam! Lí Tam! Ngươi đang làm gì a?” Trần Lân Úc một mực gọi Lí Tam, Lí Tam chỉ là ngây sững không biết đang nghĩ cái gì.

“Trần Lân Úc… Ngươi nhìn xem cái này…” Lí Tam rút ra quyển sách long dương nọ từ dưới gối đưa cho Trần Lân Úc, rồi ôm con vọt qua Lâm gia.

Thế là Lí Tam mang con qua Lâm gia.

Qua NgàyTác giả: Diệp ThịTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹCha mẹ Lí Tam là nông dân chân chất, khổ cực cầy cấy cả một năm cũng chỉ đổi được cái giá không bị đói chết. Chẳng có bao đồng tiền dư với cơm thịt để có thể cho Lí Tam đến học đường, mà con trai nhà nông cũng chả cần phải đi đọc sách làm chi, cứ chăm chỉ theo cha mẹ học nông sự, cũng may sau khi hai lão trăm năm, vẫn có thể tự mình đi kiếm cơm ăn. Khi hài tử xung quanh cùng thầy giáo học tứ thư ngũ kinh, Lí Tam lại cùng cha mẹ gieo hạt, cày bừa, thu gặt, chữ không biết mấy con, nhiều nhất cũng chỉ biết đến mười con số còn đâu chỉ là lượng từ như cân như kí. Lí Tam cũng từng khóc nháo muốn đi học đường, cha mẹ Lí Tam chỉ có mắng cho một trận, quát: “Chúng ta là người cùng, không có quyền khóc, từ lúc vừa mở mắt, đã phải tự mình nỗ lực đi kiếm cơm ăn. Cơm đều ăn không no, đồ đều mặc không đủ ấm, ngươi còn có sức phí vào chuyện khóc lóc xa xỉ này? Đọc sách có tác dụng gì? Có thể làm ngươi ăn no cái bụng sao?” Dần dần Lí Tam cũng không khóc đòi đến học đường nữa, cha mẹ Lí Tam cảm thấy… Chuyện kể rằng hôm qua Trương nhị ca tìm Lí Tam, định hỏi hắn về chuyện thường ngày giữa hắn và Trần Lân Úc.Trương nhị ca nghĩ, ra quyển nông thôn tiểu thuyết, tốt xấu có thêm khoản thu nhập, nhưng ai nào ngờ mọi chuyện là như thế thanh thủy, như thế vô thú…“Lí Tam, các ngươi không có cái đó cái đó sao?” Trương nhị ca nghi hoặc a! Hai người sống chung hơn hai năm rồi đó!“Cái gì là cái đó cái đó?” Lí Tam không lời.“Chính là…” Trương nhị ca đứng dậy rời đi một lát, lúc trở lại trong tay có cầm một quyển sách, bìa sách là hai nam nhân, còn về nội dung…“Trương nhị ca… cái này…” Lí Tam nhận lấy sách Trương nhị ca đưa, lật hai ba trang… Này quấn quýt… Này dâm loạn…“Tặng cho ngươi, thứ này thế nhưng là yêm tỉ mỉ sưu tầm ni!” Trương nhị ca cười một khuôn mặt dâm loạn.“Ách…” Lí Tam lặng lẽ nhận lấy.Sau đó đêm hôm qua Lí Tam ôm Trần Lân Úc, hôm nay nhìn Trần Lân Úc cứ nghĩ đến cái chuyện kia hoài…Có ở trên bàn, có ở nhà bếp, có ở giường, có mặt đối mặt, có lưng đối mặt, có ngồi, có đứng, có nghiêng, có…Lí Tam nhìn Trần Lân Úc rồi nghĩ đến những cảnh tượng kia, cứ cảm thấy có lửa đang đốt, có ngứa muốn gãi a ~“Lí Tam! Lí Tam! Ngươi đang làm gì a?” Trần Lân Úc một mực gọi Lí Tam, Lí Tam chỉ là ngây sững không biết đang nghĩ cái gì.“Trần Lân Úc… Ngươi nhìn xem cái này…” Lí Tam rút ra quyển sách long dương nọ từ dưới gối đưa cho Trần Lân Úc, rồi ôm con vọt qua Lâm gia.Thế là Lí Tam mang con qua Lâm gia.

Chương 22