Reng...Reng...Reng -Alo... Có chuyện gì không tôi đang ngủ mấy người gọi lắm thế cẩn thận tôi đuổi việc mấy người bây giờ__Hà Ân nổi cáu vì bị phá giấc ngủ sau một ngày làm việc mệt mỏi. -Dạ... Thưa cô chủ có cậu Khiêm Nhẫn tới muốn gặp cô. "Ừ được rồi tôi tới ngay" __Hà Ân vội vàng thay đồ rồi tức tốc tới công ty. Tại công ty Hồng Hải "Anh tìm tôi có chuyện gì"__Giọng vừa bực vừa tò mò. "Cũng không có chuyện gì to tát cả chỉ là tôi muốn thông báo với cô là chúng ta sắp đính hôn theo ý của bố mẹ cô và gia đình tôi, vậy thôi"__Khiêm Nhẫn nói xong liền bỏ đi. Cái gì chứ?? __Hà Ân há hốc mồm như không tin vào những gì Khiêm Nhẫn nói. -Anh...Anh đứng lại cho tôi... anh vừa nói gì cơ đính hôn... đính hôn gì chứ???__Hà Ân ấp úng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. bố mẹ cô muốn con gái mình đính hôn với con trai gia đình từng có thù oán với gia đình mình sao? "Đúng vậy! bố mẹ cô và bố mẹ tôi đã nói chuyện với nhau và sắp xếp cho chúng ta đính hôn __Khiêm Nhẫn nói giọng băng lãnh, tay anh…
Chương 7: Trở về hiện đại
Uyển Nhu! Mau Đến Đây Với TaTác giả: BeemapTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngReng...Reng...Reng -Alo... Có chuyện gì không tôi đang ngủ mấy người gọi lắm thế cẩn thận tôi đuổi việc mấy người bây giờ__Hà Ân nổi cáu vì bị phá giấc ngủ sau một ngày làm việc mệt mỏi. -Dạ... Thưa cô chủ có cậu Khiêm Nhẫn tới muốn gặp cô. "Ừ được rồi tôi tới ngay" __Hà Ân vội vàng thay đồ rồi tức tốc tới công ty. Tại công ty Hồng Hải "Anh tìm tôi có chuyện gì"__Giọng vừa bực vừa tò mò. "Cũng không có chuyện gì to tát cả chỉ là tôi muốn thông báo với cô là chúng ta sắp đính hôn theo ý của bố mẹ cô và gia đình tôi, vậy thôi"__Khiêm Nhẫn nói xong liền bỏ đi. Cái gì chứ?? __Hà Ân há hốc mồm như không tin vào những gì Khiêm Nhẫn nói. -Anh...Anh đứng lại cho tôi... anh vừa nói gì cơ đính hôn... đính hôn gì chứ???__Hà Ân ấp úng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. bố mẹ cô muốn con gái mình đính hôn với con trai gia đình từng có thù oán với gia đình mình sao? "Đúng vậy! bố mẹ cô và bố mẹ tôi đã nói chuyện với nhau và sắp xếp cho chúng ta đính hôn __Khiêm Nhẫn nói giọng băng lãnh, tay anh… "Tiểu thư em không đi,em cầu xin tiểu thư đấy cô về nhà đi mà không lão gia sẽ không tha cho em đâu tiểu thư."__Nhạn Ảnh cầu xin Uyển Nhu nàng ôm lấy Uyển Nhu ngăn không cho nàng đi tới gần vách núi nơi có vực sâu thẳm không thấy đáy trước mắt"Nhạn Ảnh em buông ta ra "__Uyển Nhu đẩy Nhạn Ảnh ngã rồi nhảy xuống vực.Nhạn Ảnh đi lững thững tới gần bờ vực nàng nghĩ nếu tiểu thư đã chết thì nàng còn sống cũng không yên ổn gì,huống hồ ta coi tiểu thư như tỷ muội ruột nữa sau đó nàng cũng nhảy xuống theo Uyển Nhu.Biệt thự nhà Họ Vương"Ai da~, Nhạn Ảnh em mang cho ta chút điểm tâm đi"__Hà Ân mắt nhắm mắt mở gọi lớn.Gọi mãi không thấy ai trả lời Hà Ân mở choàng mắt ra nhìn xung quanh thì thấy mình đang nằm ở giường cô thấy hơi nhức đầu sau đó cô thấy có ảnh của mình ở trước mặt và điện thoại reo ầm ĩ vì chuông báo thức cô chợt nhận ra mình đã quay trở về hiện đại, cô rất vui nhưng cũng xen chút không vui, cô uể oải đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ sau đó ăn sáng rồi tới công ty.Tại công ty Hồng Hải"Thư ký Lam cô chuẩn bị một cuộc họp mời các cổ đông lớn tới cho tôi.Còn cậu Thẩm cậu mau soạn thuyết trình dự án công trình mới sắp triển khai của công ty rồi 15 phút nữa mang vào thuyết trình trong cuộc họp".Hà Ân nói xong vào trong phòng làm việc cô lại ngồi thẫn thờ cô vẫn không nghĩ ra tại sao cô lại trở về hiện đại được hơn nữa tự nhiên cô cảm thấy có cảm giác đau lòng như suýt chút nữa đã mất đi người thân vậy,cô nghĩ chắc đây chỉ là giấc mơ thôi làm gì có chuyện xuyên không mà về được nữa chứ,cô tự cười mình nhưng nghĩ lại thì mọi chuyện lại không giống giấc mơ vì nó rất chân thật, thôi đau đầu quá cô cố xua đi những chuyện rắc rối không biết ra sao đó rồi vào phòng họp.Về phần Uyển Nhu và Nhạn Ảnh sau khi nhảy xuống vực thì may mắn thay họ không bị sao cả,dưới vực sâu đó là một con sông nhỏ họ cũng may được người dân gần đó cứu sống,Uyển Nhu tỉnh dậy đã thấy một bà lão ngồi cạnh mình,nàng giật mình ngồi dậy hỏi."Bà là ai? Tại sao bà lại cứu ta? Bà muốn gì? "__Uyển Nhu hoảng sợ thật sự nàng sợ rằng bà lão có ý để mình sống sau đó sẽ bán nàng vào lầu xanh,há chẳng phải sẽ bị giày vò sống không bằng chết hay sao chứ nàng nghĩ vậy toan ngồi dậy bỏ chạy thì bà lão ngăn lại bà bảo."Ta là người dân sống ở đây.Ta thấy cháu và một cô gái nữa trôi dạt ở gần con sông chỗ ta hay tới giặt đồ nên ta đã nhờ người cứu hai cháu.Sức khoẻ của cháu còn yếu lắm nằm nghỉ ngơi chút đi,ta sẽ đi sắc thuốc cho cháu ".Bà lão nói xong lom khom đi sắc thuốc."Uyển Nhu nghĩ lại, bà lão chắc chắn là người tốt, tại sao ta lại nghĩ xấu về bà ấy chứ haizz".__Uyển Nhu thở dài,bất chợt nàng nhìn sang bên cạnh thấy Nhạn Ảnh cũng nằm giường kế bên nàng liền gắng gượng đứng dậy sang giường của Nhạn Ảnh để gọi Nhạn Ảnh dậy."Nhạn Ảnh...Nhạn Ảnh."Uyển Nhu vừa gọi vừa lay nhẹ vai Nhạn Ảnh.Nhạn Ảnh từ từ mở mắt nàng nhìn thấy tiểu thư liền ngồi bật dậy ôm chặt Uyển Nhu khóc vừa khóc vừa nói."Tiểu thư... hức...hức...tiểu thư sao cô ngốc thế, cô làm vậy thì em,phu nhân và lão gia phải tính sao chứ".__Nhạn Ảnh khóc nấc nói đứt quãng."Được rồi..được rồi em nhìn xem ta vẫn còn sống mà, em đừng khóc nữa.Chúng ta ở đây vài ngày rồi mau chóng hồi phủ được không Nhạn Ảnh."Nhạn Ảnh nín khóc nàng gật đầu nàng nói thêm."Tiểu thư không được làm như vậy nữa,cho dù cô có chết Hà Ân cũng không thể trở về thế giới của mình được đâu, cô đừng nghe người khác nói bậy nữa nếu không em sẽ nói với Hà Ân để Hà Ân ghét cô luôn ".Nhạn Ảnh vừa nói vừa cười tay lau lau nước mắt trêu chọc Uyển Nhu.Tại công ty Hồng Hải"Chúng ta cần triển khai dự án xây một chi nhánh siêu thị nữa ở Quảng Châu... tôi xin hết ".Thẩm Tư Thanh đã thuyết trình dự án xong,anh mang tài liệu cho Hà Ân và các cổ đông tham khảo và đưa ra ý kiến, tất cả cổ đông đều đồng ý với dự án này vì nó hoàn toàn có lợi ích rất lớn đối với công ty nhưng mọi người nhìn Hà Ân để xem ý kiến của cô thì thấy cô ngồi thẫn thờ như người mất hồn vậy, một lúc sau Thẩm Tư Thanh mới khẽ tới gần lay Hà Ân cô mới giật mình như tỉnh cơn mê."Được rồi,cứ theo dự án của cậu Thẩm mà thi công.Buổi họp kết thúc tại đây "__Các cổ đông rời khỏi phòng họp Hà Ân nói xong cũng thu dọn tài liệu rồi về phòng làm việc của mình.
"Tiểu thư em không đi,em cầu xin tiểu thư đấy cô về nhà đi mà không lão gia sẽ không tha cho em đâu tiểu thư."__Nhạn Ảnh cầu xin Uyển Nhu nàng ôm lấy Uyển Nhu ngăn không cho nàng đi tới gần vách núi nơi có vực sâu thẳm không thấy đáy trước mắt
"Nhạn Ảnh em buông ta ra "__Uyển Nhu đẩy Nhạn Ảnh ngã rồi nhảy xuống vực.
Nhạn Ảnh đi lững thững tới gần bờ vực nàng nghĩ nếu tiểu thư đã chết thì nàng còn sống cũng không yên ổn gì,huống hồ ta coi tiểu thư như tỷ muội ruột nữa sau đó nàng cũng nhảy xuống theo Uyển Nhu.
Biệt thự nhà Họ Vương
"Ai da~, Nhạn Ảnh em mang cho ta chút điểm tâm đi"__Hà Ân mắt nhắm mắt mở gọi lớn.
Gọi mãi không thấy ai trả lời Hà Ân mở choàng mắt ra nhìn xung quanh thì thấy mình đang nằm ở giường cô thấy hơi nhức đầu sau đó cô thấy có ảnh của mình ở trước mặt và điện thoại reo ầm ĩ vì chuông báo thức cô chợt nhận ra mình đã quay trở về hiện đại, cô rất vui nhưng cũng xen chút không vui, cô uể oải đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ sau đó ăn sáng rồi tới công ty.
Tại công ty Hồng Hải
"Thư ký Lam cô chuẩn bị một cuộc họp mời các cổ đông lớn tới cho tôi.Còn cậu Thẩm cậu mau soạn thuyết trình dự án công trình mới sắp triển khai của công ty rồi 15 phút nữa mang vào thuyết trình trong cuộc họp".Hà Ân nói xong vào trong phòng làm việc cô lại ngồi thẫn thờ cô vẫn không nghĩ ra tại sao cô lại trở về hiện đại được hơn nữa tự nhiên cô cảm thấy có cảm giác đau lòng như suýt chút nữa đã mất đi người thân vậy,cô nghĩ chắc đây chỉ là giấc mơ thôi làm gì có chuyện xuyên không mà về được nữa chứ,cô tự cười mình nhưng nghĩ lại thì mọi chuyện lại không giống giấc mơ vì nó rất chân thật, thôi đau đầu quá cô cố xua đi những chuyện rắc rối không biết ra sao đó rồi vào phòng họp.
Về phần Uyển Nhu và Nhạn Ảnh sau khi nhảy xuống vực thì may mắn thay họ không bị sao cả,dưới vực sâu đó là một con sông nhỏ họ cũng may được người dân gần đó cứu sống,Uyển Nhu tỉnh dậy đã thấy một bà lão ngồi cạnh mình,nàng giật mình ngồi dậy hỏi.
"Bà là ai? Tại sao bà lại cứu ta? Bà muốn gì? "__Uyển Nhu hoảng sợ thật sự nàng sợ rằng bà lão có ý để mình sống sau đó sẽ bán nàng vào lầu xanh,há chẳng phải sẽ bị giày vò sống không bằng chết hay sao chứ nàng nghĩ vậy toan ngồi dậy bỏ chạy thì bà lão ngăn lại bà bảo.
"Ta là người dân sống ở đây.Ta thấy cháu và một cô gái nữa trôi dạt ở gần con sông chỗ ta hay tới giặt đồ nên ta đã nhờ người cứu hai cháu.Sức khoẻ của cháu còn yếu lắm nằm nghỉ ngơi chút đi,ta sẽ đi sắc thuốc cho cháu ".Bà lão nói xong lom khom đi sắc thuốc.
"Uyển Nhu nghĩ lại, bà lão chắc chắn là người tốt, tại sao ta lại nghĩ xấu về bà ấy chứ haizz".__Uyển Nhu thở dài,bất chợt nàng nhìn sang bên cạnh thấy Nhạn Ảnh cũng nằm giường kế bên nàng liền gắng gượng đứng dậy sang giường của Nhạn Ảnh để gọi Nhạn Ảnh dậy.
"Nhạn Ảnh...Nhạn Ảnh."Uyển Nhu vừa gọi vừa lay nhẹ vai Nhạn Ảnh.
Nhạn Ảnh từ từ mở mắt nàng nhìn thấy tiểu thư liền ngồi bật dậy ôm chặt Uyển Nhu khóc vừa khóc vừa nói.
"Tiểu thư... hức...hức...tiểu thư sao cô ngốc thế, cô làm vậy thì em,phu nhân và lão gia phải tính sao chứ".__Nhạn Ảnh khóc nấc nói đứt quãng.
"Được rồi..được rồi em nhìn xem ta vẫn còn sống mà, em đừng khóc nữa.Chúng ta ở đây vài ngày rồi mau chóng hồi phủ được không Nhạn Ảnh."Nhạn Ảnh nín khóc nàng gật đầu nàng nói thêm.
"Tiểu thư không được làm như vậy nữa,cho dù cô có chết Hà Ân cũng không thể trở về thế giới của mình được đâu, cô đừng nghe người khác nói bậy nữa nếu không em sẽ nói với Hà Ân để Hà Ân ghét cô luôn ".Nhạn Ảnh vừa nói vừa cười tay lau lau nước mắt trêu chọc Uyển Nhu.
Tại công ty Hồng Hải
"Chúng ta cần triển khai dự án xây một chi nhánh siêu thị nữa ở Quảng Châu... tôi xin hết ".Thẩm Tư Thanh đã thuyết trình dự án xong,anh mang tài liệu cho Hà Ân và các cổ đông tham khảo và đưa ra ý kiến, tất cả cổ đông đều đồng ý với dự án này vì nó hoàn toàn có lợi ích rất lớn đối với công ty nhưng mọi người nhìn Hà Ân để xem ý kiến của cô thì thấy cô ngồi thẫn thờ như người mất hồn vậy, một lúc sau Thẩm Tư Thanh mới khẽ tới gần lay Hà Ân cô mới giật mình như tỉnh cơn mê.
"Được rồi,cứ theo dự án của cậu Thẩm mà thi công.Buổi họp kết thúc tại đây "__Các cổ đông rời khỏi phòng họp Hà Ân nói xong cũng thu dọn tài liệu rồi về phòng làm việc của mình.
Uyển Nhu! Mau Đến Đây Với TaTác giả: BeemapTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngReng...Reng...Reng -Alo... Có chuyện gì không tôi đang ngủ mấy người gọi lắm thế cẩn thận tôi đuổi việc mấy người bây giờ__Hà Ân nổi cáu vì bị phá giấc ngủ sau một ngày làm việc mệt mỏi. -Dạ... Thưa cô chủ có cậu Khiêm Nhẫn tới muốn gặp cô. "Ừ được rồi tôi tới ngay" __Hà Ân vội vàng thay đồ rồi tức tốc tới công ty. Tại công ty Hồng Hải "Anh tìm tôi có chuyện gì"__Giọng vừa bực vừa tò mò. "Cũng không có chuyện gì to tát cả chỉ là tôi muốn thông báo với cô là chúng ta sắp đính hôn theo ý của bố mẹ cô và gia đình tôi, vậy thôi"__Khiêm Nhẫn nói xong liền bỏ đi. Cái gì chứ?? __Hà Ân há hốc mồm như không tin vào những gì Khiêm Nhẫn nói. -Anh...Anh đứng lại cho tôi... anh vừa nói gì cơ đính hôn... đính hôn gì chứ???__Hà Ân ấp úng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. bố mẹ cô muốn con gái mình đính hôn với con trai gia đình từng có thù oán với gia đình mình sao? "Đúng vậy! bố mẹ cô và bố mẹ tôi đã nói chuyện với nhau và sắp xếp cho chúng ta đính hôn __Khiêm Nhẫn nói giọng băng lãnh, tay anh… "Tiểu thư em không đi,em cầu xin tiểu thư đấy cô về nhà đi mà không lão gia sẽ không tha cho em đâu tiểu thư."__Nhạn Ảnh cầu xin Uyển Nhu nàng ôm lấy Uyển Nhu ngăn không cho nàng đi tới gần vách núi nơi có vực sâu thẳm không thấy đáy trước mắt"Nhạn Ảnh em buông ta ra "__Uyển Nhu đẩy Nhạn Ảnh ngã rồi nhảy xuống vực.Nhạn Ảnh đi lững thững tới gần bờ vực nàng nghĩ nếu tiểu thư đã chết thì nàng còn sống cũng không yên ổn gì,huống hồ ta coi tiểu thư như tỷ muội ruột nữa sau đó nàng cũng nhảy xuống theo Uyển Nhu.Biệt thự nhà Họ Vương"Ai da~, Nhạn Ảnh em mang cho ta chút điểm tâm đi"__Hà Ân mắt nhắm mắt mở gọi lớn.Gọi mãi không thấy ai trả lời Hà Ân mở choàng mắt ra nhìn xung quanh thì thấy mình đang nằm ở giường cô thấy hơi nhức đầu sau đó cô thấy có ảnh của mình ở trước mặt và điện thoại reo ầm ĩ vì chuông báo thức cô chợt nhận ra mình đã quay trở về hiện đại, cô rất vui nhưng cũng xen chút không vui, cô uể oải đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân và thay đồ sau đó ăn sáng rồi tới công ty.Tại công ty Hồng Hải"Thư ký Lam cô chuẩn bị một cuộc họp mời các cổ đông lớn tới cho tôi.Còn cậu Thẩm cậu mau soạn thuyết trình dự án công trình mới sắp triển khai của công ty rồi 15 phút nữa mang vào thuyết trình trong cuộc họp".Hà Ân nói xong vào trong phòng làm việc cô lại ngồi thẫn thờ cô vẫn không nghĩ ra tại sao cô lại trở về hiện đại được hơn nữa tự nhiên cô cảm thấy có cảm giác đau lòng như suýt chút nữa đã mất đi người thân vậy,cô nghĩ chắc đây chỉ là giấc mơ thôi làm gì có chuyện xuyên không mà về được nữa chứ,cô tự cười mình nhưng nghĩ lại thì mọi chuyện lại không giống giấc mơ vì nó rất chân thật, thôi đau đầu quá cô cố xua đi những chuyện rắc rối không biết ra sao đó rồi vào phòng họp.Về phần Uyển Nhu và Nhạn Ảnh sau khi nhảy xuống vực thì may mắn thay họ không bị sao cả,dưới vực sâu đó là một con sông nhỏ họ cũng may được người dân gần đó cứu sống,Uyển Nhu tỉnh dậy đã thấy một bà lão ngồi cạnh mình,nàng giật mình ngồi dậy hỏi."Bà là ai? Tại sao bà lại cứu ta? Bà muốn gì? "__Uyển Nhu hoảng sợ thật sự nàng sợ rằng bà lão có ý để mình sống sau đó sẽ bán nàng vào lầu xanh,há chẳng phải sẽ bị giày vò sống không bằng chết hay sao chứ nàng nghĩ vậy toan ngồi dậy bỏ chạy thì bà lão ngăn lại bà bảo."Ta là người dân sống ở đây.Ta thấy cháu và một cô gái nữa trôi dạt ở gần con sông chỗ ta hay tới giặt đồ nên ta đã nhờ người cứu hai cháu.Sức khoẻ của cháu còn yếu lắm nằm nghỉ ngơi chút đi,ta sẽ đi sắc thuốc cho cháu ".Bà lão nói xong lom khom đi sắc thuốc."Uyển Nhu nghĩ lại, bà lão chắc chắn là người tốt, tại sao ta lại nghĩ xấu về bà ấy chứ haizz".__Uyển Nhu thở dài,bất chợt nàng nhìn sang bên cạnh thấy Nhạn Ảnh cũng nằm giường kế bên nàng liền gắng gượng đứng dậy sang giường của Nhạn Ảnh để gọi Nhạn Ảnh dậy."Nhạn Ảnh...Nhạn Ảnh."Uyển Nhu vừa gọi vừa lay nhẹ vai Nhạn Ảnh.Nhạn Ảnh từ từ mở mắt nàng nhìn thấy tiểu thư liền ngồi bật dậy ôm chặt Uyển Nhu khóc vừa khóc vừa nói."Tiểu thư... hức...hức...tiểu thư sao cô ngốc thế, cô làm vậy thì em,phu nhân và lão gia phải tính sao chứ".__Nhạn Ảnh khóc nấc nói đứt quãng."Được rồi..được rồi em nhìn xem ta vẫn còn sống mà, em đừng khóc nữa.Chúng ta ở đây vài ngày rồi mau chóng hồi phủ được không Nhạn Ảnh."Nhạn Ảnh nín khóc nàng gật đầu nàng nói thêm."Tiểu thư không được làm như vậy nữa,cho dù cô có chết Hà Ân cũng không thể trở về thế giới của mình được đâu, cô đừng nghe người khác nói bậy nữa nếu không em sẽ nói với Hà Ân để Hà Ân ghét cô luôn ".Nhạn Ảnh vừa nói vừa cười tay lau lau nước mắt trêu chọc Uyển Nhu.Tại công ty Hồng Hải"Chúng ta cần triển khai dự án xây một chi nhánh siêu thị nữa ở Quảng Châu... tôi xin hết ".Thẩm Tư Thanh đã thuyết trình dự án xong,anh mang tài liệu cho Hà Ân và các cổ đông tham khảo và đưa ra ý kiến, tất cả cổ đông đều đồng ý với dự án này vì nó hoàn toàn có lợi ích rất lớn đối với công ty nhưng mọi người nhìn Hà Ân để xem ý kiến của cô thì thấy cô ngồi thẫn thờ như người mất hồn vậy, một lúc sau Thẩm Tư Thanh mới khẽ tới gần lay Hà Ân cô mới giật mình như tỉnh cơn mê."Được rồi,cứ theo dự án của cậu Thẩm mà thi công.Buổi họp kết thúc tại đây "__Các cổ đông rời khỏi phòng họp Hà Ân nói xong cũng thu dọn tài liệu rồi về phòng làm việc của mình.