Tôi là Lâm Hiên là một thực tập sinh trong trong một công ty âm nhạc nổi tiếng nhất thành phố này, sắp trở thành một idol trong lòng tôi vui không thể tả nổi. Giọng hát thiên phú của tôi luôn được mọi người ca ngợi như chim sơn ca, nhưng con khốn bạn thân lạ bảo tôi hát giống họa kêu, nhưng tôi đảm bảo với bạn Lưu Hoà sẽ không dám nói trước mặt tôi đâu, tôi mà giận lên sẽ không còn một nhà phê bình truyện của cậu ta nữa. Truyện mà cậu ta đăng lên mạng trước hết phải qua sự kiểm diệt của tôi, không phải tôi chê truyện của cô ấy viết, nói thật đọc vào muốn thổ huyết. Vậy mà hàng trăm người vẫn đọc còn khen hết lời nữa. Cậu ta là. Một trong những tác giả có tâm nhất, viết truyện toàn lấy tên của bạn bè,người thân hay người mà hai chúng tôi ghét nhất đặt vào truyện. Nhưng dạo gần đây cô ấy và tôi đang chiếm tranh lạnh,lý do nhỏ như con kiến ấy chứ. Chuyện là hai chúng tôi ở chung nhà trọ,nên việc phân công làm vệ sinh phòng,nấu ăn đều chia đều nhưng có một hôm đến ngày cô ấy làm nhưng lại…
Chương 12
Cô Nàng Xuyên Không May MắnTác giả: ĐôrêmonTruyện Xuyên KhôngTôi là Lâm Hiên là một thực tập sinh trong trong một công ty âm nhạc nổi tiếng nhất thành phố này, sắp trở thành một idol trong lòng tôi vui không thể tả nổi. Giọng hát thiên phú của tôi luôn được mọi người ca ngợi như chim sơn ca, nhưng con khốn bạn thân lạ bảo tôi hát giống họa kêu, nhưng tôi đảm bảo với bạn Lưu Hoà sẽ không dám nói trước mặt tôi đâu, tôi mà giận lên sẽ không còn một nhà phê bình truyện của cậu ta nữa. Truyện mà cậu ta đăng lên mạng trước hết phải qua sự kiểm diệt của tôi, không phải tôi chê truyện của cô ấy viết, nói thật đọc vào muốn thổ huyết. Vậy mà hàng trăm người vẫn đọc còn khen hết lời nữa. Cậu ta là. Một trong những tác giả có tâm nhất, viết truyện toàn lấy tên của bạn bè,người thân hay người mà hai chúng tôi ghét nhất đặt vào truyện. Nhưng dạo gần đây cô ấy và tôi đang chiếm tranh lạnh,lý do nhỏ như con kiến ấy chứ. Chuyện là hai chúng tôi ở chung nhà trọ,nên việc phân công làm vệ sinh phòng,nấu ăn đều chia đều nhưng có một hôm đến ngày cô ấy làm nhưng lại… Nhịp điệu của đêm làm người ta say mê, nhưng cũng ẩn chứa đầy vẻ nguy hiểm. Tại một khách soạn trên chiếc giường màu trắng tinh khiết Lâm Hiên nằm đó quằn quại trong cơn đau,ý thức của cô chỉ là một mảng đen của cơn say nhưng cơ thế mảnh mai của cô đang bị một con thú cắn xé dữ dội.Hắn đưa Lâm Hiên đến một khách soạn gần đó trong tình trạng cô không hề biết mình đang gặp nguy hiểm, mà nếu nói là nguy hiểm cũng không chắc là đúng, chẳng phải trước đó cô đã chuẩn bị cho ý định hiến thân cho một người không quen biết sao.Nhưng đó chắc chắn là một sự không may mắn đến cả tồi tệ vì chính cô không biết rằng kẻ thù, kẻ đã biến cuộc sống của cô thành một trò chơi và cô chỉ là con rối rách rưới chỉ mặc ý định của người điều khiển có muốn giữ lại hay không. Lần này cô chính thức trở thành con rối rách thật sự,thật sựHắn ta nhìn cô với ánh mắt không nhướm d*c v*ng mà là ngọn lửa tối đen của địa ngục, hắn đang cười kìa,một nụ cười của quỷ câu hồn rùng rợn. Hắn tiến lại gần giường ném cô một cái thật mạnh, xương nhỏ bé của cô chưa vội kêu lên một tiếng thì cả người bị một vật thể khổng lồ đè ép lên. Không có sự diệu dàng cũng không có nhừng lời ngon ngọt âu yếm chỉ có thái độ hung hăn, thô bạo, cưỡng đoạt-rẹt.....Tiếng vải rách vang vọng lại từ những bức tường cho thấy sự thô bạo của hắn. Từng cái,từng mảnh áo quần rơi đầy trên nền gạch, cơ thể của cô tr*n tr**ng như nhộng, gió lạnh của màu đông thổi làm toàn thân cô hiện lên một lớp da gà nhám sần, nhăn nheo và ửng hồng. Hắn nhìn khuôn mặt đau khổ của cô, bàn tay to bóp mạnh vào cầm-Đây lạ những gì cô đáng phải trả giá cho tội ác ba cô đã gây ra với tôiHắn nắm lấy hai cẳng chân của cô mở rộng ra để cho nơi bí mật riêng tư của cô hiện rõ trước con mắt đỏ ngầu của hắn, không không một dấu hiệu báo trước vật to tướng khổng lồ lao nhanh vào hoa nguyệt chật hẹp, khô cằn.- Á..đ..a..u.Cút đi.Lâm Hiên cảm thấy cơ thể mình như có một khúc gỗ to xuyên qua, cơ thể không chị nổi ra sức uốn éo thân,nhưng càng dùng sức động đậy thì cô chỉ tự chuốt lấy cái đau cho chính mình. Hắn không thương tình trước khuôn mặt đã đẫm lệ, hắn cảm thấy sung sướng-hu..hu..hu..hức..hức.. Đau quá, mẹ ơi!cứu con vớiLâm Hiên mở đôi mắt ngấn nước, không nhìn rõ khuôn mặt người đó. n** t* m*t không ngừng phát ra âm thanh giao phối-phập..phập.Hoa nguyệt đỏ tươi chảy ra dòng máu đỏ tươi bôi trơn côn th*t đỏ ngầu, năm phút trôi qua..-cầu xin anh..a... Tha cho tôi đi...hu..hu..xin anh...làm..ơnMông hắn vẫn ra sức dùng lực động, côn th*t "phọt ".. Lại vùi thẳng vào hoa nguyệtNhững lời cầu xin, tiếng khóc làm cho hắn thêm phấn khích- Bịch...Hắn vỗ vào mông trắng của cô, hoa nguyệt một trận co rút rung lên, hút chặt lấy côn th*t-A.. Không..dừng..a..15" trôi qua- phạch...phạch..phạch..Đôi chân dang rộng của cô tê dại, cô đau khổ, c*n m** d*** đến chảy cả máu. Rồi chẳng bao lâu có lẽ đã quá sức chịu đựng của Lâm Hiên, như chúa đã nghe thấy lời cầu thỉnh của cô, cô không còn cảm thấy đau khổ nữa. Cô đã ngất đi trong cơn đau tê tái
Nhịp điệu của đêm làm người ta say mê, nhưng cũng ẩn chứa đầy vẻ nguy hiểm. Tại một khách soạn trên chiếc giường màu trắng tinh khiết Lâm Hiên nằm đó quằn quại trong cơn đau,ý thức của cô chỉ là một mảng đen của cơn say nhưng cơ thế mảnh mai của cô đang bị một con thú cắn xé dữ dội.
Hắn đưa Lâm Hiên đến một khách soạn gần đó trong tình trạng cô không hề biết mình đang gặp nguy hiểm, mà nếu nói là nguy hiểm cũng không chắc là đúng, chẳng phải trước đó cô đã chuẩn bị cho ý định hiến thân cho một người không quen biết sao.Nhưng đó chắc chắn là một sự không may mắn đến cả tồi tệ vì chính cô không biết rằng kẻ thù, kẻ đã biến cuộc sống của cô thành một trò chơi và cô chỉ là con rối rách rưới chỉ mặc ý định của người điều khiển có muốn giữ lại hay không. Lần này cô chính thức trở thành con rối rách thật sự,thật sự
Hắn ta nhìn cô với ánh mắt không nhướm d*c v*ng mà là ngọn lửa tối đen của địa ngục, hắn đang cười kìa,một nụ cười của quỷ câu hồn rùng rợn.
Hắn tiến lại gần giường ném cô một cái thật mạnh, xương nhỏ bé của cô chưa vội kêu lên một tiếng thì cả người bị một vật thể khổng lồ đè ép lên. Không có sự diệu dàng cũng không có nhừng lời ngon ngọt âu yếm chỉ có thái độ hung hăn, thô bạo, cưỡng đoạt
-rẹt.....
Tiếng vải rách vang vọng lại từ những bức tường cho thấy sự thô bạo của hắn. Từng cái,từng mảnh áo quần rơi đầy trên nền gạch, cơ thể của cô tr*n tr**ng như nhộng, gió lạnh của màu đông thổi làm toàn thân cô hiện lên một lớp da gà nhám sần, nhăn nheo và ửng hồng. Hắn nhìn khuôn mặt đau khổ của cô, bàn tay to bóp mạnh vào cầm
-Đây lạ những gì cô đáng phải trả giá cho tội ác ba cô đã gây ra với tôi
Hắn nắm lấy hai cẳng chân của cô mở rộng ra để cho nơi bí mật riêng tư của cô hiện rõ trước con mắt đỏ ngầu của hắn, không không một dấu hiệu báo trước vật to tướng khổng lồ lao nhanh vào hoa nguyệt chật hẹp, khô cằn.
- Á..đ..a..u.Cút đi.
Lâm Hiên cảm thấy cơ thể mình như có một khúc gỗ to xuyên qua, cơ thể không chị nổi ra sức uốn éo thân,nhưng càng dùng sức động đậy thì cô chỉ tự chuốt lấy cái đau cho chính mình. Hắn không thương tình trước khuôn mặt đã đẫm lệ, hắn cảm thấy sung sướng
-hu..hu..hu..hức..hức.. Đau quá, mẹ ơi!cứu con với
Lâm Hiên mở đôi mắt ngấn nước, không nhìn rõ khuôn mặt người đó. n** t* m*t không ngừng phát ra âm thanh giao phối
-phập..phập.
Hoa nguyệt đỏ tươi chảy ra dòng máu đỏ tươi bôi trơn côn th*t đỏ ngầu, năm phút trôi qua..
-cầu xin anh..a... Tha cho tôi đi...hu..hu..xin anh...làm..ơn
Mông hắn vẫn ra sức dùng lực động, côn th*t "phọt ".. Lại vùi thẳng vào hoa nguyệt
Những lời cầu xin, tiếng khóc làm cho hắn thêm phấn khích
- Bịch...
Hắn vỗ vào mông trắng của cô, hoa nguyệt một trận co rút rung lên, hút chặt lấy côn th*t
-A.. Không..dừng..a..
15" trôi qua
- phạch...phạch..phạch..
Đôi chân dang rộng của cô tê dại, cô đau khổ, c*n m** d*** đến chảy cả máu. Rồi chẳng bao lâu có lẽ đã quá sức chịu đựng của Lâm Hiên, như chúa đã nghe thấy lời cầu thỉnh của cô, cô không còn cảm thấy đau khổ nữa. Cô đã ngất đi trong cơn đau tê tái
Cô Nàng Xuyên Không May MắnTác giả: ĐôrêmonTruyện Xuyên KhôngTôi là Lâm Hiên là một thực tập sinh trong trong một công ty âm nhạc nổi tiếng nhất thành phố này, sắp trở thành một idol trong lòng tôi vui không thể tả nổi. Giọng hát thiên phú của tôi luôn được mọi người ca ngợi như chim sơn ca, nhưng con khốn bạn thân lạ bảo tôi hát giống họa kêu, nhưng tôi đảm bảo với bạn Lưu Hoà sẽ không dám nói trước mặt tôi đâu, tôi mà giận lên sẽ không còn một nhà phê bình truyện của cậu ta nữa. Truyện mà cậu ta đăng lên mạng trước hết phải qua sự kiểm diệt của tôi, không phải tôi chê truyện của cô ấy viết, nói thật đọc vào muốn thổ huyết. Vậy mà hàng trăm người vẫn đọc còn khen hết lời nữa. Cậu ta là. Một trong những tác giả có tâm nhất, viết truyện toàn lấy tên của bạn bè,người thân hay người mà hai chúng tôi ghét nhất đặt vào truyện. Nhưng dạo gần đây cô ấy và tôi đang chiếm tranh lạnh,lý do nhỏ như con kiến ấy chứ. Chuyện là hai chúng tôi ở chung nhà trọ,nên việc phân công làm vệ sinh phòng,nấu ăn đều chia đều nhưng có một hôm đến ngày cô ấy làm nhưng lại… Nhịp điệu của đêm làm người ta say mê, nhưng cũng ẩn chứa đầy vẻ nguy hiểm. Tại một khách soạn trên chiếc giường màu trắng tinh khiết Lâm Hiên nằm đó quằn quại trong cơn đau,ý thức của cô chỉ là một mảng đen của cơn say nhưng cơ thế mảnh mai của cô đang bị một con thú cắn xé dữ dội.Hắn đưa Lâm Hiên đến một khách soạn gần đó trong tình trạng cô không hề biết mình đang gặp nguy hiểm, mà nếu nói là nguy hiểm cũng không chắc là đúng, chẳng phải trước đó cô đã chuẩn bị cho ý định hiến thân cho một người không quen biết sao.Nhưng đó chắc chắn là một sự không may mắn đến cả tồi tệ vì chính cô không biết rằng kẻ thù, kẻ đã biến cuộc sống của cô thành một trò chơi và cô chỉ là con rối rách rưới chỉ mặc ý định của người điều khiển có muốn giữ lại hay không. Lần này cô chính thức trở thành con rối rách thật sự,thật sựHắn ta nhìn cô với ánh mắt không nhướm d*c v*ng mà là ngọn lửa tối đen của địa ngục, hắn đang cười kìa,một nụ cười của quỷ câu hồn rùng rợn. Hắn tiến lại gần giường ném cô một cái thật mạnh, xương nhỏ bé của cô chưa vội kêu lên một tiếng thì cả người bị một vật thể khổng lồ đè ép lên. Không có sự diệu dàng cũng không có nhừng lời ngon ngọt âu yếm chỉ có thái độ hung hăn, thô bạo, cưỡng đoạt-rẹt.....Tiếng vải rách vang vọng lại từ những bức tường cho thấy sự thô bạo của hắn. Từng cái,từng mảnh áo quần rơi đầy trên nền gạch, cơ thể của cô tr*n tr**ng như nhộng, gió lạnh của màu đông thổi làm toàn thân cô hiện lên một lớp da gà nhám sần, nhăn nheo và ửng hồng. Hắn nhìn khuôn mặt đau khổ của cô, bàn tay to bóp mạnh vào cầm-Đây lạ những gì cô đáng phải trả giá cho tội ác ba cô đã gây ra với tôiHắn nắm lấy hai cẳng chân của cô mở rộng ra để cho nơi bí mật riêng tư của cô hiện rõ trước con mắt đỏ ngầu của hắn, không không một dấu hiệu báo trước vật to tướng khổng lồ lao nhanh vào hoa nguyệt chật hẹp, khô cằn.- Á..đ..a..u.Cút đi.Lâm Hiên cảm thấy cơ thể mình như có một khúc gỗ to xuyên qua, cơ thể không chị nổi ra sức uốn éo thân,nhưng càng dùng sức động đậy thì cô chỉ tự chuốt lấy cái đau cho chính mình. Hắn không thương tình trước khuôn mặt đã đẫm lệ, hắn cảm thấy sung sướng-hu..hu..hu..hức..hức.. Đau quá, mẹ ơi!cứu con vớiLâm Hiên mở đôi mắt ngấn nước, không nhìn rõ khuôn mặt người đó. n** t* m*t không ngừng phát ra âm thanh giao phối-phập..phập.Hoa nguyệt đỏ tươi chảy ra dòng máu đỏ tươi bôi trơn côn th*t đỏ ngầu, năm phút trôi qua..-cầu xin anh..a... Tha cho tôi đi...hu..hu..xin anh...làm..ơnMông hắn vẫn ra sức dùng lực động, côn th*t "phọt ".. Lại vùi thẳng vào hoa nguyệtNhững lời cầu xin, tiếng khóc làm cho hắn thêm phấn khích- Bịch...Hắn vỗ vào mông trắng của cô, hoa nguyệt một trận co rút rung lên, hút chặt lấy côn th*t-A.. Không..dừng..a..15" trôi qua- phạch...phạch..phạch..Đôi chân dang rộng của cô tê dại, cô đau khổ, c*n m** d*** đến chảy cả máu. Rồi chẳng bao lâu có lẽ đã quá sức chịu đựng của Lâm Hiên, như chúa đã nghe thấy lời cầu thỉnh của cô, cô không còn cảm thấy đau khổ nữa. Cô đã ngất đi trong cơn đau tê tái