Vào một ngày nào đó chị Quỳnh dẫn một đám nhân viên mới đến ‘bao vây’ bàn làm việc của cậu mà ‘tra hỏi’. “Khang Ngôn, chú mày nói thật cho chị. Chú dùng bí kíp gì mà ở cạnh Boss được lâu vậy hả?” Cậu hắng giọng, đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong câu nói của cô. Cười híp mắt nhìn mấy nữ nhân viên mới, tỏ vẻ hiền hậu. “Bởi vì em không thèm nhỏ dãi gương mặt đẹp giai của Boss chứ sao ” Đám người mới không hiểu làm sao, chị Quỳnh cũng há mỏ, giống nhìn thấy điều gì kinh khủng lắm vậy. Boss – tức nam thần của cậu từ trong phòng bước ra, dưới ánh đèn sáng choang nhìn cậu bằng ánh mắt đùa giỡn. Bốn phía im lặng một cách quỷ dị. Vào giờ phút này, Boss mà cậu thầm mến ba năm hai tay đút túi, đứng trước cửa công ty. Bên ngoài trời mưa tầm tã. Anh đột nhiên chạy ra khỏi mái hiên, cả người ướt sũng, đứng giữa đường gào to. “Tại sao cô lại phản bội tôi?” “Các người là một đôi cẩu nam cẩu nữ, có chết cũng không được yên thân!” Đây mới đúng chuẩn kịch bản phim truyền hình 8h. Cậu ảo tưởng mà nghĩ. Bị…
Chương 31
Cuộc Sống Sau Khi Nhặt Về Vị Nam Thần Làm Ăn Thất BạiTác giả: Thiểu Tương NữTruyện Đam MỹVào một ngày nào đó chị Quỳnh dẫn một đám nhân viên mới đến ‘bao vây’ bàn làm việc của cậu mà ‘tra hỏi’. “Khang Ngôn, chú mày nói thật cho chị. Chú dùng bí kíp gì mà ở cạnh Boss được lâu vậy hả?” Cậu hắng giọng, đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong câu nói của cô. Cười híp mắt nhìn mấy nữ nhân viên mới, tỏ vẻ hiền hậu. “Bởi vì em không thèm nhỏ dãi gương mặt đẹp giai của Boss chứ sao ” Đám người mới không hiểu làm sao, chị Quỳnh cũng há mỏ, giống nhìn thấy điều gì kinh khủng lắm vậy. Boss – tức nam thần của cậu từ trong phòng bước ra, dưới ánh đèn sáng choang nhìn cậu bằng ánh mắt đùa giỡn. Bốn phía im lặng một cách quỷ dị. Vào giờ phút này, Boss mà cậu thầm mến ba năm hai tay đút túi, đứng trước cửa công ty. Bên ngoài trời mưa tầm tã. Anh đột nhiên chạy ra khỏi mái hiên, cả người ướt sũng, đứng giữa đường gào to. “Tại sao cô lại phản bội tôi?” “Các người là một đôi cẩu nam cẩu nữ, có chết cũng không được yên thân!” Đây mới đúng chuẩn kịch bản phim truyền hình 8h. Cậu ảo tưởng mà nghĩ. Bị… Cậu đối với trí tưởng tượng phong phú của Boss không còn gì để nói, mở cửa phòng bếp dự định chuồn ra phòng khách.Lão Đại hưng phấn nhìn sang bên này quan sát bọn cậu, nam thần bất chợt kéo tay cậu làm cậu hơi lảo đảo.Gạt tóc mái rối bời của cậu lên, cúi xuống hôn ‘ba’ một cái lên trán cậu.Nam vỗ vỗ đầu cún … A, không phải. Vỗ vỗ đầu cậu, xin lỗi cơ mà cậu sợ phát khiếp lên được đây. Anh câu môi, hài lòng nhìn Lão Đại đang trợn mắt há mỏ:“Đêm, an, hôn.”Boss sao anh dám đem ‘hôn ngủ ngon’ ra sử dụng trước giờ vậy chứ!Lão Đại:“…”Cậu thần trí mơ hồ ngồi xuống cạnh Lão Đại, gã u oán lắc lắc vai cậu:“Các người tương thân tương ái từ lâu rồi còn gì!”Cậu liếc xéo gã, lạnh lùng mở miệng giải thích:“Anh ấy chỉ coi tớ là em trai thôi.”Lão Đại không e dè văng tục, nói:“Vậy chắc chắn anh ta mắc bệnh ‘luyến đệ cuồng’!”“…”Trầm mặc, lại trầm mặc.Cuối cùng vẫn là Lão Đại vứt đề tài không rõ ràng này đi, đổi đề tài khác:“Vậy chuyện công ty anh ta thế nào? Còn có hi vọng đoạt lại à?”Cậu sờ sờ cằm:“Tớ không biết. Từ ngày anh ấy có liên hệ với ba tớ, tớ không còn hỏi tới.”“Thế cậu không biết xem TV, theo dõi tin tức kinh tế, tài chính là gì hả?”“Chẳng lẽ tớ không được xem phim hay sao?”“…”Lão Đại lắc đầu, nói:“Cậu quá vô tư rồi.”Nhức đầu quá đi, quay đầu lại bắt gặp nam thần ở trong bếp nhìn cậu cười trấn an. Chần chừ mở miệng:“Chắc cũng thuận lợi đi. Mấy hôm nay tâm tình của anh ấy tốt lắm.”Vẻ mặt Lão Đại thâm trầm:“Sao tôi lại cảm thấy nguyên nhân là vì cậu nhỉ?”Đi một vòng, vẫn quay về đề tài ban đầu. Một trận bế tắc.“Cậu về trước đi, không vị kia nhà cậu lại lo lắng đấy.”Cậu khụ hai tiếng, thật sự không quen nhìn Lão Đại đỏ mặt.“Hừ, hắn chính là thích bất ngờ đó.”Có gan cậu thử ở lại xem!“Kia, việc này, tôi vẫn nên đi trước đây.”Tiễn gã ra cửa, cậu yếu ớt nói:“Lão Đại, cảm ơn.”Hai má Lão Đại đã muốn phát nhiệt, tiêu sái xoa tóc cậu thành một mớ bù xù:“Lại nói lời ngốc nghếch rồi. Thành thật thổ lộ đi, sau đó đem anh ta đến cho chị dâu nhà cậu nhìn aha!”
Cậu đối với trí tưởng tượng phong phú của Boss không còn gì để nói, mở cửa phòng bếp dự định chuồn ra phòng khách.
Lão Đại hưng phấn nhìn sang bên này quan sát bọn cậu, nam thần bất chợt kéo tay cậu làm cậu hơi lảo đảo.
Gạt tóc mái rối bời của cậu lên, cúi xuống hôn ‘ba’ một cái lên trán cậu.
Nam vỗ vỗ đầu cún … A, không phải. Vỗ vỗ đầu cậu, xin lỗi cơ mà cậu sợ phát khiếp lên được đây. Anh câu môi, hài lòng nhìn Lão Đại đang trợn mắt há mỏ:
“Đêm, an, hôn.”
Boss sao anh dám đem ‘hôn ngủ ngon’ ra sử dụng trước giờ vậy chứ!
Lão Đại:
“…”
Cậu thần trí mơ hồ ngồi xuống cạnh Lão Đại, gã u oán lắc lắc vai cậu:
“Các người tương thân tương ái từ lâu rồi còn gì!”
Cậu liếc xéo gã, lạnh lùng mở miệng giải thích:
“Anh ấy chỉ coi tớ là em trai thôi.”
Lão Đại không e dè văng tục, nói:
“Vậy chắc chắn anh ta mắc bệnh ‘luyến đệ cuồng’!”
“…”
Trầm mặc, lại trầm mặc.
Cuối cùng vẫn là Lão Đại vứt đề tài không rõ ràng này đi, đổi đề tài khác:
“Vậy chuyện công ty anh ta thế nào? Còn có hi vọng đoạt lại à?”
Cậu sờ sờ cằm:
“Tớ không biết. Từ ngày anh ấy có liên hệ với ba tớ, tớ không còn hỏi tới.”
“Thế cậu không biết xem TV, theo dõi tin tức kinh tế, tài chính là gì hả?”
“Chẳng lẽ tớ không được xem phim hay sao?”
“…”
Lão Đại lắc đầu, nói:
“Cậu quá vô tư rồi.”
Nhức đầu quá đi, quay đầu lại bắt gặp nam thần ở trong bếp nhìn cậu cười trấn an. Chần chừ mở miệng:
“Chắc cũng thuận lợi đi. Mấy hôm nay tâm tình của anh ấy tốt lắm.”
Vẻ mặt Lão Đại thâm trầm:
“Sao tôi lại cảm thấy nguyên nhân là vì cậu nhỉ?”
Đi một vòng, vẫn quay về đề tài ban đầu. Một trận bế tắc.
“Cậu về trước đi, không vị kia nhà cậu lại lo lắng đấy.”
Cậu khụ hai tiếng, thật sự không quen nhìn Lão Đại đỏ mặt.
“Hừ, hắn chính là thích bất ngờ đó.”
Có gan cậu thử ở lại xem!
“Kia, việc này, tôi vẫn nên đi trước đây.”
Tiễn gã ra cửa, cậu yếu ớt nói:
“Lão Đại, cảm ơn.”
Hai má Lão Đại đã muốn phát nhiệt, tiêu sái xoa tóc cậu thành một mớ bù xù:
“Lại nói lời ngốc nghếch rồi. Thành thật thổ lộ đi, sau đó đem anh ta đến cho chị dâu nhà cậu nhìn aha!”
Cuộc Sống Sau Khi Nhặt Về Vị Nam Thần Làm Ăn Thất BạiTác giả: Thiểu Tương NữTruyện Đam MỹVào một ngày nào đó chị Quỳnh dẫn một đám nhân viên mới đến ‘bao vây’ bàn làm việc của cậu mà ‘tra hỏi’. “Khang Ngôn, chú mày nói thật cho chị. Chú dùng bí kíp gì mà ở cạnh Boss được lâu vậy hả?” Cậu hắng giọng, đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong câu nói của cô. Cười híp mắt nhìn mấy nữ nhân viên mới, tỏ vẻ hiền hậu. “Bởi vì em không thèm nhỏ dãi gương mặt đẹp giai của Boss chứ sao ” Đám người mới không hiểu làm sao, chị Quỳnh cũng há mỏ, giống nhìn thấy điều gì kinh khủng lắm vậy. Boss – tức nam thần của cậu từ trong phòng bước ra, dưới ánh đèn sáng choang nhìn cậu bằng ánh mắt đùa giỡn. Bốn phía im lặng một cách quỷ dị. Vào giờ phút này, Boss mà cậu thầm mến ba năm hai tay đút túi, đứng trước cửa công ty. Bên ngoài trời mưa tầm tã. Anh đột nhiên chạy ra khỏi mái hiên, cả người ướt sũng, đứng giữa đường gào to. “Tại sao cô lại phản bội tôi?” “Các người là một đôi cẩu nam cẩu nữ, có chết cũng không được yên thân!” Đây mới đúng chuẩn kịch bản phim truyền hình 8h. Cậu ảo tưởng mà nghĩ. Bị… Cậu đối với trí tưởng tượng phong phú của Boss không còn gì để nói, mở cửa phòng bếp dự định chuồn ra phòng khách.Lão Đại hưng phấn nhìn sang bên này quan sát bọn cậu, nam thần bất chợt kéo tay cậu làm cậu hơi lảo đảo.Gạt tóc mái rối bời của cậu lên, cúi xuống hôn ‘ba’ một cái lên trán cậu.Nam vỗ vỗ đầu cún … A, không phải. Vỗ vỗ đầu cậu, xin lỗi cơ mà cậu sợ phát khiếp lên được đây. Anh câu môi, hài lòng nhìn Lão Đại đang trợn mắt há mỏ:“Đêm, an, hôn.”Boss sao anh dám đem ‘hôn ngủ ngon’ ra sử dụng trước giờ vậy chứ!Lão Đại:“…”Cậu thần trí mơ hồ ngồi xuống cạnh Lão Đại, gã u oán lắc lắc vai cậu:“Các người tương thân tương ái từ lâu rồi còn gì!”Cậu liếc xéo gã, lạnh lùng mở miệng giải thích:“Anh ấy chỉ coi tớ là em trai thôi.”Lão Đại không e dè văng tục, nói:“Vậy chắc chắn anh ta mắc bệnh ‘luyến đệ cuồng’!”“…”Trầm mặc, lại trầm mặc.Cuối cùng vẫn là Lão Đại vứt đề tài không rõ ràng này đi, đổi đề tài khác:“Vậy chuyện công ty anh ta thế nào? Còn có hi vọng đoạt lại à?”Cậu sờ sờ cằm:“Tớ không biết. Từ ngày anh ấy có liên hệ với ba tớ, tớ không còn hỏi tới.”“Thế cậu không biết xem TV, theo dõi tin tức kinh tế, tài chính là gì hả?”“Chẳng lẽ tớ không được xem phim hay sao?”“…”Lão Đại lắc đầu, nói:“Cậu quá vô tư rồi.”Nhức đầu quá đi, quay đầu lại bắt gặp nam thần ở trong bếp nhìn cậu cười trấn an. Chần chừ mở miệng:“Chắc cũng thuận lợi đi. Mấy hôm nay tâm tình của anh ấy tốt lắm.”Vẻ mặt Lão Đại thâm trầm:“Sao tôi lại cảm thấy nguyên nhân là vì cậu nhỉ?”Đi một vòng, vẫn quay về đề tài ban đầu. Một trận bế tắc.“Cậu về trước đi, không vị kia nhà cậu lại lo lắng đấy.”Cậu khụ hai tiếng, thật sự không quen nhìn Lão Đại đỏ mặt.“Hừ, hắn chính là thích bất ngờ đó.”Có gan cậu thử ở lại xem!“Kia, việc này, tôi vẫn nên đi trước đây.”Tiễn gã ra cửa, cậu yếu ớt nói:“Lão Đại, cảm ơn.”Hai má Lão Đại đã muốn phát nhiệt, tiêu sái xoa tóc cậu thành một mớ bù xù:“Lại nói lời ngốc nghếch rồi. Thành thật thổ lộ đi, sau đó đem anh ta đến cho chị dâu nhà cậu nhìn aha!”