“Tên.” “Đào Uyên.” “Tuổi.” “Mười tám.” Đào Uyên tỉnh bơ đáp, phát hiện bác sĩ đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm. “Có gì sai hả?” Đào Uyên mê mang. “Cậu hai mươi tám tuổi.” Bác sĩ nhìn vào tuổi tác trên bệnh án, nghiêm túc sửa lại. “Không thể nào, hôm qua tôi mới tra kết quả thi đại học xong mà! Cỡ 250 điểm!” Đào Uyên nói, “Mấy người đừng có gạt tôi! Tôi còn phải chuẩn bị vào đại học nữa!” “250 điểm sao có thể lên đại học được?” Bác sĩ nhịn không được nói. “Nói ra anh không tin đâu” Đào Uyên vui vẻ: “Chừng này điểm đúng là không thể lên đại học được, nhưng ba tôi có tiền, đã móc nối quan hệ xong rồi, tôi chỉ cần báo danh thôi!” “……” Đào Uyên trải qua một phen trao đổi, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Chuyện là thế này, một tiểu minh tinh từng có gia cảnh phú quý, đáng tiếc năm nhất đại học ba làm ăn phá sản, chịu không nổi đả kích nhảy lầu tự sát. Tiểu minh tinh không đóng nổi học phí kếch xù, bỏ học đi làm diễn viên quần chúng, sau đó bởi vì gương mặt lớn lên cũng dễ nhìn nên muốn đi đường tắt…

Chương 21: Phiên ngoại 1: Bài hát dành tặng mọi người.

Câu Chuyện Xưa Máu Chó Của Một Vụ Tai Nạn Mất Trí NhớTác giả: Xuân Khê Địch HiểuTruyện Đam Mỹ“Tên.” “Đào Uyên.” “Tuổi.” “Mười tám.” Đào Uyên tỉnh bơ đáp, phát hiện bác sĩ đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm. “Có gì sai hả?” Đào Uyên mê mang. “Cậu hai mươi tám tuổi.” Bác sĩ nhìn vào tuổi tác trên bệnh án, nghiêm túc sửa lại. “Không thể nào, hôm qua tôi mới tra kết quả thi đại học xong mà! Cỡ 250 điểm!” Đào Uyên nói, “Mấy người đừng có gạt tôi! Tôi còn phải chuẩn bị vào đại học nữa!” “250 điểm sao có thể lên đại học được?” Bác sĩ nhịn không được nói. “Nói ra anh không tin đâu” Đào Uyên vui vẻ: “Chừng này điểm đúng là không thể lên đại học được, nhưng ba tôi có tiền, đã móc nối quan hệ xong rồi, tôi chỉ cần báo danh thôi!” “……” Đào Uyên trải qua một phen trao đổi, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Chuyện là thế này, một tiểu minh tinh từng có gia cảnh phú quý, đáng tiếc năm nhất đại học ba làm ăn phá sản, chịu không nổi đả kích nhảy lầu tự sát. Tiểu minh tinh không đóng nổi học phí kếch xù, bỏ học đi làm diễn viên quần chúng, sau đó bởi vì gương mặt lớn lên cũng dễ nhìn nên muốn đi đường tắt… Edit: Shiba Đẹp TraiBeta: Phong NguyệtLúc Tống Thanh Thanh mở weibo Đào Uyên ra, thấy một status mới.Cô click vào xem, hóa ra là bài hát mới.“Đây là bài hát mà tôi muốn tặng mọi người vào nhiều năm trước.”“Thật xin lỗi, mấy năm nay tôi làm mọi người thất vọng rồi.”“Cám ơn mọi người vẫn chưa quên mất tôi.”Tống Thanh Thanh nhấn vào.Giọng hát trong trẻo của Đào Uyên truyền ra.Thiếu niên sạch sẽ sáng sủa đã trở lại.Tống Thanh Thanh nghe bài hát đó rất nhiều lần, rốt cuộc nhịn không được khóc thành tiếng.Tống Thanh Thanh khóc xong sau đó click mở một group, nói một câu: ” Bắt đầu từ hôm nay group này giải tán!”Antifans nói: Đừng kích động!!!! Chúng ta chuyển cmn thành fan luôn đi! Tin tức của chúng ta có khi phong phú hơn bọn fans ấy chứ!!!! A a a mới vừa xem cảnh cut cậu ta diễn, sung sướng phát hiện kỹ thuật diễn của cậu ta thật tuyệt!!!!! Có chút mong chờ “Kí ức Đại học của tôi” rồi!!!”Tống Thanh Thanh: “…”Đào Uyên: “…”Đào Uyên nhịn không được bật cười.Lúc Lục Đổng trở lại vừa vặn nhìn thấy Đào Uyên vui vẻ nở nụ cười.Lục Đổng hôn môi Đào Uyên một cái, hỏi : “Có chuyện gì vui thế?”Đào Uyên nói: “Cô bé này thật đáng yêu!”“Cô bé này?” Giọng điệu Lục đổng có chút nguy hiểm, “Này?” Cô bé là đủ rồi, còn cô bé này?“Anh tránh ra tránh ra đi.” Đào Uyên đẩy Lục đổng ra, “Chỉ là fan của em mà thôi!”Lục đổng bắt lấy tay  Đào Uyên, dán môi lên: “Fan cũng không được.” Anh ôm Đào Uyên lên giường, cắn ra dấu hồng trên cổ Đào Uyên, nói, “Không an toàn.”Đào Uyên bị cắn đến hơi đau, hung hăng cắn trả.“Đổng dấm chua.”Đào Uyên cười tủm tỉm nói.

Edit: Shiba Đẹp Trai

Beta: Phong Nguyệt

Lúc Tống Thanh Thanh mở weibo Đào Uyên ra, thấy một status mới.

Cô click vào xem, hóa ra là bài hát mới.

“Đây là bài hát mà tôi muốn tặng mọi người vào nhiều năm trước.”

“Thật xin lỗi, mấy năm nay tôi làm mọi người thất vọng rồi.”

“Cám ơn mọi người vẫn chưa quên mất tôi.”

Tống Thanh Thanh nhấn vào.

Giọng hát trong trẻo của Đào Uyên truyền ra.

Thiếu niên sạch sẽ sáng sủa đã trở lại.

Tống Thanh Thanh nghe bài hát đó rất nhiều lần, rốt cuộc nhịn không được khóc thành tiếng.

Tống Thanh Thanh khóc xong sau đó click mở một group, nói một câu: ” Bắt đầu từ hôm nay group này giải tán!”

Antifans nói: Đừng kích động!!!! Chúng ta chuyển cmn thành fan luôn đi! Tin tức của chúng ta có khi phong phú hơn bọn fans ấy chứ!!!! A a a mới vừa xem cảnh cut cậu ta diễn, sung sướng phát hiện kỹ thuật diễn của cậu ta thật tuyệt!!!!! Có chút mong chờ “Kí ức Đại học của tôi” rồi!!!”

Tống Thanh Thanh: “…”

Đào Uyên: “…”

Đào Uyên nhịn không được bật cười.

Lúc Lục Đổng trở lại vừa vặn nhìn thấy Đào Uyên vui vẻ nở nụ cười.

Lục Đổng hôn môi Đào Uyên một cái, hỏi : “Có chuyện gì vui thế?”

Đào Uyên nói: “Cô bé này thật đáng yêu!”

“Cô bé này?” Giọng điệu Lục đổng có chút nguy hiểm, 

“Này?” Cô bé là đủ rồi, còn cô bé này?

“Anh tránh ra tránh ra đi.” Đào Uyên đẩy Lục đổng ra, “Chỉ là fan của em mà thôi!”

Lục đổng bắt lấy tay  Đào Uyên, dán môi lên: “Fan cũng không được.” Anh ôm Đào Uyên lên giường, cắn ra dấu hồng trên cổ Đào Uyên, nói, “Không an toàn.”

Đào Uyên bị cắn đến hơi đau, hung hăng cắn trả.

“Đổng dấm chua.”

Đào Uyên cười tủm tỉm nói.

Câu Chuyện Xưa Máu Chó Của Một Vụ Tai Nạn Mất Trí NhớTác giả: Xuân Khê Địch HiểuTruyện Đam Mỹ“Tên.” “Đào Uyên.” “Tuổi.” “Mười tám.” Đào Uyên tỉnh bơ đáp, phát hiện bác sĩ đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm. “Có gì sai hả?” Đào Uyên mê mang. “Cậu hai mươi tám tuổi.” Bác sĩ nhìn vào tuổi tác trên bệnh án, nghiêm túc sửa lại. “Không thể nào, hôm qua tôi mới tra kết quả thi đại học xong mà! Cỡ 250 điểm!” Đào Uyên nói, “Mấy người đừng có gạt tôi! Tôi còn phải chuẩn bị vào đại học nữa!” “250 điểm sao có thể lên đại học được?” Bác sĩ nhịn không được nói. “Nói ra anh không tin đâu” Đào Uyên vui vẻ: “Chừng này điểm đúng là không thể lên đại học được, nhưng ba tôi có tiền, đã móc nối quan hệ xong rồi, tôi chỉ cần báo danh thôi!” “……” Đào Uyên trải qua một phen trao đổi, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Chuyện là thế này, một tiểu minh tinh từng có gia cảnh phú quý, đáng tiếc năm nhất đại học ba làm ăn phá sản, chịu không nổi đả kích nhảy lầu tự sát. Tiểu minh tinh không đóng nổi học phí kếch xù, bỏ học đi làm diễn viên quần chúng, sau đó bởi vì gương mặt lớn lên cũng dễ nhìn nên muốn đi đường tắt… Edit: Shiba Đẹp TraiBeta: Phong NguyệtLúc Tống Thanh Thanh mở weibo Đào Uyên ra, thấy một status mới.Cô click vào xem, hóa ra là bài hát mới.“Đây là bài hát mà tôi muốn tặng mọi người vào nhiều năm trước.”“Thật xin lỗi, mấy năm nay tôi làm mọi người thất vọng rồi.”“Cám ơn mọi người vẫn chưa quên mất tôi.”Tống Thanh Thanh nhấn vào.Giọng hát trong trẻo của Đào Uyên truyền ra.Thiếu niên sạch sẽ sáng sủa đã trở lại.Tống Thanh Thanh nghe bài hát đó rất nhiều lần, rốt cuộc nhịn không được khóc thành tiếng.Tống Thanh Thanh khóc xong sau đó click mở một group, nói một câu: ” Bắt đầu từ hôm nay group này giải tán!”Antifans nói: Đừng kích động!!!! Chúng ta chuyển cmn thành fan luôn đi! Tin tức của chúng ta có khi phong phú hơn bọn fans ấy chứ!!!! A a a mới vừa xem cảnh cut cậu ta diễn, sung sướng phát hiện kỹ thuật diễn của cậu ta thật tuyệt!!!!! Có chút mong chờ “Kí ức Đại học của tôi” rồi!!!”Tống Thanh Thanh: “…”Đào Uyên: “…”Đào Uyên nhịn không được bật cười.Lúc Lục Đổng trở lại vừa vặn nhìn thấy Đào Uyên vui vẻ nở nụ cười.Lục Đổng hôn môi Đào Uyên một cái, hỏi : “Có chuyện gì vui thế?”Đào Uyên nói: “Cô bé này thật đáng yêu!”“Cô bé này?” Giọng điệu Lục đổng có chút nguy hiểm, “Này?” Cô bé là đủ rồi, còn cô bé này?“Anh tránh ra tránh ra đi.” Đào Uyên đẩy Lục đổng ra, “Chỉ là fan của em mà thôi!”Lục đổng bắt lấy tay  Đào Uyên, dán môi lên: “Fan cũng không được.” Anh ôm Đào Uyên lên giường, cắn ra dấu hồng trên cổ Đào Uyên, nói, “Không an toàn.”Đào Uyên bị cắn đến hơi đau, hung hăng cắn trả.“Đổng dấm chua.”Đào Uyên cười tủm tỉm nói.

Chương 21: Phiên ngoại 1: Bài hát dành tặng mọi người.