“Đánh chết nó! Mau đuổi theo!” “Chó hoang, đừng chạy!” Một đám côn đồ đầu tóc quái dị, tên cầm thiết côn, tên cầm xích chạy thật nhanh, còn không ngừng hô to, quơ quơ vũ khí trên tay, giống như muốn phát tiết cái tinh lực dồi dào của tuổi trẻ. Phía trước có một nam tử ăn mặc nhếch nhác hình như cũng đang chạy trốn, trong tay cầm một thiết côn, xoay người lại đem thiết côn đánh đám người kia đến chảy máu đầu. Hả giận cười lạnh một tiếng, nam tử được gọi là chó hoang chạy vào một con hẻm nhỏ phía trước, động tác của hắn rất kỳ quái, nhưng mà hắn rất rành đường, không bao lâu đã đem đám người kia bỏ lại phía sau. Hắn dựa vào vách tường thở hổn hển, trong chốc lát lấy lại hơi thở, chó hoang giơ cánh tay lên quẹt đi vết máu trên miệng, phun ra một câu, “Mẹ nó, ám toán tao.” Đưa tay móc móc túi, lấy ra bao thuốc lá còn được một điếu cuối cùng, tiếp tục bới móc, trên người chỉ còn ba mươi mấy đồng, cũng may bụng không có đói. Hai tay đút vào túi bước về phía trước, chỗ làm việc nhất định…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...