Rất nhiều người không hiểu được tại sao ta lại yêu thương một ai đó. Ngày hôm đó, sau khi hoàn thành thủ tục bàn giao lại công việc, Khương Thần đến nhà trẻ đón Bắc Bắc về, cố gắng thể hiện bản thân không có vẻ nghèo túng. Từ trong ra ngoài đều trống rỗng, lúc này chỉ cần một cơn gió thu thôi cũng có thể khiến anh gục ngã. Bắc Bắc có vẻ cũng hiểu được tâm trạng bố mình hôm nay không vui, cho nên rất ngoan ngoãn ăn cơm, cho dù trên bàn có mấy món bé không thích nhưng vẫn cố gắng tỏ vẻ rất ngon nhai hết. Khương Thần ngồi đối diện không hề động đũa, nhìn Bắc Bắc khó khăn nhai miếng rau, cảm giác trống rỗng trong lòng dường như vơi đi đôi chút. Ít ra thì Bắc Bắc còn ở bên cạnh mình. Buổi tối Bắc Bắc cũng không ỉ ôi đòi tìm chú Trịnh nghe chuyện cổ tích như mọi ngày, cậu nhóc làm xong bài tập toán mà thầy giao về nhà, tự mình đọc hai lần bài Hán Ngữ và ghép vần, cuối cùng còn chuẩn bị tốt kéo, giấy màu, hồ dán cho môn thủ công ngày mai rồi mới đi ngủ. Khương Thần chờ con trai ngủ, lặng lẽ…

Truyện chữ