Tác giả:

Giấc mộng lớn nhất của đời người chính là có thể thỏa sức tiêu dao. Tần Lâu thường ngày đều không đợi Liễu Mộng Túy cùng về, thế nhưng chuyện hôm nay xảy ra, khiến cho hắn không những không muốn đợi y, lại còn có chút hận đến nghiến răng nghiến lợi. Thế nên, sắc mặt hắn rất rất rất là xấu, gặp ai cũng không thèm nhìn chứ đừng nói gì đến chào với hỏi, trở về phủ, liền cởi triều phục ra, xong nằm lăn ra giường mà hờn dỗi. Nhắm mặt lại, trong đầu chợt hiện lên gương mặt cực kì đáng ghét của Liễu Mộng Túy, hừ lạnh một tiếng, tức giận đến độ y muốn đạp gãy cái giường luôn. Vừa mở mắt ra, đang định thực thi hành động kể trên thì gương mặt của Liễu Mộng Túy đã lù lù trước mắt. Trừng mắt nhìn, vẻ mặt của Tần Lâu cứ như vừa nuốt vào họng một con ruồi bự vậy, giọng nói đương nhiên cũng chả có tí thiện ý nào: “Ngươi tới làm gì??” Liễu Mộng Túy không đáp. khóe mắt ẩn chứa ý cười nồng đậm: “Muốn trút giận sao?” Tần Lâu đang muốn hỏi hắn làm sao biết, ánh mắt Liễu Mộng Túy đã chạm tới hai bàn tay…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...