Đan Quất ở Giang Nam, qua đông vẫn xanh tốt; Phải đâu đất ấm áp, sức chọi nổi tuế hàn; Vốn là thứ dâng khách, xá gì chuyện trở ngăn; Vận mệnh hẳn gặp lúc, tìm sao luật tuần hoàn; Xem kìa đám đào mận, cây nào không bóng râm?(*) (*): Bài thơ “Cảm ngộ 12” của Trương Cửu Linh. Quân Thần Tinh là người nhỏ tuổi nhất trong bốn anh em nhà họ Quân, cũng vì địa vị đặc biệt không thể so sánh, cho nên, các anh trai luôn yêu thương và bảo vệ anh cẩn thận. Vì thế, mọi người chỉ biết nhà họ Quân có bốn anh em và cơ hội để gặp được họ tuy ít, nhưng vẫn không hiếm bằng gặp được Quân Thần Tinh. Mãi cho đến một năm trước, anh từ nước ngoài quay về nhà họ Quân, cơ hội gặp được anh mới trở nên nhiều hơn ba người anh của mình. Bởi vì, anh là người phụ trách bộ phận PR của nhà họ Quân, dĩ nhiên cơ hội gặp mặt cũng nhiều hơn, nhưng lại khiến cho giới xã giao nổi lên một cơn gió lốc. Anh có một mái tóc đen nhánh mềm như tơ dài qua vai. Một đôi mắt vừa thâm thúy lại như có điện. Khuôn mặt còn xinh đẹp hơn phụ…
Tác giả: