Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Nhớ kỹ tên của ta, tên ta là Đỗ Giam Ngôn.” Năm Chu Kiến Thâm sinh ra, Vạn Trinh Nhi đã mười chín tuổi. Thời gian luôn đặc biệt vô tình với phụ nữ. Nam nhân mười chín tuổi mới là lúc anh tư phong phát, chuẩn bị cho một phen đại sự, nhưng nữ nhân thì ngược lại, đến tuổi mười chín đã tựa như một đóa cúc trong gió thu, tuy đẹp vô cùng nhưng cũng là biểu hiện cho tuổi xế chiều sắp tới. Từ lúc bốn tuổi vào cung tới nay, mười lăm năm đã trôi qua, hoàng thượng cũng đã là người khác nhưng Vạn Trinh Nhi vẫn là một cung nữ tầm thường. Nhìn rất nhiều tỷ muội, có người xuất cung lấy chồng, có người được hoàng thượng nhìn trúng, tuyển làm phi tử, một số lại bị đưa vào đạo quán, phật đường, rồi cũng có người đã già, tóc bạc trắng lại vẫn tiếp tục làm cung nữ. Còn nàng thì sao? Nay đã mười chín rồi mà vẫn không chiếm được thánh sủng, lẽ nào nàng rồi cũng giống những cung nữ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...