“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…
Chương 181: Nam thần vườn trường (20)
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo*******************Bởi vì biết nguyên chủ sẽ xảy ra tai nạn xe vào hôm nay, nên Hạ Diệc Sơ cố ý chọn một con đường khác để đi, tránh xảy ra chuyện không hay. Lại không thể lường được, việc ngoài ý muốn này vẫn xảy ra.Chẳng lẽ mệnh trời không thể cãi?Ý niệm này vừa lóe lên trong đầu, Hạ Diệc Sơ liền tự cười chính mình. Sự tồn tại của cô bây giờ không phải là đang vi phạm Thiên Đạo sao.Công sức tu tập thời gian qua ở thế giới này cũng có lúc cần dùng. Hạ Diệc Sơ nhìn chiếc xe đang lao đến, trong nháy mắt dùng nội lực nhảy sang một bên. Trong mắt người qua đường, chính là Hạ Diệc Sơ bị tông ngã sang một bên. Ít nhất, tài xế xe tải cho là như thế.Tài xế đụng phải người, không chạy trốn mà xuống xe, đến gần Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ nằm rạp trên mặt đất, cảm giác tài xế đang tiến đến gần, hắn đá đá lên hai chân cô, dường như đang muốn xác định xem cô đã chết hay chưa. Hạ Diệc Sơ để hắn đá tùy ý, không rên một tiếng.Tài xế nghĩ người này bị mình đụng trúng, văng xa như thế, hẳn là đã chết, nên không để ý lắm, lấy di động ra gọi.Bên kia mau chóng nghe điện thoại, có vẻ như đang nóng lòng chờ đợi cuộc gọi này."Alo, ông chủ Lý, là tôi. Chuyện của ông tôi đã giải quyết xong.""Tốt tốt."Hạ Diệc Sơ nằm đó nghe hắn nói, trong lòng dậy sóng. Cô không biết cũng không hề hoài nghi về nguyên nhân cái chết của Hạ Nhật Hòa. Không ngờ rằng, có người phân phó cho tên tài xế kia đâm chết nguyên chủ. Rốt cuộc, Hạ Nhật Hòa và người kia có thâm thù đại hận gì đến nỗi phải giết người. Hạ Diệc Sơ rơi vào trầm tư.Tài xế xe tải gật gật đầu, lấy điện thoại gọi tiếp một cuộc. Bên kia vừa nhấc máy, tài xế lập tức hoảng sợ, nghẹn ngào nói:"Cảnh sát, tôi lái xe tải, vừa qua ngã tư đụng phải một người, địa chỉ ở..., các người mau đến đi, là lỗi của tôi."Hạ Diệc Sơ nằm trên mặt đất, nghe tài xế thú tội, trong lòng lại căm giận ngút trời. Khó trách trong ký ức nguyên chủ không có nguyên nhân cái chết của mình. Thời điểm đó, tài xế gây tại nạn không bỏ chạy mà còn tự thú, thái độ thành khẩn, mà tinh thần nguyên chủ lại sa sút. Cho nên, tài xế được giảm nhẹ án, mọi người còn cho là hắn vô tội. Ngay cả nguyên chủ cũng tưởng như thế.Không ai lại có thể nghĩ đến chân tướng ngầm của vụ việc này thật khiến người ta phẫn nộ.Cho dù nguyên chủ và bọn họ kết cừu hận gì, bọn họ đều không thể dễ dàng cướp đi sinh mệnh người khác, lại còn trình diễn một vở tuồng như vậy.Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ trong thân phận Hạ Nhật Hòa, thù này, cô nhất định phải vì nguyên chủ mà thanh toán.Đáymắt Hạ Diệc Sơ hiện lên một mạt lạnh lẽo.============================
Editor: Mi Mặt Mèo
*******************
Bởi vì biết nguyên chủ sẽ xảy ra tai nạn xe vào hôm nay, nên Hạ Diệc Sơ cố ý chọn một con đường khác để đi, tránh xảy ra chuyện không hay. Lại không thể lường được, việc ngoài ý muốn này vẫn xảy ra.
Chẳng lẽ mệnh trời không thể cãi?
Ý niệm này vừa lóe lên trong đầu, Hạ Diệc Sơ liền tự cười chính mình. Sự tồn tại của cô bây giờ không phải là đang vi phạm Thiên Đạo sao.
Công sức tu tập thời gian qua ở thế giới này cũng có lúc cần dùng. Hạ Diệc Sơ nhìn chiếc xe đang lao đến, trong nháy mắt dùng nội lực nhảy sang một bên. Trong mắt người qua đường, chính là Hạ Diệc Sơ bị tông ngã sang một bên. Ít nhất, tài xế xe tải cho là như thế.
Tài xế đụng phải người, không chạy trốn mà xuống xe, đến gần Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ nằm rạp trên mặt đất, cảm giác tài xế đang tiến đến gần, hắn đá đá lên hai chân cô, dường như đang muốn xác định xem cô đã chết hay chưa. Hạ Diệc Sơ để hắn đá tùy ý, không rên một tiếng.
Tài xế nghĩ người này bị mình đụng trúng, văng xa như thế, hẳn là đã chết, nên không để ý lắm, lấy di động ra gọi.
Bên kia mau chóng nghe điện thoại, có vẻ như đang nóng lòng chờ đợi cuộc gọi này.
"Alo, ông chủ Lý, là tôi. Chuyện của ông tôi đã giải quyết xong."
"Tốt tốt."
Hạ Diệc Sơ nằm đó nghe hắn nói, trong lòng dậy sóng. Cô không biết cũng không hề hoài nghi về nguyên nhân cái chết của Hạ Nhật Hòa. Không ngờ rằng, có người phân phó cho tên tài xế kia đâm chết nguyên chủ. Rốt cuộc, Hạ Nhật Hòa và người kia có thâm thù đại hận gì đến nỗi phải giết người. Hạ Diệc Sơ rơi vào trầm tư.
Tài xế xe tải gật gật đầu, lấy điện thoại gọi tiếp một cuộc. Bên kia vừa nhấc máy, tài xế lập tức hoảng sợ, nghẹn ngào nói:
"Cảnh sát, tôi lái xe tải, vừa qua ngã tư đụng phải một người, địa chỉ ở..., các người mau đến đi, là lỗi của tôi."
Hạ Diệc Sơ nằm trên mặt đất, nghe tài xế thú tội, trong lòng lại căm giận ngút trời. Khó trách trong ký ức nguyên chủ không có nguyên nhân cái chết của mình. Thời điểm đó, tài xế gây tại nạn không bỏ chạy mà còn tự thú, thái độ thành khẩn, mà tinh thần nguyên chủ lại sa sút. Cho nên, tài xế được giảm nhẹ án, mọi người còn cho là hắn vô tội. Ngay cả nguyên chủ cũng tưởng như thế.
Không ai lại có thể nghĩ đến chân tướng ngầm của vụ việc này thật khiến người ta phẫn nộ.
Cho dù nguyên chủ và bọn họ kết cừu hận gì, bọn họ đều không thể dễ dàng cướp đi sinh mệnh người khác, lại còn trình diễn một vở tuồng như vậy.
Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ trong thân phận Hạ Nhật Hòa, thù này, cô nhất định phải vì nguyên chủ mà thanh toán.
Đáymắt Hạ Diệc Sơ hiện lên một mạt lạnh lẽo.
============================
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo*******************Bởi vì biết nguyên chủ sẽ xảy ra tai nạn xe vào hôm nay, nên Hạ Diệc Sơ cố ý chọn một con đường khác để đi, tránh xảy ra chuyện không hay. Lại không thể lường được, việc ngoài ý muốn này vẫn xảy ra.Chẳng lẽ mệnh trời không thể cãi?Ý niệm này vừa lóe lên trong đầu, Hạ Diệc Sơ liền tự cười chính mình. Sự tồn tại của cô bây giờ không phải là đang vi phạm Thiên Đạo sao.Công sức tu tập thời gian qua ở thế giới này cũng có lúc cần dùng. Hạ Diệc Sơ nhìn chiếc xe đang lao đến, trong nháy mắt dùng nội lực nhảy sang một bên. Trong mắt người qua đường, chính là Hạ Diệc Sơ bị tông ngã sang một bên. Ít nhất, tài xế xe tải cho là như thế.Tài xế đụng phải người, không chạy trốn mà xuống xe, đến gần Hạ Diệc Sơ. Hạ Diệc Sơ nằm rạp trên mặt đất, cảm giác tài xế đang tiến đến gần, hắn đá đá lên hai chân cô, dường như đang muốn xác định xem cô đã chết hay chưa. Hạ Diệc Sơ để hắn đá tùy ý, không rên một tiếng.Tài xế nghĩ người này bị mình đụng trúng, văng xa như thế, hẳn là đã chết, nên không để ý lắm, lấy di động ra gọi.Bên kia mau chóng nghe điện thoại, có vẻ như đang nóng lòng chờ đợi cuộc gọi này."Alo, ông chủ Lý, là tôi. Chuyện của ông tôi đã giải quyết xong.""Tốt tốt."Hạ Diệc Sơ nằm đó nghe hắn nói, trong lòng dậy sóng. Cô không biết cũng không hề hoài nghi về nguyên nhân cái chết của Hạ Nhật Hòa. Không ngờ rằng, có người phân phó cho tên tài xế kia đâm chết nguyên chủ. Rốt cuộc, Hạ Nhật Hòa và người kia có thâm thù đại hận gì đến nỗi phải giết người. Hạ Diệc Sơ rơi vào trầm tư.Tài xế xe tải gật gật đầu, lấy điện thoại gọi tiếp một cuộc. Bên kia vừa nhấc máy, tài xế lập tức hoảng sợ, nghẹn ngào nói:"Cảnh sát, tôi lái xe tải, vừa qua ngã tư đụng phải một người, địa chỉ ở..., các người mau đến đi, là lỗi của tôi."Hạ Diệc Sơ nằm trên mặt đất, nghe tài xế thú tội, trong lòng lại căm giận ngút trời. Khó trách trong ký ức nguyên chủ không có nguyên nhân cái chết của mình. Thời điểm đó, tài xế gây tại nạn không bỏ chạy mà còn tự thú, thái độ thành khẩn, mà tinh thần nguyên chủ lại sa sút. Cho nên, tài xế được giảm nhẹ án, mọi người còn cho là hắn vô tội. Ngay cả nguyên chủ cũng tưởng như thế.Không ai lại có thể nghĩ đến chân tướng ngầm của vụ việc này thật khiến người ta phẫn nộ.Cho dù nguyên chủ và bọn họ kết cừu hận gì, bọn họ đều không thể dễ dàng cướp đi sinh mệnh người khác, lại còn trình diễn một vở tuồng như vậy.Hiện giờ, Hạ Diệc Sơ trong thân phận Hạ Nhật Hòa, thù này, cô nhất định phải vì nguyên chủ mà thanh toán.Đáymắt Hạ Diệc Sơ hiện lên một mạt lạnh lẽo.============================