“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có…
Chương 197: Vua xác sống độc sủng (3)
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Trước kia Tô Thanh Hoan đều như vậy, lúc nào không vui sẽ không coi ai ra gì, không hề nghĩ đến cảm giác của người khác.Trương Lâm Lâm khá tức giận trong lòng, nhưng cũng nhịn, không dám nói gì nhiều: "Vậy thôi, nếu chị không khỏe thì ở nhà nghỉ ngơi. Hôm sau chị khỏe lại em sẽ đến đưa chị ra ngoài chơi."Trương Lâm Lâm nói xong không thấy Hạ Diệc Sơ đáp lại cũng không xấu hổ, xoay người ra ngoài. Có điều, không ai thấy sau khi quay đi, ánh mắt Trương Lâm Lâm vô cùng oán hận.Ăn sáng xong, Hạ Diệc Sơ xách giỏ ra cửa, lái xe đi.Hiện giờ đến lúc mạt thế còn cách một tuần, cô phải nhanh chóng tận dụng thời gian chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, đảm bảo cho cuộc sống sinh tồn của mình về sau.Cô tìm kiếm trên web một kho hàng cho thuê ở ngoại ô, vị trí không tồi, khoảng 80 mét vuông, bên trong có bốn gian phòng. Hạ Diệc Sơ rất hài lòng, tuy giá cả hơi cao nhưng cũng không thành vấn đề."Đây là chìa khóa. Nếu cô không an tâm có thể thay khóa mới.""Tôi biết rồi. Còn có một việc, tôi muốn anh làm cho tôi.""Còn việc gì? Nếu có nhu cầu, cô cứ nói." Vừa nãy Hạ Diệc Sơ thanh toán tiền rộng rãi, không tính toán, khiến chủ nhà kho không khỏi mừng thầm."Giúp tôi trông coi kho hàng, sẽ có người vận chuyển hàng hóa lại đây. Tính cho anh tiền công ba ngàn một ngày có được không?""Hàng hóa kia của cô là gì?" Chủ kho hàng nghe thấy số tiền khá cao thì cũng động tâm, nhưng vẫn còn chút lý trí."Đều là đồ dùng hàng ngày. Khi hàng đến, anh có thể xem. Tôi có người bà con mới mở cửa hàng, muốn giúp đỡ hắn đôi chút.""À, thì ra vậy." Hắn vừa rồi còn nghĩ cô gái này muốn chứa hàng hóa phi pháp gì, vỗ vỗ ngực: "Được, việc này tôi nhận.""Vất vả cho anh rồi. Ba ngày sau, tôi tới tính tiền cho anh."Hạ Diệc Sơ nói xong, lái xe về thành phố N, nơi có lượng giao dịch lớn nhất thị trường hiện nay.Hạ Diệc Sơ cảm thấy may mắn khi lần này hệ thống cho cô xuyên vào nhân vật là kiều nữ nhà giàu chứ không phải cô bé lọ lem. Tô Thanh Hoan được cưng chiều từ nhỏ nhưng mười sáu tuổi thì xe mẹ mất do tai nạn xe cộ. Cô ấy có một người anh trai là Tô Mạc. Tình cảm hai anh em không có gì sâu đậm nhưng cô ấy vẫn được anh trai chu cấp tiền bạc đầy đủ, không hề thiếu thứ gì, thẻ ngân hàng thì không hạn chế.Hạ Diệc Sơ vào siêu thị, một đường mua mua mua. Gạo, bột mì, gia vị nấu ăn, nồi chén, giấy vệ sinh, kem đánh răng, bàn chải, thực phẩm thường dùng... đều mua toàn bộ.======================
Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Trước kia Tô Thanh Hoan đều như vậy, lúc nào không vui sẽ không coi ai ra gì, không hề nghĩ đến cảm giác của người khác.
Trương Lâm Lâm khá tức giận trong lòng, nhưng cũng nhịn, không dám nói gì nhiều: "Vậy thôi, nếu chị không khỏe thì ở nhà nghỉ ngơi. Hôm sau chị khỏe lại em sẽ đến đưa chị ra ngoài chơi."
Trương Lâm Lâm nói xong không thấy Hạ Diệc Sơ đáp lại cũng không xấu hổ, xoay người ra ngoài. Có điều, không ai thấy sau khi quay đi, ánh mắt Trương Lâm Lâm vô cùng oán hận.
Ăn sáng xong, Hạ Diệc Sơ xách giỏ ra cửa, lái xe đi.
Hiện giờ đến lúc mạt thế còn cách một tuần, cô phải nhanh chóng tận dụng thời gian chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, đảm bảo cho cuộc sống sinh tồn của mình về sau.
Cô tìm kiếm trên web một kho hàng cho thuê ở ngoại ô, vị trí không tồi, khoảng 80 mét vuông, bên trong có bốn gian phòng. Hạ Diệc Sơ rất hài lòng, tuy giá cả hơi cao nhưng cũng không thành vấn đề.
"Đây là chìa khóa. Nếu cô không an tâm có thể thay khóa mới."
"Tôi biết rồi. Còn có một việc, tôi muốn anh làm cho tôi."
"Còn việc gì? Nếu có nhu cầu, cô cứ nói." Vừa nãy Hạ Diệc Sơ thanh toán tiền rộng rãi, không tính toán, khiến chủ nhà kho không khỏi mừng thầm.
"Giúp tôi trông coi kho hàng, sẽ có người vận chuyển hàng hóa lại đây. Tính cho anh tiền công ba ngàn một ngày có được không?"
"Hàng hóa kia của cô là gì?" Chủ kho hàng nghe thấy số tiền khá cao thì cũng động tâm, nhưng vẫn còn chút lý trí.
"Đều là đồ dùng hàng ngày. Khi hàng đến, anh có thể xem. Tôi có người bà con mới mở cửa hàng, muốn giúp đỡ hắn đôi chút."
"À, thì ra vậy." Hắn vừa rồi còn nghĩ cô gái này muốn chứa hàng hóa phi pháp gì, vỗ vỗ ngực: "Được, việc này tôi nhận."
"Vất vả cho anh rồi. Ba ngày sau, tôi tới tính tiền cho anh."
Hạ Diệc Sơ nói xong, lái xe về thành phố N, nơi có lượng giao dịch lớn nhất thị trường hiện nay.
Hạ Diệc Sơ cảm thấy may mắn khi lần này hệ thống cho cô xuyên vào nhân vật là kiều nữ nhà giàu chứ không phải cô bé lọ lem. Tô Thanh Hoan được cưng chiều từ nhỏ nhưng mười sáu tuổi thì xe mẹ mất do tai nạn xe cộ. Cô ấy có một người anh trai là Tô Mạc. Tình cảm hai anh em không có gì sâu đậm nhưng cô ấy vẫn được anh trai chu cấp tiền bạc đầy đủ, không hề thiếu thứ gì, thẻ ngân hàng thì không hạn chế.
Hạ Diệc Sơ vào siêu thị, một đường mua mua mua. Gạo, bột mì, gia vị nấu ăn, nồi chén, giấy vệ sinh, kem đánh răng, bàn chải, thực phẩm thường dùng... đều mua toàn bộ.
======================
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính BossTác giả: Quân SanhTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Tiểu thư, ngài nhanh chóng ăn thứ này đi, dạ dày ngài không tốt, giờ không ăn, buổi tối sẽ ngủ không yên, ông chủ cũng sẽ lo lắng” Hạ Diệc Sơ vừa mở mắt, liền nhìn thấy trước mắt một người mặc trang phục người hầu, hình như là gia phó vẻ mặt hòa ái cùng cô nói chuyện Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, đáy mắt một mảnh mê mang chợt lóe rồi biến mất. Ánh mắt cô nhìn về phía bàn tròn, đồ ăn vẫn còn bốc hơi nóng, thần sắc không thay đổi, ngẩng đầu đối mặt với nét lo lắng nhìn mình của phó gia nói: ”Ngươi trước đi ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh một mình” Giờ cô đã không còn là Hạ Quỳ chân chính nữa “Vâng, tiểu thư” Trương Thẩm thở dài, vừa định lại mở miệng khuyên bảo đại tiểu thư một chút, chính là nhìn lông mi buông xuống, thần sắc Hạ Diệc Sơ lộ ra tia một mệt mỏi, cuối cùng vẫn là xoay người đi ra ngoài. Hơn nữa sau khi ra còn thuận tay đem cửa phòng đóng lại Hàn Diệc Sơ ngồi trên giường lớn mềm mại, đánh giá căn phòng tràn ngập hơi thở hiện đại cùng xa hoa vài lần, giơ tay xoa xoa ấn đường có… Editor: Mi Mặt Mèo******************Trước kia Tô Thanh Hoan đều như vậy, lúc nào không vui sẽ không coi ai ra gì, không hề nghĩ đến cảm giác của người khác.Trương Lâm Lâm khá tức giận trong lòng, nhưng cũng nhịn, không dám nói gì nhiều: "Vậy thôi, nếu chị không khỏe thì ở nhà nghỉ ngơi. Hôm sau chị khỏe lại em sẽ đến đưa chị ra ngoài chơi."Trương Lâm Lâm nói xong không thấy Hạ Diệc Sơ đáp lại cũng không xấu hổ, xoay người ra ngoài. Có điều, không ai thấy sau khi quay đi, ánh mắt Trương Lâm Lâm vô cùng oán hận.Ăn sáng xong, Hạ Diệc Sơ xách giỏ ra cửa, lái xe đi.Hiện giờ đến lúc mạt thế còn cách một tuần, cô phải nhanh chóng tận dụng thời gian chuẩn bị đồ đạc đầy đủ, đảm bảo cho cuộc sống sinh tồn của mình về sau.Cô tìm kiếm trên web một kho hàng cho thuê ở ngoại ô, vị trí không tồi, khoảng 80 mét vuông, bên trong có bốn gian phòng. Hạ Diệc Sơ rất hài lòng, tuy giá cả hơi cao nhưng cũng không thành vấn đề."Đây là chìa khóa. Nếu cô không an tâm có thể thay khóa mới.""Tôi biết rồi. Còn có một việc, tôi muốn anh làm cho tôi.""Còn việc gì? Nếu có nhu cầu, cô cứ nói." Vừa nãy Hạ Diệc Sơ thanh toán tiền rộng rãi, không tính toán, khiến chủ nhà kho không khỏi mừng thầm."Giúp tôi trông coi kho hàng, sẽ có người vận chuyển hàng hóa lại đây. Tính cho anh tiền công ba ngàn một ngày có được không?""Hàng hóa kia của cô là gì?" Chủ kho hàng nghe thấy số tiền khá cao thì cũng động tâm, nhưng vẫn còn chút lý trí."Đều là đồ dùng hàng ngày. Khi hàng đến, anh có thể xem. Tôi có người bà con mới mở cửa hàng, muốn giúp đỡ hắn đôi chút.""À, thì ra vậy." Hắn vừa rồi còn nghĩ cô gái này muốn chứa hàng hóa phi pháp gì, vỗ vỗ ngực: "Được, việc này tôi nhận.""Vất vả cho anh rồi. Ba ngày sau, tôi tới tính tiền cho anh."Hạ Diệc Sơ nói xong, lái xe về thành phố N, nơi có lượng giao dịch lớn nhất thị trường hiện nay.Hạ Diệc Sơ cảm thấy may mắn khi lần này hệ thống cho cô xuyên vào nhân vật là kiều nữ nhà giàu chứ không phải cô bé lọ lem. Tô Thanh Hoan được cưng chiều từ nhỏ nhưng mười sáu tuổi thì xe mẹ mất do tai nạn xe cộ. Cô ấy có một người anh trai là Tô Mạc. Tình cảm hai anh em không có gì sâu đậm nhưng cô ấy vẫn được anh trai chu cấp tiền bạc đầy đủ, không hề thiếu thứ gì, thẻ ngân hàng thì không hạn chế.Hạ Diệc Sơ vào siêu thị, một đường mua mua mua. Gạo, bột mì, gia vị nấu ăn, nồi chén, giấy vệ sinh, kem đánh răng, bàn chải, thực phẩm thường dùng... đều mua toàn bộ.======================