Hưng Thịnh Ngày đông chí, vừa qua giờ Dậu thì sắc trời đã đen kịt, sau một trận tuyết lớn vào ban ngày, toàn bộ mặt đất đã phủ đầy một lớp tuyết trắng xóa. Các cửa hàng đã sớm đóng cửa, trên đường không một bóng người. Ở một nơi hẻo lánh cách biệt khá xa trung tâm kinh thành, có hai bóng người bước chầm chậm trên nền tuyết, trong không gian tĩnh lặng vang lên từng tiếng "cọt kẹt". “Sư phụ à, nơi này âm u tối tăm như vầy, có khi nào đột nhiên có con ma nhảy ra bắt người với con không?” Một nữ tử trẻ tuổi run rẩy dòm ngó xung quanh lên tiếng. “Im cái mồm quạ đen của ngươi đi. Nơi này là bãi tha ma, phần lớn đều là người chết oan, nhìn thấy cái mộ kia không, người chôn trong đó là chính phu (giống như vợ cả ở thế giới chúng ta) của phủ Từ thám hoa đó.” Người được gọi là sư phụ chép miệng nói, lắc đầu không vui nhìn đệ tử nhát gan của mình một cái rồi ưỡn ngực đi tiếp. Khi lão bà đang đánh giá xem ngôi mộ nào có khả năng kiếm được một chút đồ có giá trị thì đột nhiên nghe đồ đệ nhát gan…

Chương 17: Muốn hắn mời

Nữ Tướng Trọng Kĩ NamTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHưng Thịnh Ngày đông chí, vừa qua giờ Dậu thì sắc trời đã đen kịt, sau một trận tuyết lớn vào ban ngày, toàn bộ mặt đất đã phủ đầy một lớp tuyết trắng xóa. Các cửa hàng đã sớm đóng cửa, trên đường không một bóng người. Ở một nơi hẻo lánh cách biệt khá xa trung tâm kinh thành, có hai bóng người bước chầm chậm trên nền tuyết, trong không gian tĩnh lặng vang lên từng tiếng "cọt kẹt". “Sư phụ à, nơi này âm u tối tăm như vầy, có khi nào đột nhiên có con ma nhảy ra bắt người với con không?” Một nữ tử trẻ tuổi run rẩy dòm ngó xung quanh lên tiếng. “Im cái mồm quạ đen của ngươi đi. Nơi này là bãi tha ma, phần lớn đều là người chết oan, nhìn thấy cái mộ kia không, người chôn trong đó là chính phu (giống như vợ cả ở thế giới chúng ta) của phủ Từ thám hoa đó.” Người được gọi là sư phụ chép miệng nói, lắc đầu không vui nhìn đệ tử nhát gan của mình một cái rồi ưỡn ngực đi tiếp. Khi lão bà đang đánh giá xem ngôi mộ nào có khả năng kiếm được một chút đồ có giá trị thì đột nhiên nghe đồ đệ nhát gan… Nam: Chương tặng nhân dịp đăng tròn một tháng. Cho nên tối nay vẫn có chương mới nha.

Nam: Chương tặng nhân dịp đăng tròn một tháng. Cho nên tối nay vẫn có chương mới nha.

Nữ Tướng Trọng Kĩ NamTác giả: Trần Hướng NamTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHưng Thịnh Ngày đông chí, vừa qua giờ Dậu thì sắc trời đã đen kịt, sau một trận tuyết lớn vào ban ngày, toàn bộ mặt đất đã phủ đầy một lớp tuyết trắng xóa. Các cửa hàng đã sớm đóng cửa, trên đường không một bóng người. Ở một nơi hẻo lánh cách biệt khá xa trung tâm kinh thành, có hai bóng người bước chầm chậm trên nền tuyết, trong không gian tĩnh lặng vang lên từng tiếng "cọt kẹt". “Sư phụ à, nơi này âm u tối tăm như vầy, có khi nào đột nhiên có con ma nhảy ra bắt người với con không?” Một nữ tử trẻ tuổi run rẩy dòm ngó xung quanh lên tiếng. “Im cái mồm quạ đen của ngươi đi. Nơi này là bãi tha ma, phần lớn đều là người chết oan, nhìn thấy cái mộ kia không, người chôn trong đó là chính phu (giống như vợ cả ở thế giới chúng ta) của phủ Từ thám hoa đó.” Người được gọi là sư phụ chép miệng nói, lắc đầu không vui nhìn đệ tử nhát gan của mình một cái rồi ưỡn ngực đi tiếp. Khi lão bà đang đánh giá xem ngôi mộ nào có khả năng kiếm được một chút đồ có giá trị thì đột nhiên nghe đồ đệ nhát gan… Nam: Chương tặng nhân dịp đăng tròn một tháng. Cho nên tối nay vẫn có chương mới nha.

Chương 17: Muốn hắn mời