Edit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới…
Chương 1-2
Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Tử MộcBeta:Nguyệt TrangWarning 17+--Ta vốn rất đen tối nên không biết để cái warning 17+ này có phù hợp không nữa, nếu có gì ko phải mong các nàng thông cảm----- ------ ------ ------ ------ ------ ----Khúc Huyễn Yên bất đắc dĩ lấy cầm liền theo hắn vào phòng.Nàng phúc phúc thân nói: “Vương gia, nô tỳ xin được hát.”Trên nhuyễn tháp, Trì Ngạo Dịch cũng không có mở mắt chỉ vọng ra âm thanh lạnh lùng nói: “ừm.”Khúc Huyễn Yên không để ý tới hắn lạnh nhạt, tự mình ngồi xuống bắt đầu đàn hát.Xướng (hát) xong rồi cúi đầu đứng lên nói:” Vương gia nô tỳ đã xướng xong,xin cáo lui trước.”“Đợi chút.” -Trì Ngạo Dịch đứng lên.Khúc Huyễn Yên dừng lại cước bộ cúi đầu: ” Vương gia còn có gì phân phó (sai bảo)?”“Ngẩng đầu lên cho bổn vương.” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng ra lệnh, hắn muốn xem xem đệ nhất mỹ nhân Hàng Châu có bao nhiêu mĩ (đẹp).Khúc Huyễn Yên có chút do dự, nàng không phải sợ hắn nhìn thấy. Dù sao nàng cũng là Hàng Châu đệ nhất mỹ nhân. Nhưng nam nhân này nàng cảm thấy tốt nhất vẫn là không nên chọc vào, hắn là Ngoan vương! Nàng bất đắc dĩ chậm rãi ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh như băng kia của hắn.(Ngoan trong từ ngoan độc, ý chỉ một người nham hiểm, độc ác. Ban đầu ta đọc còn suýt nữa nghĩ ngoan trong ngoan ngoãn >”
Edit: Tử Mộc
Beta:Nguyệt Trang
Warning 17+
--Ta vốn rất đen tối nên không biết để cái warning 17+ này có phù hợp không nữa, nếu có gì ko phải mong các nàng thông cảm--
--- ------ ------ ------ ------ ------ ----
Khúc Huyễn Yên bất đắc dĩ lấy cầm liền theo hắn vào phòng.
Nàng phúc phúc thân nói: “Vương gia, nô tỳ xin được hát.”
Trên nhuyễn tháp, Trì Ngạo Dịch cũng không có mở mắt chỉ vọng ra âm thanh lạnh lùng nói: “ừm.”
Khúc Huyễn Yên không để ý tới hắn lạnh nhạt, tự mình ngồi xuống bắt đầu đàn hát.
Xướng (hát) xong rồi cúi đầu đứng lên nói:” Vương gia nô tỳ đã xướng xong,xin cáo lui trước.”
“Đợi chút.” -Trì Ngạo Dịch đứng lên.
Khúc Huyễn Yên dừng lại cước bộ cúi đầu: ” Vương gia còn có gì phân phó (sai bảo)?”
“Ngẩng đầu lên cho bổn vương.” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng ra lệnh, hắn muốn xem xem đệ nhất mỹ nhân Hàng Châu có bao nhiêu mĩ (đẹp).
Khúc Huyễn Yên có chút do dự, nàng không phải sợ hắn nhìn thấy. Dù sao nàng cũng là Hàng Châu đệ nhất mỹ nhân. Nhưng nam nhân này nàng cảm thấy tốt nhất vẫn là không nên chọc vào, hắn là Ngoan vương! Nàng bất đắc dĩ chậm rãi ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh như băng kia của hắn.
(Ngoan trong từ ngoan độc, ý chỉ một người nham hiểm, độc ác. Ban đầu ta đọc còn suýt nữa nghĩ ngoan trong ngoan ngoãn >”
Ngoan Vương Kĩ PhiTác giả: Li LuyếnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Xuyên KhôngEdit: Tử Mộc Beta: Nguyệt Trang Nàng đã chết… Nàng chậm rãi mở mắt ra đây là có chuyện gì? trước mắt nàng là một cái thổ phòng, đúng vậy là một cái thổ phòng ở. Mở to mắt nhìn xem chung quanh, như thế nào nhìn giống cổ đại? Không thẻ nào nàng… xuyên qua? Nữ oa nhi thế nào không khóc? Một phụ nhân nhìn nàng. Bình thường, đứa trẻ sinh ra sẽ khóc. Một phụ nhân khác nói. Vừa sinh hạ đến… Cái gì?! Nàng vừa sinh hạ đến?? Nàng kia hiện tại sẽ không phải… phải… trẻ con! Thế giới thật nhiều sự bất ngờ. Nàng ở thế kỷ 21 vẫn là 18 tuổi. Đến đây cư nhiên là… 0 tuổi. Thân thể 0 tuổi… ý nghĩ 18 tuổi? “-Mặc kệ sao, dù sao tướng công ta cũng không tính lưu nàng lại.” Một phụ nhân nằm ở bên cạnh nói. Nếu nàng không nhầm thì lời nói kia của “nương” nàng nha. Người mẹ thân sinh nàng không cần nàng! Thiên~~~ người như thế nào để ta xuyên qua thân thể này~~~ Vù~~~ một trận gió mát quấy rầy nàng mộng đẹp. Mở mắt ra, nàng bị tình cảnh trước mắt hoảng sợ, nàng đang hướng vách núi rơi xuống nha! Nàng vừa mới… Edit: Tử MộcBeta:Nguyệt TrangWarning 17+--Ta vốn rất đen tối nên không biết để cái warning 17+ này có phù hợp không nữa, nếu có gì ko phải mong các nàng thông cảm----- ------ ------ ------ ------ ------ ----Khúc Huyễn Yên bất đắc dĩ lấy cầm liền theo hắn vào phòng.Nàng phúc phúc thân nói: “Vương gia, nô tỳ xin được hát.”Trên nhuyễn tháp, Trì Ngạo Dịch cũng không có mở mắt chỉ vọng ra âm thanh lạnh lùng nói: “ừm.”Khúc Huyễn Yên không để ý tới hắn lạnh nhạt, tự mình ngồi xuống bắt đầu đàn hát.Xướng (hát) xong rồi cúi đầu đứng lên nói:” Vương gia nô tỳ đã xướng xong,xin cáo lui trước.”“Đợi chút.” -Trì Ngạo Dịch đứng lên.Khúc Huyễn Yên dừng lại cước bộ cúi đầu: ” Vương gia còn có gì phân phó (sai bảo)?”“Ngẩng đầu lên cho bổn vương.” Trì Ngạo Dịch lạnh lùng ra lệnh, hắn muốn xem xem đệ nhất mỹ nhân Hàng Châu có bao nhiêu mĩ (đẹp).Khúc Huyễn Yên có chút do dự, nàng không phải sợ hắn nhìn thấy. Dù sao nàng cũng là Hàng Châu đệ nhất mỹ nhân. Nhưng nam nhân này nàng cảm thấy tốt nhất vẫn là không nên chọc vào, hắn là Ngoan vương! Nàng bất đắc dĩ chậm rãi ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng vào ánh mắt lạnh như băng kia của hắn.(Ngoan trong từ ngoan độc, ý chỉ một người nham hiểm, độc ác. Ban đầu ta đọc còn suýt nữa nghĩ ngoan trong ngoan ngoãn >”